Nhưng Tô Khiết tin, một vụ án như này, những người trong bộ phận chuyên môn hoàn toàn có khả năng giải quyết.
Kỳ thật Viên Quân Doanh không cần thiết phải tìm cô!
Tô Khiết cũng không nói gì, tập trung vào vụ án và phân tích.
Những lúc Tô Khiết bắt đầu trạng thái làm việc luôn rất tập trung, cho nên, cô không hề chú ý tới màn hình điện thoại trong tay Đường Minh Hạo đang phát sáng.
Bạn nhỏ Đường Minh Hạo đương nhiên nhìn thấy, nhóc canh me nãy giờ, nhóc phát hiện điện thoại sáng nên lúc này là của mẹ chứ không phải của mình.
Đường Minh Hạo lật điện thoại xem, nhìn thấy trên màn hình là tên của Nguyễn Hạo Thần.
Tốc độ Nguyễn Hạo Thần rất nhanh, nhóc mới vừa gửi hình qua, Nguyễn Hạo Thần đã nhanh chóng gọi cho mẹ nhóc.
May mà nhóc đã có tính toán.
Nhóc nghĩ nếu Nguyễn Hạo Thần gọi cho mẹ nhóc không được, nhất định sẽ gọi cho nhóc, dù sao bức ảnh kia cũng là do nhóc gửi.
Sau một lát, màn hình điện thoại Tô Khiết tối sầm lại, Đường Minh Hạo thâm thở phào một hơi, lại cầm điện thoại của mình để chờ.
Sau đó, không quá một giây, điện thoại của mẹ lại sáng, vẫn là Nguyễn Hạo Thần.
Đường Minh Hạo chớp mắt, người này sao lại ngu tới vậy?
Điện thoại mẹ nhóc không ai bắt máy, Nguyễn Hạo Thần không biết hay sao?
Tin tức là nhóc cung cấp, là nhóc cung cấp, Nguyễn Hạo Thần biết rõ vậy mà.
Đường Minh Hạo chờ rồi lại chờ, điện thoại Tô Khiết sáng rồi lại tắt, tắt rồi lại sáng, lặp đi lặp lại qua mấy lần.
Tuy nhiên, Nguyễn Hạo Thần vẫn nhất quyết không gọi cho nhóc.
Đường Minh Hạo mở to mắt, nhóc thật sự không thể hiểu nỗi lối suy nghĩ của Nguyễn Hạo Thần như nào nữa? Người gửi ảnh cho Nguyễn Hạo Thần là nhóc, nhưng Nguyễn Hạo Thần lại hoàn toàn xem nhẹ nhóc.
Đường Minh Hạo cong môi, sau đó thừa dịp vài giây Nguyễn Hạo Thần chưa gọi tới, rất nhanh chóng chặn luôn số điện thoại của Nguyễn Hạo Thần.
Này thì gọi, gọi nữa đi, đồ đầu gỗ, ngốc đần.
Đường Minh Hạo nghĩ, nhóc đã chặn số của Nguyễn Hạo Thần trong điện thoại mẹ, lần này anh nhất định sẽ gọi cho nhóc.
Đường Minh Hạo cầm điện thoại đợi thêm vài phút, thế nhưng điện thoại trên tay vẫn không có sáng đèn.
Đường Minh Hạo thật sự nghi ngờ, điện thoại mình có phải bị rớt hỏng không?
Lúc này Tô Khiết vẫn đang tập trung phân tích vụ án, cho nên không hê phát hiện hành vi mờ ám của Đường Minh Hạo.
Viên Quân Doanh thì ngược lại, anh ta cau mày, cặp mắt nhìn đăm đăm về phía Đường Minh Hạo, thằng oäắt con này lại muốn chơi trò gì?
Anh ta không muốn nghỉ ngờ một đứa trẻ, nhưng mà thằng nhóc này lại cứ khiến anh ta cảm giác nó có âm mưu gì đó.