Lúc này Đường Vân Thành cảm thấy vô cùng ngại ngùng, trước đó ông còn không tin cô nhóc này, lại không biết cô tài giỏi đến vậy.
“Ông già, họ của ông viết ngược lại thành cái gì nhỉ? Chữ Lưu viết ngược lại thành chữ gì?” Hiển nhiên là ông cụ Lý vẫn chưa quên lời ban nãy ông cụ Lưu nói.
“Ai biết được có phải cô ta nói bừa hay không, chỗ chúng ta có một người như vậy sao?” Lúc này ông cụ Lưu đã có chút thẹn quá hóa giận, giọng nói rõ ràng đã cao lên vài phần.
“Đúng rồi Vân Thành, chỗ chúng ta có một người như vậy sao?” Ông cụ Lý cũng đột nhiên nhớ ra vấn đề này, ban nãy ông chỉ mải vui mừng, lại quên đi điều quan trọng nhất này, nếu không tìm ra một người như vậy, cô nhóc này nói có hay hơn nữa cũng vô dụng.
Mấy người bọn họ dù gì cũng là những ông già đã lùi về rất lâu rồi, đối với tình hình hiện tại cũng không hiểu quá rõ.
“Có, Viên Quân Hạo.” Lúc Tô Khiết nói xong, Đường Vân Thành đã nghĩ đến là ai rồi, cũng chính vì như vậy, ông mới cảm thấy kinh ngạc!!
—–
Sao nào ^^. 2 ngày liên tiếp như này đọc đã đủ thỏa mãn chưa các chế.
Dạo này bận quá không có time tám chuyện gì cả. Sẽ cố gắng edit nhanh nhất có thể để phục vụ mọi người.
Thật ra, ở đây trừ mấy ông cụ ra, khi Tô Khiết nói xong gần như đều nghĩ tới người này.
Bởi vì Tô Khiết kể quá cụ thể, quá chi tiết, cũng bởi vì người đó quá nổi bật, không những năng lực xuất chúng, các phương diện cũng đặc biệt ưu tú, đương nhiên thân phận cũng rất đặc biệt.
“Ồ, vậy chuyện này thú vị rồi.” Trên mặt ông cụ Lý xuất hiện nụ cười đầy ẩn ý, nếu như là người khác, ngược lại có thể sẽ nói bên Vân Thành làm giả, nhưng nếu như người này, bên Vân Thành tuyệt đối sẽ không viện cớ.
“Một người năng lực xuất chúng như thế khả năng bị trộm quần áo không lớn, cho dù bị trộm, cũng chắc chắn có thể kịp thời phát hiện…” Tô Khiết lại chậm rãi bổ sung một câu, lời này của cô tự nhiên có thâm ý khác.
“Ừm, cô bé nói rất đúng, đi mời người qua đây, hỏi thử rốt cuộc có chuyện gì?” Ông cụ Lý tự nhiên hiểu ý của Tô Khiết, cho nên rất phối hợp tiếp một câu.
Có người lập tức đi mời Viên Quân Hạo.
Cơ thể của Cố Nam càng lúc càng cứng đờ, hai chân vô thức lùi lại sau một bước, dường như muốn trốn, nhưng tình cảnh này, cô ta nếu như trốn thật, quá gây chú ý, cho nên, cô ta chỉ có thể đè nén nỗi sợ trong lòng, đứng thẳng người.
Phải, quần áo của Viên Quân Hạo chắc chắn không trộm được, cho nên cô ta nghĩ cách đi ‘mượn’.
Chiều cao, cân nặng của Viên Quân Hạo đều thuộc loại to con, đa số mọi người ở đây đều có thể hình bình thường.
Người cô ta tìm đến cũng có thể hình gần như vậy, cô ta vốn dĩ tưởng rằng, thể hình to như vậy sẽ khó tra, hơn nữa thân phận của Viên Quân Hạo đặc biệt, người bình thường sẽ không nghi ngờ anh ta, sẽ không tra đến người anh ta.
Nhưng, Cố Nam thế nào cũng không ngờ, người phụ nữ này vậy mà lập tức nhìn ra quần áo này là của Viên Quân Hạo.
Như thế, ngược lại đối với cô ta cực kỳ bất lợi.
Lấy năng lực và nhân phẩm của Viên Quân Hạo, không có ai sẽ nghi ngờ gì cả, cũng không có ai sẽ nghi ngờ điều gì.
Huống chi thân phận của Viên Quân Hạo còn bày ra ở đó.
Ánh mắt của Cố Chính Tuần lại nhìn về phía Cố Nam, rõ ràng nhiều thêm vài phần ý lạnh.
Chương 1050
Thật ra chuyện này không thể hoàn toàn trách Cố Nam, phải nói kế hoạch của Cố Nam coi như không có kẽ hở, muốn trách thì trách đối thủ của Cố Nam là Tô Khiết. Tô Khiết chính là chuyên gia về phương diện này.
Viên Quân Hạo rất nhanh chạy đến, Viên Quân Hạo đi tới, ánh mắt rất tùy ý quét qua, khi nhìn sang Tô Khiết, ánh mắt đó có hơi…
“Cung tông trưởng, ông Đường, ông Cố, các ông đây là có chuyện gì?” Ánh mắt của Viên Quân Hạo chỉ liếc qua Tô Khiết, sau đó di chuyển đến người của mấy người đó, lông mày của anh ta hơi nhướn lên: “Xảy ra chuyện lớn gì rồi? Ấy vậy mà kinh động đến mấy vị? Mấy vị đều đã nhiều tuổi rồi, đã trải qua sự dày vò như vậy chưa?”
Sau đó hai mắt của anh ta lại lần nữa nhìn sang Tô Khiết: “Thiết nghĩ vị này chính là khách mời thần bí đó của nhà họ Đường, ừm, khá thần bí, nhìn bộ dạng này, mắt mũi đều không nhìn thấy, cô không sợ phiền chết mình à, đây là xấu quá không thể gặp người sao?”
Miệng lưỡi của người này rất độc, nói chuyện cũng hơi móc máy, ừm, thật sự thâm, có điều, lời này của anh ta vừa dứt, bèn nói rõ anh ta không biết Tô Khiết, trước đây chưa từng gặp mặt.
“Cậu đừng nói kháy, xem thử quần áo trên người của người này có phải của cậu không.” Đường Vân Thành cắt ngang lời của anh ta, trực tiếp nói rõ mục đích gọi anh ta đến đây.
Nghe thấy lời của Đường Vân Thành, ánh mắt của anh ta lúc này mới chuyển sang người thợ mộc đó, hai mắt của anh ta hơi híp lại: “Quần áo của tôi, sao lại ở trên người anh ta?”
Lời này của anh ta coi như trực tiếp thừa nhận rồi.
Trong lòng Tô Khiết âm thầm có hơi buồn cười, thật sự cô nhìn ra, người này vừa đến thì liền nhìn thấy bộ quần áo đó là của anh ta rồi.
Hoặc nên nói anh ta trước khi đến chắc đã biết rồi.
Chỉ là anh ta cố ý giả vờ không nhìn thấy, sau đó còn rảnh rỗi nói chuyện, nên nói người này nói chuyện phiếm còn khá thú vị, nhìn giống như móc máy, nhưng câu nào cũng có tác dụng.
Kỹ năng diễn xuất của người này không tồi.
“Cái này phải hỏi cậu mới đúng, quần áo của cậu không thấy nữa, cậu không biết sao?” Đường Vân Thành rõ ràng không có chú ý quá nhiều, chỉ thuận theo lời của anh ta mà tiếp một câu.
“Ừm, tôi đương nhiên là biết, hôm qua, Triệu Lại Tử làm bẩn quần áo của tôi, nói muốn giặt sạch giúp tôi rồi sẽ trả lại cho tôi, nhưng bây giờ quần áo của tôi sao lại xuất hiện ở người của người này rồi?” Lông mày của Viên Quân Hạo nhướn lên, sau đó nhìn sang một người ở đây: “Triệu Lại Tử, anh giải thích cho tôi, chuyện này là sao?”
Triệu Lại Tử bị anh ta gọi đó chính là người trước đó chụp hình của Tô Khiết.
“Tôi, tôi cũng không biết có chuyện gì? Liệu có phải lúc tôi phơi quần áo bị người khác trộm đi không?” Triệu Lại Tử lúc này đứng ở đó, sống lưng thẳng đứng, nhưng hai chân lại hơi run rẩy.
“Khi phơi quần áo bị trộm mất? Thân hình này của anh ta, trong nhóm có rất nhiều người sêm sêm với anh ta, sao lại khéo trộm quần áo của tôi chứ? Hơn nữa còn trộm quần áo bị anh làm bẩn, cầm đi rồi làm gì?” Khóe môi của Viên Quân Hạo nhếch lên, cười như không cười nhìn anh ta.
“Cái này, cái này? Tôi cũng không biết chuyện gì nữa?” Triệu Lại Tử căn bản không thể trả lời, nhất thời trán bắt đầu toát mồ hôi.
“Người này trước đó còn chụp ảnh của cô nhóc này làm chứng cứ cho chúng tôi xem, chuyện này cũng quá khéo rồi.” Ông cụ Lý cũng bổ sung một câu.
“Lúc đó, chúng tôi căn bản muốn đi, chính cậu ta kéo chúng tôi quay lại xem náo nhiệt, lúc đó khi cậu ta chụp bức ảnh này thật ra là người đó đưa văn kiện cho cô Đường.” Một người khác vào lúc này cũng hoàn hồn lại, nói ra tình huống cụ thể lúc đó một lượt.
Chương 1051
“Phải, lúc đó tôi cảm thấy rất kỳ lạ, còn hỏi cậu ta, lúc đó cậu ta nói muốn cho cậu Đường xem, cậu ta chụp xong bức ảnh, kéo chúng tôi rời khỏi, cho nên chuyện đằng sau chúng tôi cũng không có nhìn thấy thì bị cậu ta cưỡng ép kéo đi rồi.”
“Nếu như chúng tôi lúc đó không có rời khỏi, tiếp tục xem, chắc chắn có thể nhìn rõ cô Đường có đưa văn kiện cho người đó hay không, nhưng cậu ta đã kéo toàn bộ chúng tôi đi, không để chúng tôi nhìn thấy.” Một người nhắc nhở, người khác cũng nghĩ thông rồi.
“Cậu ta nói tò mò kéo chúng tôi qua đó xem, nhưng lại không có xem xong lại kéo toàn bộ chúng tôi đi rồi, chuyện này căn bản rất kỳ lạ, giống như cố tình để chúng tôi nhìn thấy một số thứ cậu ta muốn để chúng tôi nhìn thấy.”
Lúc này lời của mấy người đó đã khiến cả sự việc càng thêm rõ ràng. (ngôn tình hiện đại)
“Phá án, cô nói xem chuyện này là sao? Đừng chỉ giả vờ thần bí, làm trò mê hoặc nữa.” Viên Quân Hạo đột nhiên chuyển sang Tô Khiết, lông mày nhướn lên.
“Có chuyện gì, thiết nghĩ trong lòng các vị đều biết rõ, còn cần tôi nói sao? Chuyện này do đích thân Cung tông trưởng thẩm vấn.” Tô Khiết khẽ mỉm cười, sự việc đã đến nước này, sự việc đã rất rõ ràng rồi, ở đây đều không phải kẻ ngốc, ai có thể nhìn không hiểu chứ? Sự việc đã đến mức này, hiệu quả mà cô muốn đã đạt được rồi, tiếp theo…
“Tôi thấy cô chính là cố làm trò, không thật sự có bản lĩnh.” Khóe môi của Viên Quân Hạo nhếch lên, bộ dạng rất dửng dưng, chỉ là khóa môi hơi nhếch lên giống như đang khẽ cười mỉa.
Người phụ nữ này muốn mượn tay của Cung tông trưởng đối phó nhà họ Cố, nghĩ cũng khá hay.
Có điều, dưới loại tình cảnh này, Cung tông trưởng quả thật không thể bảo vệ được nhà họ Cố.
“Cậu nói điều này rốt cuộc là sao?” Cung tông trưởng tự nhiên cũng biết là có chuyện gì, trong lòng ông ta càng rõ người ở đằng sau âm mưu chuyện này là ai, nhưng bây giờ dưới tình hình như thế, ông ta bắt buộc phải thẩm vấn nghiêm ngặt.
Cố Nam nhìn người đàn ông đó, lén ra hiệu bằng mắt với anh ta.
“Tôi, tôi nhận, tôi nhận hết, là tôi, đều là kế hoạch của tôi.” Triệu Lại Tử trực tiếp ngồi sụp xuống sàn, thái độ nháy mắt trở nên thay đổi lớn: “Những chuyện này đều là kế hoạch của tôi, là tôi tìm tên thợ mộc đó đến gài cô Đường.”
Trong đôi mắt hơi nheo lại của Đường Vân Thành nhiều thêm vài phần ý lạnh.
Khóe môi của Tô Khiết cũng xuất hiện nụ cười lạnh, xem ra, nhà họ Cố định để người này làm kẻ chết thay rồi.
Có điều, mục đích hôm nay của cô không phải là nhà họ Cố, mà như thế nào lấy được tư liệu toàn diện hơn, cho nên, cô cũng không muốn xen vào.
Đương nhiên, đợi đến khi phá án xong, cái gì là cơ hội, cái có là thời gian đối phó nhà họ Cố.
Cố Nam nghe thấy Triệu Lại Tử nhận hết tội về mình thì thầm thở phào, nhà họ Cố cũng âm thầm thở phào, có Cung tông trưởng ở đây, người này đều đã nhận tội rồi, đương nhiên sẽ không liên lụy đến người của nhà họ Cố bọn họ nữa.
“Anh tại sao muốn làm vậy?” Cung tông trưởng thật ra cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, giả bộ hỏi một câu.
“Tôi, tôi, là vì lần trước bị Đường Vân Thành phê bình trước mặt mọi người, tôi không phục, cho nên bèn muốn trả thù, nghĩ ra chủ ý như thế.” Lý do của người đó tìm được cũng không tệ, hơn nữa trước đó quả thật vì anh ta vi phạm quy định mà bị Đường Vân Thành phê bình và xử lý trước mặt mọi người.
“Được rồi, chuyện này cũng đã rõ ràng rồi, chúng ta đều giải tán đi.” Ông cụ Lưu đứng dậy, muốn rời khỏi, ý tứ chính là nói chuyện này kết thúc ở đây thôi.
“Khoan đã.” Tô Khiết đột nhiên mở miệng lần nữa.
Chương 1052
“Cô còn có chuyện gì?” Cơ thể của ông cụ Lưu cứng lại, có hơi bực bội nhìn sang Tô Khiết, ông ta tưởng Tô Khiết muốn tính sổ với ông ta.
Tô Khiết lại không có liếc nhìn ông ta, mà lấy một bản chứng nhận, sau đó nghiêm túc nói: “Tôi là do Đường Lăng mời đến phá án, tôi là chuyên gia tâm lý học tội phạm, đây là giấy chứng nhận của tôi, là giấy chứng nhận do tổ chức thế giới có thẩm quyền nhất cấp phát.”
Đường Vân Thành hơi sững ra, thì ra cô nhóc này lại giỏi như vậy? Tâm lý học tội phạm? Còn là chuyên gia? Còn có giấy chứng minh do tổ chức thế giới cấp phát?!
Đây là cô nhóc nhà ai, vậy mà giỏi như thế?
“What, cô nhìn lại bản mặt của mình đi, cũng không dám gặp người khác, ai biết giấy chứng nhận này có phải của cô hay không.” Trong lòng Cố Nam thần kinh ngạc, nhưng không nhìn thấy mắt mũi của Tô Khiết, không khỏi cười mỉa thành tiếng.
“Cô Cố có cái không biết, loại chứng nhận này dùng vân tay nghiệm chứng, không cần nhìn mặt.” Lời nói của Tô Khiết rất khách sáo, một câu ‘có cái không biết’ đã nói nên sự ngu dốt của Cố Nam.
“Cô?” Cố Nam tức giận, nhưng lại không có lời phản bác.
“Cô nhóc, cô muốn làm gì?” Ông cụ Lý hoàn hồn, nhìn sang Tô Khiết, cảm thấy cô lúc này đột nhiên nói lời này chắc chắn có dụng ý.
“Bởi vì vụ án này rất quan trọng, để cẩn trọng, tôi muốn tra toàn bộ tư liệu, vẫn mong Cung tông trưởng phê chuẩn.” Đây mới là mục đích quan trọng nhất ngày hôm nay của Tô Khiết, đương nhiên cái khác cô không có nói nhiều, có thể nói là giữ mặt mũi cho Cung tông trưởng rồi.
“Tất cả tư liệu tôi đều đã đưa cho Đường Vân Thành, cô muốn xem tư liệu gì đến chỗ Đường Vân Thành lấy là được.” Nhưng Cung tông trưởng rõ ràng không có lĩnh tình, trực tiếp từ chối Tô Khiết.
Trong mắt của Tô Khiết lạnh vài phần, hiện nay xem ra Cung tông trưởng ngay từ đầu chính là cố tình bớt đi một phần tư liệu đó.
Như thế, quả thật độ khó càng lớn hơn.
“Cung tông trưởng, tôi có giấy chứng nhận của tổ chức thế giới có thẩm quyền tối cao cấp phát, tôi chính là thành viên trong cơ cấu của bọn họ, anh cũng biết, tổ chức này lớn nhất trên thế giới, cũng là tổ chức hòa bình của thẩm quyền cao nhất, vụ án này dính đến tổ chức khủng bố, không có lời mời của Đường Lăng, tôi cũng có quyền điều tra chuyện này, tôi có quyền điều tra tất cả tư liệu, nếu như Cung tông trưởng ngăn cản, vậy thì tôi có hơi nghi ngờ dụng ý của Cung tông trưởng?” Tô Khiết nhìn sang Cung Tư, lời nói vô cùng sắc bén.
Tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc, dám nói chuyện như thế với Cung tông trưởng, lúc này ở đây sợ rằng không có ai dám, lá gan của người phụ nữ này thật sự quá lớn.
Đường Vân Thành kinh ngạc cũng thầm hít một sâu một hơi, cô nhóc này thật sự không cần mạng mà.
Có điều tính cách này ông ta thích!
“Cô? Cô?” Sắc mặt Cung tông trưởng lập tức thay đổi, khi nhìn sang Tô Khiết, trong mắt rõ ràng xuất hiện sự dữ tợn: “Cô nói đây là giấy chứng nhận do tổ chức thế giới có thẩm quyền cao nhất cấp phát cho cô? Cô dùng cái gì để chứng minh? Chỉ dựa vào mỗi lời nói phiến diện này của cô?”
Cung tông trưởng nghĩ, tổ chức mà cô nói cách đây ra như thế, hơn nữa bên đó cũng không thể phái người đến chứng minh, cho nên, Cung tông trưởng chính là không muốn thừa nhận.
Chỉ cần ông ta không thừa nhận, cô nàng chết tiệt này cũng hết cách.
“Lão Cung, ông nói như thế hình như không quá đúng? Ông đây là có hơi vô lại rồi.” Ông cụ Lý tính cách thẳng thắn nhất, nhìn không quên cho nên nói thẳng, có điều, lời này của ông ta uyển chuyển hơn nhiều so với lời của Tô Khiết trước đó.
“Lão Lý, tôi cũng chỉ là làm đúng quy trình, ở đây ai có thể chứng minh giấy chứng nhận của cô là thật, cô có thể chứng minh không?” Cung tông trưởng đã có sẵn chủ ý, đương nhiên không thể nhường bước được: “Không có ai có thể chứng minh thân phận của cô, tôi sao dám để cô vào phòng tư liệu, văn kiện ở bên trong đều rất quan trọng, đều là văn kiện bí mật của bát gia tộc lớn chúng tôi.”