Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1421
“Tạm thời không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng vết thương rất nghiêm trọng.” Bác sĩ nhìn về phía Lưu Vũ, sắc mặt đầy nặng nề: “Phía dưới bị thương nghiêm trọng, sau này không thể sinh con được…”
Lưu Vũ nghe bác sĩ nói thì cả người lảo đảo, thật ra bà ta đã sớm nghĩ tới tình huống này, dù sao bà ta đã sắp xếp để đối phó Tô Khiết.
Nhưng hiện tại bà ta nghe bác sĩ nói Tô Nghiên Nghiên không thể sinh con thì vẫn chịu đả kích.
“Hơn nữa cô ta bị trói chặt trong thời gian dài, trong lúc trói chặt còn chịu tổn thương, cho nên sau này hai chân không thể đi được nữa.” Bác sĩ có chút không đành lòng, nhưng tình hình của người bệnh như vậy phải báo cho người nhà biết.
Lưu Vũ chỉ cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, suýt nữa ngã lăn xuống đất.
Bà ta vốn cho rằng không thể sinh con đã là hậu quả nghiêm trọng nhất, không nghĩ tới…
Nếu sau này Nghiên Nghiên không thể đi được nữa, chỉ có thể nằm trên giường, còn có ích lợi gì?
“Haiz, bị trói chặt thời gian quá dài, nếu phát hiện sớm một chút, cho dù phát hiện sớm hơn một tiếng, hoặc là nửa tiếng thì còn có cơ hội.” Bác sĩ thở dài một hơi, không nhịn được lắc đầu.
Nếu lúc trước Lưu Vũ nói dãy số thật cho Tô Khiết thì có lẽ có thể tranh thủ thêm thời gian, có lẽ chân của Tô Nghiên Nghiên không bị tàn phế.
Bác sĩ rời đi, Lưu Vũ cắn răng, sau đó cất bước đi vào phòng bệnh, bởi vì tình huống của Tô Nghiên Nghiên vô cùng đặc biệt, cho nên cảnh sát bên yêu cầu sắp xếp một phòng bệnh đơn.
Bởi vì tình huống của Tô Nghiên Nghiên vô cùng đặc biệt, cho nên cảnh sát yêu cầu sắp xếp một phòng bệnh đơn.
Nữ cảnh sát đưa Tô Nghiên Nghiên đến đây vẫn chưa rời đi, cô ta thấy Lưu Vũ và Tô Trung Dung đi vào nên nói: “Mấy người là người nhà của Tô Nghiên Nghiên sao? Vậy mấy người chăm sóc cô ta đi, tôi quay về trước, chờ cô ta tỉnh lại thì chúng ta sẽ đến ghi chép.”
“Cô là cảnh sát?” Lưu Vũ nhìn cô ta, con ngươi nhanh chóng lóe lên.
“Phải, tôi là cảnh sát.” Nữ cảnh sát cũng không nghĩ nhiều, trả lời rất tự nhiên.
“Đã bắt hết những người đó rồi sao? Tôi muốn nói là những người làm hại con gái tôi?” Lưu Vũ lại hỏi, lúc Lưu Vũ hỏi câu này thì tay rõ ràng run rẩy, bà ta sợ hãi, rất sợ hãi.
Cảnh sát cứu Nghiên Nghiên, có phải những người đó đều bị bắt hết hay không? Đến lúc đó bọn họ có khai bà ta ra hay không?
“Lúc chúng tôi tới thì những người đó đã chạy thoát.” Nữ cảnh sát cho rằng bà ta tức giận vì không bắt được những người đó, cho nên đối mặt với câu hỏi của Lưu Vũ, nữ cảnh sát cảm thấy có chút xấu hổ, không nhịn được nói thêm một câu: “Nhưng cảnh sát chúng tôi nhất định sẽ nghĩ cách bắt được bọn họ, nhất định để bọn họ chịu trách nhiệm trước pháp luật.”
“Được, được, cảm ơn cô.” Lưu Vũ rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, không bắt được những người đó thì tốt.
Nữ cảnh sát nhìn thấy vẻ mặt Lưu Vũ thay đổi thì hơi ngẩn người, nhưng cũng không nghĩ nhiều, sau đó rời đi.
“Cảnh sát chưa bắt được những người đó, cho nên chúng ta cũng không cần quá lo lắng.” Tô Trung Dung cũng nghe thấy nữ cảnh sát nói nên cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Nhưng nữ cảnh sát kia nói chờ Nghiên Nghiên tỉnh lại sẽ đến đây ghi chép, cho nên chờ Nghiên Nghiên tỉnh lại, bà phải dặn dò Nghiên Nghiên mấy câu, đừng để Nghiên Nghiên lỡ miệng nói ra.” Tô Trung Dung lại vô cùng tỉnh táo, nghĩ rất chu đáo.
Nhưng ông ta không hề nghĩ tới tình huống của con gái mình, càng không nghĩ tới tâm trạng và tổn thương của con gái mình lúc này.

Chương 1422
Lưu Vũ híp mắt lại, trên mặt tràn đầy tàn nhẫn, sau đó cắn chặt răng: “Tô Khiết, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô ta, tôi thề sẽ làm cho cô ta phải trả giá thật lớn…”
“Đúng, tuyệt đối không thể buông tha con khốn kia, chúng ta nhất định phải báo thù.” Tô Trung Dung nói một câu.
Lưu Vũ nhìn Tô Trung Dung một cái, không nói thêm gì, nhưng trên mặt đầy độc ác, sau đó bà ta đi tới trước giường bệnh lắc lắc Tô Nghiên Nghiên.
Lúc này sức lực của Lưu Vũ có hơi lớn, cũng không nghĩ tới Tô Nghiên Nghiên có chịu đựng nổi hay không.
Nhưng bà ta lắc lắc như thế, Tô Nghiên Nghiên thật sự tỉnh lại.
Tô Nghiên Nghiên chậm rãi mở to mắt nhìn về phía Lưu Vũ, nhưng ánh mắt lại đờ đẫn, cô ta cũng chỉ nhìn Lưu Vũ, không động đậy, không nói gì, cũng không có bất cứ phản ứng và cảm xúc nào.
Lưu Vũ thở phào một hơi, nhìn Tô Nghiên Nghiên như vậy, bà ta cũng có chút đau lòng, nhưng bây giờ còn có chuyện quan trọng hơn.
Lưu Vũ nhìn liếc ngoài cửa một cái, thấy cửa phòng bệnh vẫn đóng lại, bên ngoài cũng không có ai, Lưu Vũ hơi khom lòng đến gần Tô Nghiên Nghiên nhanh chóng nói: “Nghiên Nghiên, con nghe mẹ nói, lát nữa cảnh sát tới ghi chép thì con phải nói Tô Khiết cho người bắt cóc con, con phải khẳng định Tô Khiết hại con thành như vậy.”
Tô Trung Dung ngồi bên cạnh nghe thấy Lưu Vũ nói thì con ngươi lóe lên, có chút kinh ngạc, nhưng sau đó trên mặt tràn đầy ý cười: “Ý kiến này hay đó, thật sự rất hay.”
Ánh mắt Tô Nghiên Nghiên vốn đờ đẫn, không có bất cứ phản ứng gì, nhưng khi cô ta nghe Lưu Vũ nói cũng có phản ứng, con ngươi Tô Nghiên Nghiên rõ ràng tràn đầy oán hận làm cho người ta kinh ngạc.
Môi cô ta run lên, rõ ràng muốn nói chuyện, nhưng không phát ra được âm thanh.
Đêm qua đến sáng nay, hơn mười mấy tiếng, cô ta chịu đựng mấy người kia nên không thể nói chuyện.
“Nghiên Nghiên, hiện tại con không thể nói chuyện, có thể không nói, nhưng con nhất định phải nhớ rõ lời mẹ nói, con nhất định phải đẩy chuyện này lên người Tô Khiết.” Lưu Vũ nhìn Tô Nghiên Nghiên có phản ứng, nhìn thấcô ta muốn nói chuyện, nhưng không thể nói ra được nên lập tức dặn dò vài câu.
“Lúc trước mẹ ở nhà kiểm tra máy giám sát, tối hôm đó Tô Khiết và con cùng đi ra ngoài, sau đó bọn họ đưa con đi, con nói với cảnh sát là Tô Khiết lừa con ra ngoài, sau đó sắp xếp bọn người kia bắt cóc con.” Trong con ngươi của Lưu Vũ tràn đầy tàn nhẫn làm cho người ta sợ hãi, bà ta sợ Tô Nghiên Nghiên nghe không rõ, còn dùng lực nắm vai lắc lắc Tô Nghiên Nghiên: “Nghiên Nghiên, con nghe rõ chưa?”
Đôi mắt Tô Nghiên Nghiên chớp một cái, sau đó chậm rãi gật đầu, động tác của cô ta rất nhỏ, nhưng cô ta vừa động đậy, không biết đụng đến vết thương làm cho cô ta vô cùng đau đớn.
Hiện tại trên người đầy vết thương, chỗ nào cũng đau, những người đó tra tấn cô ta mười mấy tiếng, những người đó tìm đủ cách tra tấn cô ta.
Cô ta rất đau khổ, thật sự khó chịu, mà những chuyện này do Tô Khiết làm hại, cho nên cô ta muốn báo thù, cô ta nhất định phải báo thù.
“Thật là tốt quá.” Lưu Vũ thấy Tô Nghiên Nghiên gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ vui sướng, rõ ràng bà ta không chú ý tới Tô Nghiên Nghiên đang đau khổ.
Hơn nữa, Lưu Vũ cũng không quá quan tâm nỗi đau của Tô Nghiên Nghiên, trong lòng Lưu Vũ chỉ muốn Tô Nghiên Nghiên vu oan cho Tô Khiết, chuyện này chắc chắn sẽ gây ồn ào, một khi lớn chuyện thì những video của Tô Nghiên Nghiên đã đè xuống kia lại được đào lên, lại truyền đi khắp nơi, thậm chí càng mạnh hơn lần trước.
Chuyện đó đối với Tô Nghiên Nghiên mà nói là một sự tổn thương nặng nề hơn, nhưng Lưu Vũ không nghĩ tới những thứ đó.
Hiện tại Lưu Vũ chỉ nghĩ cho bản thân mình.
Chương 1423

Lưu Vũ đứng lên nhìn về phía Tô Trung Dung, chậm rãi nói: “Chờ cảnh sát đến đây ghi chép, chúng ta sẽ vu oan cho Tô Khiết.”

“Được, tôi nghe bà, lần này bà phải lên kế hoạch cho tốt, không được có sai sót.” Tô Trung Dung gật đầu, tán thành với cách làm của Lưu Vũ.

“Yên tâm, lần này nhất định sẽ không có sai sót, đến khi Tô Khiết bị bắt thì Tô thị là của chúng ta.” Lưu Vũ vẫn luôn dòm ngó tài sản nhà họ Tô.

Con ngươi của Tô Trung Dung sáng lên, ông ta liên tục gật đầu: “Đúng, đúng, cách này tốt, cách tốt nhất rồi.”

Trên mặt hai người nở nụ cười, lúc này bọn họ không hề quan tâm Tô Nghiên Nghiên.

Tô Nghiên Nghiên nằm ở trên giường nghe Lưu Vũ nói thì con ngươi lóe lên, trên mặt chứa đầy khổ sở, nhưng sau đó cô ta nghĩ tới chỉ cần có thể đối phó Tô Khiết là được, chỉ cần có thể báo thù là được.

Tô Khiết ra khỏi cục cảnh sát, một chiếc xe đột nhiên dừng ở trước mặt cô, Tô Khiết nhận ra đó là xe của cậu ba Nguyễn.

Cửa sổ xe hạ xuống, khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết của cậu ba Nguyễn xuất hiện, ừ, rất đẹp, rất hấp dẫn, rất mê người!

Nhìn anh đến mức không nỡ dời mắt! Không bước đi nổi!

Nhưng lúc này sắc mặt cậu ba Nguyễn không tốt lắm, u ám, nhìn có chút đáng sợ, đôi mắt anh nhìn cô mang theo lửa giận, lại giống như có chút oán hận.

“Lên xe.” Cậu ba Nguyễn đột nhiên mở miệng, giọng nói mang theo tiếng nghiến răng nghiến lợi.

Tô Khiết nhíu mày, cũng không nói gì, sau đó đưa tay muốn mở cửa xe.

“Phía trước.” Cậu ba Nguyễn nhìn cô muốn mở cửa sau thì híp mắt lại.

Khóe môi Tô Khiết không nhịn được giật giật, cô thấy sắc mặt cậu ba Nguyễn không tốt lắm, dáng vẻ này có hơi đáng sợ, cho nên cô mới muốn ngồi phía sau.

Nếu có thể tránh thì tránh!!

Không nghĩ tới cậu ba Nguyễn lại nhìn thấu suy nghĩ của cô.

Tô Khiết thở dài, lúc này tâm trạng của cậu ba Nguyễn không tốt, trong lòng Tô Khiết biết lý do là gì, cho nên cô cũng không dám chọc anh, ngoan ngoãn ngồi ở phía trước.

Tô Khiết ngồi xuống, cậu ba Nguyễn lập tức lái xe nhanh chóng rời đi, Đường Lăng lái xe đến thì cũng chỉ thấy được phía sau xe của cậu ba Nguyễn.

Đường Lăng hơi cong lên, anh sẽ không xen vào chuyện vợ chồng son nhà người ta.

Cậu ba Nguyễn lái đi không bao lâu thì tìm một chỗ dừng lại.

Cậu ba Nguyễn rõ ràng muốn tính sổ với cô, không chờ nổi nữa.

Cậu ba Nguyễn dừng xe, đôi mắt nhìn cô, trong con ngươi có lửa giận, còn có vẻ nguy hiểm làm cho người ta sợ hãi.

Anh nhìn cô cũng không nói gì.

Tô Khiết thấy anh vẫn luôn không nói chuyện thì nhìn anh cười cười, cười rất xinh đẹp và dịu dàng.

Cậu ba Nguyễn nhìn cô cười thì vẻ u ám trên mặt suýt nữa không giữ được, nhưng anh nghĩ tới những chuyện đó thì thở ra một hơi, người phụ nữ này cho rằng một nụ cười là có thể giải quyết mọi vấn đề sao?!

“Em không có gì muốn nói sao?” Cậu ba Nguyễn trầm mặt, giọng nói cũng lạnh lùng, không dễ dàng bỏ qua chuyện này.

“Anh muốn nói chuyện gì?” Tô Khiết chớp mắt, cố ý hỏi, thật ra trong lòng cô hiểu rõ vì sao anh tức giận như vậy.

Bởi vì cô xảy ra chuyện lại không tìm Nguyễn Hạo Thần giúp đỡ, thậm chí không noi với anh một tiếng.

“Hàn, Nhã, Thanh.” Cậu ba Nguyễn gằn từng chữ kêu tên cô, trong con ngươi tràn đầy nguy hiểm, người phụ nữ này vẫn không biết mình sai ở đâu sao?

Cô xảy ra chuyện, thế nhưng không nói cho anh, anh vẫn là từ người ngoài trong miệng được đến tin tức.

Mà cô xảy ra chuyện lại tìm Đường Lăng giúp đỡ, tìm Tào Du giúp đỡ, nhưng lại không tìm anh.

Rốt cuộc ở trong lòng cô thì anh có một vị trí nào hay không?!
Chương 1424

Chẳng lẽ từ đêm qua đến bây giờ, cô không hề nghĩ tới còn có một người như anh sao?

“Đêm qua xảy ra chuyện, vì sao em không gọi điện thoại cho anh? Vì sao không nói với anh?” Cậu ba Nguyễn không nhịn được nữa, lập tức hỏi tội.

“Em cũng không xảy ra chuyện gì…” Tô Khiết muốn nói mình vẫn tốt, không xảy ra chuyện gì, nhưng đối mặt với con ngươi lạnh lẽo của cậu ba Nguyễn thì cô không nói được nữa, giọng nói ngày càng thấp, cuối cùng không nghe thấy.

“Em không xảy ra chuyện gì lại đi tìm Đường Lăng giúp đỡ, em tìm Tào Du giúp đỡ, em đi tìm người ngoài giúp nhưng lại không tìm anh.” Cậu ba Nguyễn thật sự rất tức giận, đương nhiên anh càng lo lắng, thậm chí là sợ hãi, anh hy vọng anh có thể bảo vệ cô mọi nơi mọi lúc, nhưng quan trọng là người phụ nữ này phải cho anh quyền lợi và điều kiện đó.

“Đường Lăng là anh trai em.” Con ngươi Tô Khiết lóe lên một chút, thấp giọng giải thích, Đường Lăng là anh trai cô, là người nhà, không phải là người ngoài.

“Cậu năm Tào thì có chức vụ…”

“Cho nên anh là người ngoài? Chỉ có anh là người ngoài?” Cậu ba Nguyễn nheo mắt lại, trong giọng nói càng thêm nghiến răng nghiến lợi.

Đường Lăng là anh trai cô, không phải là người ngoài, cho nên anh mới là người ngoài, cho nên cô không muốn anh giúp đỡ sao?

Tô Khiết nhìn anh, con ngươi nhanh chóng lóe lên, anh nói vậy làm cho cô không nói tiếp được nữa, cũng không dám nói tiếp.

Tô Khiết không nói lời nào, cậu ba Nguyễn càng tức giận, trong lòng càng buồn bực, trong lòng cô thì Đường Lăng mới là người trong nhà, mà anh thật sự là người ngoài?

“Nghe nói em còn nói Đường Lăng tìm hai vệ sĩ cho mình.” Cậu ba Nguyễn nói lời này thì trong giọng nói mang theo lạnh lẽo, có mùi chua chua.

Chuyện tìm vệ sĩ mà cô cũng tìm Đường Lăng, mà không tìm anh, vì sao chứ?

“Hả? À.” Tô Khiết không nghĩ tới anh đột nhiên nhắc tới chuyện này, anh bỗng thay đổi chủ đề nên cô không theo kịp, nhưng anh đã biết cô nói Đường Lăng tìm vệ sĩ cho mình, sợ là không có gì anh không biết.

“Tô Khiết, chuyện gì em cũng tìm Đường Lăng, vậy anh là cái gì? Đối với em thì anh là gì?” Cậu ba Nguyễn vẫn luôn bình tĩnh, không chút gợn sóng, nhưng lúc này anh không còn như vậy.

Tô Khiết nghĩ vấn đề này, anh và cô được coi là gì?

Cô cảm thấy vấn đề này có chút phức tạp, một lời khó nói hết.

Cậu ba Nguyễn hiếm khi thấy cô suy nghĩ, không trả lời, anh thở ra một hơi, vấn đề này cần cô nghĩ lâu như vậy sao?



“Đối với em mà nói, anh là người dư thừa?” Cậu ba Nguyễn cảm thấy mình tức muốn nổ phổi, có phải ở trong lòng cô thì anh là người dư thừa đúng không? Cho nên cô gặp chuyện gì cũng không muốn tìm anh.

“Đôi khi cũng không phải.” Tô Khiết nhìn anh, con ngươi lóe lên, còn nghiêm túc suy nghĩ, sau đó nói ra một câu như vậy.

Lời này mắc kẹt ở ngực cậu ba Nguyễn, lên không được, xuống không xong, cô nói đôi khi cũng không phải, ý là đôi khi anh là người dư thừa, đối với cô thì anh là người dư thừa?

Sao anh lại muốn bóp chết cô chứ, anh cảm thấy người phụ nữ này sinh ra để làm cho anh tức chết.

Cậu ba Nguyễn cảm giác mình dùng hết sức lực mới kiềm chế không đưa tay bóp cổ cô.

Tô Khiết nhìn anh, cô nhìn vẻ mặt hận không thể bóp chết trên mặt anh thì trong lòng cười thầm, lại chậm rãi nói: “Bởi vì anh là duy nhất, không thể thay thế.”

“Hiện tại em mới nói lời tốt, trễ rồi, hơn nữa lời nói của em quá cứng ngắc.” Cậu ba Nguyễn cho rằng cô thấy anh tức giận mới ý thức được mình nói sai, cho nên cô mới sửa lại lời nói, vì thế lúc này anh càng tức giận.

Cậu ba Nguyễn quyết định hiện tại cho dù cô nói gì, anh cũng sẽ không tin, sẽ không tha thứ cho cô!!

Người phụ nữ này thật sự làm cho người ta tức giận!!
Chương 1425

“Về điểm người đàn ông của em, anh là người duy nhất, cũng là người không thể thay thế.” Khóe môi của Tô Khiết nhếch lên. Nói lời này, giọng nói của cô rất khẽ, nhưng cô biết ai đó có thể nghe được.

Cậu ba Nguyễn nghe thấy lời này của cô, rõ ràng sững người, sau đó, sự bực tức và hận ý trên mặt anh dùng tốc độ mắt nhìn có thể nhìn thấy biến mất rồi, sau đó, khóe môi của anh cong lên, độ cong đó rõ ràng đang mỉm cười, sự vui mừng đó có giấu cũng không giấu được.

Cậu ba Nguyễn vừa rồi kiêu ngạo, quyết định bất luận cô nói cái gì, đều sẽ không tha thứ cho cô nhưng cậu ba Nguyễn chỉ vì một câu nói này của cô trong nháy mắt được an ủi rồi.

Có điều, cậu ba Nguyễn vẫn đối với chuyện cô có việc mà không tìm anh giúp rất để ý, hơn nữa anh cũng hy vọng, cô có chuyện gì, anh phải là người đầu tiên được biết.

“Người đàn ông của em dùng để làm gì?” Cậu ba Nguyễn ghé sát vào tai của cô, hơi thấp giọng hỏi một câu.

“Ngủ.” Tô Khiết nghe thấy lời này của anh, đôi mắt mau chóng lóe lên, khóe môi khẽ động, sau đó dùng một ngữ khí rất hiển nhiên, nói ra một cái không kinh người không thôi.

Ừm, người đàn ông của cô dùng để ngủ, lời này không có một chút vấn đề gì cả.

Cơ thể của cậu ba Nguyễn rõ ràng cứng lại, hai mắt nhanh chóng lóe lên, sau đó anh chầm chậm lùi người lại, mặt đối mặt nhìn sang cô.

Khi Cậu ba Nguyễn nhìn thấy biểu cảm rất nghiêm túc trên mặt của cô, thở gấp một hơi, anh phát hiện, người phụ nữ này càng lúc càng khiến anh hết cách rồi.

Anh biết, cô chắc chắn hiểu ý tứ trong câu anh hỏi vừa rồi, anh biết, cô cố tình nói như thế, nhưng câu trả lời này của cô lại khiến anh không thể phản bác.

“Bây giờ dùng không?” Mắt của cậu ba Nguyễn lóe lên, khóe môi khẽ nhếch lên, sau đó đột nhiên hỏi một câu.

Khi nói chuyện, cơ thể của cậu ba Nguyễn lần nữa áp sát cô, sáp lại rất gần, rất gần, nhưng anh không có chạm vào cô, môi của anh cách môi cô không đến mấy mm, chờ đợi câu trả lời của cô.

Cô vừa rồi không phải nói, người đàn ông của cô dùng để ngủ hay sao?

Vậy bây giờ dùng không?

Nếu đã dùng để ngủ, vậy cô ngược lại dùng nha?

Khóe môi của Tô Khiết không nhịn giật giật, người đàn ông này thật sự được đấy, cô chẳng qua thuận theo lời của anh nói đùa một chút, anh ngược lại thật sự sẽ thấy kẽ hở thì chọc kim.

Cô không có trả lời, môi của cậu ba Nguyễn lại tiến sát hơn, sau đó chạm vào môi của cô, cậu ba Nguyễn không có hôn cô điên cuồng như lúc bình thường, chỉ khẽ mơn man cánh môi của cô: “Người đàn ông của em, em không thường dùng, em không sợ quá hạn sao?”

Khóe môi của Tô Khiết lại giật giật lần nữa, quá hạn? Một người sống sờ sờ như anh còn có thể quá hạn?

Quá hạn mà anh nói là có ý nghĩa xấu sao?

Tô Khiết đột nhiên thấy lời nói này của anh có hơi tà ác.

Có điều, khóe môi của cô khẽ động, chạm vào môi của anh, nhẹ nhàng ma sát càng khiến cô tỏa ra sức dụ hoặc.

“Em nhiệt tình như vậy, chủ động như vậy, thật sự khiến anh không thể từ chối.” Khóe môi của cậu ba Nguyễn nhếch lên, khẽ mỉm cười, anh rất rõ cô không phải cố ý, nhưng anh cố ý nói thành cô cố ý.

“Vậy chúng ta ở đây đi…” Cơ thể của cậu ba Nguyễn đột nhiên đè lại, đem cô đè lên ghế.
Chương 1426

Mắt của Tô Khiết trợn tròn, ở đây? Ở trên phố người người đi lại?

Cửa kính của chiếc xe này từ bên ngoài không thể nhìn thấy…

“Em sau này có chuyện đều nói cho anh, nói với anh đầu tiên.” Tô Khiết biết, anh không thể thật sự ở đây làm gì với cô cả, anh chẳng qua muốn đạt được mục đích của anh thôi.

Trong lòng Tô Khiết biết rất rõ mục đích của anh.

“Chắc chắn?” Quả nhiên, khi cậu ba Nguyễn nghe thấy lời này của cô, thân thể rõ ràng lùi lại, đôi mắt nhìn thẳng cô.

“Chắc chắn, em bảo đảm.” Tô Khiết không dám trêu anh nữa, cô thừa nhận, cô thật sự không phải đối thủ của anh, người này quá đen tối, cũng quá nguy hiểm.

“Nếu như sau này không làm được thì sao?” Chuyện này cậu ba Nguyễn cảm thấy cần phải tiêm cho cô một liều thuốc mạnh, khiến cô mãi mãi ghi nhớ điểm này.

Khóe môi của Tô Khiết không nhịn được cong lên, người này liệu có phải có hơi được một tấc tiến một thước rồi không?

Nhưng, Tô Khiết nhìn vào đôi mắt của anh lúc này, cuối cùng âm thầm thở phào, sau đó thấp giọng nói: “Làm không được, mặc anh xử lý.”

“Nhớ lời em nói.” Cậu ba Nguyễn nghe thấy lời này của cô, khóe môi cong lên, hài lòng rồi, mỉm cười, không thể không nói, người phụ nữ này có khi vẫn khiến anh rất hài lòng.

“Chuyện đó, em không cần ra mặt nữa, mặc kệ là chuyện gì, em đều không cần quan tâm.” Cậu ba Nguyễn đang hôn lên môi của cô, sau đó mới trầm giọng dặn dò.

Những người đó đều là tội phạm lòng dạ độc ác thủ đoạn tàn nhẫn, cô vì chuyện này mà ra mặt, sẽ rất nguy hiểm.

Tiếp theo chính là bắt được những người chạy trốn khác, không có quan hệ đến cô.

“Được.” Lần này, Tô Khiết ngược lại rất ngoan ngoãn đồng ý với anh, thật ra khi cô rời khỏi cục cảnh sát thì đã quyết định không quản chuyện này rồi.

Chỉ là chuyện liên quan đến mẹ của cô, cô muốn tra rõ ràng hơn một chút, nhưng cô lại có hơi sợ, cô sợ tra ra chuyện bất lợi với mẹ.

Mẹ đã qua đời nhiều năm, cô không muốn vạch ra những chuyện không hay, cô sợ bản thân cô sẽ không chịu được, cô càng sợ ông cụ Đường và bà cụ Đường sẽ không chịu được.

Cô biết có lúc sự thật sẽ rất tàn nhẫn, đối với người chết, đối với người sống đều chưa chắc là chuyện tốt.

Cho nên lúc này Tô Khiết có hơi mâu thuẫn.

Tra? Hay không tra?

Lúc này, nghe thấy lời của cậu ba Nguyễn, Tô Khiết quyết định nghe theo anh.

“Lần này ngoan như vậy, phải thưởng cái gì?” Cậu ba Nguyễn nghe thấy câu trả lời dứt khoát của cô, khóe môi không nhịn được cong lên, người phụ nữ này nếu như mãi mãi ngoan như vậy thì tốt rồi.

“Anh muốn thưởng cho cái gì?” Tô Khiết nhìn anh, ánh mắt hơi lóe lên, cô cảm thấy phần thưởng của cậu ba Nguyễn, đối với cô không chắc là chuyện tốt.

“Em trả người của Đường Lăng về, anh sắp xếp cho em hai vệ sĩ.” Cậu ba Nguyễn thật ra ngay từ đầu đã có kế hoạch này, từng bước từng bước tiến hành, ngược lại trở thành phần thưởng!

“Em không cần vệ sĩ, chuyện này đã giải quyết rồi.” Tô Khiết vô thức bèn phản kích, cô không thích có người đi theo đằng sau cô, vốn dĩ hai vệ sĩ đó cô chính là chuẩn bị cho ông cụ Tô.

“Chuyện này, không được thương lượng.” Nhưng, cậu ba Nguyễn lại trực tiếp phản bác kháng nghị của cô, chuyện ngoài ý muốn bất kỳ lúc nào cũng có thể xảy ra, anh không thể không phòng bị.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK