Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1636


Tô Khiết ngước mắt nhìn người đàn ông vừa bước vào, mắt cô hơi nheo lại, đây là người đàn ông đã đặt phòng cho Nguyễn Hạo Thần, nửa đêm muốn Nguyễn Hạo Thần đến gặp trong khách sạn sao?


Đại vương tử của nước D!


Rõ ràng là đại vương tử này vừa thức dậy, Tô Khiết nhìn thời gian, còn chưa tới tám giờ, dậy lúc này cũng là bình thường.


Hiệu quả cách âm của căn phòng rất tốt, có lẽ trước đó anh ta không nghe thấy bất kỳ động tĩnh nào ở bên ngoài.


Nguyễn Hạo Thần liếc mắt nhìn đại vương tử, nhưng lại mặc kệ anh ta.


Đại vương tử nước D không chút khó chịu, trên mặt nở nụ cười: “Tối hôm qua tôi gọi điện thoại cho anh, anh nói không đến được, anh có biết tôi đau lòng thế nào không?”


Tô Khiết lại liếc nhìn đại vương tử, ánh mắt rất lạnh nhạt, rất lạnh nhạt …


“Anh có thể câm miệng lại.” Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy vẻ mặt Tô Khiết nhìn đại vương tử, sắc mặt Nguyễn Hạo Thần hơi trầm xuống, lời nói thật sự là không khách sáo chút nào.


Mọi người nhìn cảnh này đều giật mình, đây là đại vương tử nước D, khách quý của quốc gia, nghe nói đại vương tử nước D tới đây lần này để ký một hợp đồng lớn với nước này.


Đó là thái độ của cậu ba Nguyễn đối với người ta sao? Phù hợp sao?


Phù hợp sao?!


“Anh nói xem chúng ta đã lâu như vậy không gặp, tôi chỉ muốn …” Nhưng đại vương tử không tức giận, trên mặt vẫn là nở nụ cười, vẫn là giọng điệu lưu manh.


Đôi mắt của cậu ba Nguyễn hơi nheo lại, một ánh mắt lạnh lẽo phóng thẳng qua, cùng với sự nguy hiểm không che giấu được trong cái lạnh giá đó.


Đại vương tử bắt gặp ánh mắt của cậu ba Nguyễn, sờ sờ cái mũi, không nói tiếp nữa.


“Tình hình gì vậy? Mới sáng sớm đã lộn xộn thế này? Người phụ nữ này có chuyện gì vậy? Tại sao lại có vẻ như bị người khác bạo hành vậy?” Đại vương tử cuối cùng cũng chuyển sự chú ý sang những thứ khác trong phòng.


“Đây là phòng anh đặt cho tôi. Anh nghĩ người phụ nữ là thế nào?” Ánh mắt cậu ba Nguyễn trầm xuống, liếc nhanh nhìn anh, ánh mắt có chút lạnh lùng, nhưng không có nhiều cảm xúc khác.


“Ý anh là gì? Ý anh là đêm qua người phụ nữ này ngủ trong căn phòng này?” Đại vương tử sửng sốt, ánh mắt lóe lên nhanh chóng, sau đó lại nhìn về phía Nguyễn Hạo Thần: “Ồ, tối qua anh không tới thật đáng tiếc, nếu không thì diễm phúc này có thể là của anh rồi. ”


Tất cả mọi người: “…”


Đây mà là diễm phúc sao? E rằng không ai muốn diễm phúc như vậy đâu.


Trí tưởng tượng của đại vương tử cũng cao siêu thật.


Tô Khiết: “…”


Cô muốn ném người này ra ngoài, được không? !


“Anh có tin là tôi sẽ ném anh ra ngoài hay không?” Tô Khiết đang suy nghĩ đột nhiên nghe được một câu như vậy.


Trong một lúc, Tô Khiết cho rằng cô đã vô tình nói ra những gì trong lòng, sau khi định thần lại, cô mới nhận ra đây là lời Nguyễn Hạo Thần nói.


Nguyễn Hạo Thần đã giúp cô nói ra tiếng lòng của mình, tốt lắm, cô và Nguyễn Hạo Thần quả thật tâm đầu ý hợp! !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK