Trịnh Hùng suy nghĩ cũng quá viển vông rồi, người đó là thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành, há lại dễ bị lừa như vậy sao.
“Trước kia có lẽ là rất khó, nhưng hiện tại tình hình đã khác, Tôn Hưng đã hoàn toàn thu phục được Tiểu Cửu, mà Tiểu Cửu là người được tin cậy nhất bên cạnh A Lương, chỉ cần có Tiểu Cửu hỗ trợ, chỉ cần kế hoạch của chúng ta đủ nghiêm mật, việc này chưa hẳn là không thể thực hiện được.” Từ trước đến nay, dã tâm của Trịnh Hùng rất lớn, chỉ cần có một chút cơ hội anh ta sẽ không sẽ bỏ qua: “Bạch Doanh, đây chính là cơ hội tốt của chúng ta.”
Ánh mắt của Bạch Doanh chợt lóe, không biết đang nghĩ đến điều gì mà đột nhiên không nói nữa.
“Cho nên, tôi cần cô nghĩ cho tôi một biện pháp thật tốt, từ trước đến nay ngươi là người có nhiều chủ ý nhất.” Trịnh Hùng lại kéo người phụ nữ vào lòng, nhẹ giọng dụ dỗ: “Mấy năm nay có cô giúp tôi bày mưu tính kế, nên tôi mới có thể thăng tiến nhanh như vậy, chỉ cần lần này chúng ta thành công, thì về sau chúng ta không cần phải lo lắng bất cứ điều gì nữa.
Trịnh Hùng cũng không phải là người đàn ông dịu dàng, bình thường cũng chẳng thèm buông lời dụ ngọt phụ nữ, bởi vì thông thường đều là phụ nữ dỗ ngọt anh ta, nhưng là vì ích lợi, anh ta cũng có thể nói một ít lời ngon tiếng ngọt.
“Đến lúc đó cô muốn cái gì tôi sẽ cho cô cái đó.” Trịnh Hùng vùi vào cái cổ trắng như tuyết của cô cắn một cái, những lời này cũng được coi như một loại hứa hẹn.
Nhưng liệu một lời hứa như vậy có được thực hiện không? Nó sẽ được thực hiện như thế nào?
Đến lúc đó cũng chỉ có thể dựa vào lời nói của người đàn ông này.
Đàn ông càng nắm giữ nhiều quyền lực lại càng thích làm gì tùy ý, hành sự cũng sẽ càng bừa bãi hơn.
Ai có thể đảm bảo rằng một người đàn ông đê tiện và vô liêm sỉ sẽ nói lời giữ lấy lời?
“Anh hãy để tôi suy nghĩ kỹ đã.” Bạch Doanh khẽ cụp mắt, che giấu suy nghĩ nơi đáy mắt, giờ phút này không ai biết cô ta đang suy nghĩ cái gì.
Bạch Doanh đúng là một người phụ nữ thông minh, cô cũng không phải cái loại con gái mơ tưởng hão huyền về đàn ông, cho nên đối với những lời mà Trịnh Hùng nói, cô ta không hề tin.
Tuy nhiên, điều mà Trịnh Hùng nói đúng thật là rất có tiềm năng, làm thật tốt thì nhất định sẽ đạt được lợi ích không nhỏ.
Cô ta đã đi theo Trịnh Hùng được vài năm, đã hiểu được người đàn ông này, anh ta không hề có chân tình.
Cho nên trong chuyện này, cô ta phải tự nắm giữ quyền chủ động.
Nếu chuyện này đã được giải quyết xong, hoặc cô ta có thể có cơ hội tiếp cận Thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành, đến lúc đó cô ta sẽ không cần phải dựa vào Trịnh Hùng nữa.
Nếu không phải vì báo thù, một cô gái xinh đẹp như hoa như cô ta sao lại đi cùng với một lão già mặt mũi hung tợn được chứ.
Mấy năm nay mỗi lần đi cùng với Trịnh Hùng, cô ta đều cố hết sức kìm nén cảm giác chán ghét.
Trịnh Hùng không thật lòng gì với cô ta, cô ta cũng chẳng chân thành gì với hắn, huống hồ trong lòng cô ta còn đang có một người, một người cô ta yêu sâu đậm nhưng lại không thể ở bên, muốn nhưng không thể nào có được.
Mấy năm nay không ai biết đến nỗi đau trong tim cô ta.
Nhưng càng đau lòng hơn nữa là người đàn ông cô ta yêu lại đem lòng yêu một người khác…