Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1520
“Mẹ nuôi con nói mấy chú biết mẹ con ở phòng nào, kêu chú dẫn con vào đấy.” Sau khi gọi điện xong, Đường Minh Hạo nhìn bảo vệ với khuôn mặt ngây ngô, không có gì khác thường.
Đường Minh Hạo biết là con trai tổng thống hẹn gặp mẹ mình, cho nên những người ở đây hẳn biết rõ mẹ ở phòng nào.
Nhân viên bảo vệ đương nhiên sẽ không nghĩ tới, một đứa trẻ năm tuổi sẽ lừa gạt mình. Hắn nhìn Đường Minh Hạo rồi sau đó bước vào sảnh, nói gì đó với quản lý.
Sau đó người kia bước tới trước mặt nhóc, hỏi: “Cô cả họ Đường thật sự là mẹ con?”
“Vâng, vâng.” Đường Minh Hạo gật đầu lia lịa, vẻ mặt này khiến người ta căn bản không thể nghi ngờ.
“Được, vậy đi theo tôi.” Quản lý sảnh thấy chỉ là đứa bé năm tuổi, cũng không có khả năng gây nguy hiểm gì, cho nên đã dẫn Đường Minh Hạo vào.
Quản lý sảnh dắt Đường Minh Hạo đến một gian ghế lô, định vươn tay gõ cửa.
Bạn nhỏ Đường Minh Hạo đã trực tiếp đấy cửa phòng đi vào.
Tô Khiết mới vừa ngồi xuống, còn chưa nhắc gì đến vụ án đã nghe được tiếng mở cửa. Tô Khiết ngẩng đầu nhìn lại, khi nhìn thấy Đường Minh Hạo, cô rõ ràng đã đứng hình.
“Mẹ nuôi.” Tô Khiết còn đang ngây người, Đường Minh Hạo đã nhanh chóng lao tới.
Mẹ nuôi?
Cô rõ ràng là mẹ ruột mài Khi nào thì lại thành mẹ nuôi?
Oắt con này lại muốn làm gì?
Viên Quân Doanh kinh ngạc, thật vất vả mới hẹn được giai nhân, còn chưa kịp nói câu nào, tại sao lại xuất hiện một bóng đèn nhỏ như vậy.
“Sao con lại tới đây?” Tô Khiết không đến mức rối rắm về vấn đề xưng hô của Đường Minh Hạo, dù sao hiện tại cô vẫn chưa kết hôn với Nguyễn Hạo Thần, thân phận hai bảo bối còn chưa công khai.”
Quản lí sảnh thấy bọn họ thật sự quen biết nhau thì cũng không nói thêm gì, Viên Quân Doanh thấy vậy phất tay, ý bảo lui ra.
“Con đúng lúc trông thấy mẹ, cho nên mới vào đây.” Đường Minh Hạo giải thích rất đơn giản, giải thích càng đơn giản, người khác sẽ càng không thể soi ra điểm bất thường.
Tô Khiết khẽ cười, xem ra, nhóc con này luôn theo dõi cô nãy giờ, nhưng mà nó theo cô để làm gì?
Bình thường cô ra ngoài, Đường Minh Hạo chưa bao giờ theo cô.
“Mẹ nuôi, hai người cứ trò chuyện đi, không cần phải để ý con, con ngồi ăn thôi là được rồi.” Đường Minh Hạo đến đây là có kế hoạch, cho nên nhóc cũng không coi mình là người ngoài, càng không có ý muốn tránh đi.
Viên Quân Doanh nhìn nhóc, đôi con ngươi dao động, dường như anh ta cảm thấy oắt con này là cố ý tới để phá đám?
Bởi vì có một bóng đèn ở đây, Viên Quân Doanh chỉ có thể nuốt trở về những lời mà anh ta đã chuẩn bị sẵn.
Đường Minh Hạo nhìn thấy cảm xúc phức tạp trên mặt Viên Quân Doanh, khóe môi khẽ cong, xem ra hôm nay mình đến rất đúng!!!
Đường Minh Hạo vừa ăn vặt, đồng thời rất tự nhiên móc điện thoại ra chụp một bức ảnh, sau đó gửi cho Nguyễn Hạo Thần.
