Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1394
Đôi mắt Tô Khiết hơi lóe lên: “Đây là một ý kiến không tồi.”
Đúng là cô vẫn luôn có ý định như vậy, nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp.
“Nhớ dẫn theo hai vệ sĩ mà anh phái theo để bảo vệ em.” Đường Lăng lại không yên tâm dặn dò một câu.
“Anh, hai người kia là vệ sĩ riêng của anh đúng không?” Tô Khiết nghe ra được sự tín nhiệm của Đường Lăng giành cho hai người kia, vì vậy càng chắc chắn phán đoán trước đó của mình.
“Em quan tâm nhiều như vậy làm gì? Có thì em cứ dùng đi, nói nhiều quá đó.” Đường Lăng cố ý giả vờ bất mãn trả lời, sau đó lại không lại không yên tâm dặn dò mấy câu mới cúp điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại, Tô Khiết quay lại phòng khách, nhìn về phía ông cụ Tô, khẽ cười nói: “Ông nội, hôm nay cháu dẫn ông ra ngoài đi dạo.”
“Đi đâu?” ông cụ Tô ngẩng đầu lên, nhìn cô, có chút bất ngờ, nhưng có thể nhìn ra ông rất vui, cũng rất mong đợi.
Con người đến cái tuổi này, đương nhiên hi vọng con cái luôn ở bên cạnh mình, nhưng lại không muốn gây phiền phức cho con cái, nên, bọn họ có gì cũng không nói ra, nhưng trong lòng bọn họ lại rất mong đợi.
Bây giờ Tô Khiết chủ động nói ra muốn đưa ông ra ngoài chơi, ông có thể không vui sao?
“Ông nội, ông cứ yên tâm đi theo con, đến nơi ông sẽ biết.” Tô Khiết lại không nói rõ ràng.
Tô Khiết đỡ ông cụ Tô đứng dậy, đi ra ngoài.
Trong lòng nội Tô vô cùng vui vẻ, cho dù cô có đi đâu chắc chắn ông cũng sẽ đi theo, nên cũng không hỏi nhiều.
“Ông nội, bây giờ cháu sẽ dẫn ông đến nhà họ Đường.” Sau khi lên xe, Tô Khiết nói rõ ràng với ông cụ Tô.
“Đi đến nhà họ Đường? Đi gặp ông Đường? Vậy sao cháu không nói sớm, để ông chuẩn bị một chút.” ông cụ Tô rõ ràng rất ngạc nhiên, trên mặt còn có chút căng thẳng: “Tô Khiết, nhà họ Đường không phải là một gia đình bình thường, ông Đường cũng không phải là người bình thường, ông có chút căng thẳng.”
“Ha….” Tô Khiết không nhịn được cười: “Ông nội, đó là ông ngoại của cháu, chúng ta là người một nhà, có gì mà căng thẳng, nhưng, có hai nhỏ, có thể có chút phức tạp….”
“Nhỏ? Cái gì nhỏ?” ông cụ Tô hơi nhíu mày, trên mặt hiện lên sự không hiểu.
“Ông nội, có chuyện này cháu vẫn luôn giấu ông.” Tô Khiết quyết định vẫn nên nói trước với ông nội một tiếng, ông nội có bệnh tim, cô sợ đến lúc ông nội gặp hai đứa nhỏ sẽ không chịu được.
“Thực ra, cháu có 2 đứa con, một cặp sinh đôi, một nam, một nữ….” Lúc Tô Khiết nói câu này, vẫn luôn nhìn ông nội, cô nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt ông thay đổi, vội vàng giải thích: “Là con của cháu và Hạo Thần, đứa nhỏ 5 tuổi rồi, rất đáng yêu, bây giờ cháu sẽ dẫn ông đi gặp bọn chúng.”
“Con? Hai đứa?” ông cụ Tô vẫn vô cùng kích động, nhất thời hô hấp trở nên khó khăn.
“Ông nội, ông sao chứ?” Tô Khiết vội vàng lấy thuốc tim ra đưa cho ông nội.
“Ông nội không sao chứ, ông nội quá kích động thôi.” Sau khi ông cụ Tô bình phục trở lại, trên mặt rõ ràng hiện lên sự vui mừng: “Cháu, cháu mau dẫn ông đi gặp đi, gặp chắt nội của ông, aiya, ông đã có chắt nội rồi, thật sự không ngờ mà, không ngờ mà.”
Tô Khiết thấy ông thật sự không sao, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
“Đúng rồi, cháu vừa nói hai đứa nhỏ đều là con của Nguyễn Hạo Thần? Hai đứa đã có con, tên tiểu tử thối Nguyễn Hạo Thần lại còn ly hôn với cháu?” ông cụ Tô sau trở lại bình thường khuôn mặt lại thay đổi, phản ứng lúc này của ông cụ Tô giống hệt với hai cụ nhà họ Đường.
Chương 1395
“Đến bây giờ Nguyễn Hạo Thần vẫn không biết chuyện này.” Tô Khiết đột nhiên cảm thấy hơi có lỗi với Nguyễn Hạo Thần, nếu không phải Đường Minh Hạo nhất định muốn thử thách Nguyễn Hạo Thần, nói không chừng cô đã sớm nói cho Nguyễn Hạo Thần biết chuyện này.
ông cụ Tô sững sờ, nhìn dáng vẻ của Tô Khiết cũng không hỏi nhiều nữa: “Trước tiên không quan tâm đến tên tiểu tử thối Nguyễn Hạo Thần kia nữa, bây giờ ông phải đi gặp chắt nội của ông, chắt nội của ông.”
Bây giờ không có chuyện gì quan trọng bằng chuyện đi gặp chắt nội của ông.
“Ông nội, đến lúc đó ông đừng có kích động nhé, bệnh tim của ông….” Tô Khiết nhớ đến bệnh tim của ông vẫn có chút không yên tâm.
Bác sĩ đã dặn đi dặn lại, không thể để ông nội chịu kích thích, tránh quá vui và quá buồn.
“Yên tâm đi, đây là một chuyện vui, ông nội rất vui, bệnh tim cũng đã khỏi rồi.” Có câu nói là con người gặp chuyện vui tinh thần cũng vui vẻ, ông cụ Tô chính là như vậy, lúc này khuôn mặt ông hồng hào, khí sắc rõ ràng tốt hơn rất nhiều.
Trước khi đi, Tô Khiết đã gọi điện thoại cho nhà họ Đường.
Lúc đến nhà họ Đường, ông cụ Đường và bà cụ Đường đích thân ra đón tiếp, ông cụ Tô thấy ông cụ Đường đích thân ra đón mình, nhất thời không khỏi kích động, mặc dù trước đó Tô Khiết đã nói qua bọn họ là người một nhà, nhưng thân phận của ông cụ Đường vẫn còn ở đó, khiến người khác không thể không kính nể.
Phạm My dẫn theo hai đứa nhỏ đứng ở cửa phòng khách đợi, không ra bên ngoài.
Người nhà họ Đường đều tin tưởng, nhưng dù sao chuyện của hai đứa nhỏ người ngoài vẫn chưa biết, vì vậy bọn họ sẽ không đưa hai đứa nhỏ ra ngoài.
Bình thường lúc ra ngoài, hai đứa nhỏ sẽ trực tiếp ngồi trên xe đi ra ngoài.
ông cụ Tô nhìn thấy hai đứa nhỏ, nhất thời không nói lên lời, đến tận khi hai đứa nhỏ hét tên ông, ông cụ Tô mới hoàn hồn lại, liên tục gật đầu, đột nhiên nước mắt lưng tròng.
“Nếu như Trung Phương ở dưới suối vàng biết được, chắc chắn sẽ rất vui.” Đối với Tô Trung Phương, ông cụ Tô vẫn luôn cảm thấy có lỗi, lúc đầu nếu như không phải đúng lúc ông xuất ngoại, Trung Phương sẽ không bị ép phải rời khỏi nhà, có thể sẽ không xảy ra tai nạn.
Đương nhiên tất cả mọi người đều xem tai nạn xe hơi là chuyện ngoài ý muốn, không có ai biết, thực ra là do Tô Trung Dung và Lưu Vũ làm….
Nhà họ Cổ:
“Bà cụ nhà họ Nguyễn có ý gì? Bà ấy nói như vậy là có ý gì?” Lúc này bà Cổ tức giận đến mức khuôn mặt đỏ ửng: “Lúc đầu là nhà họ Nguyễn muốn liên hôn với nhà họ Cổ chúng ta, bây giờ hôn lễ đã được công bố, bọn họ làm ra chuyện này là có ý gì?”
“Vậy người trong video có phải là Doanh Doanh không?” Cổ Thanh Bình trầm mặt, đôi mắt nheo lại trông rất nguy hiểm.
“Đương nhiên là Doanh Doanh rồi, hôm đó bọn họ gọi Doanh Doanh đến nhà họ Nguyễn, cũng là bọn họ sắp xếp cho Doanh Doanh và cậu ba Nguyễn ở cùng nhau, ngoài Doanh Doanh còn có thể là ai?” Bà Cổ nghe thấy lời nói của Cổ Thanh Bình, suýt nữa nhảy dựng lên, rõ ràng, bà Cổ không hiểu chuyện xảy ra tối hôm đó.
Tất cả mọi chuyện, bà ta cũng chỉ nghe Cổ Doanh Doanh nói.
Lúc bà Cổ nói câu này, Cổ Doanh Doanh đứng bên cạnh đôi mắt nhanh chóng lóe lên, lúc trước cô ta không nói chuyện này với người trong nhà, bây giờ càng không thể nói.
Chỉ là, chuyện này rõ ràng cô ta đã nói rõ ràng với mấy người bên nhà họ Nguyễn rồi, cô ta cứ nghĩ là chuyện này sẽ không xảy ra sai sót gì, nhưng sao đột nhiên bà cụ Nguyễn lại thay đổi quyết định?
Chương 1396
“Đã là Doanh Doanh, Nguyễn Hạo Thần và Doanh Doanh đã có hôn ước, bọn họ làm như vậy thật quá đáng.” Sắc mặt Cổ Thanh Bình càng trở nên u ám: “Mặc dù nhà họ Nguyễn là một gia tộc lớn, nhưng nhà họ Cổ chúng ta cũng không kém, không phải bọn họ muốn bắt nạt chúng ta là có thể bắt nạt, chuyện này bọn họ nhất định phải cho chúng ta một lời giải thích.”
“Đó là điều đương nhiên, nhà họ Nguyễn bọn họ muốn ức hiếp chúng ta, không có cửa đâu.” Bà cụ Cố lạnh lùng hừ một tiếng.
“Doanh Doanh, bây giờ con đi cũng mẹ đến nhà họ Nguyễn, đi tìm bọn họ để hỏi rõ ràng chuyện này.” Bà Cổ quay về hướng Cổ Doanh Doanh, kéo cô ta đi ra ngoài.
“Mẹ, con cảm thấy trong chuyện này có hiểu nhầm gì đó, có lẽ không phải là bà cụ Nguyễn nói? Có lẽ có người cố ý chia rẽ chúng ta?” Trong lòng Cổ Doanh Doanh có quỷ, chột dạ, đương nhiên không dám dẫn mẹ của cô ta đi đến nhà họ Nguyễn.
Hơn nữa, Cổ Doanh Doanh cũng cảm thấy chuyện này rất kỳ quái, cô ta cảm thấy có chút không hợp lý.
“Mẹ, trước tiên mẹ cứ để con tìm hiểu xem đang xảy ra chuyện gì.” Cổ Doanh Doanh cảm thấy trước tiên cô ta cần một mình đi gặp bà cụ Nguyễn, nói chuyện với bà cụ Nguyễn, cô ta muốn rốt cuộc là bà cụ Nguyễn có ý gì.
“Con đi làm rõ chuyện này? Con còn chưa rõ sao? Chính là vì bản thân con quá vội vàng nên mới khiến chuyện này thành ra như vậy, con nói xem, một đứa con gái như con, tối muộn người ta gọi con đến con liền đến, con mới gặp Nguyễn Hạo Thần có mấy lần đã xảy ra quan hệ với cậu ta, con làm như vậy cậu ta sao có thể trân trọng con, người đàn ông thường sau khi ăn được sẽ không biết trân trọng.” Khuôn mặt bà Cổ tràn đầy sự tức giận, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
“Mẹ, trong chuyện này nhất định là có hiểu nhầm, nhất định là có hiểu nhầm, con đi gọi điện thoại hỏi xem thế nào.” Cổ Doanh Doanh nghe đến mức đầu sắp to lên rồi, vội vàng đi lên tầng.
Lên tầng, sau khi trở lại phòng của mình, Cổ Doanh Doanh vội vàng tìm số điện thoại của nhà họ Nguyễn, gọi qua.
“Alo, đây là nhà họ Nguyễn, xin hỏi cô có chuyện gì không?” Điện thoại là do quản gia nhận.
“Tôi tìm bà cụ Nguyễn, tôi là Cổ Doanh Doanh, có thể kêu bà cụ Nguyễn nhận điện thoại không?” Bây giờ Cổ Doanh Doanh có chút gấp gáp, cô ta gấp gáp muốn làm rõ chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
“Được, cô đợi tôi một chút, tôi đi gọi bà cụ.” Quản gia đặt điện thoại xuống, đi gọi bà cụ Nguyễn.
Lúc này bà cụ Nguyễn đang ngồi ở cửa, nghe thấy lời nói của quản gia, nhưng bà ấy lại không có động tĩnh gì.
Bà ấy không có ý kiến gì, quản gia cũng không nói cái gì, quản gia hiểu bà ấy là cố ý, nên không quan tâm đến chuyện này nữa, đi làm chuyện khác.
Qua khoảng hơn 15 phút, bà cụ Nguyễn mới chậm rãi quay trở lại phòng khách, cầm điện thoại trên bàn lên: “Alo, ai đó?”
Lúc này, giọng nói của bà cụ Nguyễn rất thờ ơ, không có chút tình cảm nào.
Thực ra lúc nãy quản gia đã nói rất rõ ràng, nên lúc này bà cụ Nguyễn chính là cố ý hỏi như vậy.
“bà cụ Nguyễn, là cháu, cháu là Cổ Doanh Doanh.” Cổ Doanh Doanh đợi nửa ngày, sớm đã không còn kiên nhẫn, bây giờ lại nghe thấy giọng điệu của bà cụ Nguyễn, tức đến mức muốn nổi điên, nhưng cô ta biết cô ta nhất định phải nhịn.
“Ồ, hóa ra là Doanh Doanh, cháu có chuyện gì sao?” Sau đó, giọng nói thờ ơ của bà cụ Doanh truyền đến.
Cổ Doanh Doanh nghe được giọng điệu của bà, lông mày nhíu chặt: “bà cụ Nguyễn, bà đã xem báo mạng hôm nay chưa?”
Câu nói này của Cổ Doanh Doanh có thể nói là hỏi một cách rất chung chung.
“Báo gì?” Bà cụ Nguyễn cố ý giả vờ như không biết.
Chương 1397

“Chính là liên quan đến chuyện người phụ nữ trong video kia, bài báo kia nói người phụ nữ trong video kia không phải là cháu, còn nói là bà nói….” Lời nói của Cổ Doanh Doanh cố ý dừng lại, cô ta tin cô ta nói đến đây, chắc chắn bà cụ Nguyễn sẽ hiểu.

“Ồ, cháu nói chuyện này hả, bà cũng cảm thấy kỳ lạ.” Khóe miệng của bà cụ Nguyễn hơi cong lên, cười khẩy: “Doanh Doanh, cháu nói cho bà biết, người phụ nữ tối hôm đó rốt cuộc là ai?”

Không thể không nói, bà cụ Nguyễn thật sự là một con cáo già, cái này rõ ràng đang nói chuyện một cách vòng vo với Cổ Doanh Doanh.

“Cháu không biết nữa, lúc đó cháu nhìn thấy không rõ ràng.” Cổ Doanh Doanh ngẩn người, phản ứng đầu tiên đương nhiên vẫn là phủ nhận.

“Haiz, vậy thì chuyện này khó khăn rồi đây, bà đoán là người phụ nữ tối ngày hôm đó cố ý tung tin tức ra, nếu mà chúng ta lại không biết người phụ nữ đó là ai, chúng ta cũng không có cách nào hết.” Bà cụ Nguyễn lạnh lùng cười nói, cố ý giả bộ như là bất đắc dĩ mà thở dài.

“Không có khả năng, cô ấy sẽ không…” Trong lúc nhất thời thiếu chút nữa Cổ Doanh Doanh đã bị mắc lừa, thiếu chút nữa đã nói lộ ra toàn bộ.

“Cái gì mà không có khả năng hả? Cái gì sẽ không chứ?” Nhưng mà cho dù Cổ Doanh Doanh chưa nói xong thì bà cụ Nguyễn cũng đã hoàn toàn hiểu rồi, hiển nhiên là Cổ Doanh Doanh thật sự biết rõ người phụ nữ đêm hôm đó là ai.

Cổ Doanh Doanh đang lợi dụng bọn họ.

“Không có gì đâu, chỉ là cháu cảm thấy chuyện này rất kỳ quái, cho nên muốn gọi điện thoại hỏi bà một chút, bây giờ đã biết không phải là bà nói rồi, cháu đã an tâm.” Cổ Doanh Doanh âm thầm thở ra một hơi, cố gắng để cho mình tỉnh táo lại.

“À, vậy thì được rồi, không có chuyện gì thì bà cúp máy trước nha.” Lúc này, bà cụ Nguyễn cũng không muốn nói chuyện với cô ta, trực tiếp cúp điện thoại.

Cổ Doanh Doanh nhìn điện thoại bị cúp máy, cả khuôn mặt đều đen thui.

Tối ngày hôm đó Cổ Doanh Doanh nhìn thấy rõ ràng người phụ nữ đó chính là Đường Thấm Nhi, Cổ Doanh Doanh biết dựa vào thân phận của nhà họ Đường, sự kiêu ngạo của Đường Thấm Nhi thì chắc chắn sẽ không làm mấy hành động nhỏ này ở sau lưng đâu, cho nên những tin tức đó chắc chắn là do bà cụ Nguyễn đã tung ra.

Chẳng lẽ bà cụ Nguyễn đã biết người phụ nữ tối ngày hôm đó chính là Đường Thấm Nhi?

Nhưng mà bà cụ Nguyễn biết bằng cách nào vậy chứ?

Chẳng lẽ, chẳng lẽ là do cậu ba Nguyễn nói cho bọn họ?

Dù sao thì tối ngày hôm đó Đường Thấm Nhi và cậu ba Nguyễn ở bên nhau, việc này cậu ba Nguyễn biết rõ ràng nhất.

Nhưng mà ngày hôm đó cậu ba Nguyễn rõ ràng vừa mới thổ lộ với Tô Khiết, buổi tối thì lại ôm hôn với Đường Thấm Nhi?

Cô ta vốn dĩ cho rằng cô ta bắt lấy điểm yếu của cậu ba Nguyễn thì cô ta tưởng rằng cậu ba Nguyễn cũng chỉ có thể chịu thiệt mà không thể nói ra.

Vốn dĩ cô ta còn cho rằng cậu ba Nguyễn có ra mặt phủ nhận thì cô ta cũng hoàn toàn có thể chắc chắn, đến lúc đó cậu ba Nguyễn cũng không có cách nào khác.

Cô ta chắc chắn ban ngày cậu ba Nguyễn tỏ tình với Tô Khiết, ban đêm lại ôm hôn Đường Thấm Nhi, chuyện này có làm như thế nào cũng không thể giải thích rõ ràng.
Chương 1398
Nhưng mà hiển nhiên là cô ta đã đánh giá thấp thủ đoạn của cậu ba Nguyễn rồi.
Cô ta cho rằng tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của cô ta, nhưng mà có làm như thế nào cô ta cũng không nghĩ đến cậu ba Nguyễn vừa mới ra tay thì tất cả các kế hoạch của cô ta đã bị phá vỡ.
Đúng là thái độ của bà cụ Nguyễn đối với cô ta đã hoàn toàn thay đổi, nếu như mà bà cụ Nguyễn không giúp cô ta trong chuyện này, vậy thì cô ta sẽ không có phần thắng nào. Không phải, phải nói là hai người của nhà họ Nguyễn không giúp cô ta thì cô ta chẳng hề có một cơ hội nào.
Cậu ba Nguyễn đã bị trúng thuốc như vậy, lúc hiệu quả của thuốc hoàn toàn tái phát thì không chạm vào cô ta, còn trực tiếp đánh cô ta ngất xỉu, vậy thì cô ta có hi vọng gì ở phía của cậu ba Nguyễn chứ?
Cô ta cho rằng cũng chỉ cần nắm lấy hai cây đại thụ là ông cụ Nguyễn với bà cụ Nguyễn, vậy thì cô ta đã có thể đến nhà họ Nguyễn, chỉ cần đến nhà họ Nguyễn rồi thì cô ta chính là mợ chủ của nhà họ Nguyễn.
Nhưng mà cô ta không nghĩ đến chuyện này đã lập tức thay đổi thành cái dạng này, cuộc điện thoại lúc nãy đã đủ để cho Cổ Doanh Doanh hiểu được từ giờ trở đi, bà cụ Nguyễn chẳng những sẽ không ủng hộ cô ta, sẽ không giúp đỡ cô ta, chỉ sợ là sẽ nghĩ ra cách để giải trừ hôn ước của cô ta với cậu ba Nguyễn.
Không, cô ta tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra, tuyệt đối không cho phép!
Hôn sự của cô ta với cậu ba Nguyễn đã được công bố rồi, cho dù bà cụ Nguyễn với ông cụ Nguyễn có bất mãn với cô ta, cô ta tin tưởng là ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn cũng không dám công khai hủy hôn, nếu không thì bà cụ Nguyễn cũng không cần phải lén lút làm cho những thủ đoạn nhỏ này.
Chỉ cần chuyện này không đổi thì cô ta đã thắng rồi.
Khóe miệng của Cổ Doanh Doanh chậm rãi cong lên, cả khuôn mặt đều là đắc ý và mưu kế.
Sau đó Cổ Doanh Doanh bước xuống lầu, trên mặt rõ ràng mang theo nụ cười.
Bà Cổ nhìn thấy cô ta cười vui vẻ như thế, cảm thấy hơi bất ngờ, nhưng mà cũng rõ ràng thở dài một hơi: “Doanh Doanh à, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hả, con hỏi cho rõ ràng đi?”
“Dạ mẹ, con vừa mới gọi điện thoại cho bà Nguyễn rồi ạ, bà Nguyễn nói là bà ấy cũng không có nói như vậy với phóng viên, chắc chắn là có người nào đó cô ấy châm ngòi ly gián.” Cổ Doanh Doanh nhìn bà Cổ, trên mặt vẫn mang theo nụ cười như cũ.
“Thật hả? Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Rốt cuộc bà Cổ cũng đã có thể thở phào một hơi nhẹ nhõm: “Lúc nãy thật sự mẹ lo muốn chết đi được, nhưng mà là ai lại xấu xa như vậy chứ? Vậy mà lại tung ra lời đồn như thế. Doanh Doanh, con có biết là ai không, ở bên phía của bà Nguyễn có biết là ai không?” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Con cũng không biết nữa, bà Nguyễn nói là có là ai cũng không đáng kể, đều không ảnh hưởng đến hôn sự của nhà họ Nguyễn và nhà họ Cổ của chúng ta.” Lúc Cổ Doanh Doanh nói ra lời này, trên mặt vẫn mang theo nụ cười, chỉ là nơi sâu nhất trong đôi mắt lại nhanh chóng lướt qua một tia quyết liệt.
Lời này không phải là do bà cụ Nguyễn đã nói, mà là ý của cô ta, bất kể là ai cũng đừng muốn ngăn cản cô ta gả vào nhà họ Nguyễn, đừng ngăn cản cô ta trở thành mợ Nguyễn.
“Thật hả, bà cụ Nguyễn nói như vậy thật hả?” Bà Cổ nghe nói như vậy thì lập tức vui vẻ: “Quả nhiên là bà Nguyễn nói rõ lí lẽ, đã như vậy thì bây giờ chúng ta bắt đầu chuẩn bị hôn lễ của các con đi, bây giờ cũng không còn bao nhiêu thời gian hết.”
“Ừ, chắc có lẽ cũng nên bắt đầu chuẩn bị rồi.” Sắc mặt của Cổ Thanh Bình cũng rõ ràng hòa hoãn xuống.
“Nhưng mà tin tức lúc nãy vừa mới đăng trên mạng, cũng phải nghĩ cách để xử lý một chút, không thể để cho người ta cứ ăn nói lung tung như thế được, nếu như cứ để cho chuyện này tiếp tục phát triển, đến lúc đó sợ là sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Doanh Doanh, cũng sợ là sẽ ảnh hưởng đến danh dự của nhà họ Cổ.”
“Ba, con đã biết rồi, con nhất định sẽ xử lý cho thật tốt.” Cổ Doanh Doanh cười nhẹ gật đầu, thật ra trong lòng của cô ta đã có dự định từ lâu rồi.
Bà cụ Nguyễn lén lút giở trò, vậy thì cô ta sẽ quang minh chính đại trả lại, Cổ Doanh Doanh cô ta cũng không phải là người dễ bị bắt nạt như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK