“Được, tôi biết rồi, tôi sẽ sắp xếp mọi thứ.” Trên mặt Tịch Xuyên càng thêm quyết đoán.
Trước kia anh ta không biết cũng không sao, hơn nữa anh ta nghĩ đến mẹ chống đỡ nhà họ Tịch nhiêu năm như vậy cũng không dễ dàng, cho nên cuối cùng anh ta mới đồng ý.
Nhưng hiện tại anh ta đã có người mình thật sự muốn cưới, người mình muốn bảo vệ, anh ta tuyệt đối không thể đồng ý.
“Cậu chủ, bà chủ đã biết chuyện hai đứa bé, bà chủ nói A Thụy đi lấy tóc của hai đứa bé làm xét nghiệm ADN, bà chủ nói A Thụy làm chuyện này, tôi sợ sẽ làm hai đứa nhỏ bị thương…” Quản gia Ngô đã ở nhà họ Tịch ba mươi mấy năm, ông ta hiểu rất rõ tác phong của bà Tịch, đây cũng là nguyên nhân ông ta gọi điện thoại cho Tịch Xuyên.
Sắc mặt Tịch Xuyên trâm xuống, chẳng những mẹ muốn chia rẽ anh ta và Hứa Dinh Dinh, mà còn muốn làm tổn thương hai đứa nhỏ?
Đôi mắt anh ta hơi nheo lại, trong lòng đã quyết định xong.
Sau khi Tịch Xuyên kết thúc cuộc gọi với quản gia Ngô thì lập tức gọi cho cậu ba Nguyễn.
Điện thoại vừa được kết nối, Tịch Xuyên đi thẳng vào vấn đề nói: “Anh ba, em muốn chuyển tài sản trên danh nghĩa em cho người phụ nữ của em.”
Anh hiểu mẹ mình, sở dĩ bà ta muốn anh ta cưới Nguyễn Trà My là vì nhìn trúng tài sản ít ỏi nhà họ Nguyễn mà anh ta vốn không đặt vào mắt.
Nếu đã như vậy thì vì sao anh ta không cho phụ nữ của mình nắm giữ tài sản chứ Có được khối tài sản vượt xa bọn họ.
Anh ta muốn nhìn xem đến lúc đó nhà họ Nguyễn còn muốn bắt nạt người phụ nữ của anh ta thế nào? Anh ta muốn xem đến lúc đó mẹ còn ghét bỏ cô hay không?
Đương nhiên đây chỉ là bước đầu tiên của kế hoạch, anh ta đảm bảo sau này nhất định ngày càng đặc sắc!!
“Ừm.” Nguyễn Hạo Thần khựng lại một giây, sau đó trầm thấp lên tiếng.
Anh không hỏi Tịch Xuyên bất cứ vấn đề gì, tuy rằng cổ phần của Tịch Xuyên không bằng anh, nhưng trong công ty cũng có sức ảnh hưởng lớn, mà Nguyễn Hạo Thần lại không hỏi một tiếng.
Lúc cậu ba Nguyễn đồng ý với Tịch Xuyên thì đột nhiên chuyển mắt nhìn Tô Khiết một cái, lúc trước sao anh không nghĩ tới cách này chứ?
Nếu anh chuyển tài sản trên danh nghĩa mình cho Tô Khiết thì cô và anh sẽ trói buộc với nhau, cô muốn ly hôn cũng không được.
Cậu ba Nguyễn nghĩ vậy thì khóe môi từ từ cong lên, ý kiến này không tệ, khi nào quay vê anh sẽ sắp xếp.
Lúc này cậu ba Nguyễn đang lái xe, đeo tai nghe điện thoại, cho nên Tô Khiết không nghe được bọn họ nói chuyện, nhưng cô cảm giác ánh mắt Nguyễn Hạo Thần nhìn về phía mình có vẻ kỳ lạ, không biết vì sao cô có cảm giác mình bị anh bán đi vậy.
“Anh ba, cảm ơn anh.” Tịch Xuyên nghe thấy Nguyễn Hạo Thần không chút do dự đồng ý thì trong lòng thật sự rất biết ơn, anh biết rõ anh ta làm như vậy sẽ tạo ảnh hưởng không nhỏ với công ty, nhưng anh ba lại không hê hỏi một câu, đồng ý với anh ta.
Đây là lòng tin cũng là sự dung túng của anh ba với anh ta.
“Anh ba, hôm nào em đưa người phụ nữ của em, anh mang theo chị dâu, chúng ta cùng ăn một bữa cơm đi, em cảm giác cô ấy và chị dâu sẽ rất hợp nhau.” Tịch Xuyên nói chuyện chính xong thì bắt đầu không nghiêm túc, tuy rằng anh ta biết hai đứa nhỏ không phải là của mình nhưng vẫn không nhịn được khoe khoang nói: “Còn có hai bé cưng đáng yêu nữa, em cũng muốn cho anh ba gặp mặt, ha ha ha…”
Sắc mặt Nguyễn Hạo Thần lập tức âm trầm xuống, có phải vừa rồi anh đồng ý quá dễ dàng hay không?