Tô Khiết nhìn thấy thái độ rất kiên định đó của anh, khóe môi hơi nhếch lên, không có nói gì nữa, có điều, cô hơi ngẩng đầu, chuyển sang bên ngoài, không muốn tiếp tục để ý anh nữa.
“Sao hả? Còn tức giận?” Cậu ba Nguyễn nhìn thấy bộ dạng của cô, không nhịn được cười, vẻ hờn dỗi này của cô bình thường thật sự không nhiều.
“Em mệt rồi, muốn quay về.” Tâm trạng lúc này của Tô Khiết có hơi không thoải mái, cô thật sự không thích có người đi theo cô, nhưng cô biết lúc này cô có từ chối thế nào anh cũng sẽ không đồng ý.
“Được, anh đưa em về.” Nguyễn Hạo Thần ngược lại đồng ý rất sảng khoái, anh cũng vừa hay muốn đến nhà họ Đường, có vài chuyện quan trọng cần làm.
Khi xe của Nguyễn Hạo Thần dừng ở cửa lớn của nhà họ Đường, Tô Khiết liền muốn mở cửa xe, định xuống xe.
“Đừng vội, đợi anh đi cùng.” Cậu ba Nguyễn nhanh chóng xuống xe, sau đó lại giúp cô mở cửa xe.
Tô Khiết sững ra, ý này của anh là muốn cùng cô đi vào?
Cùng đi vào nhà họ Đường?
Chuyện khác thì không sao, nhưng bây giờ hai bảo bối đang ở nhà họ Đường đó.
Anh nếu đi vào chắc chắn sẽ nhìn thấy hai bảo bối, ba con gặp mặt như vậy sao?
Cho dù hai bảo bối tránh đi, mấy ngày này, chỗ nào trong nhà họ Đường cũng là đồ của hai bảo bối, đến đâu cũng có thể phát hiện dấu vết của bọn trẻ!
Nếu như bị anh phát hiện…
Tô Khiết nhớ đến thái độ trước đó của Đường Minh Hạo, nghĩ tới kế hoạch của thằng nhóc mà Đường Minh Hạo đã nói, lời của bạn nhỏ Đường Minh Hạo cô chắc chắn phải nghe.
Nếu như cô bây giờ cô trực tiếp dẫn Nguyễn Hạo Thần vào, bạn nhỏ Đường Minh Hạo bị phát hiện rồi, chắc chắn sẽ tức giận, bạn nhỏ Đường Minh Hạo rất ít tức giận, nhưng khi thật sự tức giận thì sẽ rất đáng sợ, sẽ không để ý người khác nữa.
“Anh vẫn đừng vào trong…” Tô Khiết quyết định vẫn phải giúp con trai của mình, con trai là do cô sinh ra.
Người đàn ông này ấy à, đến bây giờ vẫn chưa thể tính là của cô, có đạo lý là thế sự khó vẹn đôi đường, đến lúc đó mới biết trở thành nhà ai nữa.
“Tô Khiết, em không thể gặp mặt người khác sao?” Nguyễn Hạo Thần nghe thấy lời của cô, hai mắt trực tiếp nheo lại.
Tô Khiết nhìn gương mặt đẹp trai không thể đẹp hơn được nữa đó của anh, khẽ thở dài, nếu như anh không thể gặp mặt người khác, người khác chắc cũng phải chui vào lỗ rồi.
“Anh xem gần đây đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, những chuyện đó còn chưa giải quyết, ông bà ngoại thấy anh sợ rằng sẽ tức giận.” Tô Khiết bây giờ chỉ có thể dùng lý do này.
“Yên tâm đi, những chuyện này anh đều sẽ giải quyết, anh hôm nay đến chính là vì chuyện này.” Nguyễn Hạo Thần nghe thấy cô nói như vậy, sắc mặt rõ ràng đã hòa hoãn hơn một chút.
Cậu ba Nguyễn lúc nói chuyện đã mở cửa xe cho cô, kéo cô xuống xe, tay của anh ôm lấy eo của cô, muốn đi vào trong biệt thự.
“Không, không được, anh vẫn không thể vào.” Tô Khiết nghĩ đến Đường Minh Hạo, dừng lại bước chân, nhìn sang anh, ngữ khí đó lúc này càng thêm kiên định vài phần, những rõ ràng vẫn không đủ kiên định.
Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, lông mày nhíu lại: “Tô Khiết, em giấu đàn ông ở trong nhà sao?”
Chương 1428
Lời này của cậu ba Nguyễn chỉ thuận miệng nói ra, về cô anh hiểu rõ, cô không phải người như thế.
Chỉ là, Tô Khiết nghe thấy lời này của anh, hai mắt lóe lên, sắc mặt cũng thay đổi.
Tô Khiết trước nay luôn bình tĩnh, Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy sự thay đổi trong biểu cảm của cô, hai mắt lại nheo lại: “Tô Khiết, có ý gì? Anh sao cảm thấy em vừa rồi có hơi chột dạ? Bị anh nói trúng rồi?”
Cậu ba Nguyễn không muốn tin loại khả năng đó, nhưng phản ứng vừa rồi của cô thật sự là…
“Nếu như là thật, anh sẽ như thế nào?” Khóe môi của Tô Khiết hơi mím lại, nhìn anh, nhỏ giọng hỏi một câu.
Lời này của anh nói cũng không có sai, trong nhà không phải giấu một cậu nhóc hay sao?
Chỉ có điều, cậu nhóc này là con trai của anh.
Cậu ba Nguyễn nghe thấy lời nói của cô, cơ thể rõ ràng cứng đờ, đôi mắt nhìn cô càng từng chút từng chút nheo lại: “Nếu như là thật, anh sẽ chém anh ta…”
Người phụ nữ này vậy mà dám hỏi anh nếu như thật sự có thì sẽ làm gì?
Anh sẽ như thế nào?
Anh nhất định sẽ không chút do dự chém người đàn ông đó, không một chút do dự!
Tô Khiết thầm hít vào một hơi, người này thật bạo lực.
Tô Khiết lau mồ hôi thay cho Đường Minh Hạo nhà cô.
Tô Khiết nhìn anh, đôi mắt nhanh chóng lóe lên, hay là cô dẫn anh vào trong, xem anh có thật sự làm như những gì anh nói không…
“Ông chủ, bà chủ, cô cả đã về, là cậu Thần đưa về, cậu ba Nguyễn nói muốn vào trong, cô cả đang ngăn cản, có điều tôi thấy tình hình đó cô cả hình như không cản được.” Lúc này, quản gia đã chạy vào đại sảnh, báo cáo kỹ tình hình.
“Nguyễn Hạo Thần đến rồi? Nguyễn Hạo Thần sao lại đến vào lúc này? Chuyện của nhà họ Cổ còn chưa giải quyết đâu?” Bà cụ Đường có hơi bất ngờ, bà ta cho rằng Nguyễn Hạo Thần sẽ giải quyết toàn bộ chuyện của nhà họ Cổ rồi mới đến nhà họ Đường.
“Cậu ta đây là không nhịn được nữa rồi.” Ông cụ Đường lại không nhịn được mà bật cười.
“Cậu ba Nguyễn bình thường không phải trầm tính nhịn giỏi hay sao?” Ông cụ Tô nghe ra ý tứ trong lời nói của ông cụ Đường, không nhịn được mà bổ sung một câu.
“Đó là bình thường.” Khóe môi của ông cụ Đường khẽ cong lên: “Bây giờ, cậu ta không trông chặt, vợ có khả năng mất bất cứ lúc nào.”
“Vậy để cậu ta vào, hay không để cậu ta vào?” Bà cụ Đường nhìn sang ông cụ Đường, rất rõ ràng chuyện này bà cụ Đường dự định nghe theo ông.
