“Khi nào thì em về? Chị nhớ em với hai đứa nhóc lắm rồi” Hồng Linh nói thêm một câu.
“Tạm thời em không thể qua đó được” Tô Khiết khẽ thở dài, cô cũng muốn nhanh chóng quay về, nhưng khổ nỗi hiện giờ không đi được.
“Là vì ông xã tạm thời của em à” Nhạc Hồng Linh cười, nửa thật nửa đùa trêu ghẹo cô.
“Vâng” Tô Khiết mím môi, đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên, cũng hùa theo Hồng Lĩnh mà đùa lại:”Mặc dù là ông xã tạm thời, nhưng hiện tại vẫn là hợp pháp, vẫn phải còn một thời gian dài nữa thì hợp đồng mới kết thúc”
Bỗng dưng cô cảm thấy thời gian trôi thật chậm, thật sự rất chậm, hóa ra cô mới kết hôn với Nguyễn Hạo Thần được hơn một tháng, sao cô lại có cảm giác mọi thứ như đã rất lâu rồi.
“À, thế nên em còn phải chịu đựng dài dài đấy” Nhạc Hồng Linh ở đầu dây bên kia không khỏi bật cười.
Mà ở trong một gian phòng khác, Nguyễn Hạo Thần càng lúc càng trầm mặt đi. Ông xã tạm thời?
Trong lòng cô, anh chỉ là ông xã tạm thời thôi sao, hơn nữa nghe giọng cô như có vẻ lúc nào cũng sẵn sàng kết thúc hợp đồng?
Hơn nữa, cô như thế này khác nào nói mỗi ngày ở cùng anh dài đằng đẳng như là một năm.
Được, được lắm, Nguyễn Hạo Thần chắc chắn rằng, nếu như bây giờ Tô Khiết đang đứng trước mặt anh, anh thực sự sẽ bóp chết cô.
Người khác mà nhìn vào dáng vẻ này của Nguyễn Hạo Thần đêu không dám ho he tiếng nào.
Dù cuộc hôn nhân của bọn họ có khúc mắc, nhưng câu ông xã tạm thời này của cô quả thật quá mức dứt khoát rồi…
Trước giờ mọi người cứ nghĩ Tô Khiết không xứng với Nguyễn Hạo Thần, nhưng hiện giờ xem ra, Tô Khiết hoàn toàn không coi trọng Nguyễn Hạo Thần, không hề đặt anh trong lòng.
Tô Khiết thực sự chỉ coi cuộc hôn nhân của bọn họ như một hợp đồng, không hê có suy nghĩ nào khác nữa.
Nguyễn Hạo Thần lại câm điện thoại lên, ấn nút gọi, tất nhiên là đường dây bận, chỉ có điều, Tô Khiết ở phía bên kia vẫn nhận được tín hiệu.
Tô Khiết cầm điện thoại ra trước mặt, nhìn một hôi liên cau mày lại, nhưng chỉ liếc qua thôi chứ không nhận cuộc gọi này của Nguyễn Hạo Thần, cô vẫn đang trò chuyện cùng với đàn chị.
Tô Khiết nghĩ, dù sao cô cũng đang nhận một cuộc gọi khác rồi, không nghe chắc cũng không sao đâu nhỉ?
Nguyễn Hạo Thần nhìn chằm chằm Tô Khiết ở trên màn hình, đôi mắt nheo lại đây nguy hiểm, hận không thể ăn tươi nuốt sống Tô Khiết.
Rõ ràng cô nhìn điện thoại rồi, biết là anh gọi điện cho cô, nhưng lại vờ như không biết, vẫn cứ tiếp tục”tâm sự thân mật” cùng với đàn anh kia.
Được, được lắm!
Mọi người xung quanh Nguyễn Hạo Thần đều hít sâu một hơi.
Ai nấy nhìn vào tình huống này đều không khỏi há hốc mồm, người phụ nữ này quá dũng cảm đi.
Đương nhiên, nếu lúc này bọn họ không nhìn thấy tất cả những gì đang diễn ra trên camera giám sát thì không sao, dù sao thì cô cũng đang nhận một cuộc gọi khác, không nghe điện thoại anh cũng là điều dễ hiểu.
Nhưng mấu chốt lại là, hiện giờ bọn họ, bao gồm cả Nguyễn Hạo Thần, đều đang nhìn cô, nhìn thấy cô rõ ràng biết Nguyễn Hạo Thần gọi điện đến nhưng lại không nghe máy.
Xảy ra chuyện lớn rồi.
Nguyễn Hạo Thần âm thầm hít một hơi, lại ấn số gọi thêm lần nữa, nhưng lần này, Tô Khiết sau khi liếc một cái liền không để ý đến nữa, tiếp tục vui vẻ trò chuyện cùng đàn anh.