Thư ký Lưu nghe tiếng nói của Tổng giám đốc nhà mình thì bị dọa run lên. Dáng vẻ lúc này của Tổng giám đốc thật đáng sợ, anh ta sắp không giữ được tay lái nữa rồi.
Ngay cả cơ thể của Cố Ngũ cũng phải run lên, đại ca đang tức điên rồi?
“Thật sự có thể sẽ như vậy.” Bên kia điện thoại, Tô Khiết suy nghĩ, sau đó rất nghiêm túc trả lời. Minh Hạo là con trai ruột của cô, địa vị của nó ở trong lòng cô không ai có thể thay thế được.
Nếu như Nguyễn Hạo thần thật sự làm ra chuyện gì không thể tha thứ với con trai của cô, cô thật sự có thể trở mặt với anh.
Đương nhiên, lời này hơn một nửa là Tô Khiết đang nói đùa. Lúc này cách điện thoại, cô cũng có thể cảm giác rõ ràng Nguyễn Hạo thần đang tức muốn hộc máu.
Nói thật, cô quen biết Nguyễn Hạo thần lâu như vậy, đây là lần đầu tiên thấy anh tức đến thế. Cô thấy cho dù là lần đầu tiên cô gặp Nguyễn Hạo thần ở khách sạn đã cưỡng ép anh, Nguyễn Hạo thần cũng không tức đến nổ phổi thế này.
Bạn nhỏ Đường Minh Hạo có thể chọc Nguyễn Hạo thần tức thế này, đúng là rất lợi hại.
Chỉ là từ trước đến nay Nguyễn Hạo thần luôn bình tĩnh trầm ồn, khôn khéo hơn cả hồ ly, chẳng lẽ anh không ý thức được chuyện này có gì đó không thích hợp sao?
Bây giờ cô đã quyết định ở bên anh, nếu đã vậy cô nhất định sẽ thật lòng thật dạ với anh, tuyệt đối không còn bất cứ suy nghĩ gì với người đàn ông nào khác.
Nhưng anh cứ gặp Đường Minh Hạo là giống như phát điên, chưa kịp suy nghĩ kỹ càng cẩn thận đã gọi điện thoại mách tội với cô.
Thật ra lúc này anh không chỉ mách tội, mà còn đang nghi ngờ cô, nghi ngờ tình cảm của cô đối với anh, nghi ngờ sự trung thành của cô.
Nói cách khác, anh vẫn không tin tưởng cô!
Về điểm này, Tô Khiết cảm thấy cần phải để anh biết rõ ràng, không thể để anh cứ giữ lòng hoài nghi như vậy.
Cho nên, lúc này Tô Khiết không giải thích nhiều, cô muốn để anh tự biết rõ, cũng để anh tự mình hiểu tận gốc vấn đề.
Đương nhiên Tô Khiết không giải thích cũng bởi vì Đường Minh Hạo.
Tối hôm nay Đường Minh Hạo tới Hồng Nguyệt Lâu rồi để Nguyễn Hạo thần thanh toán tiền, nhưng cuối cùng lại không gặp mặt anh. Thằng bé chưa muốn nhận ba, bây giờ cô cũng không dám lén quyết định thay Đường Minh Hạo.
Cho nên, chuyện khác phải đợi Đường Minh Hạo trở về hỏi rõ ràng rồi tính sau.
Đến bây giờ cô vẫn không biết rốt cuộc buổi tối hôm nay ở Hồng Nguyệt Lâu cụ thể đã xảy ra chuyện gì.
Cậu ba Nguyễn nghe Tô Khiết nói vậy thì sửng sốt, đôi mắt vô thức trợn lên, siết chặt bàn tay cầm di động, nhất thời hơi thở cũng dần trở nên hơi nặng nề.
Cậu ba Nguyễn hít vào thở ra, lại hít vào thở ra, cố gắng để mình bình tĩnh lại. Anh âm thần cắn chặt răng, chưa từ bỏ ý định hỏi lại lần nữa: “Ý của em là, em thật sự có thể trở mặt với anh vì nó?”
Giờ phút này, giọng nói của cậu ba Nguyễn hơi run run, khi nói những lời này, đôi mắt anh tràn ngập lửa giận đang cháy ngùn ngụt.
Lúc này, thư ký Lưu lái xe ở phía trước bị doạ sợ đến không dám nhúc nhích, đến thở mạnh cũng không dám, chuyện này là thế nào?
Anh ta cảm thấy Tổng giám đốc giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ăn thịt người.
Cố Ngũ lại hơi nhúc nhích, anh ta lùi lại cạnh cửa xe, cả người như nép vào cửa xe. Bây giờ anh ta thật sự muốn nhảy khỏi xe, anh ta tình nguyện nhảy xe cũng không muốn ngồi cùng đại ca.