“Minh Hạo không muốn để Nguyễn Hạo Thần biết chuyện của tụi nhỏ sớm như thế, Minh Hạo còn có kế hoạch của thằng bé, chúng ta không thể phá hỏng kế hoạch của bé Minh Hạo được, cho nên…” Lời này của ông cụ Đường mặc dù không có nói hết, nhưng ý tứ đó đã không thể rõ ràng hơn được nữa, nếu như chọn giữa Đường Minh Hạo và Nguyễn Hạo Thần, ông cụ đương nhiên sẽ không do dự chọn bé Minh Hạo của nhà ông ta.
Lúc này, bạn nhỏ Đường Minh Hạo vừa hay cùng Đường Vũ Kỳ ở trên lầu ngủ trưa rồi.
“Ừm, lời này của ông nói rất đúng, vì bé Minh Hạo nhà chúng ta, bây giờ cũng không thể để cậu ta vào được.”
“Nhưng, cậu ba Nguyễn đã sắp vào rồi, cô cả không cản được.” Quản gia nghe thấy ý tứ này là không cho vào, nhưng cậu ba Nguyễn đã vào rồi, chuyện này phải làm sao?
“Khiết Khiết nếu thật sự muốn cản sẽ không cản được cậu ta sao?” Khóe môi của bà cụ Đường không nhịn được cong lên: “Tôi đoán Khiết Khiết chính giả bộ cản, cuối cùng nói không cản được, con bé đang tìm một lời biện minh cho Minh Hạo.”
Chương 1429
“Vậy để cậu ba Nguyễn vào sao?” Quản gia không quá hiểu ý tứ của bà cụ, cho nên lại hỏi một câu.
“Dù sao hai bảo bối bây giờ đã ngủ rồi, cứ để cậu ta vào đi.” Bà cụ Đường cảm thấy Khiết Khiết nếu như không cản được, vậy chỉ có thể để Nguyễn Hạo Thần vào.
May mà hai bảo bối đã đi ngủ rồi.
“Với tình trạng này trong nhà, bà cảm thấy cậu ta có thể không phát hiện ra sao?” Ông cụ Đường nhìn quanh đại sảnh có rất nhiều đồ của hai bảo bối, khẽ lắc đầu.
“Cũng đúng, vậy ông nói xem phải làm sao?” Bà cụ Đường cũng phát hiện điểm này, trong đại sảnh này, đồ của hai bảo bối thật sự quá quá nhiều rồi.
“Cậu ta chắc chắn đến tìm chúng ta, chúng ta ra bên ngoài nói chuyện, bên ngoài đồ của hai bảo bối vẫn ít một chút, không lộ ra quá nhiều.” Ông cụ Đường rõ ràng đã sớm nghĩ tới rồi, khi nói lời này đã đứng lên.
“Được, được, chủ ý này hay.” Bà cụ Đường tự nhiên đồng ý ngay.
“Vậy tôi phải đi nghe thử mới được.” Ông cụ Tô cũng đứng dậy theo.
Phạm My vừa rồi đã dẫn hai bảo bối lên lầu, ba người trong đại sảnh toàn bộ cất bước đi ra ngoài vườn.
Ba người già đi vào trong vườn, nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần đã đi vào vườn rồi, Tô Khiết cản nhưng không thể cản được.
“Nha đầu này thật sự được mà, ông nói nó rốt cuộc là thương con trai hay thương người ông hơn?” Bà cụ Đường nhìn thấy chuyện này, trực tiếp không nhịn được cười.
Khiết Khiết có thể cản không được Nguyễn Hạo Thần? Bà ta không tin đâu, chuyện này nói cho ai nghe cũng không có ai tin.
Phải, chỉ lấy năng lực của cậu ba Nguyễn, Tô Khiết hoặc có khả năng không phải đối thủ, nhưng Nguyễn Hạo Thần chắc chắn tôn trọng Khiết Khiết, chắc chắn nghe theo Khiết Khiết.
Nếu như thái độ của Khiết Khiết kiên định, không cho thương lượng, Nguyễn Hạo Thần có thể vào sao?
Ông cụ Đường và ông cụ Tô nghe thấy lời của bà ta, cũng không nhịn được mỉm cười, thật ra, điều bọn họ muốn nhìn thấy nhất chính là Tô Khiết có thể hạnh phúc, cho nên, tình hình như này, bọn họ thật ra vui lòng nhìn thấy.
Ba người già từ từ đi đến đình hóng mát trong vườn, ngồi xuống, quản gia đã pha trà, bê tới.
Tô Khiết lúc này đã bước vào vườn, tự nhiên nhìn thấy rồi, mắt của cô lóe lên, ba người này lúc này ra đây, hơn nữa chỉ có ba người bọn họ, ý tứ đó đã rất rõ ràng rồi.
Khóe môi của Tô Khiết hơi giật giật, quả nhiên, gừng càng già càng cay, người nào người nấy đều là lão hồ ly!
Ba người già đều ra đây rồi, Tô Khiết tự nhiên cũng không cần tiếp tục ‘cản’ Nguyễn Hạo Thần nữa.
Nguyễn Hạo Thần tự nhiên cũng nhìn thấy ba người già, trực tiếp rảo bước đi tới.
Anh trước khi đến đây thì đã biết Tô Khiết cũng đón ông cụ Tô đến nhà họ Đường, cho nên, anh nhìn thấy ông cụ cũng không có bất ngờ.
Nguyễn Hạo Thần bước tới, Tô Khiết tự nhiên cũng đi theo, sau khi Nguyễn Hạo Thần đi được mấy bước, lại đột nhiên dừng lại.
Tô Khiết thấy hơi lạ, thuận theo ánh mắt của anh nhìn qua, sau đó bèn nhìn thấy chiếc xe màu hồng phấn nhỏ của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ— loại ô tô điện cho trẻ con chơi.
Rất rõ ràng, Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy chiếc xe đó, cậu ba Nguyễn rõ ràng cũng cảm thấy trong nhà họ Đường xuất hiện chiếc xe như này không quá bình thường.
Chương 1430
“Sao lại có xe đồ chơi của trẻ con?” Nguyễn Hạo Thần đảo mắt, nhìn sang Tô Khiết, trên mặt rõ ràng mang theo vài phần nghi hoặc, nhà họ Đường có trẻ con sao?
“Khiết Khiết, cháu đứng ở đó làm gì, không nóng sao? Mau lại đây.” Chỉ là, Tô Khiết còn chưa trả lời, giọng của bà cụ Đường truyền đến, rất hiển nhiên bà cụ Đường cũng phát hiện tình huống ở bên này.
“Dạ, đến đây ạ.” Tô Khiết tự nhiên hiểu ý của bà cụ Đường, vội đồng ý.
Nguyễn Hạo Thần mặc dù trong lòng có nghi hoặc, nhưng cũng không có tiếp tục hỏi nhiều, dù sao anh đến đây còn có chuyện quan trọng hơn.
Nguyễn Hạo Thần đi đến lương đình, nhìn sang ba người già, vừa muốn mở miệng.
“Hạo Thần, ngồi đi.” Chỉ là, ông cụ Đường lại đột nhiên mở miệng, giọng nói đó rất ôn hòa, mang theo vài phần tùy ý, hơn nữa nghe thấy rất thân thiết.
Lông mày của Nguyễn Hạo Thần hơi nhíu mày, thái độ của ông cụ Đường lúc này, khiến lời anh chuẩn bị nói không biết nói thế nào nữa rồi.
Anh hôm nay đến, vốn dĩ là để giải thích những chuyện xảy ra gần đây, sau đó thể hiện rõ cho bọn họ biết thái độ của mình đối với Khiết Khiết.
Nhưng, thái độ bây giờ của ông cụ Đường khiến anh cảm thấy giải thích cũng không cần thiết nữa.
Mấy ngày trước, người của nhà họ Đường còn không cho anh vào, thay đổi thái độ như vậy liệu có nhanh quá nhiều không.
