Anh ta không thể nghĩ ra được nhưng cho dù có nghĩ ra thì anh ta cũng tuyệt đối không tin Trình Nhu Nhu là con gái của lão già.
Lão già thừa nhận thì anh ta cũng không thừa nhận, huống chi lão già cũng không hề thừa nhận!
Cho nên chắc chắn việc này có vấn đề, bây giờ mấu chốt nhất chính là phải tra ra xem có vấn đề ở chỗ nào?
“Thành thiếu chủ, không phải là anh không muốn cưới Trình Nhu Nhu cho nên mới cố làm như vậy…” Hai mắt Cường lóe lên, thăm dò hỏi một câu.
Cường là người bên cạnh Thành thiếu chủ nên đương nhiên là sẽ hiểu rõ chuyện của Thành thiếu nhất, Cường biết trước khi có kết quả Thành thiếu chủ nói lời kia thật ra không phải nói với Trình Nhu Nhu mà là vì trong lòng Thành thiếu chủ từ lâu nhận định cô cả nhà họ Đường mới là con gái của Thành chủ.
Cho nên người Thành thiếu chủ muốn cưới là cô cả nhà họ Đường chứ không phải Trình Nhu Nhu, cho nên mới…
“Xéo đi…” Thành thiếu chủ giơ chân lên trực tiếp đạp cho Cường một cái: “Tôi không muốn cưới cô ta thì ai có thể ép được tôi? Thành chủ cũng mặc kệ rồi thì tôi có gì mà phải sợ nữa?”
“Thành thiếu chủ, vậy anh muốn cưới cô cả nhà họ Đường à?” Cường nghĩ nghĩ, lại cẩn thận hỏi một câu.
“Nếu tôi có thật sự nghĩ như vậy thì lão già cũng phải gật đầu đồng ý mới được, bây giờ vẫn chưa chứng thực được cô cả nhà họ Đường chính là con gái của Thành chủ nên lão già sẽ đề phòng tôi giống như phòng cướp vậy…” Nghĩ đến tình huống trong phòng lúc trước, Thành thiếu chủ không khỏi đau khổ.
Lúc Thành thiếu chủ nói lời này, trên mặt có mấy phần tà khí du côn khác thường, cũng không biết anh ta nói có thật lòng hay không nữa.
“Cường, cậu nói xem tôi kém cỏi như vậy à?” Thành thiếu chủ quay sang nhìn Cường, không nhịn được hỏi một câu, muốn tìm lại chút tự tin ở trước mặt Cường.
“Thành thiếu chủ, anh làm thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành còn được nhưng nếu làm con rể của người ta thì chắc chắn là không được.” Nhưng từ trước đến giờ Cường là người ngay thẳng, đã quen ăn ngay nói thật.
“Vì sao?” Thành thiếu chủ cau mày lại, không biết là thật sự không rõ hay là không cam tâm nên hỏi thêm một câu.
“Quản lý Quỷ Vực Chi Thành, Thành thiếu chủ có năng lực đó nhưng làm bạn trai hoặc là chồng người ta…” Cường dừng lại, giống như đang nghĩ xem nên hình dung như thế nào.
“Thiếu chủ, anh chưa từng nghe nói qua lời kia đúng không.” Cường nghĩ nghĩ cuối cùng không nói thẳng ra mà lại hỏi ngược lại một câu.
“Lời gì?” Thành thiếu chủ có chút không hiểu, theo bản năng hỏi một câu.
“Độc thân bằng thực lực!” Cường vô cùng không sợ chết trả lời một câu, anh ta thật sự cảm thấy câu này dùng trên người Thành thiếu chủ rất phù hợp.
“Thành thiếu chủ chính là độc thân bằng thực lực, Thành thiếu chủ coi thường phụ nữ, không tôn trọng phụ nữ, Thành thiếu chủ lại càng không biết thương hương tiếc ngọc là gì, ở bên cạnh một người phụ nữ nếu như cô ta khóc thì Thành thiếu chủ chẳng những sẽ không dỗ dành cô ta mà nói không chừng còn trực tiếp đánh cho cô ta một trận, nếu có người phụ nữ nào muốn hẹn hò với Thành thiếu chủ, sợ là Thành thiếu chủ sẽ lạnh lùng đến mức dọa cho người ta chạy mất, Thành thiếu chủ sẽ không ở cùng phụ nữ, không dỗ dành phụ nữ cũng càng không biết thương tiếc phụ nữ…” Cường vẫn không sợ chết giải thích.
“Con gái người ta chọn bạn trai cũng là để ở bên cô ấy, dỗ dành cô ấy, thương cô ấy, Thành thiếu chủ cái gì cũng không biết thì sao người ta có thể chọn Thành thiếu chủ được?” Lời này của Cường gọi là vô cùng quang minh lẫm liệt.