Đương nhiên, bức ảnh kia có mẹ xinh đẹp của nhóc, và cả Viên Quân Doanh đang ngồi cạnh mẹ.
Chương 1521
Bạn nhỏ Đường Minh Hạo canh góc rất chuẩn, bức ảnh rõ mặt cả Tô Khiết và Viên Quân Doanh, cùng với một góc bàn phía trước bọn họ.
Trừ bỏ những thứ này thì không còn nhìn ra thứ gì khác trong phòng, cả phông tường cũng không thấy.
Không thể không nói, Đường Minh Hạo chụp ảnh rất có trình độ, nhóc đúng là cố tình làm vậy.
Nhóc muốn thử xem, gửi một bức ảnh như này, Nguyễn Hạo Thần mất bao lâu mới tìm được đến đây?
“Mẹ nuôi, cho con mượn điện thoại mẹ một chút.” Đường Minh Hạo sau khi gửi ảnh xong, lại trưng gương mặt ngây thơ vô tội nhìn Tô Khiết.
“Hử?” Tô Khiết hơi kinh ngạc, nhưng cũng không nghĩ nhiêu, liên đưa điện thoại cho nhóc. Dù sao Đường Minh Hạo đã rất hiểu chuyện từ bé, cũng sẽ không gây họa.
Cô rất yên tâm với nhóc.
Viên Quân Doanh thấy hành động của Tô Khiết, mắt chớp chớp, xem ra quan hệ của cô ấy với oắt con này không tệ.
Thằng nhóc nói muốn mượn điện thoại, cô cũng không thèm hỏi đã đưa cho nó?
Sau khi lấy điện thoại của Tô Khiết, Đường Minh Hạo chuyển điện thoại về chế độ tắt âm, nhưng cũng không trả điện thoại lại liền cho Tô Khiết.
Dĩ nhiên, điện thoại nhóc cũng ở trạng thái tắt âm.
“Chú, chú tìm mẹ nuôi con có gì không? Có chuyện gì thì mau nói vào chính sự đi, nếu không nói thì con với mẹ về đó.” Lúc Đường Minh Hạo nói lời này, nhóc đã cầm hai cái điện thoại trong tay, và úp màn hình xuống mặt bàn.
“Có một vụ án cân mẹ nuôi con hỗ trợ.” Viên Quân Doanh nhìn Đường Minh Hạo, hơi nhướng mày. Đối phương chỉ là một đứa bé chừng năm tuổi, theo lý thuyết, anh ta không cần phải giải thích chuyện như vậy với một đứa trẻ.
Thế nhưng, chẳng biết vì sao, anh ta lại vô thức nói ra những lời này.
“Phải không? Vậy hai người nhanh thảo luận vụ án đi.” Hiến nhiên lúc này Đường Minh Hạo đã thành chủ đạo trên bàn ăn, cứ trực tiếp ra lệnh như thế.
Ừm, ra lệnh cho Viên Quân Doanh.
Viên Quân Doanh híp mắt, trước giờ làm gì có người dám ra lệnh với anh ta, mà thằng nhóc năm tuổi này lại…
“Anh Viên, xin hỏi vụ án kia là như thế nào?” Tô Khiết hỏi, trước đó Đường Lăng nói là án rất khó giải quyết, cô thật sự muốn nhìn xem cuối cùng là khó giải quyết đến mức nào?
“Là vụ án của một người mới trình lên gần đây, rất khó giải quyết nên muốn nhờ cô Đường hỗ trợ.” Viên Quân Doanh nhìn Tô Khiết, hơi cong cong khóe môi, giọng điệu hoàn toàn là kiểu giải quyết công việc chung.
May mắn thay, hôm nay anh ta đích thực là có mang án tới.
Cậu chủ nhỏ Đường Minh Hạo quét mắt nhìn anh ta, khóe môi giật giật, giả bộ, ông cứ tiếp tục giả bộ đi, quốc gia bôi dưỡng nhiều người chuyên phá án như vậy, tại sao không tìm? Cố tình tìm đến mẹ nhóc?
Hơn nữa, có loại án gì quan trọng đến mức đích thân anh ta phụ trách sao?
Rõ ràng là muốn đánh chủ ý lên mẹ nhóc, còn không thành thật, hạnh kiểm xấu.
Tô Khiết thấy anh ta lấy ra một tập tài liệu, liên vươn tay tiếp nhận.
Tô Khiết nhận lấy tài liệu, bắt đầu lật xem.
Nói thật, vụ án này đúng là có phân khó giải quyết, hơi phức tạp.
Chương 1522
Nhưng Tô Khiết tin, một vụ án như này, những người trong bộ phận chuyên môn hoàn toàn có khả năng giải quyết.
Kỳ thật Viên Quân Doanh không cần thiết phải tìm cô!
Tô Khiết cũng không nói gì, tập trung vào vụ án và phân tích.
Những lúc Tô Khiết bắt đầu trạng thái làm việc luôn rất tập trung, cho nên, cô không hề chú ý tới màn hình điện thoại trong tay Đường Minh Hạo đang phát sáng.
Bạn nhỏ Đường Minh Hạo đương nhiên nhìn thấy, nhóc canh me nãy giờ, nhóc phát hiện điện thoại sáng nên lúc này là của mẹ chứ không phải của mình.
Đường Minh Hạo lật điện thoại xem, nhìn thấy trên màn hình là tên của Nguyễn Hạo Thần.
Tốc độ Nguyễn Hạo Thần rất nhanh, nhóc mới vừa gửi hình qua, Nguyễn Hạo Thần đã nhanh chóng gọi cho mẹ nhóc.
May mà nhóc đã có tính toán.
Nhóc nghĩ nếu Nguyễn Hạo Thần gọi cho mẹ nhóc không được, nhất định sẽ gọi cho nhóc, dù sao bức ảnh kia cũng là do nhóc gửi.
Sau một lát, màn hình điện thoại Tô Khiết tối sầm lại, Đường Minh Hạo thâm thở phào một hơi, lại cầm điện thoại của mình để chờ.
Sau đó, không quá một giây, điện thoại của mẹ lại sáng, vẫn là Nguyễn Hạo Thần.
Đường Minh Hạo chớp mắt, người này sao lại ngu tới vậy?
Điện thoại mẹ nhóc không ai bắt máy, Nguyễn Hạo Thần không biết hay sao?
Tin tức là nhóc cung cấp, là nhóc cung cấp, Nguyễn Hạo Thần biết rõ vậy mà.
Đường Minh Hạo chờ rồi lại chờ, điện thoại Tô Khiết sáng rồi lại tắt, tắt rồi lại sáng, lặp đi lặp lại qua mấy lần.
Tuy nhiên, Nguyễn Hạo Thần vẫn nhất quyết không gọi cho nhóc.
Đường Minh Hạo mở to mắt, nhóc thật sự không thể hiểu nỗi lối suy nghĩ của Nguyễn Hạo Thần như nào nữa? Người gửi ảnh cho Nguyễn Hạo Thần là nhóc, nhưng Nguyễn Hạo Thần lại hoàn toàn xem nhẹ nhóc.
Đường Minh Hạo cong môi, sau đó thừa dịp vài giây Nguyễn Hạo Thần chưa gọi tới, rất nhanh chóng chặn luôn số điện thoại của Nguyễn Hạo Thần.
Này thì gọi, gọi nữa đi, đồ đầu gỗ, ngốc đần.
Đường Minh Hạo nghĩ, nhóc đã chặn số của Nguyễn Hạo Thần trong điện thoại mẹ, lần này anh nhất định sẽ gọi cho nhóc.
Đường Minh Hạo cầm điện thoại đợi thêm vài phút, thế nhưng điện thoại trên tay vẫn không có sáng đèn.
Đường Minh Hạo thật sự nghi ngờ, điện thoại mình có phải bị rớt hỏng không?
Lúc này Tô Khiết vẫn đang tập trung phân tích vụ án, cho nên không hê phát hiện hành vi mờ ám của Đường Minh Hạo.
Viên Quân Doanh thì ngược lại, anh ta cau mày, cặp mắt nhìn đăm đăm về phía Đường Minh Hạo, thằng oäắt con này lại muốn chơi trò gì?
Anh ta không muốn nghỉ ngờ một đứa trẻ, nhưng mà thằng nhóc này lại cứ khiến anh ta cảm giác nó có âm mưu gì đó.

Chương 1523
Đường Minh Hạo cảm nhận được ánh mắt Viên Quân Doanh, nhóc ngẩng đầu nhìn Viên Quân Doanh, một cái nhìn không để lộ bất kỳ điểm khác thường nào.
Tựa như nhóc thật sự không có làm chuyện gì.
Viên Quân Doanh bỗng nở nụ cười, thằng nhóc này rất thú vị.
“Ăn lót dạ.” Viên Quân Doanh đưa bánh ngọt tới trước mặt Đường Minh Hạo.
Đường Minh Hạo sững sờ, đúng là có hơi kinh ngạc, mày nhướng lên, tự nhiên tỏ ra ân cần, không phải gian cũng là trộm.
Chứng kiến vẻ mặt phòng bị của Đường Minh Hạo, nụ cười Viên Quân Doanh càng tươi.
Quả nhiên, đứa nhóc này không giống với những đứa trẻ bình thường, thậm chí còn rất khác biệt.
Sự phòng bị quá mạnh mẽ.
Anh ta thật sự tò mò, thằng nhóc con này rốt cuộc đang muốn làm gì?
Quả nhiên, thằng nhỏ này không giống những đứa trẻ thường, rất khác biệt, tính đề phòng rất mạnh, anh ta ngược lại có chút hiếu kỳ thằng nhỏ này rốt cục đã làm cái gì?
Giờ phút này, Nguyễn Hạo Thần trong văn phòng.
Điện thoại Tô Khiết vẫn không gọi được, Nguyễn Hạo Thần vẫn luôn tối sầm
Đầu tiên là điện thoại không có người nghe, sau đó thì tắt máy luôn!
Anh ta liên tục gọi mấy cuộc đầu dây bên kia của cô đều báo bận, cô với ai gọi điện thoại lại lâu như vậy?
Hơn nữa cho dù cô cùng người khác trò chuyện, điện thoại của anh gọi tới cũng có thông báo, cô nhất định có thể nhìn thấy, anh ta đều liên tục gọi mấy lần, vậy mà cô đều không để ý tới?
Nguyễn Hạo Thần vẫn không từ bỏ, lại tiếp tục gọi
Ngay lúc này, thư ký Lưu đi vào, cầm một phần văn kiện đưa tới, đêm Nguyễn Hạo Thần trực tiếp cầm di động ấn nút tắt, nhưng cũng không đi xem văn kiện của thư ký Lưu.
Trong điện thoại di động của anh đầu tiên là truyền đến một tiếng “tu”, sau đó là tiếng trả lời tự động: “Thật xin lỗi, số điện thoại anh đang gọi hiện đang bận.”
Trong thời gian này, Nguyễn Hạo Thần liên tục gọi thêm mấy lần, đều là lời thông báo như thế.
“Hử?” Thư ký Lưu không nhìn thấy tổng giám đốc gọi cho ai, chỉ là nghe được âm thanh, rõ là có chút kỳ quái.
Nguyễn Hạo Thần không bỏ cuộc, sau khi cúp máy, lại tiếp tục gọi lại.
Anh nghĩ, cho dù cô có gọi điện thoại cho người khác thì cũng có lúc kết thúc.
“Tổng giám đốc, tôi cảm thấy cú điện thoại này anh không cân gọi nữa.” Thư ký Lưu không nhìn thấy màn hình điện thoại di động của Nguyễn Hạo Thần, cho nên cũng không biết điện thoại là này tổng giám đốc gọi cho vợ.
“Tại sao?” Nguyễn Hạo Thần ngẩng đầu, nhìn về phía thư ký Lưu, với một cặp mắt âm trâm, rất kinh khủng.
“Tình hình này, rất rõ ràng là đối phương block anh rôi.”Thư ký Lưu hơi ngẩn người, nhìn vào mắt của tổng giám đốc, hơi phát lạnh, nhưng vẫn kiên trì cắn răng trả lời anh.
Chỉ là anh ta không dám tin, ai lại dám block số điện thoại của tổng giám đốc?
Điện thoại này là điện thoại cá nhân của tổng giám đốc, người bình thường muốn có còn không có được, thế mà lại có người block tổng giám đốc.
Lợi hại, khiến anh phục sát đất.
“Block rồi?” Ngay lập tức, Nguyễn Hạo Thần nheo mắt lại, gương mặt âm u đen đến mức tựa như có thể nhỏ xuống từng giọt mực.
Chương 1524
“…vâng… Thư ký Lưu nuốt nước bọt, đột nhiên thấy hối hận vì lời vừa nãy, chỉ là, rốt cuộc là số của ai chứ, tại sao tổng giám đốc lại giận đến thế?
Không phải? Không phải là số của bà chủ đấy chứ?
Tổng giám đốc chỉ khi đối diện với sự việc của bà chủ, mới có thể trở nên đáng sợ như vậy.
Khóe môi Nguyễn Hạo Thần từ từ nhếch lên, tốt, rất tốt.
Block anh rồi?
Tô Khiết lại block anh rồi?
Người phụ nữ kia ăn phải gan hùm mật gấu, lại dám block cả anh, hơn nữa…
Trước đây khi anh xử lý văn kiện, đột nhiên nhận được một tin nhắn từ số lạ, mới đâu cũng không chú ý lắm, cho rằng là tin quấy rối.
Nhưng, sau này anh cũng không biết vì sao, đột nhiên mở tin ra xem, rồi phát hiện ảnh của Tô Khiết và Viên Quân Doanh ngồi chung nhau
Trong tấm ảnh, khoảng cách hai người rất gần, Viên Quân Doanh nhìn Tô Khiết, ánh mắt kia rõ ràng không hề đơn thuần.
Mà Tô Khiết đang cười, nụ cười rất chân thành, khi cô cười cô đặc biệt xinh đẹp.
Khi Đường Minh Hạo chụp ảnh, Tô Khiết đang nhìn về Đường Minh Hạo, vì thế nụ cười trên mặt cô là vì cậu bé Đường Minh Hạo này.
Nhưng cậu ba Nguyễn không biết!
Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy tấm ảnh, ngẩn người, cậu ba Nguyễn cảm thấy nụ cười đó của cô rất chướng mắt, nhưng anh không hê hoài nghi Tô Khiết.
Anh hiểu rõ cô, biết cô không phải loại phụ nữ như vậy, huống chỉ hôm qua cô còn ngủ ở chỗ của anh.
Vì thế, phản ứng đầu tiên của anh là gọi điện cho Tô Khiết, tuy là không hoài nghi cô, nhưng mà cũng phải làm rõ việc gì đã xảy ra?
Còn về số điện thoại lạ kia, anh chẳng thèm xem đến.
Mặc kệ tấm hình này là ai gửi cho anh, anh chỉ cần làm một việc, đó chính là tìm người phụ nữ của anh hỏi rõ ràng.
Anh chỉ tin tưởng người phụ nữ của mình, những người khác anh không tin.
Nhưng không ngờ, gọi cho cô, cô lại không nghe, cuối cùng còn block cả anh?
Nguyễn Hạo Thần rất tức giận, nhưng dù như thế, anh cũng không hoài nghi Tô Khiết làm chuyện có lỗi với anh.
Vì thế, Nguyễn Hạo Thần vẫn không để tâm đến số điện thoại đã gửi ảnh cho anh.
Nguyễn Hạo Thần chỉ là lại mở tấm ảnh kia, xem kỹ lại, nhưng không nhận ra trong ảnh là nơi nào.
Mắt của Nguyễn Hạo Thần híp lại sau đó nhanh chóng lấy điện thoại liên gọi.
“Giúp tôi điều tra một chút Viên Quân Doanh hiện đang ở đâu? Nguyễn Hạo Thần khi nói những lời này, âm thanh trâm trâm vô cùng lạnh lẽo.
Trên tấm ảnh không nhìn ra là ở đâu, Tô Khiết không nghe máy, thế thì điều tra tung tích của Viên Quân Doanh vậy.
“Viên Quân Doanh? Anh chắc chứ?” Đối phương hiển nhiên cũng kinh ngạc: “Anh ta là con trai của ngài Viên.”
“Điều tra” Khóe môi Nguyễn Hạo Thần khẽ động, một từ đơn giản mà không đơn giản nhưng lại kiên quyết, khiến người ta không thể hoài nghi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK