Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 888

Nguyễn Hạo Thần nghĩ nếu cô choáng váng anh sẽ trực tiếp dẫn cô quay về, cũng bớt đi không ít phiền phức.

Cô tránh khỏi môi anh, Nguyễn Hạo Thần nhất thời không vội hôn cô môi nữa, mà là hôn lên cổ cô.

Tô Khiết thầm thở ra một hơi, mặc dù lúc này cô vẫn không thể giằng khỏi anh, nhưng chỉ cân anh không hôn môi cô, chỉ cần cô có thế duy trì tỉnh táo, thì nhất định sẽ có cơ hội tránh thoát.

Chỉ là, Tô Khiết đang âm thầm vui mừng, Nguyễn Hạo Thần lại bỗng nhiên ngẩng đầu, sau đó nhanh chóng hôn lên môi cô.

Tô Khiết cả kinh, bất giác mở to mắt, người này còn có thể âm hiểm hơn sao, ti tiện hơn sao?

Mặc dù Tô Khiết trước đó đã uống thuốc tỉnh rượu, nhưng Nguyễn Hạo Thần trước đó uống quá nhiều rượu, hơn nữa lúc này nụ hôn thâm nhập của anh trực tiếp cưỡng ép đưa hơi rượu nồng nặc vào trong miệng cô.

Đầu Tô Khiết ngày càng váng vất, nhưng trước đó cô đã uống thuốc tỉnh rượu, cho nên lúc này cô không hôn mê.

Nhưng mà, ý thức của cô đã trở nên không tỉnh táo lắm rồi.

Nguyễn Hạo Thần hôn cô, anh lúc này rõ ràng cũng có chút không bình thường.

Rượu lúc nãy Lý Vận rót cho anh, anh uống một ngụm trước mặt cô ta, lúc đó anh đã biết rượu đó có vấn đề, nhưng anh vẫn uống, vì anh phải dời đi lực chú ý của mấy người trong đại sảnh, phải đánh tan sự hoài nghi của những người đó đối với Tô Khiết.

Là tự Lý Vận dâng tới tận cửa, hơn nữa Lý Vận còn hạ thuốc anh, vậy đừng trách anh.

Anh lúc đó uống một ngụm là vì để Lý Vận tin tưởng, anh biết Lý Vận cho rằng anh uống rượu bị hạ thuốc rồi thì tiếp đó sẽ nghĩ cách thiết kế tiếp cận anh.

Bởi vì anh biết, mặc dù anh muốn dịch chuyển sự chú ý của những người đó đối với Tô Khiết, nhưng cũng không cách nào miễn cưỡng mình chủ động tiếp cận người phụ nữ khác, anh nhiều nhất chỉ có thể chịu đựng lúc Lý Vận tiếp cận anh, nhịn không trực tiếp đánh bay cô ta.

Đương nhiên, ngụm rượu mà anh uống đã bị anh nhổ ra vào lúc Lý Vận không chú ý rồi, nhưng vẫn đọng lại một chút dược hiệu.

Lúc này, chút dược hiệu đó bắt đầu phát huy tác dụng trên người Nguyễn Hạo Thần, hơn nữa, thuốc Lý Vận chuẩn bị, dược hiệu quá lợi hại, mặc dù chỉ còn đọng lại một chút, nhưng hiệu quả vẫn rất mạnh mẽ.

Huống chi, người anh ôm lúc này lại là Tô Khiết, là người phụ nữ của anh, là người phụ nữ anh yêu thích.

Chuyện tiến triển rõ ràng mất khống chế.

Cho tới khi da lưng Tô Khiết dán lên tường, tường gạch lạnh lẽo như băng, sự lạnh lẽo đó âm thầm truyền tới da thịt cô, Tô Khiết vốn mơ mơ hồ hồ thoáng chốc tỉnh táo lại.

Giây phút đó, thân thể cô rõ ràng cứng ngắc, đôi mắt cũng khẽ mở to.

Chớp mắt, Tô Khiết tỉnh táo lại, cô nhìn tình huống trước mắt, có chút không dám tin, ở nơi thế này, Nguyễn Hạo Thần lại không chút kiêng dè như vậy.

Đúng, đây là nhà vệ sinh đơn đặc thù, bình thường sẽ không ai vào, lúc này anh đã khóa cửa, càng không thể nào có người vào được, nhưng anh cũng không thể như vậy…

Tô Khiết đã tỉnh táo, nhưng Nguyễn Hạo Thần vẫn chưa.

Cô nhìn thấy động tác tùy ý của anh, thân thể càng thêm cứng ngắc.

Cô biết, anh nhận ra cô, anh uống rượu, sau đó hôn cô, khiến cô trở nên mơ mơ màng màng.
Chương 889

Sau đó, ở trong phòng vệ sinh này, anh…

“Ngài Nguyễn biết đây là trường hợp gì chứ?” Tô Khiết trâm mặt, giọng nói cũng có chút lạnh lẽo.

“Chúng ta đổi chỗ.” Lúc này, ý thức của Nguyễn Hạo Thần có chút bay bổng, anh nghe thấy lời của cô, nhưng nhất thời không hoàn toàn hồi thần, rất rõ ràng lúc này cậu ba Nguyễn hoàn toàn không nghe ra ý của cô.

Cậu ba Nguyễn chỉ nắm bắt trọng điểm mà anh muốn nắm bắt!!

Nơi này không được, có thể đổi chỗ, đây hoàn toàn không phải vấn đề!!

Dù sao hôm nay anh tới đây chính là để dẫn cô đi, vậy thì bây giờ dẫn cô rời đi thôi.

Lúc Nguyễn Hạo Thần nói những lời này, thậm chí còn dùng sức hôn lên mặt cô.

Tô Khiết nghe thấy lời của anh, lại nhìn động tác của anh, nhất thời tức giận đỏ mặt.

“Sao? Xấu hổ à.” Mà lúc này, Nguyễn Hạo Thần vừa khéo ngước mắt nhìn cô, thấy khuôn mặt đỏ bừng của cô, anh sững sốt, sau đó bỗng nhiên lòi ra một câu như vậy.

Cậu ba Nguyễn rõ ràng vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại.

Tô Khiết mím môi, không lên tiếng, chỉ im lặng điều chỉnh quần áo của mình.

Không biết vì sao, cô bỗng nhiên cảm thấy trong lòng có chút tủi thân, từ nhỏ tới lớn, chưa có chuyện gì khiến cô cảm thấy như vậy.

Vì cô luôn cảm thấy tất cả mọi chuyện chỉ cần cố găng hết sức làm, làm tới không gì tiếc nuối là được, cuối cùng bất kể là được hay mất, cô đều có thể thản nhiên tiếp nhận.

Đương nhiên, không phải nói muốn cam chịu, mà ngược lại, cô trước giờ đều là có ơn báo ơn, có thù báo thù, chịu bắt nạt thì sẽ trả lại gấp bội.

Cho nên, cô rốt cuộc tủi thân gì chứ?

Cô cũng không biết mình làm sao nữa, trong lòng cô thầm mắng chính mình, Tô Khiết, mày thật sự ngày càng không có tiền đồ.

Nguyễn Hạo Thần bắt nạt cô, cô sẽ trả lại gấp bội, nhưng nghĩ tới chuyện Nguyễn Hạo Thần vừa làm ban nãy với mình, nếu cô trả lại gấp bội, há chẳng phải…

Nhất thời, tâm trạng Tô Khiết càng thêm không tốt.

Cho nên, lúc này cô không muốn nói chuyện, không muốn nói chuyện với anh.

Nguyễn Hạo Thần thấy cô bỗng trở nên im lặng như vậy thì đôi mắt nhanh chóng chớp chớp, ý thức vừa bị mất khống chế vì dược tính ban nãy cũng khôi phục lại.

Thấy lễ phục tán loạn của cô, anh cũng biết mình vừa rồi quá đáng, cho nên anh vươn tay ra, muốn chỉnh lại giúp cô.

Nhưng mà, Tô Khiết nhanh chóng tránh né, cô trực tiếp đi sang một bên, tiếp tục chỉnh lại quần áo.

Mắt cô khẽ rũ xuống, không nhìn anh, cũng không nói câu nào với anh.

Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, âm thầm hít vào một hơi: “Anh xin lỗi, vừa nãy anh quá kích động.”

Ban nãy quả thực là anh đã quá kích động, mặc dù là vì tác dụng của dược hiệu, nhưng Nguyễn Hạo Thần không giải thích nhiều như vậy.

Anh nghĩ, cho dù không có tác dụng của dược hiệu, hễ anh đụng tới cô cũng không cách nào khống chế, ngược lại, nếu người phụ nữ lúc này không phải cô, cho dù anh có uống nhiều thuốc hơn nữa, cũng sẽ không xảy ra chuyện gì.

Cho nên chuyện này không thể trách anh, muốn trách thì trách sức ảnh hưởng của cô đối với anh quá lớn.
Chương 890

Tô Khiết ngước mắt nhìn anh, có chút ngoài ý muốn với lời xin lỗi của anh, nhưng cô lại nghe ra anh xin lỗi không thật lòng lắm, câu xin lỗi đó, lại cứ bị anh nói thành cảm giác đương nhiên.

Anh xin lỗi sao? Là xin lỗi sao?

Có ai xin lỗi giống anh sao?

Đúng, anh nói là xin lỗi, nhưng giọng điệu của anh, biểu cảm của anh rõ ràng đều là đang biểu đạt rằng chuyện này không thể trách anh.

Không thể trách anh, chẳng lẽ trách cô? Trong lòng Tô Khiết càng thêm tức giận.

Tô Khiết âm thầm hít vào một hơi, sao cô lại muốn đánh anh một trận như vậy chứ.

Họ đã ly hôn rồi, sao anh có thể làm vậy với cô?

Nhưng mà, Tô Khiết thầm cắn răng, cuối cùng vẫn nhịn được kích động muốn đánh anh, cô nhanh chóng chỉnh lại lễ phục của mình, không để ý tới anh, thậm chí không thèm nhìn anh, xoay người muốn rời đi.

“Em giận rồi?” Nguyễn Hạo Thần thấy cô muốn rời đi, nhanh chóng vươn tay muốn kéo cô lại.

Nhưng rõ ràng lần này Tô Khiết đã có đề phòng, lập tức tránh đi, cô nghiêng mắt nhìn anh, con ngươi ẩn chứa tức giận, lại có vài phần lạnh lẽo rõ ràng.

Lúc này cô không lên tiếng, nhưng thái độ biểu đạt lại đủ rõ ràng.

Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy thái độ của cô, trong lòng khẽ kinh ngạc, vừa muốn mở miệng giải thích, vừa khéo điện thoại của anh lại bỗng dưng vang lên.

Nguyễn Hạo Thần lướt nhìn, thấy nội dung tin nhắn, mắt anh lập tức lướt qua lạnh lẽo.

“Anh đi rồi em hãy ra.” Lúc lại ngước mắt nhìn cô, sâu trong đáy mắt anh ẩn chứa vài phần cảm xúc đè nén.

Anh không muốn thả cô đi như vậy, nhưng anh càng không thể khiến cô có bất kỳ nguy hiểm nào.

Vừa nãy anh nhận được tin tức nói Mạc Bách đã dẫn người vào rồi, Mạc Bách dẫn người vào nhất định là muốn tìm anh.

Mạc Bách tìm anh, anh không sợ, anh chỉ sợ Mạc Bách phát hiện cô.

Cô ở bên cạnh anh, anh cũng có thể bảo vệ cô an toàn, nhưng như vậy nhất định ít nhiều cũng có nguy hiểm, mà anh không muốn khiến cô mạo hiểm chút nào.

Cho nên, anh quyết định hôm nay để cô rời đi trước.

Đầu tiên để cô an toàn rời đi, rồi anh lại đi tìm cô, tình huống hiện tại, anh muốn tìm cô không có gì khó khăn.

Tô Khiết nghe thấy anh để cô rời đi thì khẽ sững sờ, theo hiểu biết của cô đối với anh thì với tính cách của anh nếu không có chuyện gì đặc thù, anh sẽ không để cô rời đi như vậy.

Nhưng mà, cô còn không kịp phản ứng lại, Nguyễn Hạo Thần đã đẩy mở cửa, ra ngoài.

Mắt Tô Khiết lóe lên, khẽ hít vào một hơi, tất cả xảy ra quá đột ngột, cô cũng không kịp hồi hồn.

Nguyễn Hạo Thần ra khỏi nhà vệ sinh bèn trực tiếp đi tới đại sảnh bữa tiệc, anh biết chỉ cần anh quay lại đại sảnh, lực chú ý của Mạc Bách sẽ đặt hết vào trong đại sảnh, đến lúc đó, cô liền có thể rời đi an toàn.

Nguyễn Hạo Thần ra khỏi nhà vệ sinh, đi không bao xa liền nhìn thấy Lý Vận quyến rũ mê người đi về phía anh.

“Nguyễn tổng, anh có ý gì? Chơi trò mèo vờn chuột với tôi sao?” Lý Vận nhìn thấy anh, cười càng rực rỡ, lắc eo đi tới trước mặt anh, còn cực kỳ yêu kiều liếc mắt đưa tình với anh.

Nguyễn Hạo Thần khẽ nhíu mày, anh không phải kêu Chương Bình xử lý người phụ nữ này rồi sao?
Chương 891
Theo lý mà nói, người phụ nữ này bây giờ không phải hẳn đã bị vứt vào căn phòng nào đó ngủ rồi sao?
Sao lại xuất hiện ở đây, hơn nữa còn với tư thái thế này?
Điều Nguyễn Hạo Thần không biết là, người của anh quả thực đã dẫn Lý Vận vào một căn phòng tối nhỏ hẹp, nhưng lúc Lý Vận vào căn phòng đó, cho rằng là Nguyễn Hạo Thần, sau đó cô ta ôm người đó hôn cuồng nhiệt, sau đó người đó trực tiếp đánh Lý Vận hôn mê, sợ hãi chạy trối chết.
Sau khi Lý Vận tỉnh lại, mở cửa ra ngoài, lại tìm về phía đại sảnh, vừa khéo nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần đang đi về phía cô ta liền hiểu lầm.
Lý Vận đi tới, trực tiếp khoác cánh tay Nguyễn Hạo Thần, Nguyễn Hạo Thần vốn muốn kéo cô ta ra, nhưng một khắc sau, anh nhìn thấy Mạc Bách đã dẫn người tới rồi.
Nguyễn Hạo Thần cứng ngắc dừng lại động tác muốn kéo cô ta ra, tiếp tục đi về phía trước.
Lý Vận thấy anh không cự tuyệt, trong lòng mừng rỡ, mặt đương nhiên cũng càng thêm sáng ngời, khoác chặt cánh tay anh hơn.
Lúc này, Tô Khiết vốn muốn ra ngoài nhưng cô vừa đẩy cửa ra đã nhìn thấy cánh tay Lý Vận khoác lấy Nguyễn Hạo Thần.
Một khắc sau, động tác của Tô Khiết khựng lại.
Cô khẽ nhíu mày, trước đó người phụ nữ này biến mất, bây giờ lại đột ngột xuất hiện? Vừa rồi người phụ nữ đó đã đi đâu?
Tình huống gì đây?
Tô Khiết nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần không cự tuyệt Lý Vận, mắt cô khẽ lóe lên, xuyên qua khe cửa, cô nhìn thấy mấy người khác đi tới, cô nhìn thấy lúc người dẫn đầu nhìn Nguyễn Hạo Thần, ánh mát lóe lên sát ý.
Mắt Tô Khiết híp lại, sau đó lại nhìn Nguyễn Hạo Thần, ánh mắt cô rơi trên cánh tay khoác lấy anh của Lý Vận.
Nếu cô không nhìn lầm, Nguyễn Hạo Thần hẳn là cố ý làm cho người đàn ông đột nhiên xuất hiện đó xem.
Tô Khiết lại nhớ tới tình hình trước đó trong sảnh, lúc đó, có lẽ Nguyễn Hạo Thần cũng là cố ý làm cho người khác xem.
Cho nên, Nguyễn Hạo Thần hẳn là từ đầu đã nhận ra cô rồi, cho nên anh đối với cô hẳn không phải là thả thính lung tung.
Về phần người người phụ nữ Nguyễn Hạo Thần thả thính đó, hẳn từ đầu tới cuối đều là giả.
Tô Khiết khẽ mím môi, trong lòng bỗng nhiên có chút cảm giác kỳ lạ, chỉ là nhất thời cô lại không nói ra được đó là cảm giác gì.
Cho dù Nguyễn Hạo Thần từ đầu đã nhận ra cô, nhưng cô và anh cũng đã ly hôn rồi.
Anh làm vậy với cô cũng là hoàn toàn không đúng!!
Đúng vậy, không đúng!
Tô Khiết thấy Nguyễn Hạo Thần và Lý Vận cùng vào đại sảnh, mấy người khác cũng theo vào.
Cô có thể nhìn ra, người vừa rồi rõ ràng là có địch ý với anh, cho nên Nguyễn Hạo Thần bỗng nhiên rời đi, còn thả cô đi, hẳn chính là biết người đó sắp tới.
Nguyễn Hạo Thần để cô đi, rõ ràng là không muốn cô tham gia vào, cho nên, sau khi tất cả mọi người đều vào đại sảnh, Tô Khiết mới ra khỏi nhà vệ sinh, nhanh chóng rời đi.
Lúc Đường Bách Khiêm nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần dẫn Lý Vận quay về đại sảnh, rõ ràng sững sốt một chút, vừa rồi Tô Khiết ra ngoài, chẳng lẽ Nguyễn Hạo Thần không tìm cô?
Chương 892

Tiếp đó Đường Bách Khiêm nhìn thấy Mạc Bách cũng vào đại sảnh, khóe môi anh ta là nụ cười lạnh mơ hồ, chẳng trách, thì ra là ra ngoài rồi thì gặp phải Mạc Bách.

Đường Bách Khiêm thầm nghĩ, nếu Mạc Bách có thể giúp anh trừ bỏ Nguyễn Hạo Thần, chuyện này liền càng thêm hoàn mỹ.

Nhưng mà, Đường Bách Khiêm rõ ràng đánh giá quá thấp năng lực của Nguyễn Hạo Thần, nếu Mạc Bách có thể loại trừ anh, cũng không cần đợi tới bây giờ.

Mạc Bách đã đến, nhưng vốn không dám ra tay tùy tiện, hơn nữa lực chú ý của anh ta hơn nửa đều đặt trên người Lý Vận theo sát Nguyễn Hạo Thần, rất rõ ràng là biết không thể động vào Nguyễn Hạo Thần, muốn ra tay trên người Lý Vận.

Nguyễn Hạo Thần nghĩ Tô Khiết hẳn đã rời đi rồi, cho nên cũng lười giả bộ nữa, lúc Lý Vận lại thử áp lên người anh, Nguyễn Hạo Thần trực tiếp tránh sang một bên, Lý Vận nhất thời không kịp đề phòng xém chút ngã xuống đất.

Lý Vận đứng thẳng người lại liền nhìn anh, mặt kinh ngạc.

“Lý Vận, cô cảm thấy cô hạ thuốc tôi thì sẽ có hậu quả gì?” Khóe môi Nguyễn Hạo Thần khẽ nhúc nhích, giọng nói như nhũ băng trực tiếp đâm tới, có thể đâm nát người ta.

“Anh, anh biết? Anh làm sao biết?” Lý Vận kinh ngạc, cô ta nhìn ra Nguyễn Hạo Thần không phải lừa cô ta, mà là thật sự đã biết, giây phút này, cô ta cả kinh tim cũng như ngừng đập.

Thủ đoạn của Nguyễn Hạo Thần, cô ta từng nghe nói, nhưng cô ta không rõ, Nguyễn Hạo Thần đã biết rõ cô ta hạ thuốc trong rượu, tại sao còn uống?

Anh rõ ràng đã uống, tại sao…

Lý Vận bỗng nhiên ý thức tới Nguyễn Hạo Thần không thực sự uống ngụm rượu đó? Anh đã không uống, vậy tại sao anh còn cho phép cô ta tới gần, anh rốt cuộc là có ý gì?

“Anh, anh đang lợi dụng tôi?” Lý Vận không ngốc, hơn nữa còn rất thông minh, cho nên thoáng chốc đã đoán ra.

“Tại sao?” Nhưng Lý Vận không hiểu tại sao Nguyễn Hạo Thần muốn lợi dụng cô ta? Mục đích của anh là gì? Lợi dụng cô ta kích thích người phụ nữ đó sao? Nhưng nhìn không giống.

“Gặp được ‘cố nhân, nếu cô muốn chết, có thể tiếp tục theo tôi.” Giọng anh vẫn rất lạnh lùng, nhưng anh không muốn để Lý Vận rơi vào trong tay Mạc Bách, Mạc Bách tàn nhẫn bao nhiêu, anh là người rõ ràng nhất.

Nếu Lý Vận rơi vào trong tay Mạc Bách, tuyệt đối sống không bằng chết.

Lý Vận hạ thuốc anh, anh cũng lợi dụng cô ta, chuyện này xem như công bằng.

Lý Vận là người thông minh, thoáng chốc đã hiểu ra ý của anh, cũng lập tức hiểu tại sao Nguyễn Hạo Thần lợi dụng cô ta.

Còn may Nguyễn Hạo Thần không quá tuyệt tình, cuối cùng nhắc nhở cô ta.

Lý Vận cũng không dám ở cạnh Nguyễn Hạo Thần nữa.

“Lão đại, chúng ta hình như mắc bẫy rồi, chúng ta trúng kế của Nguyễn Hạo Thần.” Tommy đột nhiên phản ứng lại: Nguyễn Hạo Thần làm vậy hẳn là vì bảo vệ người phụ nữ trước đó.”

“Vậy còn không mau đi tìm người phụ nữ đó ra cho tôi.” Mạc Bách nhìn anh ta một cái, mắt đây âm hiểm khiến người ta run rẩy: “Tìm ra người phụ nữ đó, bắt cô ta tới cho tôi.”

“Lão đại, thân phận của người phụ nữ đó hình như không đơn giản, sợ là không dễ tìm như vậy.” Tommy đã hỏi được một số tin tức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK