Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2077


Cường ngớ luôn, trong lúc nhất thời vẫn chưa phục hồi tinh thần lại, Thành thiếu chủ trước giờ không sợ trời không sợ đất, làm việc không quan tâm đến gì hết lại biết dùng kế sách quanh co này?


Này là “tuyết rơi tháng sáu” hả?


“Anh còn ngẩn ra đó làm gì, còn không mau đi.” Thành thiếu chủ nhìn thấy anh ta không đi, liền đạp anh ta một cái.


“Vâng, vâng, tôi đi liền đây.” Cường liên tục nói, Thành thiếu chủ biết dùng kế sách quanh co hẳn là sẽ không muốn đi tìm chết như trước kia đâu nhỉ?


Chuyện của Đường Vân Thành ở Hải Thành vẫn còn rất nhiều, cho nên hôm ấy Đường Vân Thành không thể trở về.


Đường Lăng bởi vì chuyện này, cũng đã dời lại rất nhiều chuyện, Đường Vân Thành không trở về, Đường Lăng cũng không trở về.


Phạm My vẫn luôn đợi đến hơn một giờ sáng, đợi đến khi chuyến bay cuối cùng từ Hải Thành đến đây cũng đã đến, bà cũng không nhìn thấy Đường Vân Thành, chỉ có thể trở về một mình.


Nhưng mà, ngày hôm sau, trời vẫn chưa sáng, Phạm My lại đến sân bay.


Thế nhưng, Đường Vân Thành vẫn là chưa trở về, bởi vì chuyện của Đường Vân Thành đã giải quyết, Cung tông trưởng sợ chuyện liên lụy đến ông ta, cho nên Cung tông trưởng đã về thành phố A trước, đem tất cả mọi chuyện giao cho Đường Vân Thành.


Đêm hôm đó, ở thành phố A có một buổi đấu giá rất lớn, người được mời đều là người có tiền có thế, có thân phận có danh tiếng.


Sở Bách Hà vốn cũng có thiệp mời, cô ta muốn dẫn theo Minh Hạo đi vào rất đơn giản, bởi vì Đường Minh Hạo có kế hoạch, cho nên Sở Bách Hà đã dẫn Đường Minh Hạo đi vào từ lâu.


Là Thành thiếu chủ của Quỷ vực chi thành, muốn có một tấm thiệp mời của buổi đấu giá hiển nhiên là không phải chuyện khó, Thành thiếu chủ vốn là một người thích đến góp vui, cho nên cũng đã đến rất sớm.


Nguyễn Hạo Thần là người được mời, chỉ là anh đến khá trễ, lúc anh đến, buổi đấu giá cũng đã sắp bắt đầu.


Vị trí của Sở Bách Hà và Đường Minh Hạo cực kì tốt, cho nên Nguyễn Hạo Thần vừa đến, Đường Minh Hạo đã nhìn thấy.


Đường Minh Hạo nhìn Nguyễn Hạo Thần, con mắt nhanh chóng chớp chớp


“Đến rồi, đến rồi, cậu ba Nguyễn đến rồi.” Sở Bách Hà vô cùng phấn khởi, tuy rằng cô ta cực lực đè thấp âm thanh, nhưng mà lại không đè được sự phấn khởi trong giọng nói.


Cô đã đợi rất lâu, còn tưởng rằng cậu ba Nguyễn sẽ không tới, bây giờ cậu ba Nguyễn đã xuất hiện, cô rốt cục có thể thở phào nhẹ nhõm.


Nếu hôm nay cậu ba Nguyễn không đến, kế hoạch của bé Hạo sẽ không thể tiến hành, cô sẽ không có kịch hay để coi rồi.


Không gì có thể ngăn cản cô xem kịch hay.


“Minh Hạo, chính xác thì con muốn làm gì? Bây giờ có thể nói cho cô biết được không? Bằng không, cô không biết phải hợp tác với con như thế nào.” Sở Bách Hà nhìn Đường Minh Hạo, vẻ hưng phấn trong mắt cô sáng lên, đến lúc này rồi, bé Hạo không thể giấu cô nữa, đúng không?


“Thực ra, con cũng không có kế hoạch tỉ mỉ nào.” Mắt Đường Minh Hạo chuyển động theo Nguyễn Hạo Thần cho đến khi Nguyễn Hạo Thần lên tầng hai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK