Trình Nhu Nhu nghĩ như vậy, trên mặt càng có nhiều hơn mấy phần thẹn thùng, trong lòng đương nhiên vui vẻ như uống mật.
Thành thiếu chủ chưa từng nhìn thấy Trình Nhu Nhu, cho nên cũng không có chú ý đến sự khác thường của Trình Nhu Nhu.
Đương nhiên cho dù Thành thiếu chủ có nhìn thấy thì cũng không thèm để ý.
Quản gia Trọng nhìn Thành thiếu chủ cười vô cùng sâu xa này.
“Lão già này, ông cười tà ác như vậy, chắc là trong lòng nhộn nhạo chứ gì, thiếu phụ nữ hả? Ông yên tâm đi, việc này giao cho tôi, nhất định sẽ không để cho ông thất vọng đâu…” Từ trước đến nay Thành thiếu chủ cũng không phải là một người nén giận, càng không phải là người có tính tình chịu thiệt, ngày hôm nay mối thù này của anh ta với quản gia Trọng coi như đã kết rồi.
Sau này anh ta có rất nhiều cơ hội để chỉnh lại lão già này.
Anh ta không đối phó được thành chủ, chẳng lẽ còn không thể đối phó với lão già quản gia Trọng nữa à?
Chờ đó cho anh ta!
Thù này không báo, anh ta không phải là Mặc Thành!
Nụ cười ở trên mặt của quản gia Trọng có hơi cứng đờ, ông ta hiểu quá rõ thủ đoạn của Thành thiếu chủ!
Bởi vì những năm gần đây ông ta tận mắt nhìn thấy quá nhiều, đương nhiên ông ta tự mình trải nghiệm cũng không ít.
Âm với dương? Dương với âm? Từ xưa đến nay Thành thiếu chủ không chọn, chỉ cần có tác dụng là được rồi, cho nên có đôi khi thật sự làm cho người ta khó lòng phòng bị.
Mà Thành thiếu chủ ngoại trừ thành chủ thì chẳng còn sợ ai nữa.
Có phải là lúc nãy ông ta không nên ham muốn sảng khoái trong nhất thời hay không?
Quản gia Trọng ngậm miệng lại, không còn nói lung tung nữa, trong đại sảnh lại trở nên yên tĩnh một lần nữa.
Giám định đã sắp kết thúc rồi, chẳng mấy chốc sẽ có kết quả, giờ phút này tâm trạng của mọi người đều trở nên phức tạp.
Lúc này lòng của Bùi Doanh nóng như lửa đốt, cô ta biết trước đó Trình Nhu Nhu đã bị Tiểu Cửu dẫn đi, bây giờ đã trôi qua qua một ngày rồi mà không có tin tức truyền đến.
Nếu như ngày hôm qua không đi gặp Thành thiếu chủ chắc chắn cô ta sẽ cho rằng thành chủ đã nhận Trình Nhu Nhu, chắc chắn sẽ cho rằng tất cả rất thuận lợi, chắc chắn sẽ rất vui mừng.
Nhưng mà ngày hôm qua Thành thiếu chủ nói rất rõ ràng, thành chủ mang Trình Nhu Nhu trở về là muốn làm giám định người thân một lần nữa, tính toán thời gian chắc là cũng sắp có kết quả rồi.
Thời gian trôi qua từng giờ, cô ta càng cảm thấy lo lắng, càng cảm thấy sợ hãi.
Ngày hôm qua sau khi cô ta rời khỏi chỗ của Thành thiếu chủ thì liền đi tìm Trịnh Hùng, đương nhiên là cô ta không nói tình hình thực tế cho Trịnh Hùng nghe, cô ta chỉ nói với Trịnh Hùng đã có kết quả giám định rồi, Tiểu Cửu muốn dẫn Trình Nhu Nhu trở về.
Dựa vào năng lực của Trịnh Hùng, chắc chắn là không nghe ngóng được chuyện của thành chủ, mà chuyện trước khi làm giám định Tiểu Cửu cũng không biết, cho nên Trịnh Hùng không hề có một chút tin tức nào.
Cho nên Trịnh Hùng cho rằng kế hoạch rất thuận lợi, còn vô cùng vui mừng.