Tuy nhiên, Đường Lăng chỉ gọi anh trong những trường hợp đặc biệt, những khi Đường Lăng đi công ty hay công việc của tám gia tộc sẽ không đến lượt anh, dù sao quy củ của tám gia tộc vẫn rất nghiêm khắc.
“Cậu chủ nhỏ, chúng ta theo dõi ai?” Trên xe, Tiểu Lưu đang hưng phấn, theo dõi người khác là chuyện kích thích nhất.
“Mẹ tôi, vừa mới được chú Lý chở đi. Anh nhanh lên, còn dây dưa nữa thì không theo kịp.” Lúc Đường Minh Hạo ra đã không còn nhìn thấy xe chú Lý nữa, không kiềm được có phần sốt ruột.
“Theo dõi cô cả?” Mặt Tiểu Lưu biến sắc, giật mình hoảng sợ. Hiện tại ở nhà họ Đường, người không thể đắc tội nhất là cậu chủ nhỏ và cô chủ nhỏ, thứ hai đó chính là cô cả.
Theo dõi cô cả? Nếu như bị phát hiện, vậy anh ta cũng đừng mong còn có thể lăn lộn ở nhà họ Đường.
“Nghe nói anh là một tay đua?” Đường Minh Hạo nhìn anh ta, cố tình hỏi.
“A? À phải.” Tiểu Lưu nhanh chóng gật đầu.
“Anh là một tay đua chuyên nghiệp, hẳn là có năng lực theo dõi chứ?” Lời này Đường Minh Hạo rõ ràng là kích thích anh ta.
“Dĩ nhiên không thành vấn đề, cậu chủ nhỏ yên tâm, tôi sẽ xử lý nó.” Rất hiển nhiên, người này là một người dễ kích động, băng không trước kia cũng sẽ không đắc tội với người ta.
“Chú Lý vừa mới đi không bao lâu, tôi biết rõ thói quen của chú ấy, chắc chắn có thể đuổi theo.” Khi nói ra lời này, anh ta rất tự tin.
Quả nhiên không bao lâu, bọn họ đã đuổi tới sau xe chú Lý.
Không thể không nói, kỹ năng của Tiểu Lưu thật sự rất tốt, anh ta vẫn luôn duy trì cự ly không gần không xa, chú Lý đi phía trước vẫn không hề biết, mà ngay cả Tô Khiết cũng không phát hiện ra.
Chú Lý dừng xe trước một Hội sở, Tô Khiết xuống xe.
Tiểu Lưu dừng cách bọn họ vài mét, một khoảng cách vừa đủ đẹp, anh lùi xe đậu vào một chỗ khuất không có người ra vào, tất nhiên cũng thành công cản tầm nhìn của Tô Khiết.
“Cậu chủ nhỏ, thế nào?” Tiểu Lưu nhìn Đường Minh Hạo, vẻ mặc tranh công đắc ý.
“Ừm, đích thực rất lợi hại.” Đường Minh Hạo khẽ gật đầu, cảm thấy hơi choáng, kỹ năng lái xe thì không có gì đáng nói, nhưng xe đi nhanh lại cảm thấy chóng mặt. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Tuy nhiên, bạn nhỏ Đường Minh Hạo vẫn không quên chuyện cân làm, nhóc nhìn Tô Khiết thông qua cửa sổ xe, thấy mẹ đã xuống xe và đi vào Hội sở, lúc này nhóc mới xuống xe.
Bạn nhỏ Đường Minh Hạo bị ngăn lại ở trước cửa Hội sở.
“Con đi cùng với mẹ, mẹ con vừa mới vào trong.” Đường Minh Hạo lo lắng nhìn xung quanh, sau đó lấy điện thoại ra đưa tới trước mặt bảo vệ: “Chú coi, đây là mẹ con, mẹ con vừa mới vào.”
“Đây là mẹ con? Đây không phải cô cả nhà họ Đường sao? Cô cả nhà họ Đường chưa kết hôn mà? Làm sao có con lớn như nhóc đây?”
Bảo vệ nhìn Đường Minh Hạo, vẻ mặt hoài nghi.
“Mẹ nuôi, cô ấy là mẹ nuôi của con.” Đường Minh Hạo sững sờ, đành phải sửa miệng. Nhóc thật không ngờ mẹ nhóc giờ đã là người có tiếng tăm, ngay cả một bảo vệ ở hội quán cũng biết tới mẹ nhóc.
“Để con gọi điện cho mẹ ra đón.” Đường Minh Hạo lần này không đợi bảo vệ lên tiếng, nhóc liên lấy điện thoại gọi vào một số di động.
“Mẹ nuôi, sao mẹ lại vào một mình, bỏ con ở ngoài? Dạ? Để con tự vào sao? Con bị bảo vệ cản lại, bọn họ không cho con vào. Dạ, vậy được, để con nói với bảo vệ, mẹ ở phòng nào, dạ, con biết rồi.” Đường Minh Hạo làm bộ làm tịch nói một tràng, sau đó cúp máy.