“Đứng đó làm gì? Còn không mau đến ngồi.” Bà cụ Đường ngước mắt nhìn, lời này không có trực tiếp gọi tên, nhưng rõ ràng cũng có ý bảo Nguyễn Hạo Thần ngồi xuống.
Mắt của Nguyễn Hạo Thần lóe lên, anh biết rõ, chuyện của nhà họ Cổ còn chưa hoàn toàn giải quyết, ông cụ Đường không biểu hiện ra ngược lại cũng bình thường, nhưng thái độ này của bà cụ Đường thật sự rất khả nghi.
Cậu ba Nguyễn cảm thấy trong đây chắc chắn có vấn đề, hơn nữa vấn đề còn rất không nhỏ!
“Cậu nói đi, hai đứa ở bên ngoài đưa đưa đẩy đẩy cả nửa ngày, cũng không thấy mệt.” Ông cụ Tô rót một ly trà, sau đó liếc nhìn Tô Khiết, từ tốn bổ sung một câu.
Câu nói này rõ ràng có hàm ý.
Khóe môi của Tô Khiết không khỏi giật giật, cảm thấy ba người bọn họ sớm đã nhìn thấu rồi.
Được thôi, cô thừa nhận, cô vừa rồi không có thật sự cố gắng hết sức cản Nguyễn Hạo Thần.
Cô bị kẹp ở giữa, cũng khó xử, ài, làm người thật khó!!
Tô Khiết trực tiếp đi tới, ngồi trên một chiếc ghế, Nguyễn Hạo Thần cũng theo cô ngồi xuống.
“Chuyện của cháu với Khiết Khiết, cháu…” Nguyễn Hạo Thần sau khi ngồi xuống, vẫn quyết định giải quyết chuyện này.
“Chuyện liên quan đến cậu và Khiết Khiết, chúng ta không can thiệp, chỉ cần Khiết Khiết bằng lòng là được.” Chỉ là, lời của cậu ba Nguyễn còn chưa nói xong, ông cụ Đường trực tiếp mở miệng, trực tiếp bày tỏ thái độ rồi.
Thái độ này của ông cụ Đường có thể nói đã rất tốt, tốt đến mức khiến Nguyễn Hạo Thần có hơi kinh sợ.
“Ừm, ông già nói đúng, chúng ta không quản, cũng không quản được.” Bà cụ Đường cũng nói theo một câu.
“Ừm, tôi cũng đồng ý với ý kiến của hai người.” Ông cụ Tô càng trực tiếp phụ họa theo.
Nguyễn Hạo Thần nhìn ba người bọn họ, cứ cảm thấy ba người này có âm mưu gì đó, nhìn bọn họ, lúc này anh nghĩ đến từ cáo già.
Nhưng, bọn họ có thể có âm mưu gì? Thái độ của bọn họ bây giờ là kết quả anh muốn nhất, hơn nữa còn vượt xa mong đợi của anh.
Chương 1431
Anh trước khi đến đã chuẩn bị rất nhiều lời để thuyết phục bọn họ, nhưng bây giờ anh ta cái gì cũng không có nói, sự việc lại thuận lợi như thế sao?
Điều này khiến anh cũng có hơi không dám tin, lúc này cậu ba Nguyễn cứ cảm thấy mặt trời hôm nay mọc đằng tây vậy.
“Nói như thế, mọi người đều không phản đối chuyện của cháu với Khiết Khiết.” Mắt của cậu ba Nguyễn lóe lên, khóe môi khẽ cong lên, sau đó cố ý hỏi một câu.
Thật ra, vừa rồi ba người già đều đã nói rất rõ ràng rồi.
“Ừm, chúng ta nói không can thiệp.” Bà cụ Đường gật đầu, sau đó lại liếc nhìn Tô Khiết: “Chỉ cần Khiết Khiết bằng lòng.”
Mắt của ông cụ Đường lại hơi nheo lại, thằng nhóc này muốn giở trò gì đây?
Ông cụ Đường cảm thấy Nguyễn Hạo Thần lúc này hỏi câu này, mục đích có hơi không đơn thuần.
Ông cụ Tô liếc nhìn ông cụ Đường, rõ ràng cũng cảm nhận được.
“Ý của mọi người chính là chỉ cần Khiết Khiết đồng ý, chúng cháu làm gì, mọi người cũng không phản đối?” Mắt của Nguyễn Hạo Thần nhìn ba người già ở trước mắt, hỏi lại lần nữa.
“Ừm.” Ông cụ Đường rõ ràng cảm thấy mục đích của Nguyễn Hạo Thần không đơn thuần, nhưng lời của ông ta vừa rồi đã nói ra rồi, chắc chắn không thể thu hồi lại được, hơn nữa ông ta cũng muốn biết Nguyễn Hạo Thần rốt cuộc muốn làm cái gì?
“Phải.” Ông cụ Tô thấy ông cụ Đường đồng ý, bèn cũng bày tỏ.
Bà cụ Đường cũng gật đầu, bà cụ Đường nghĩ rồi, anh còn có thể làm gì chứ? Con cũng có rồi, mấy ngày trước còn kéo Khiết Khiết ra ngoài, qua một đêm Tô Khiết mới trở về, cho nên, bà ta còn sợ Nguyễn Hạo Thần làm chuyện gì sao?
Chuyện có thể làm, không thể làm, Nguyễn Hạo Thần không phải đều đã làm rồi sao!
Nguyễn Hạo Thần nghe thấy ba người già đều đồng ý rồi, sau đó quay sang Tô Khiết, khẽ mỉm cười nói: “Khiết Khiết, chúng ta hôm nay đi đăng ký kết hôn.” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Nghe thấy lời này của Nguyễn Hạo Thần, ba người già trực tiếp ngây ra.
Bọn họ vì không để Nguyễn Hạo Thần phát hiện chuyện của Đường Minh Hạo, cho nên quyết định thuận theo anh, bọn họ nghĩ Nguyễn Hạo Thần vui vẻ rồi, như ý rồi, tự nhiên cũng sẽ không quá chú ý đến những chuyện khác nữa.
Hơn nữa, bọn họ cảm thấy Nguyễn Hạo Thần vui mừng rồi, hài lòng rồi, chắc chắn cũng sẽ rời khỏi, không thể cứ ở mãi ở nhà họ Đường.
Ba người già đã thương lượng trước rồi, tóm lại cứ thuận theo ý của Nguyễn Hạo Thần, nhưng ba người bọn họ đều không ngờ Nguyễn Hạo Thần vậy mà được một tấc tiến một thước như này, thế mà muốn trực tiếp đi đăng ký kết hôn?
Dưới tình huống này, anh muốn trực tiếp đi đăng ký hôn hôn rồi? Anh thật sự dám nghĩ?!
Thằng nhóc này, thật đủ thâm, ông cụ Đường không nhịn được mắng một câu ở trong lòng, ông cụ Đường biết, lời này của Nguyễn Hạo Thần có một nửa là đang thăm dò thái độ của bọn họ, đương nhiên một nửa khác Nguyễn Hạo Thần chắc là thật sự muốn.
Khóe miệng của ông cụ Tô giật giật, ừm, đây quả thật là phong cách của cậu ba Nguyễn, vừa xuất chiêu thì đã trúng.
“Nguyễn Hạo Thần, thằng nhóc thối này, cậu định cứ như thế cùng Khiết Khiết đi đăng ký kết hôn, cậu thật sự dám nghĩ.” Bà cụ Đường không có suy nghĩ xa như ông cụ Đường bọn họ, vừa nghe lời này của Nguyễn Hạo Thần, trực tiếp không nhịn được, thằng nhóc thối này nghĩ thật hay, chuyện lớn như kết hôn, còn chưa có bàn bạc gì thì muốn cứ đi đăng ký kết hôn như thế?