“Xin lỗi, nếu trong thời gian quy định, hai cô Cổ không thể mua vòng ngọc theo mức giá hiện tại, vậy tôi chỉ có thể để cảnh sát xử lý theo pháp luật.” Tô Khiết lại trực tiếp cự tuyệt cô ta, không chút thương lượng.
“Tô Khiết, cô đừng quá hống hách, cô cho rằng chúng tôi thật sự sợ cô sao? Tôi không tin nhà họ Cổ chúng tôi còn đấu không lại tiện nhân vô dụng, nghèo mạt như cô.” Cổ Linh Linh thấy Tô Khiết không cho cô ta mặt mũi như vậy thì tức giận đến mặt mũi vặn vẹo.
Tư Đồ Không khẽ thở dài, nếu Tô Khiết thật sự bất tài, không có gì, thì đa số mọi người trên đời sợ là đều nghèo đến ngay cả quần lót cũng không có.
“Cô có thể thử xem.” Tô Khiết nhìn cô ta một cái, khóe môi nhếch lên nụ cười nhạt, giọng cực kỳ đạm mạc, lại khiến người ta chấn động tận đáy lòng.
Cổ Linh Linh đối diện với ánh mắt cô, sợ đến ngây ngốc!!
“Tô Khiết, không phải cô ỷ vào có cậu năm Tào làm chỗ dựa cho cô sao? Tô Khiết, cô đúng là loại không biết xấu hổ lại đi câu dẫn cậu năm Tào.” Cổ Linh Linh lấy lại tinh thần, không nhịn được trực tiếp mắng lên.
Cổ Doanh Doanh muốn cản cũng không kịp ngăn lại nữa.
“Nếu như cô Tô cần, Tư Đồ Không tôi có phải xông pha vào núi đao biển lửa cũng sẽ không chối từ.” Tư Đồ Không nhướng mày, sau đó lại nói ra một câu kinh người.
Tư Đồ Không vừa nói xong lời này, tất cả đám người đều cảm thấy kinh sợ, rốt cuộc là Tô Khiết có năng lực gì mà ngay cả Tư Đồ Không cũng giúp cô?
Vốn trong lòng Cổ Doanh Doanh vẫn tồn tại một chút xíu tâm lý may mắn, nhưng đã hoàn toàn biết mất ngay khi Tư Đồ Không nói ra câu nói này.
Nếu ngay cả Tư Đồ Không cũng giúp đỡ Tô Khiết, thì nhà họ Cổ bọn họ làm gì có cách nào.
“Tô Khiết, bây giờ tôi thật sự không thể lấy ra ngay một số tiền lớn như vậy.” Lúc Cổ Doanh Doanh nói câu này rõ ràng giọng điệu đã giảm thấp xuống mấy phần, cả đời này của cô ta đều nở mày nở mặt, đây là lần đầu tiên bị mất mặt như thế này.
“Trong tay hai vị không phải còn có mười hai phần trăm cổ phần của Cổ thị hay sao? Các người lấy cái này để thế chấp đi, tôi cho hai người năm ngày để chuẩn bị tiền.” Ý tưởng này là của cậu ba Nguyễn đưa ra, vừa rồi cậu ba Nguyễn vừa mới gửi tin nhắn nói cho cô biết.
Khóe môi Tư Đồ Không hơi giật giật, thật là độc ác! !
“Tô Khiết, cô?” Cổ Doanh Doanh kinh hãi hít vào một hơi, sao Tô Khiết lại biết những chuyện này?
Cổ phần trong tay của cô ta là lúc ông nội qua đời để lại cho cô ta, việc này cũng không nhiều người biết.
“Cô Cổ, còn năm phút nữa, cô cứ suy tính đi.” Tô Khiết nhìn đồng hồ, vô cùng nhàn nhã đứng ở một bên.
“Chỉ là thế chấp thôi đúng không?” Cổ Doanh Doanh âm thầm thở phào một hơi, cô ta biết trong tình cảnh này cô ta không thể làm gì khác, nhưng nếu chỉ là thế chấp thì cô ta vẫn có thể chấp nhận được.
“Tôi không có chút hứng thú nào với cổ phần của nhà họ Cổ.” Tô Khiết hơi nhíu mày lại, đây là lời thật lòng, cô thật sự không hứng thú, chẳng qua là cậu ba Nguyễn cảm thấy hứng thú mà thôi.
“Được, tôi đồng ý, vậy tôi có cần phải làm biên bản thỏa thuận gì không?” Bây giờ Cổ Doanh Doanh cũng không có quá nhiều lựa chọn nên cô ta không thể không khuất phục, nhưng trong lòng cô ta vẫn đang thầm nghĩ, chỉ cần qua được lúc này thì sau đó đương nhiên ba cô ta sẽ giải quyết.nữ cường
“Không.” Tô Khiết khoát khoát tay với cô ta: “Tôi đã cho người chuẩn bị một thỏa thuận rồi.”
“Cô Tô, đây là thỏa thuận mà cô cần.” Sau khi Tô Khiết nói như vậy chợt có một người đàn ông nhanh chóng đi tới, đưa tài liệu trong tay cho cô.
Chương 1334
“Anh cứ đưa luôn cho cô Cổ đi, để cô Cổ ký tên là được.” Tô Khiết cũng không nhận lấy, cũng không buồn xem qua, những thứ mà Nguyễn Hạo Thần đã ra tay thì cô thực tình không cần thiết phải xem nữa.
Ánh mắt Cổ Doanh Doanh chợt lóe lên, rõ ràng trên mặt đã có thêm mấy phần lo lắng, nhưng vừa rồi chính cô ta đã đồng ý nên bây giờ không thể nào lại hối hận được, cô ta chỉ có thể cắn răng nhận lấy tập tài liệu, sau đó đọc kỹ từng dòng từng dòng một.
Tô Khiết thấy cô ta như vậy khóe môi hơi nhếch lên, cô có thể chắc chắn một trăm phần trăm là bản thỏa thuận này của cậu ba Nguyễn có vấn đề.
Nhưng cậu ba Nguyễn đã ra tay mà Cổ Doanh Doanh lại có thể nhìn ra ư? Đó là chuyện không thể nào!
Cổ Doanh Doanh nghiêm túc đọc hai lần nhưng vẫn không phát hiện ra vấn đề gì mà ngược lại cô ta còn cảm thấy rất có lợi cho mình, cho nên liền cầm bút lên ký vào chỗ của mình.
Đương nhiên, trong bản thỏa thuận kia viết là mười hai phần trăm cổ phần của hai người cô Cổ, nên mặc dù Cổ Linh Linh không cam tâm nhưng lại không thể không ký tên.
Tô Khiết cầm lấy bản thỏa thuận, nhìn thoáng qua chữ kí của hai người bọn họ, lông mày hơi nhíu lại: “Chữ ký này quá xấu, nhìn quá chướng mắt, vẫn nên lăn dấu vân tay đi.”
“Tô Khiết, cô quá đáng quá rồi đấy.” Lúc này Cổ Linh Linh đã tức giận tới mức sắp thổ huyết.
Cổ Doanh Doanh không muốn lăn dấu vân tay, nhưng khi đối diện với ánh mắt của Tô Khiết, chẳng biết tại sao đáy lòng lại đột nhiên run rẩy, sau đó giống như ma xui quỷ khiến lăn dấu vân tay vào đó.truyện hiện đại sủng ngọt
Thấy cả hai người đã lăn dấu vân tay xong, lúc này Tô Khiết mới cười hài lòng: “Chị Lưu, đem vòng ngọc cho cô Cổ.”
“Vâng.” Chị Lưu đáp lời, sau đó cầm lấy vòng ngọc đưa tới trước mặt Cổ Doanh Doanh: “Cô Cổ, cô nhìn lại xem có vấn đề gì không, nếu không có tôi sẽ giúp cô cất vào.”
Cổ Doanh Doanh nhận lấy vòng ngọc, lúc đầu chỉ là sáu mươi tỷ mà bây giờ cô ta phải trả gần sáu trăm tỷ, cô ta không cam lòng cho nên sắc mặt cũng hết sức khó coi.
Tô Khiết không buồn để ý tới cô ta nữa, quay người cất bước định rời khỏi đây.
Lúc Cổ Linh Linh nhìn thấy Tô Khiết nhấc chân đi, ánh mắt lóe lên một cái, đột nhiên duỗi chân ra định ngáng chân Tô Khiết.
Tô Khiết đã được trải qua huấn luyện đặc biệt, sao có thể trúng mấy thủ đoạn vặt vãnh này của cô ta .
Tô Khiết cười cười, chân trái trực tiếp bước qua, lúc chân phải bước qua được một nửa lại ngừng lại, sau đó móc chân Cổ Linh Linh lên, trực tiếp đá về phía trước một khoảng dài, Tô Khiết không hề ngã sấp xuống mà lại khiến cho chân của Cổ Linh Linh trượt dài về phía trước.
Cổ Linh Linh thật sự đúng là không có đầu óc, lúc đầu cô ta đứng khá xa Tô Khiết, nên rõ ràng chân cô ta đã duỗi quá dài.
Tô Khiết đá một cái như thế, cơ thể Cổ Linh Linh trực tiếp trượt xuống dưới, trong lúc bối rối Cổ Linh Linh theo bản năng túm lấy cánh tay Cổ Doanh Doanh đang ở bên cạnh cô ta.
Lúc này Cổ Doanh Doanh đang cầm vòng ngọc xem xét, nói thật là giờ phút này Cổ Doanh Doanh thật sự muốn tìm ra chút dấu vết ở trên vòng ngọc kia, như vậy thì cô ta cũng không phải mất nhiều tiền như vậy.
Đột nhiên Cổ Linh Linh kéo cô ta một cái như thế, vòng tay ngọc trong tay cô ta liền rơi trên mặt đất.
Ngọc là đồ dễ vỡ, chỉ nghe thấy một tiếng vang trong trẻo, chiếc vòng ngọc trị giá gần sáu trăm tỷ kia đã vỡ thành mấy mảnh.
“Mày làm cái gì vậy?” Cổ Doanh Doanh đen mặt lại, thậm chí trong lúc nhất thời quên cả giả vờ, trực tiếp hét vào mặt Cổ Linh Linh.
Đây chính là chiếc vòng ngọc gần sáu trăm tỷ đấy! !
Tư Đồ Không nhướng mày lên, tính toán này của Tô Khiết đúng là không tồi chút nào.
Chương 1335
“Ôi chao ơi, cô Cổ đúng là nhiều tiền mà, bỏ ra gần sáu trăm tỷ thì ra chỉ để nghe cái tiếng vỡ này, cô Cổ còn muốn nghe nữa không, chỗ này của tôi có khá nhiều ngọc, nếu như cô Cổ lấy nhiều thì tôi sẽ giảm giá cho cô, cam đoan để cho cô Cổ nghe đã thì thôi.” Tô Khiết cười vô cùng xán lạn, nụ cười kia rất rực rỡ nhưng những lời nói ra thật sự có thể khiến cho người ta tức chết mà không cần đền mạng.
Vòng ngọc của Cổ Doanh Doanh bị vỡ, vốn cả khuôn mặt đã đen đi rồi, lúc nghe được lời này của Tô Khiết, trong lúc nhất thời liền tức giận tới mức choáng váng, suýt chút nữa đã hôn mê bất tỉnh.
“Ôi chết tôi quên mất, cô Cổ làm gì có tiền, tiền của chiếc vòng ngọc này vẫn còn đang phải nợ kia kìa, cô Cổ ký sổ mua vòng ngọc chỉ vì muốn nghe tiếng vỡ của nó, lợi hại, thật sự là lợi hại, tôi đây bội phục.” Hết lần này tới lần khác Tô Khiết lại còn cố ý bồi thêm một câu.
Đám người nghe được lời này của Tô Khiết, cũng không nhịn được cười ra tiếng, Cổ Doanh Doanh vừa lo lắng vừa tức vừa khó xử, chiếc vòng tay này bị vỡ lại càng bất lợi với cô ta.
Vốn cô ta còn đang định đi tìm một chuyên gia để thẩm định giá, đến lúc đó Tô Khiết không phục cũng không thể làm gì khác nữa, nhưng bây giờ thì hết rồi.
Nhất thời, thân thể Cổ Doanh Doanh run lên như lá rụng, không thể khống chế được.
Cổ Linh Linh sững sờ, quên cả phản ứng.
Tô Khiết không thèm để ý đến Cổ Doanh Doanh, mà nhìn về phía Cổ Linh Linh, nhẹ giọng cười nói: “Cô hai Cổ còn nhớ vụ cá cược trước kia của chúng ta không? Tôi sẽ cho người tới lấy tiền đặt cược.”
Mọi người vây xem cũng nhớ tới vụ cá cược lúc trước giữa Cổ Linh Linh và Tô Khiết, nói là người nào thua sẽ phải ăn shit, lời này là chính Cổ Linh Linh nói ra, Cổ Linh Linh đây là gậy ông đập lưng ông.
Cổ Linh Linh bị dọa cho hai chân mềm nhũn, trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất.
Tô Khiết không buồn để ý tới bọn họ nữa, quay người rời đi.
Tư Đồ Không cũng rời đi cùng cô.
“Tiểu Ảnh bé bỏng nhà tôi đâu rồi?” Tô Khiết nhìn Tư Đồ Không một chút, hỏi một câu, sau bữa tiệc ngày đó cô đã gọi điện thoại cho Liễu Ảnh, hỏi thăm quan hệ của cô ta và Tư Đồ Không.
Nhưng Liễu Ảnh trả lời rất ấp úng, hiển nhiên là không muốn nói, cô cũng không muốn hỏi nhiều, nhưng rất rõ ràng quan hệ giữa hai người này không đơn giản.
“Cái gì mà nhà cô, rõ ràng là nhà tôi.” Tư Đồ Không lại nhìn cô một cái, bất mãn phản bác lại.
Tô Khiết cau mày lại, quả nhiên quan hệ không đơn giản, đã biến thành của nhà anh ta rồi cơ đấy.
“Như vậy xin hỏi ngài Tư Đồ, Tiểu Ảnh nhà anh đang ở đâu vậy?” Tô Khiết lại nghiêm túc hỏi một câu.
“Ở nhà chờ tôi chứ sao, vì chuyện phiền phức này của cô mà ảnh hưởng tới thời gian tốt đẹp của chúng tôi rồi đấy.” Tư Đồ Không nhíu mày lại, nhìn có vẻ như đang bất mãn.
“Ai khiến anh tới đây?” Khóe môi Tô Khiết nhếch lên, trực tiếp lườm anh ta một cái, nói cứ như là cô mời anh ta tới vậy? Rõ ràng là chính anh ta muốn đến xem náo nhiệt.
Nhưng nghe anh ta nói như vậy, Tô Khiết cũng cảm thấy yên tâm hơn, cô nhìn ra được anh ta rất quan tâm tới Tiểu Ảnh.nữ cường
Điện thoại của Tô Khiết vang lên, Tô Khiết lấy ra nhìn thoáng qua, ấn nút nghe điện thoại.
“Khiết Khiết, giải quyết xong chuyện chưa?” Giọng nói của Đường Lăng lập tức truyền tới, giống như mang theo vài phần cười khẽ.
“Ừm, giải quyết xong rồi, tiệm ngọc kia em…” Tô Khiết nghĩ đến tiệm ngọc kia đáng giá không ít tiền, cô cũng không thể đưa ra yêu cầu được.
“Tiệm ngọc kia cho em, em xem còn thích cái gì nữa không, anh cũng cho em hết.” Đường Lăng hào phóng đến mức khiến cho người ta muốn cắn lưỡi, thật không hổ là anh trai quốc dân.
Chương 1336
Tô Khiết không nhịn được cười, người đàn ông hào phóng với em gái mình như vậy, có lẽ trên đời này không tìm được người thứ hai đâu?
“Đường Lăng, sau này anh có thể không tìm bạn gái không?” Tô Khiết cười trêu chọc một câu.
Anh trai không có bạn gái, có đồ tốt đều sẽ đưa cho em gái, ừm, chính là như vậy! !
“Nhóc con, sao lại nói như vậy chứ?” Đường Lăng ngẩn người, cũng không nhịn được cười: “Yên tâm, anh có bạn gái nhưng đồ của anh vẫn là của em.”
“Anh, lời này của anh em không tin đâu.” Ý cười trên mặt Tô Khiết càng đậm thêm mấy phần: “Hơn nữa em sợ chị dâu sẽ đánh em.”
“Chà, như vậy cũng rất vui mà đúng không?” Đầu bên kia điện thoại, Đường Lăng không nhịn được lắc đầu: “Đúng rồi, anh bảo Tiểu Hổ Tử qua đó rồi, em đưa chi phiếu cho Tiểu Hổ Tử là được.”
“Được, em biết rồi.” Tô Khiết thấp giọng trả lời, cô đã từng gặp Tiểu Hổ Tử nên sẽ nhận ra anh ta.
Tô Khiết làm xong chuyện Đường Lăng giao phó liền chạy về nhà họ Tô, thuốc cô lấy giúp ông cụ vẫn còn đang ở trên xe.
Nhưng giờ phút này Tô Khiết vẫn chưa biết có một âm mưu to lớn rất đáng sợ đang chờ cô ở nhà họ Tô.
Cùng lúc đó, trong văn phòng của Nguyễn Hạo Thần.
“Tổng giám đốc, chuyện anh dặn dò đã làm xong rồi.” Đẩy cửa phòng làm việc ra, đi vào chính là người vừa mới đưa bản thỏa thuận cho Tô Khiết.
“Ừm.” Nguyễn Hạo Thần đưa tay ra nhận lấy, mở ra, nhìn thấy phía trên không chỉ có chữ ký của Cổ Doanh Doanh và Cổ Linh Linh, mà còn có dấu vân tay của hai người bọn họ.
Nguyễn Hạo Thần hơi cong môi lên, người phụ nữ của anh làm việc thật đúng là giọt nước cũng không lọt, ừm, rất rốt.cao h
Nguyễn Hạo Thần đem bản thỏa thuận kia cất vào trong ngăn kéo, khóa lại.
Vốn anh đã có kế hoạch trước nhằm vào những chuyện ầm ĩ giữa nhà họ Cổ và nhà họ Nguyễn ngày hôm nay, nhưng anh cũng không ngại có thêm một vài trò vui nữa, để chuyện này trở nên kích thích hơn một chút…
Từ sáng đến giờ, không ngừng tuôn ra tin tức có liên quan đến nhà họ Nguyễn và nhà họ Cổ.
Nhà họ Cổ bên kia không nói đến, nhưng nhà họ Nguyễn bên này thật đúng là rất náo nhiệt.
Đầu tiên vào sáng sớm, bà cụ Nguyễn liền trực tiếp nói với phóng viên là hai nhà đã định hôn sự, sau này sẽ công bố.
Sau đó, ông cụ Nguyễn cũng ra mặt, chứng thực việc này là thật.
Buổi trưa, bà cụ Nguyễn và ông cụ Nguyễn đồng thời nhận phỏng vấn của phóng viên, nói hôn sự giữa nhà họ Cổ và nhà họ Nguyễn đã được quyết định, nhưng bọn họ vẫn không công bố ngày cưới.
Nguyễn Hạo Thần rất rõ ràng, đây là ông cụ và bà cụ đang muốn thăm dò anh, thăm dò thái độ của anh trước sau đó mới tiến hành bước kế tiếp.
Nguyễn Hạo Thần xem những bài báo kia cũng chỉ lạnh lùng cười cười, cũng không hề ra mặt nói rõ, thậm chí một chút phản ứng cũng không có.
Anh đang chờ, chờ sau khi chuyện này được đẩy lên đến khi đạt được hiệu quả mà anh mong muốn mới ra tay, đến lúc đó, anh muốn đối phó không chỉ là ông cụ và bà cụ, không chỉ là nhà họ Cổ.
Người phụ nữ của anh bởi vì anh mà phải chịu nhiều ấm ức như vậy, món nợ này anh phải tính toán cho thật kỹ, lần này anh phải đòi lại cả gốc lẫn lãi.
Ở thành phố A ai cũng biết, cậu ba Nguyễn không ra tay thì thôi, cậu ba Nguyễn mà đã ra tay thì nhất định phải kẻ địch muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.
Chỉ có điều trước kia cậu ba Nguyễn chưa từng dùng những thủ đoạn với người nhà, nên ông cụ Nguyễn chưa được trải nghiệm một cách sâu sắc.
Nhà tổ của nhà họ Nguyễn.
Chương 1337
“Chúng ta đã tuyên bố với bên ngoài như vậy mà Hạo Thần vẫn không có chút phản ứng nào, đây có phải biểu thị rằng nó đã chấp nhận cuộc hôn nhân này hay không?” Quả thực trước đó ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn muốn thăm dò Nguyễn Hạo Thần, cho nên bọn họ vẫn luôn chờ đợi Nguyễn Hạo Thần đáp lại.
“Xem ra người phụ nữ đêm qua thật sự không phải là Tô Khiết.” Bà cụ Nguyễn hơi nheo mắt lại: “Nếu đã như vậy thì chuyện này cũng dễ làm rồi.”
“Vậy chúng ta lập tức công bố ngày cưới của bọn họ với bên ngoài.” Giờ phút này tâm tình của ông cụ Nguyễn không tệ, thậm chí trên mặt còn mang theo mấy phần ý cười.
“Chờ thêm một chút.” Nhưng Bà cụ Nguyễn vẫn còn cảm thấy không quá yên tâm.
“Còn chờ cái gì nữa? Với tính cách của nó, không phản đối thì chính là đồng ý rồi, bà còn lo lắng cái gì nữa chứ?” Lông mày ông cụ Nguyễn cau lại, rõ ràng giọng nói cũng đề cao mấy phần: “Chẳng lẽ bà đang lo là nó không nhìn thấy, tôi đã cho người nghe ngóng ở công ty rồi, buổi sáng nó đã tới công ty, những chuyện kia nó đã biết từ sớm rồi.”
“Tôi cũng biết rõ cái này, nhưng chúng ta cẩn thận một chút thì vẫn tốt hơn, một khi công bố ngày cưới rồi mà lại đổi ý thì sẽ có ảnh hưởng không tốt đối với chúng ta, đến lúc đó nếu nó không đồng ý thì chúng ta sẽ giải quyết như thế nào?” Bà cụ Nguyễn hiểu rất rõ Nguyễn Hạo Thần, cho nên bà cụ vẫn cảm thấy hơi lo lắng, bà cụ lo là đến lúc đó Nguyễn Hạo Thần cứ nhất quyết không đồng ý, vậy thì sợ là chuyện này sẽ không có kết thúc tốt đẹp được.
“Được, vậy thì cứ chờ thêm một chút, chờ đến ba giờ chiều nay, nếu như nó vẫn không có phản ứng thì chúng ta sẽ công bố ngày cưới.” Hiển nhiên là ông cụ Nguyễn cũng có lo lắng, cho nên mới thỏa hiệp.
“Ừm, vậy được rồi, tôi cũng sẽ liên lạc với nhà họ Cổ, việc này cứ quyết định như vậy đi, tôi cũng có thể yên tâm rồi.” Bà cụ Nguyễn khẽ gật đầu: “Doanh Doanh đứa bé kia cũng rất không tệ, so với Tô Khiết không biết tốt hơn gấp bao nhiêu lần, sau này Hạo Thần sẽ hiểu được nỗi khổ tâm của chúng ta, đến lúc đó nó sẽ còn biết ơn chúng ta ấy chứ.”
Lý do của bà cụ Nguyễn vẫn đường hoàng như vậy.
Giờ phút này, Nguyễn Bạc Vệ vẫn còn đang ở trong phòng của mình, lúc ông ta ở trong viện dưỡng lão không hay xem điện thoại, cho nên cũng không biết những chuyện bên ngoài.
Hôm nay xem được tin nhà họ Cổ và nhà họ Nguyễn sắp trở thành thông gia của nhau, nhớ tới hôm qua Nguyễn Hạo Thần nói với ông ta là muốn kết hôn, Nguyễn Bạc Vệ lại cho là hai chuyện này là một.
Cho nên ông ta cũng không nói gì thêm. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Đêm qua bởi vì ông ta uống nước có pha thuốc ngủ cho nên vừa về đến phòng liền ngủ mất, ông ta hoàn toàn không biết những chuyện xảy ra sau đó.
Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn đợi đến tận ba giờ chiều, thấy Nguyễn Hạo Thần vẫn không có bất kỳ phản ứng gì, mới lại tổ chức họp báo lần nữa.
Nguyễn Hạo Thần ngồi ở văn phòng xem phát sóng trực tiếp, khóe môi dần dần cong lên, tốt, rất tốt! !
Đây là tin nóng nhất hôm nay, giờ phút này ở hiện trường có rất nhiều phóng viên vây kín, một phóng viên trong đó không nhịn được lên tiếng hỏi: “Ông cụ Nguyễn, thật sự đã định ngày cưới cho cậu ba Nguyễn và cô Cổ rồi sao?”
“Đúng vậy, chúng tôi đã bàn bạc xong với nhà họ Cổ, đã chọn được ngày rồi.” Giờ phút này trên mặt ông cụ Nguyễn mang theo nụ cười vui vẻ, qua đó nhìn ra được tâm tình của ông cụ rất không tệ.
“Từ sáng bên nhà họ Nguyễn đã nói là đã chọn được ngày cưới, nhưng đến tận bây giờ vẫn chưa chịu công bố ngày cưới, xin hỏi rốt cuộc là nhà họ Nguyễn có dự định gì vậy?” Rất hiển nhiên, cách làm của ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn khiến cho một số phóng viên không thể kiên nhẫn được nữa.
Sắc mặt ông cụ Nguyễn rõ ràng đã trầm xuống.
“Lần này chúng tôi cố ý tổ chức họp báo, chính là để công bố ngày cưới.” Mặc dù bà cụ Nguyễn hơi tức giận, những cũng không biểu hiện ra mặt.