Trên xe, cậu ba Nguyễn ôm chặt cô vào lòng, mãnh mẽ hôn cô.
Tuy rằng anh đã dùng tốc độ nhanh nhất để cứu cô ra, nhưng anh vẫn thấy đau lòng, người của anh vì cớ gì mà phải bị oan chứ? Còn phải vào cục cảnh sát dưới thân phận là hiềm nghi?
Về sau, anh sẽ không để chuyện giống như vầy lại xảy ra.
Tô Khiết không những không từ chối mà còn dùng tay trái đè gáy anh, chủ động hôn lại.
Hai người bọn họ hoàn toàn xem thư ký Lưu ngồi trước xe như không khí.
Thư kí Lưu tập trung lái xe, mắt không dám lia qua một cái.
Nụ hôn cuồng nhiệt triền miên, hơi thở hai người càng ngày càng gấp gáp, cơ thể Tô Khiết ngày càng nóng lên, ngày càng mềm đi.
Sau cùng cậu ba Nguyễn mới buông cô ra, anh nhìn cô khóe môi giương lên: “Biết anh cực khổ như thế nào rồi sao, muốn cảm ơn anh như thế nào đây?”
cậu ba Nguyễn từ trước đến nay không phải là người làm việc tốt không cần lưu danh, anh làm việc tốt nhất định phải đòi báo đáp!
Tô Khiết nhìn anh, chân mày như tơ, cười khẽ nói: “Anh muốn như thế nào?”
Lúc trước, cô đã từng nói với Tào Du, cô tin Nguyễn Hạo Thần, tin rằng anh có thể cứu được cô.
Nhưng cô cũng không ngờ, chưa gì anh đã giải quyết xong hết mọi chuyện, nhanh đến độ cô cũng không thể tin nổi.
Người đàn ông này cường đại và mạnh mẽ nằm ngoài dự đoán của cô, điều này chứng tỏ rằng, trước đây khi tranh tài cùng cô, anh đã giấu đi thực lực thật sự của mình.
Vì điều đó, cô biết rằng mình sẽ không thể chống lại anh được.
“Anh muốn như thế nào liền có thể như thế đó sao?” cậu ba Nguyễn nhìn cô, thái độ của cô lúc này làm anh có chút khó kiềm chế.
Người phụ nữ này, mặc kệ có thành dạng gì, đối với anh vẫn là một yêu tinh mê hoặc chết người!
“Ừm.” Tô Khiết đem tay ôm lấy cổ anh, đầy quyến rũ và xinh đẹp
Cô nhẹ nhàng nói ra một chữ đầy mê hoặc.
Nếu là trước đây, Tô Khiết rất bài xích chuyện này, thế nhưng bây giờ lại không giống, bây giờ cô đã nhận định người đàn ông này.
Hơn nữa họ cũng có con rồi, vậy thì chuyện này cũng là bình thường.
“Khiết Khiết, em đang quyến rũ anh à?” Mắt cậu ba Nguyễn phút chốc trở nên u ám, giọng nói cũng khàn theo.
Cô không cần quyến rũ, anh đã không kiềm chế được rồi, bây giờ cô còn mê hoặc anh như vậy, làm anh không thể không tàn nhẫn đem cô nuốt xuống bụng.
Tô Khiết không nói gì, chỉ là bàn tay trên cổ anh không ngừng ma sát, khiêu khích trắng trợn như vậy làm cậu ba Nguyễn trong nháy mắt căng cứng cả người, đôi mắt càng tối sầm, tấm chắn xe đã thả xuống, thư kí Lưu phía trước không thể nhìn thấy sau xe.
cậu ba Nguyễn giờ muốn làm như thế nào cũng không bị làm phiền, thế nhưng cậu ba Nguyễn lại kiềm bản thân lại.
Bởi vì anh còn có chuyện quan trọng hơn cần phải làm, thế là…
“Tới ủy ban.” cậu ba Nguyễn đột nhiên ngồi thẳng người, quay về phía thư kí Lưu nói một câu.
cậu ba Nguyễn ngồi thẳng người dậy là vì sợ mình sẽ không kiềm chế được muốn cô trên xe, như vậy sẽ bỏ lỡ chính sự.