Lúc này nơi ở của bọn họ là một căn phòng bí mật dưới lòng đất, bọn họ không biết là ai làm ra, cũng chỉ là vô tình phát hiện, phát hiện không có ai nên cứ thế chiếm thành của mình.
Tầng hầm này không có tín hiệu.
Thực ra cho dù có tín hiệu, lão đại nghe được những lời vừa rồi của Tô Nghiên Nghiên cũng không muốn kiểm tra.
Một người thì xấu xí, người còn lại là một mỹ nữ làn da nõn nà, da thịt mềm mại, gã là đàn ông, vấn đề này không khó chọn chút nào.
Cho nên lão đại không tin họ bắt nhầm người.
Bọn họ đều là xã hội đen, cũng hiếm khi đọc loại tin tức thế kia, mặc dù gân đây Tô Khiết quả thực nổi tiếng trên mạng, nhưng bọn họ chưa từng đọc qua.
Lưu Vũ cũng lo lắng bọn họ không thích Tô Khiết xấu xí sẽ không làm chuyện này, hoặc là đòi thêm tiền, cho nên trước đây Lưu Vũ không cho bọn họ xem hình của Tô Khiết.
Cho nên họ không biết Tô Khiết trông như thế nào.
Nếu lúc này Tô Nghiên Nghiên nói Tô Khiết rất xinh đẹp, có lẽ lão đại đã nhờ người đi kiểm tra một chút, chỉ có thể nói Tô Nghiên Nghiên quá ngốc.
“Lão đại, đừng nói nhảm với người phụ nữ này nữa, cô ta quá xảo quyệt.” Có người rõ ràng đã không thể chờ đợi được nữa. [Cô vợ thần bí]
“Dù có gian xảo đến đâu, cô ta còn có thể trốn thoát?” Lão đại cười âm hiểm: “Đã vào chỗ của chúng tôi thì tuyệt đối không thể trốn thoát, đối với một mỹ nhân như vậy, tôi phải giữ cô ta thêm vài ngày nữa.”
“Lão đại nói chí phải, Lưu Vũ nói cô ta có chết cũng không quan trọng, miễn là quay video tung lên mạng là được rồi.”
“Không, không, tôi không muốn, tôi thật sự không phải Tô Khiết, tôi thật sự là con gái của Lưu Vũ, các anh bỏ qua cho tôi, bỏ qua cho tôi.” Tô Nghiên Nghiên nghe những gì họ nói thì sợ hãi.
Họ nhiều người như vậy, cô nghĩ không cần phải vài ngày, một ngày thôi cô cũng sẽ chết rồi.
Không, cô không muốn chết, cô cũng không muốn bị ghi lại video như vậy, cô muốn về nhà.
Tuy nhiên cô rõ ràng đã quên ban đầu cô và mẹ cô muốn đối phó với Tô Khiết như thế này.
Cô không nguyện ý, chẳng lẽ Tô Khiết nguyện ý sao?
Hơn nữa, nếu không phải cô quá muốn nhìn thấy bộ dạng thống khổ của Tô Khiết, sợ Tô Khiết trốn đi, cô sẽ không bị những người này bắt nhầm.
Có một câu nói là tự gây nghiệt thì không thể sống, câu này thực sự đúng.
“Các anh gọi cho mẹ tôi, gọi xong các anh sẽ hiểu, ở đây không có tín hiệu, các anh có thể cử người ra ngoài gọi mà.” Tô Nghiên Nghiên cố gắng nghĩ đủ mọi cách để chứng minh thân phận của mình, cô biết lúc này nhất định phải tìm cách rời đi, nếu không đêm nay cô sẽ bị hủy hoại.
“Lão đại, sau khi bắt được người phụ nữ này, chúng tôi đã gọi cho Lưu Vũ, lúc đó Lưu Vũ đã nói mọi thứ cứ diễn ra theo đúng như kế hoạch.” Người đàn ông vừa gọi cho Lưu Vũ không đợi lão đại nói đã nhanh chóng nói.
“Lúc đó con gái của Lưu Vũ đã đưa người phụ nữ này ra ngoài. Sau khi xong việc con gái của Lưu Vũ chắc chắn sẽ quay về. Sau khi con gái của Lưu Vũ trở về, cô ta nhất định sẽ ngay lập tức báo cáo tình hình với Lưu Vũ, một lúc sau tôi gọi cho Lưu Vũ, lúc đó Lưu Vũ không nói gì, thậm chí không hỏi gì cả nên chắc chắn không sai, người phụ nữ này đang giở trò với chúng ta, cố gắng tìm cơ hội bỏ trốn.” Người đàn ông phân tích rất rõ ràng, logic này rất ổn.
Sai lâm là Lưu Vũ quá nhẫn tâm và quá nóng lòng.
Chương 1374
“Con điếm chết tiệt, dám chơi bọn này, một hồi sẽ cho cô biết “sự lợi hại của chúng tôi.” Tên mặt sẹo trực tiếp chửi rủa.
“Chuyện như thế này chúng tôi đã thấy rất nhiều, cô nghĩ cô có thể nói dối chúng tôi sao?”
Người bị bọn họ bắt tới đây ai mà không muốn cố gắng chạy trốn, rất nhiều người giống như Tô Nghiên Nghiên, bảo bọn họ bắt nhầm người.
Cho nên bọn họ hoàn toàn không tin lời Tô Nghiên Nghiên nói, cho dù thật sự biết mình đã bắt nhâm, bọn họ cũng không muốn thả một mỹ nhân da mịn thịt mềm như Tô Nghiên Nghiên đi.
Tô Nghiên Nghiên thấy bọn họ hoàn toàn không tin những gì cô nói, Tô Nghiên Nghiên biết hiện tại cho dù cô nói gì, bọn họ cũng không tin, sẽ không bỏ qua cho cô.
Tô Nghiên Nghiên muốn chạy trốn, nghĩ như vậy, Tô Nghiên Nghiên thật sự vội vàng hướng về phía ít người hơn.
Nhưng lúc này nhiều đàn ông ở đây như vậy làm sao có thể để cô chạy, cô mới chạy được hai bước, liên có một người đàn ông bắt lấy cô, trực tiếp đưa cô trở về.
“Đã nói người phụ nữ này quá gian xảo, cô ta nói dối chúng ta, cô ta chỉ muốn tìm cơ hội trốn thoát thôi.”
Sau khi Tô Nghiên Nghiên bỏ trốn, họ càng tin mình không bắt nhầm người.
“Các anh em, làm chính sự. Tất nhiên đừng quên quay video nhé. Chúng ta cần dựa vào đây để lấy phần tiền còn lại.” Lão đại nhìn Tô Nghiên Nghiên, khóe môi không ngừng kéo ra, nụ cười trên mặt kinh khủng dị thường.
Giờ phút này Tô Nghiên Nghiên rõ ràng biết gã đang nói chính sự là cái gì. Bởi vì cô biết rõ ràng mọi kế hoạch của Lưu Vũ, nhất thời cô bị dọa đến mức trực tiếp ngã xuống đất, cả người run lên, thậm chí còn không có sức để chạy trốn.
Bộ dáng này của cô trông rất đáng thương.
Tuy nhiên những người đàn ông đó nhìn cô như thế này, không những không có một chút thương hại, ngược lại càng làm cho bọn họ điên cuồng.
Trong biệt thự nhà họ Tô, Tô Trung Dung và Lưu Vũ vẫn đang đợi, thời gian từng chút một trôi qua.
Chờ mãi, đợi mãi, hai người vẫn không nhịn được mà chìm vào giấc ngủ.
Giấc ngủ này, bọn họ ngủ đến hơn tám giờ sáng.
Lưu Vũ mở mắt ra, vừa nhìn thấy thời gian, liên sửng sốt, sau đó trực tiếp đá Tô Trung Dung bên cạnh: “Nhanh lên, dậy đi, họ chắc chắn đã ghi lại video rồi, chắc chắn cũng đã được đưa lên mạng, có kịch hay để xem”
Lưu Vũ nhanh chóng lãy điện thoại ra, mở trang web, xuất hiện một video bà muốn xem như ý muốn, lượt click vào video đã cao, đằng sau còn có rất nhiều bình luận.
Lưu Vũ không đọc bình luận, trước tiên mở video ra.
Hiệu ứng trên video đúng như những gì bà muốn, rất trực tiếp, rất thú vị và rất điên rô.
Trong video, một người phụ nữ khỏa thân hoàn toàn, cơ thể đầy vết bầm tím, đầu bù tóc rối, ở phân đầu không nhìn rõ khuôn mặt lắm.
Tô Trung Dung cũng lập tức đứng dậy, cúi người nhanh chóng xem video.
Trong video, người phụ nữ nằm trên mặt đất, thậm chí không có đệm.
Người phụ nữ trông rất yếu ớt, không có giãy dụa, cũng không có phát ra âm thanh, giống như đã ngất đi, nhưng những người đàn ông lại không thương tiếc chút nào, động tác vẫn là hung hăng ác liệt.
Chương 1375
Xung quanh người phụ nữ có rất nhiều người đàn ông.
Tuy nhiên ở phía trước video, không thể nhìn thấy khuôn mặt của người phụ nữ nào.
“Video này ghi lại thực sự tốt đấy.” Tô Trung Dung nhìn chằm chằm vào video, không khỏi khen ngợi, trên mặt còn mang theo ý cười:
“Thế này còn thú vị hơn những “phim hành động’ chuyên nghiệp.”
“Ừm, Tô Khiết có thể làm một bộ phim tuyệt vời như vậy, có thể trở thành nhân vật chính, nên cảm ơn tôi thật nhiều, hahaha..”
Lưu Vũ trực tiếp cười: “Video này thật là thú vị.”
Cả hai tiếp tục xem, cả hai càng xem càng trở nên vui vẻ và hào hứng.
“Sao những người này không quay phía trước, như vậy ai mà biết cô ta là Tô Khiết.” Lưu Vũ xem mấy phút đồng hồ vân không thấy mặt người phụ nữ, trong lòng có chút bất mãn mà lẩm bẩm.
“Có gì mà vội vàng? Video này còn dài. Chắc chắn có thể nhìn thấy chính diện. Những người đó đã thu được tiên, họ chắc chắn có thể hoàn thành công việc thật tốt.” Tô Trung Dung đang theo dõi từng chút một, lơ đãng trả lời bà một câu.
Rõ ràng lúc này Tô Trung Dung đã quên mình đang xem chính sự.
“Đồ khốn nạn, ông nghiện rồi sao?” Lưu Vũ hung hăng đá ông, bà quá hiểu người đàn ông của mình.
“Tôi đang tìm góc chính diện mà?” Sau khi bị Lưu Vũ đá, Tô Trung Dung vẫn không nhúc nhích, hai mắt vân chăm chú nhìn video, tự tìm cho mình một lý do rất chính đáng.
“Này, này, có rồi, có rồi, nhìn đi, đây chính là cận cảnh khuôn mặt đấy.” Tô Trung Dung đột nhiên kích động gọi Lưu Vũ.
Lưu Vũ vừa nghe nói có chính diện thì không quan tâm đến sự tức giận nữa, cứ như vậy lại gần xem.
Trong video, máy đang quay người phụ nữ từ từ phóng to, rồi lại phóng to, từng bộ phận trên cơ thể cô được ghi lại rất rõ ràng, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt người phụ nữ này.
Vốn dĩ Lưu Vũ và Tô Trung Dung rất vui mừng và phấn khích, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của người phụ nữ trong video, họ trực tiếp Sững sờ…
“Xảy ra chuyện gì? Đây là xảy ra chuyện gì? Người phụ nữ này? Người phụ nữ này không phải Tô Khiết? Người phụ nữ này là ai?”
Lúc này Lưu Vũ không thể tin vào mắt mình nữa, không tin người phụ nữ này không phải là Tô Khiết, càng không tin người phụ nữ này lại là…
Không, không, không, chắc chắn là bà nhìn lầm, chắc chắn là bà nhìn lâm.
Thân thể Lưu Vũ hoàn toàn cứng ngắc, mà cổ thì chậm rãi di chuyển, quay về phía Tô Trung Dung, bà muốn xác nhận lại từ Tô Trung Dung…
Đảm bảo bà đã nhìn nhầm, đảm bảo người phụ nữ trong video không phải là con gái của bà, không phải Nghiên Nghiên của bà.
“Đây, đây có phải là Nghiên Nghiên không?” Lúc này rõ ràng Tô Trung Dung cũng hoàn toàn sững sờ, hai mắt mở to hết sức, vẻ mặt đều giống nhau, đều là sự kinh ngạc khó tin.
“Không thể, không thể nào là Nghiên Nghiên được.” Lưu Vũ nghe lời ông nói, bà chỉ cảm thấy trời đất như đột nhiên sụp đổ, nhất thời cảm thấy ớn lạnh toàn thân, không, không, không bao giờ có thể là Nghiên Nghiên của bà.
Bà không tin, bà không muốn tin, bà cũng không bao giờ dám tin!
Tuy nhiên, tình tiết tiếp theo trong video đều là cận cảnh của Tô Nghiên Nghiên, đoạn ghi âm đặc biệt rõ ràng, khuôn mặt của Tô Nghiên Nghiên, thân hình của Tô Nghiên Nghiên, mọi thứ về con người của Tô Nghiên Nghiên.
Chỗ nào cũng nói cho bọn họ biết rõ ràng người phụ nữ trong video này là Tô Nghiên Nghiên.
Chương 1376
Hai tay Lưu Vũ bắt đầu run lên, run rẩy không kìm chế được, bà không thể tin được, cũng không muốn tin, nhưng video được ghi lại rất rõ ràng khiến bà không thể nào mà không tin.
Bà đặc biệt mua chiếc máy ảnh này, là có điểm ảnh cao nhất, rõ nét nhất.
Đúng vậy, quả thực rất rõ nét, gân như có thể nhìn thấy rõ cả sợi lông trên người Tô Nghiên Nghiên.
“Tại sao lại là Nghiên Nghiên? Không phải bảo bọn họ bắt Tô Khiết sao? Tại sao lại bắt Nghiên Nghiên?” Tuy rằng Tô Trung Dung không muốn tin, nhưng dù sao hắn cũng là đàn ông, cho nên so với Lưu Vũ bình tĩnh hơn.
Lưu Vũ muốn phản bác lại lời nói của ông, nhưng miệng bà chỉ mấp máy, nhất thời giống như có thứ gì đó mắc kẹt trong cổ họng, một chữ cũng không nói ra được.
Ngay sau đó,Lưu Vũ đột nhiên đứng lên, lao ra khỏi phòng, rồi xông vào phòng của Tô Nghiên Nghiên.
Phòng của Tô Nghiên Nghiên trống không, không có ai, chăn trên giường của Tô Nghiên Nghiên được gấp gọn gàng, giường rất ngăn nắp, thoạt nhìn là biết tối hôm qua không có nằm qua, hơn nữa bình thường Tô Nghiên Nghiên sẽ không dậy sớm như vậy.
“Thế nào? Nghiên Nghiên có ở trong phòng không?” Tô Trung Dung cũng chạy tới, bọn họ đều hy vọng Tô Nghiên Nghiên ở trong phòng lúc này.
Nhưng không, Tô Nghiên Nghiên không có ở trong phòng của mình.
Tay Lưu Vũ càng lúc càng run rẩy, không, không chỉ có tay, toàn thân bắt đầu run rẩy không kiểm soát được.
Lưu Vũ lấy điện thoại trong tay của Tô Trung Dung, lúc này Tô Trung Dung đã tắt video, nếu người phụ nữ trong video là con gái họ, làm sao mà ông có thể tiếp tục xem chứ ?
Lưu Vũ không có xem lại video, mà là bắt đầu xem bình luận bên dưới video, trong lòng vẫn còn có chút hi vọng cuối cùng, hy vọng người khác không nhận ra Tô Nghiên Nghiên .
Tuy nhiên, Lưu Vũ lại lần nữa thất vọng, không, là tuyệt vọng.
Dù sao Tô Nghiên Nghiên cũng là tiểu thư nhà họ Tô, trước đây có rất nhiều tin tức về cô, đương nhiên có người nhận ra cô.
Bình luận bùng nổ bên dưới, hơn nữa, không ít người trong số đó trực tiếp chửi bới Tô Nghiên Nghiên .
Nhiều người thậm chí đã chia sẻ video, thậm chí nhiều phương tiện truyền thông cũng đăng lại video đó.
Trong phút chốc, hầu như tất cả mọi người trên mạng đều thảo luận về vấn đề này.
Trong phút chốc, mọi người đều biết về việc này.
Tất nhiên mọi người đều biết rằng nhân vật chính trong video là Tô Nghiên Nghiên .
Sắc mặt Lưu Vũ trở nên vô cùng khó coi, càng lúc càng khó coi.
“Đây rốt cuộc là cái chuyện gì vậy? Tại sao có thể sai được? Tại sao lại bắt Nghiên Nghiên? Rốt cuộc bà làm việc thế nào vậy?” Tô Trung Dung có phản ứng lại, lập tức chỉ trích Lưu Vũ.
Lưu Vũ hiếm khi không phản bác lại lời nói của ông ta, mà là nhanh chóng lấy di động ra, gọi điện thoại.
Tuy nhiên, điện thoại bên kia báo không kết nối được, ban đầu họ đã nói, sau khi quay video thì trực tiếp đăng lên mạng, Lưu Vũ sau khi xem được video thì chuyển nốt phần tiền còn lại cho đối phương.
Vị trí của bọn tội phạm là trong một tầng hầm lớn bí mật, không có tín hiệu, căn bản là ko nhận được cuộc gọi
Chương 1377
Đoạn video trước đó là do một người đàn ông ra ngoài tìm chỗ đăng, sau khi đăng xong thì quay lại, vì dưới tầng hầm, chuyện nào đó vẫn đang diễn ra điên cuồng …
“Điện thoại không gọi được, làm sao bây giờ?” Lưu Vũ lúc này thực sự hoảng sợ, bà ta chỉ liên lạc qua điện thoại với bọn họ, điện thoại không liên lạc được, bà liền không tìm được bọn họ, cũng không biết bọn họ ở đâu.
Như vậy, bà cũng không cách nào giải cứu Nghiên Nghiên.
Lưu Vũ trong lòng biết rất rõ bọn họ hiện tại không thả người trở về, chỉ có một khả năng, nghĩ đến khả năng đó, thân thể Lưu Vũ càng thêm run rẩy: “Làm sao đây? Làm sao đây? Bọn họ sẽ hại chết Nghiên Nghiên mất, Nghiên Nghiên sẽ chết mất. ”
Trước đây Lưu Vũ đã từng nói với những người đó rằng, làm chết người cũng không thành vấn đề ! !
Bà ta chỉ mong Tô Khiết chết, cho nên kế hoạch lúc trước không một chút thương xót nào, nhưng bà không ngờ rằng bọn họ có thể bắt nhầm người, bắt mất Nghiên Nghiên .
“Bà không biết bọn họ ở nơi nào sao?” Tô Trung Dung cũng lo lắng, dù sao cũng là con gái ruột của mình, tuy rằng đã xảy ra chuyện như vậy, nhưng ông ta vẫn phải tìm cách cứu người.
“Tôi không biết, bọn họ rất xảo quyệt, không hề gặp tôi, chúng tôi luôn liên lạc qua điện thoại, tôi đã kiểm tra tài khoản mà họ đưa cho tôi, đó là của một ông già sống trên núi, rõ ràng là giả mạo …” Thông tin về bọn họ Lưu Vũ biết được không nhiều.
Nhưng họ biết mọi thứ về bà ta rất rõ ràng.
Lưu Vũ biết bọn họ không phải người bình thường, nhưng để đối phó với Tô Khiết, bà sẵn sàng mạo hiểm, nhưng không ngờ cuối cùng lại hại chính con gái mình.
Bây giờ bà muốn cứu con gái mình ra cũng không làm được.
Lưu Vũ có chút hối hận, hối hận ngày hôm qua không hỏi rõ ràng, nếu hỏi thêm vài câu nữa, nhất định sẽ biết có chuyện không ổn, Nghiên Nghiên sẽ không như thế này.
Nhưng, bây giờ nói những lời này đã quá muộn rồi.
“Vậy thì khi nào họ sẽ thả Nghiên Nghiên ra? Họ sẽ để Nghiên Nghiên còn sống mà trở ra chứ?” Tô Trung Dung nghe thấy lời bà nói, vẻ mặt trở nên nghiêm nghị hơn.
“Tôi không biết, tôi không biết.” Lưu Vũ lại lắc đầu, bà nói với bọn họ rằng có thể làm chết người, nên bà thật sự không biết bọn họ có thả Nghiên Nghiên trở về không?
“Trong tình huống này, cho dù Nghiên Nghiên còn sống, e rằng …” Tô Trung Dung nghĩ đến đoạn video, nhìn bình luận trên mạng, sắc mặt càng thêm khó coi: “Trước tiên chúng ta có nên nghĩ cách đem tin tức trên mạng áp xuống, nếu cứ tiếp tục như vậy, đừng nói Nghiên Nghiên lúc trở về không có mặt mũi gặp người, ngay cả chúng ta cũng không có mặt mũi gặp người. ”
“Làm sao áp xuống? Chúng ta hiện tại không có quyền, không có tiền, làm sao có thể áp xuống được?” Lưu Vũ hiển nhiên có chút hỗn hển: “Tất cả tiền của tôi đều giao cho những người đó, hơn nữa hiện tại còn có một nửa còn chưa trả, nửa số tiền đó, tôi vốn nghĩ sau khi Tô Khiết xảy ra chuyện, chúng ta có thể lấy tiền từ công ty, nhưng bây giờ … ”
Khi Lưu Vũ nói lời này, vẻ mặt rõ ràng là sợ hãi hơn: “Tô Khiết bây giờ không gặp chuyện, chúng ta chắc chắn không lấy được tiền từ công ty, chúng ta không có tiền đưa cho bọn họ, liệu họ có buông tha cho chúng ta không?”
Lưu Vũ biết tất cả những người đó rất hung ác, người nào cũng ra tay tàn độc.
“Bọn họ bắt nhầm người, đem con gái chúng ta bắt mất, bọn họ hại con gái chúng ta thành thế này, còn không biết xấu hổ mà đòi tiền à?” Tô Trung Dung rống lên.
“Họ sẽ không nói lý với ông đâu, ngay cả khi họ bắt nhầm người, chúng ta không trả tiền cho họ, họ sẽ không bao giờ buông tha cho chúng ta đâu.”
Lưu Vũ biết quá rõ sự hung tợn của những người đó nên càng sợ hãi.
Lúc này, bà ta không chỉ lo lắng cho con gái mà còn lo sợ cho chính mình.
Chương 1378
Chỉ trong một đêm, tất cả mọi thứ đều thay đổi, rõ ràng bà ta đã lên kế hoạch rõ ràng , tại sao kết cuộc lại như vậy.
Tất cả mọi chuyện của họ đều rơi vào đường cùng chỉ sau một đêm.
Đi sai một bước, phần còn lại sẽ sai hết.
“Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ?” Vẻ mặt của Tô Khiết càng trở nên khó coi khi nghe bà nói, ông ta không khỏi sợ hãi, đương nhiên là vì chính mình mà lo lắng sợ hãi.
Giờ phút này, Tô Trung Dung đã không còn có thể quan tâm đến đứa con gái ruột Tô Nghiên Nghiên này nữa.
“Con bé Nghiên Nghiên chết tiệt này , không phải bà đã nói không cho nó ra ngoài sao? Tại sao nó lại đi ra ngoài? Nó không nghe lời, không chỉ tự hại mình, còn phá hỏng mọi kế hoạch của chúng ta.” ông ta bắt đầu oán trách Tô Nghiên Nghiên, sắc mặt càng thêm tức giận.
Lưu Vũ cũng tức giận, đương nhiên trong lòng cũng gấp gáp, nhưng có gấp cũng không thể làm gì, bởi vì bây giờ bà vẫn không liên lạc được với những người đó.
Biệt thự nhà họ Nguyễn.
Sáng sớm, xe của Nguyễn Hạo Thần đã lái vào biệt thự nhà họ Nguyễn, Nguyễn Hạo Thần mở cửa xuống xe.
Thường thì, vào giờ này, Nguyễn Hạo Thần sẽ tuyệt đối không về đây, vì vậy những người trong biệt thự nhà họ Nguyễn đều có chút kinh ngạc khi nhìn thấy anh.
“Cậu chủ, cậu đã về rồi à?” Quản gia bước tới chào hỏi, thái độ cung kính.
Nguyễn Hạo Thần liếc quản gia một cái, khẽ gật đầu, rồi trực tiếp đi về phía đại sảnh.
Lúc này, Nguyễn Bạc Vệ đã dậy , đang ăn sáng ở sảnh.
Bởi vì ngày cưới của Nguyễn Hạo Thần được ấn định vào ngày 18 tháng này, cũng không còn bao lâu nữa, Nguyễn Bạc Vệ muốn đợi Nguyễn Hạo Thần kết hôn xong mới trở lại viện dưỡng lão.
Hôm đó, sau khi Kim Minh Trân bị ông ta trách móc, hiếm khi xuất hiện trước mặt ông lần nào nữa.
Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn lúc này vẫn đang ở trên lầu, nên cả sảnh lớn chỉ có Nguyễn Bạc Vệ.
Nguyễn Hạo Thần bước vào đại sảnh nhìn Nguyễn Bạc Vệ, thấy Nguyễn Bạc Vệ đang yên lặng dùng bữa sáng, khóe môi Nguyễn Hạo Thần càng nhếch lên. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Khoảnh khắc đó, trái tim Nguyễn Hạo Thần hoàn toàn lạnh lẽo.
“Con về rồi sao?” Nguyễn Bạc Vệ ngẩng đầu, nhìn thấy anh, chủ động chào hỏi, vẻ mặt ôn nhu hiếm thấy.
Khóe môi Nguyễn Hạo Thần càng nhếch lên lạnh lẽo, ngày hôm trước, Nguyễn Bạc Vệ và ông cụ Nguyễn tiếp tay cho kẻ xấu, cho hắn uống thuốc.
Hôm nay lại như không có chuyện gì mà chào hỏi anh, giả vờ tử tế, thực sự lợi hại.
Đã từng, Nguyễn Hạo Thần đã đặt kỳ vọng rất lớn vào người cha này, vì vậy ly trà mà Nguyễn Bạc Vệ đưa cho anh vào đêm hôm kia, anh đã uống hết không chút do dự.
Anh đã tin tưởng Nguyễn Bạc Vệ, anh cứ ngỡ, anh có thể tin tưởng Nguyễn Bạc Vệ.
Tuy nhiên, sự thật quá phũ phàng, tất cả như một cái tát vào mặt, đau đớn, tủi nhục nhưng nó cũng hoàn toàn khiến anh tỉnh giấc.