Tiền đối với anh ta mà nói tính là gì chứ? Anh ta lớn như vậy trước nay chưa từng suy nghĩ đến vấn đề tiền bạc.
“Đúng, chúng ta không thiếu tiền, nhưng chúng ta không thể lãng phí như vậy, Thành thiếu chủ căn bản không thích những thứ đồ cổ đó, tốn nhiều tiền như vậy đấu giá được thật sự quá lãng phí rồi.” Cường thầm thở dài, vẫn cất lực thuyết phục Thành thiếu chủ nhà mình.
“Anh cảm thấy tôi so với Nguyễn Hạo Thần, tiền của ai nhiều?” Mắt của Thành thiếu chủ chớp hai cái, sau đó đột nhiên hỏi ra một vấn đề.
“Thành thiếu chủ?” Cường trực tiếp sửng sốt, lời này của Thành thiếu chủ là có ý gì?
Thành thiếu chủ là muốn làm gì?
“Hay là, tôi hôm nay thử xem…” Ở trong ánh mắt sửng sốt của Cường, Thành thiếu chủ rất thản nhiên bổ sung một câu.
“Thành thiếu chủ, nếu như lại giống lần này, đến khi xuất tiền chỉ có Thành thiếu chủ.” Cường vô thức nuốt nước bọt, anh ta cảm thấy Thành thiếu chủ đây căn bản không phải đang so với cậu ba Nguyễn, mà hoàn toàn tự mình tìm chết.
Anh ta cảm thấy Thành thiếu chủ làm như thế hoàn toàn là tự mình đập mình, có thể thử ra cậu ba Nguyễn có bao nhiêu tiền mới lạ?
“Lần sau khi tôi đấu giá dừng lại trước, để Nguyễn Hạo Thần bỏ tiền, không phải là được rồi sao.” Thành thiếu chủ rất thản nhiên, hơn nữa trông khá có lòng tin.
Thủ đoạn Nguyễn Hạo Thần có thể anh ta cũng có thể dùng, sao lại chỉ có một mình anh ta bỏ tiền được?
“Thành thiếu chủ, cậu chắc chắn cậu có thể dừng lại không?” Đối với điểm này Cường không phải là nghi ngờ, mà là rất chắc chắn, anh ta rất chắc chắn Thành thiếu chủ đến lúc đó tuyệt đối không thể dừng lại trước được.
Thành thiếu chủ có tính cách gì, anh thật sự quá rõ.
“Anh có thể im miệng rồi.” Thành thiếu chủ luôn không nghe ai khuyên nhủ cả, lời của Cường anh ta hoàn toàn không nghe lọt.
Lúc này, MC coi như hoàn hồn, đương nhiên, cậu ba Nguyễn nếu đã mở miệng, ông ta cũng không có gì phải lo lắng nữa, đương nhiên, ông ta từng chủ trì nhiều buổi đấu giá, chuyện giống như này cũng từng thấy không ít.
Cậu ba Nguyễn rõ ràng là cố ý. Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.
“3 tỷ lần một, 3 tỷ lần hai, 3 tỷ lần 3, đĩa thanh đồng này là của anh Mặc rồi, chúc mừng anh Mặc.” Sau khi MC hoàn hồn, lập tức công bố kết quả.
Mọi người đều sững người, một lúc sau, mới vang lên tiếng vỗ tay, chỉ là tiếng vỗ tay lúc này nghe có hơi kỳ lạ.
“Vật phẩm đấu giá tiếp theo là một bức danh họa của thời Tống, giá khởi điểm 240 tỷ, một lần ra giá là 15 tỷ.” Trên bàn lại đổi sang vật phẩm đấu giá mới, vật phẩm đấu giá lần này giá khởi điểm thật sự đắt đến khó tin.
Giá đấu giá khởi điểm đã là 240 tỷ, mỗi lần ra giá là 15 tỷ, mười lần chính là 150 tỷ, nếu như đấu giá 90 lần như chiếc đĩa thanh đồng lần trước, vậy giá cả thật sự là…
Có điều, tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy không thể sẽ có người ngốc như thế.
Hơn nữa, người hiểu cậu ba Nguyễn đều biết, cậu ba Nguyễn đối với danh họa này thật sự không có hứng thú, cậu ba Nguyễn trước đây chưa từng mua bức danh họa nào.