Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 444


Haiz, người đàn ông này thật kiêu ngạo!!



“Dụ Vỹ Phi nhìn thấy rồi?” Chỉ là, một giây sau, đôi con ngươi của Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng híp lại, cái thanh âm đó bỗng chốc lạnh lẽo như băng sương.


Thực ra trước đó anh cũng đã nghĩ đến cái tình hình mà cô nói rồi, cho nên mới đưa người rời đi, nhưng hễ nghĩ đến bộ dạng gợi cảm khi cô chỉ mặc đồ tắm đã bị Dụ Vỹ Phi nhìn thấy rồi, anh liền có một loại kích động muốn móc mắt của Dụ Vỹ Phi ra.


Tô Khiết:”…”


Sao lại càng giải thích thì càng rắc rối thế?




“Không có, lúc đó trên người em còn phủ một cái khăn tắm nữa.” Tô Khiết lại vội vàng giải thích một câu.


Haiz, lòng dạ đàn ông là kim dưới đáy bể, người đàn ông này thật khó ứng phó!!


Sắc mặt Nguyễn Hạo Thần hơi hơi dịu lại, sau đó dời mắt nhìn về phía trước, không có nói chuyện nữa.


Khoé môi Tô Khiết khẽ cong lên, cậu ba Nguyễn, anh kiêu ngạo như vậy thật sự ổn không đó?


Trên đường đi Nguyễn Hạo Thần không có nói chuyện nữa, thư ký Lưu trực tiếp đưa hai người về biệt thự.


Lúc về đến biệt thự đã sắp sáu giờ rồi, Tô Khiết biết Nguyễn Hạo Thần chắc chắn chưa ăn gì, liền quyết định đi nấu cơm.


Người ta nói là đã ăn được lợi ích của người khác thì sẽ không tiện từ chối người khác nữa, Nguyễn Hạo Thần ăn cơm cô nấu có lẽ sẽ không nỡ tức giận với cô nữa đâu nhỉ?


Nhưng điều mà Tô Khiết không biết đó là, câu này dùng trên người cậu ba Nguyễn, không có bất kỳ tác dụng gì cả.


Tô Khiết nấu không ít đồ ăn, cậu ba Nguyễn ăn rất hài lòng, Tô Khiết cũng âm thầm thở phào.


Chỉ là Nguyễn Hạo Thần đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn cô, mở miệng nói:”Kể từ ngày mai theo tôi đến công ty.”


Chuyện hôm nay anh không so đo nữa, nhưng anh cảm thấy kể từ bây giờ cần phải để cô theo bên cạnh anh mọi giờ mọi phút, anh mới ra ngoài không tới hai ngày, cô lại đi trêu hoa ghẹo nguyệt, hơn nữa còn có một Đường Bách Khiêm ẩn giấu trong bóng tối nữa.


“Đi công ty làm gì? Chuyện của công ty em cũng không hiểu, em không muốn đi.” Phản ứng đầu tiên của Tô Khiết là từ chối, kiên quyết từ chối.


”Đi công ty làm gì? Chuyện của công ty em cũng không hiểu, em không muốn đi.” Phản ứng đầu tiên của Tô Khiết là từ chối, kiên quyết từ chối:”Hơn nữa bây giờ em là Tổng giám đốc của Tô thị, đến công ty anh làm việc không thích hợp.”


Thích hợp hay không không quan trọng, quan trọng là nếu như sau này mỗi ngày cô đều theo anh đi công ty, cô làm sao mà đi thăm hai bảo bối nữa? Cho nên, cô kiên quyết không thể đồng ý.


“Em cảm thấy tôi đang thương lượng với em sao?” Nguyễn Hạo Thần nhàn nhạt quét mắt nhìn cô một cái, thanh âm dịu nhẹ nhưng mùi vị uy hiếp thì đủ đầy.


Tô Khiết:”…”


Rất rõ ràng, anh không phải là đang thương lượng với cô, mà là đang tiếp tục tính sổ với cô đó!


Coi như anh tàn nhẫn! Anh đã ăn cơm của cô rồi vậy mà còn không biết đáp ứng cô.


Cơm rau hồi nãy còn không bằng đem đi cho chó ăn nữa.


“Kể từ hôm nay dọn đến phòng của tôi ngủ.” Nguyễn Hạo Thần đột nhiên lại nghĩ đến một chuyện quan trọng, bọn họ kết hôn cũng được một thời gian rồi, anh cảm thấy nên kết thúc cuộc sống ở riêng rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK