Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 998

Cô ở bên cạnh Nguyễn Hạo Thần hình như đâu có ảnh hưởng đến ai.

Nguyễn Hạo Thần chăm chú nhìn cô, hơi nhướng mày, lời này của cô sao lại nghe thoải mái đến thế?

Đúng vậy. Vợ anh ở bên cạnh anh thì có làm sao? Có trở ngại đến ai chứ?

Đường Bách Khiêm, mẹ nó anh ta quản cũng hơi rộng rồi đấy.

“Không phải em đã ly hôn với Nguyễn Hạo Thần rồi sao?” Đường Bách Khiêm hít sâu một hơi, rốt cuộc vẫn không nhịn được hỏi tiếp.

Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, ánh mắt chợt lóe lên.

Tô Khiết nhíu chặt mày, cảm giác khó chịu trong lòng càng hiện rõ.

Cô và Nguyễn Hạo Thần đã ly hôn là sự thật nhưng ai quy định sau khi ly hôn thì không thể gặp mặt được nữa?

Lúc này Tô Khiết không muốn trả lời câu hỏi của Đường Bách Khiêm: “Đàn anh, anh có việc gì không?”

Đường Bách Khiêm là người thông minh, đương nhiên anh ta nhận ra Tô Khiết không muốn nói chuyện tiếp với anh ta nữa, cô muốn cúp điện thoại. Đường Bách Khiêm giỏi ngụy trang nhất, cũng là người bình tĩnh nhất nhưng lúc này rõ ràng anh ta có vẻ hơi vội vàng. Anh ta cảm thấy giữa mình và Tô Khiết đã dần có khoảng cách, dường như cô muốn rời xa anh ta rồi.

Rời xa anh ta, sau đó chấp nhận Nguyễn Hạo Thần sao?

“Khiết Khiết, con người của Nguyễn Hạo Thần không đơn giản như em nghĩ đâu. Anh ta đến gần em là có mục đích, cho nên em đừng tin tưởng anh ta…” Lúc này trong lòng Đường Bách Khiêm rất hoảng hốt, anh ta đang muốn nắm lấy thứ gì đó. Anh ta nóng lòng muốn tách Tô Khiết ra khỏi Nguyễn Hạo Thần.

“Đàn anh, nói xấu sau lưng người khác là không tốt.” Hai mắt Tô Khiết hơi híp lại, cắt ngang lời nói của Đường Bách Khiêm.

Khi Tô Khiết nói ra lời này, giọng nói của cô vẫn bình tĩnh như thường, nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ tức giận.

Tình tính của Tô Khiết cũng không tốt lắm nhưng bình thường cô quá bình tĩnh, rất biết cách kiểm soát cảm xúc, cho nên thoạt nhìn cô rất ôn hòa, có vẻ rất dễ nói chuyện.

Nguyễn Hạo Thần nghe được Đường Bách Khiêm nhận xét về anh, đương nhiên anh cũng nghe rõ ràng lời nói của Tô Khiết. Mà lúc này anh càng thấy rõ sự tức giận trong mắt cô

Bình thường cô giả vờ quá tốt, vì vậy cô tức giận như thế này là cực kỳ hiếm thấy.

Sự tức giận trong mắt cô lúc này không phải là kiểu tức giận khi bị anh chọc cho nổi điên như bình thường mà là tức giận thực sự.

Cho nên cô đúng là rất tức giận.

Chính vì nghe Đường Bách Khiêm nói những điều không hay về anh nên cô mới tức giận, hơn nữa rõ ràng vừa rồi cô còn đang bênh vực anh đấy.

Đột nhiên Nguyễn Hạo Thần phát hiện trong lòng cô vợ nhỏ có anh, có lẽ địa vị của anh trong lòng cô cũng không quá thấp.

Nếu không, cô sẽ không bao giờ vì bảo vệ anh mà tức giận với Đường Bách Khiêm.

Nguyễn Hạo Thần nghĩ vậy, khóe môi không khỏi cong lên, ý cười trên mặt nở rộ. Cảm giác này thật tốt.

Lúc này Tô Khiết đang trả lời điện thoại, không nhìn sang Nguyễn Hạo Thần cho nên cô không nhìn thấy nụ cười trên mặt anh.

“Khiết Khiết, hãy nghe anh giải thích. Anh không phải nói xấu anh ta. Anh chỉ là muốn nhắc nhở em đừng bị mắc lừa. Có những lúc lời của đàn ông là không thể tin.” Khi nghe được lời nói của Tô Khiết, Đường Bách Khiêm quả thật rất hoảng sợ.
CHƯƠNG 999

Thật ra anh ta nói như vậy là bởi vì anh ta biết Nguyễn Hạo Thần đang ở bên cạnh Tô Khiết, cũng biết có thể Nguyễn Hạo Thần nghe được lời của anh ta, cho nên anh ta mới cố ý nói như vậy. Anh ta nghĩ, Tô Khiết nghe được những gì anh ta nói, cho dù là cô nảy sinh chút nghi ngờ hay giữ yên lặng với Nguyễn Hạo Thần thì cũng đủ để đả kích Nguyễn Hạo Thần.

Nhưng mà anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng Tô Khiết sẽ bảo vệ Nguyễn Hạo Thần như vậy.

Đường Bách Khiêm biết, lời đã nói ra thì không thể thu lại được cho nên anh ta chỉ đành thay đổi giọng điệu, nhưng ý tứ cũng gần như thế.

“Ừm, em biết rồi. Cảm ơn đàn anh.” Lần này Tô Khiết không nói nhiều nữa. Mấy năm nay đàn anh đã giúp đỡ cô rất nhiều. Cô biết ơn anh ta cho nên vẫn luôn coi anh ta như người thân của mình.

Cô cũng biết những lời nói của đàn ông đôi khi thật khó tin, nhưng …

Nhưng mà từ xưa tới nay Nguyễn Hạo Thần hình như chưa bao giờ nói lời ngon tiếng ngọt với cô.

Cô hoài nghi cậu ba Nguyễn sẽ không biết dùng lời ngon tiếng ngọt để dỗ dành phụ nữ.

Nghĩ đến đây, Tô Khiết không khỏi ngước mắt lên nhìn Nguyễn Hạo Thần sau đó liền nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần đang không ngừng cười.

Tô Khiết sửng sốt, chớp chớp mắt, người này sao lại cười?

Anh là đang nghĩ tới chuyện gì mà vui vẻ như thế?

Vừa nãy đã xảy ra chuyện gì mà cô không biết sao?

Không phải, vừa rồi vẻ mặt của anh còn tối sầm sao? Bây giờ sao đột nhiên lại cười ra tiếng thế kia? Sao cô có cảm giác hoảng sợ thế này?

“Đàn anh, nếu không còn việc gì nữa thì em cúp máy đây.” Lúc này Tô Khiết đã bị nụ cười của Nguyễn Hạo Thần làm cho giật mình, sau đó cô cúp luôn điện thoại của Đường Bách Khiêm.

Tô Khiết cảm thấy Nguyễn Hạo Thần cười như vậy, có lẽ cô cần phải đề cao cảnh giác hơn, cẩn thận ứng phó mới được.

Nhìn thấy Tô Khiết cúp điện thoại của Đường Bách Khiêm thì nụ cười trên mặt Nguyễn Hạo Thần thì càng thêm rạng rỡ.

“Đêm hôm khuya khoắt anh có thể đừng cười như vậy được không?” Rốt cuộc, Tô Khiết không nhịn được nói ra suy nghĩ trong lòng.

Cô biết anh lâu như vậy nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cô thấy anh cười như thế này.

Lẽ nào Nguyễn Hạo Thần trúng tà rồi?

Nghe những những gì cô nói, cậu ba Nguyễn hơi sững sờ, có vẻ đối với chuyện tình cảm cô thực sự phản ứng rất chậm.

Rõ ràng cô không nhận ra được lúc này anh đang rất vui vẻ. Lúc này anh cười đều là vì những lời nói lúc nãy của cô đối với Đường Bách Khiêm. Nói một cách chính xác là bởi vì cô đã bảo vệ anh trước mặt Đường Bách Khiêm.

Nguyễn Hạo Thần đưa tay ra, nhẹ nhàng nắm tay cô xoa nhẹ. Hơn nữa anh cũng không xoa bóp theo quy luật gì, bởi vì lúc này anh chỉ nắm tay cô, chứ không có thêm hành động gì nữa.

Tô Khiết thầm thở dài, đột nhiên cô cảm thấy khủng hoảng, vô cùng khiếp sợ?

Lẽ nào cậu ba Nguyễn trúng tà thật rồi?

“Anh, anh không sao chứ?” Tô Khiết nhìn anh, dè dặt hỏi.

“Anh cảm thấy chóng mặt và khó chịu.” Nguyễn Hạo Thần vốn dĩ muốn nói không sao nhưng lời vừa đến môi anh lại đột nhiên thay đổi.
CHƯƠNG 1000

“Anh bị sốt sao?” Ánh mắt của Tô Khiết chợt lóe lên. Phản ứng đầu tiên là vươn tay ra sờ trán anh. Không phải anh phát sốt đấy chứ? Nhìn tình trạng lúc nãy của anh cũng khá giống.

Khá giống như bị sốt đến mê sảng rồi.

Tô Khiết không nhận ra, lúc này cô đang rất lo lắng, có lẽ còn mang theo vài phần căng thẳng nữa.

Nhưng Nguyễn Hạo Thần có thể thấy rõ ràng, lúc này cậu ba Nguyễn rất hài lòng, cho nên nụ cười trên mặt anh càng thêm rạng rỡ hơn.

“Không có sốt. Hay là chúng ta đi khám bác sĩ đi.” Tô Khiết nhìn anh như vậy, cảm thấy tình trạng của anh rất nghiêm trọng.

Nếu không mời bác sĩ đến khám xem sao?

Bàn tay đang nắm tay cô của Nguyễn Hạo Thần hơi khựng lại, sau đó anh ôm cô vào lòng. Bàn tay anh lập tức ôm cô thật chặt.

Tô Khiết sững sờ, nhất thời không giãy dụa cũng không nhúc nhích, chỉ liên tục chớp mắt.

Lúc này Nguyễn Hạo Thần đúng là không ổn, rất khác lạ.

“Khiết Khiết, tối nay em ở lại đây được không?” Nguyễn Hạo Thần ôm cô, áp sát mặt vào vành tai cô. Anh không nỡ buông tay cô ra nhất là khi nghe những lời nói lúc nãy của cô thì anh lại càng không muốn để cô đi.

Trong lòng cô có anh chỉ là cô ngốc này vẫn chưa nhận ra mà thôi.

Hoặc có thể bây giờ trong lòng cô, anh vẫn không bằng Bùi Dật Duy, nhưng anh sẽ cố gắng gạt Bùi Dật Duy ra khỏi trái tim cô, để trong lòng cô chỉ có một mình anh thôi.

Anh tin một ngày nào đó cô sẽ yêu anh, hơn nữa anh nghĩ ngày đó sẽ không còn xa.

Nghe được lời nói của Nguyễn Hạo Thần, Tô Khiết trợn trừng mắt, sự lo lắng vừa nãy lập tức biến mất.

Câu nói này đủ để Tô Khiết biết Nguyễn Hạo Thần không có chuyện gì, anh rất bình thường.

Chắc không phải anh ta cố ý làm như vậy là muốn cô ở lại đấy chứ?

Người đàn ông này còn có thể xấu bụng hơn được nữa không?

“Khiết Khiết, đêm nay ở lại đây đi, được không?” Thấy Tô Khiết mãi không trả lời, Nguyễn Hạo Thần ngước mắt nhìn cô, sau đó hỏi lại lần nữa.

“Không…Được.” Tô Khiết trợn trừng mắt, trên mặt lộ ra vẻ tức giận. Cô gằn từng chữ trả lời như vậy đủ để giải thích thái độ của cô.

Người này cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện đó mà không nghĩ tới chuyện khác sao?

“Xuống xe.” Tiếp đó Tô Khiết đột nhiên mở cửa xe nhưng cô không xuống xe, mà là bảo Nguyễn Hạo Thần xuống xe.

Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, không nhúc nhích, anh không muốn xuống xe, anh muốn ở cùng vợ anh.

“Anh tự xuống hay muốn em đá anh xuống.” Thấy anh không nhúc nhích, Tô Khiết lại trừng mắt nhìn anh.

“Hay là, em ôm anh xuống đi.” Nguyễn Hạo Thần giật giật khóe môi, trên mặt lại lộ ra ý cười lần nữa.

Thành thật mà nói, anh rất thích thái độ thẳng thắn như vậy của cô vào lúc này.

Không trốn tránh, không ngụy trang, đây là con người thật của cô.

Tô Khiết: “…”

Một người đàn ông trưởng thành như anh mà lại bắt cô ôm xuống xe?

CHƯƠNG 1001
Cô cũng phải ôm nổi anh mới được chứ?
“Rốt cuộc anh có xuống xe không?” Bình thường tính tình của Tô Khiết cực kỳ tốt nhưng bây giờ cô lại cực kỳ khó chịu.
“Anh vừa xuống xe nhất định em sẽ chạy đi mất.” Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, ánh mắt cực kỳ tủi thân.
Đúng là thừa lời! Anh xuống xe xong thì đương nhiên cô phải đi rồi. Tô Khiết nghĩ bây giờ đã quá muộn, anh ở chỗ này cũng khó bắt xe, cho nên cô muốn lái xe anh về trước.
“Anh đưa xe cho em.” Nguyễn Hạo Thần đương nhiên hiểu được suy nghĩ của cô. Anh biết xe của Tô Khiết đã bị Tô Trung Dung xử lý rồi, bây giờ cô đi đâu cũng rất bất tiện.
Ánh mắt Tô Khiết chợt lóe lên khi nghe anh nói vậy. Sao đột nhiên anh lại trở nên tốt bụng vậy chứ?
Không, anh sẽ tốt bụng như vậy, có nói thế nào thì cô cũng không tin.
“Nhưng phải có một điều kiện.” Quả nhiên Nguyễn Hạo Thần lại nói thêm một câu.
“Điều kiện gì?” Tô Khiết khẽ giật khóe môi. Cô biết ngay mà. Đây là phong cách của cậu ba Nguyễn, chắc chắn anh sẽ không chịu thiệt.
“Tiện thể cũng giao anh cho em luôn…” Nguyễn Hạo Thần nhìn cô thật sâu, đôi môi gợi cảm khẽ mở, lời nói ngọt ngào kia cứ lọt vào tai Tô Khiết như vậy.
Tô Khiết: “…”
Ý của anh là tặng cô chiếc xe còn kèm theo người luôn?
Nghe có vẻ như rất có lời, nhưng mà, nhưng cô cần anh cũng đâu có tác dụng gì.
Chiếc xe còn có ích nhưng anh thì không có tác dụng gì cả.
Không, cô trốn anh không kịp nữa là.
“Ngày mai em sẽ nhờ người mang xe đến cho anh.” Sau khi Tô Khiết hoàn hồn, cô từ chối thẳng thừng lời đề nghị mua một tặng một của anh.
“Được, tối nay anh có thể để em về nhưng em phải hứa với anh một việc.” Nguyễn Hạo Thần biết với quan niệm bảo thủ kia của cô, chắc chắn tối nay cô sẽ không ở lại.
“Chuyện gì?” Tô Khiết nhìn anh, trong ánh mắt mang theo vài phần cảnh giác. Cô cảm thấy chuyện anh nói chắc chắn không phải là chuyện tốt đẹp gì.
“Không được để cho Bùi Dật Duy giúp đỡ Tô thị. Chuyện của Tô thị để anh xử lý giúp em.” Nguyễn Hạo Thần nghĩ đến việc cô nhận lời giúp đỡ của Bùi Dật Duy chứ không chịu nhận sự giúp đỡ của anh thì anh lại phiền muộn.
Anh biết tình địch thật sự của anh chính là Bùi Dật Duy.
Vì vậy người anh phải thật sự đề phòng là Bùi Dật Duy.
“Nhưng em đã ký hợp đồng với Bùi Dật Duy rồi.” Ánh mắt Tô Khiết hơi lóe lên, trước đó ông nội đã bảo cô ký hợp đồng với Bùi Dật Duy.
Hợp đồng sẽ có hiệu lực sau khi được ký kết và không thể hủy bỏ.
“Ý của em là, em vẫn để cho Bùi Dật Duy giúp em và từ chối anh?” Nguyễn Hạo Thần trừng mắt nhìn cô, ý của cô là cô vẫn muốn để cho Bùi Dật Duy giúp đỡ cô và vẫn từ chối anh?
Tại sao anh lại muốn bóp chết cô thế này?
Tô Khiết nhìn anh, ánh mắt hơi lấp lóe. Lời nói lúc nãy của cô là có ý này sao?
Không phải chứ? Cô chỉ là muốn cho anh biết, cô đã ký hợp đồng với Bùi Dật Duy rồi, không thể đổi ý mà thôi.
“Chuyện của Tô thị anh sẽ xử lý.” Nhìn thấy dáng vẻ của cô, Nguyễn Hạo Thần thở phào nhẹ nhõm. Sau đó cô nói thẳng ý định của mình, bộ dáng không cho cô từ chối.

CHƯƠNG 1002
Bất kể cô có đồng ý hay không, anh sẽ lo chuyện này. Anh sẽ không bao giờ để cho Bùi Dật Duy can thiệp vào chuyện này, cũng sẽ không bao giờ để cho anh ta có cơ hội lấy lòng hay đến gần cô.
“Ồ.” Tô Khiết sửng sốt, sau đó nhẹ giọng đáp lại. Tối nay Nguyễn Hạo Thần đến nhà họ Tô, tin rằng chắc chắn ông nội cũng nhìn ra được mối quan hệ của cô và Nguyễn Hạo Thần.
Nguyễn Hạo Thần muốn giúp đỡ Tô thị, cho dù cô muốn ngăn cản cũng không ngăn cản được. Không ai thay đổi được quyết định của Nguyễn Hạo Thần. Nếu anh đã muốn giúp thì để cứ để anh giúp thôi.
Nguyễn Hạo Thần muốn giúp đỡ Tô thị, cho dù cô muốn ngăn cản cũng không ngăn cản được, không ai thay đổi được quyết định của Nguyễn Hạo Thần, nếu anh đã muốn giúp thì để cứ để anh giúp thôi.
Tô Khiết suy nghĩ một hồi nhưng không nói gì. Cô biết ông nội thực sự quan tâm đến nhà họ Tô. Nếu có sự giúp đỡ của Nguyễn Hạo Thần thì mọi chuyện sẽ được giải quyết.
Nguyễn Hạo Thần hơi sững sờ khi nghe cô đồng ý. Anh vừa ngạc nhiên vừa vui mừng nhìn cô.
Cô đồng ý để anh giúp Tô thị. Vậy ý của cô là sẽ không bao giờ che giấu mối quan hệ của hai người trước mặt ông cụ Tô nữa sao?
“Anh có thể xuống xe được chưa?” Chỉ là Tô Khiết đột nhiên thốt ra lời này cắt luôn suy nghĩ của cậu ba Nguyễn.
Nguyễn Hạo Thần âm thầm thở dài. Người phụ nữ này sao cứ phá hư bầu không khí thế chứ?
Tuy không muốn, cũng không nỡ nhưng Nguyễn Hạo Thần vẫn phải xuống xe. Dù sao đêm nay nhất định cô phải về, càng kéo dài càng không tốt.
Sau khi xuống xe, Nguyễn Hạo Thần cũng không rời đi ngay mà là đứng trước cửa xe, trầm giọng nói: “Nhớ kỹ, không được cúp điện thoại của anh, không được để anh tìm không thấy em, không được…”
Không đợi anh nói xong, Tô Khiết đã nhấn ga, lái xe đi mất.
Người này quá độc đoán, cái này không được, cái kia không được, cô còn chút tự do nào không?
Không phải là năm năm trước ngủ với anh thôi sao? Anh có cần đến nỗi như vậy sao?
Bây giờ anh vẫn còn chưa biết chuyện của hai đứa bé. Nếu anh biết rồi, không biết sẽ thế nào?
Cậu ba Nguyễn đứng ngây ra tại chỗ một lúc, cuối cùng cũng định thần lại. Tại sao người phụ nữ không biết dịu dàng chút nào hết vậy?
Đáng thương cho anh, phải phòng không chiếc bóng rồi.
Lúc Tô Khiết trở lại, mọi người vẫn còn ngồi trong phòng khách. Thấy cô bước vào, bọn họ nhanh chóng ngước mắt lên nhìn cô.
Chỉ là vẻ mặt mỗi người mỗi khác mà thôi.
Có người vui, có người buồn, có người giận dữ.
Đương nhiên người vui mừng là ông cụ Tô rồi. Nhìn thấy Tô Khiết đi vào, ông cụ liền đứng lên: “Khiết Khiết, đến phòng làm việc với ông.”
Tô Khiết biết với hành động tối nay của Nguyễn Hạo Thần, chắc chắn ông cụ sẽ ép hỏi cô.
Nhưng cô cảm thấy có một số việc vẫn chưa thể nói với ông cụ.
Nếu để ông cụ biết cô đã kết hôn với Nguyễn Hạo Thần lại mới vừa ly hôn thì cô sợ ông sẽ tức đến bệnh tim tái phát mất.
“Ông nội, cháu mệt rồi, cháu đi nghỉ trước đây.” Tô Khiết chạy thẳng lên lầu, bước vào phòng mình.
Mặc dù lúc này ông nội Tô có chuyện muốn hỏi nhưng cũng không thể ép Tô Khiết. Thấy Tô Khiết đã trở về phòng, ông chỉ có thể khẽ thở dài.
Trong phòng khách Tô Nghiên Nghiên tức giận đến nỗi sắp méo miệng rồi.

CHƯƠNG 1003
Ngày hôm sau, khi Tô Khiết xuống lầu thì Tô Nghiên Nghiên đã đứng dưới lầu, rõ ràng là đang đợi cô. Nói chính xác phải là ngăn cô lại mới đúng! Rõ ràng là cô ta muốn tìm cô tính sổ mà.
“Tô Khiết, cô đúng là không biết xấu hổ. Vậy mà cô lại dụ dỗ cậu ba Nguyễn.” Nhìn thấy Tô Khiết đi xuống, Tô Nghiên Nghiên hung hăng nhìn chằm chằm Tô Khiết, ước gì có thể xé xác Tô Khiết ra.
Vốn dĩ tối hôm qua cô ta có cơ hội rất lớn nhưng lại bị Tô Khiết làm hỏng hết rồi.
Tô Khiết liếc nhìn cô ta. Cô vốn dĩ không muốn để ý đến cô ta nhưng sau khi nghĩ cô liền dừng lại.
Tô Khiết cong khóe môi lên, mỉm cười, chậm rãi nói: “Ừm, rõ ràng là tôi thành công? Còn cô thì thất bại.”
Tối hôm qua, ý đồ muốn dụ dỗ Nguyễn Hạo Thần của Tô Nghiên Nghiên cực kỳ rõ ràng. Chỉ đáng tiếc Nguyễn Hạo Thần hoàn toàn không hề để ý cô ta.
“Tô Khiết, cô đúng là không biết xấu hổ.” Vốn dĩ Tô Nghiên Nghiên đã rất tức giận, lại nghe Tô Khiết nói như vậy, cô ta lập tức phát điên, không nhịn được xông tới muốn đánh Tô Khiết.
“Tô Nghiên Nghiên, tôi khuyên cô tốt nhất đừng ra tay…” Tô Khiết nhướng mi nhìn Tô Nghiên Nghiên, giọng nói rất nhẹ nhàng, ánh mắt bình tĩnh nhưng lại khiến Tô Nghiên Nghiên vô thức dừng động tác lại.
Tô Khiết không muốn ra tay với Tô Nghiên Nghiên. Cô không muốn ông nội nhìn thấy cảnh tượng này. Cô càng không muốn ông nội lo lắng.
Bọn họ không để ý đến sự sống chết của ông nội, nhưng cô lại rất quan tâm.
“Tô Khiết, cô cho rằng cậu ba Nguyễn thật sự coi trọng cô sao? Với bộ dáng này của cô, cậu ba Nguyễn sẽ xem trọng cô được à? Trừ khi anh ấy bị mù.” Đôi mắt ghen tị của Tô Nghiên Nghiên lúc này đỏ bừng. Cô ta không tin cậu ba Nguyễn sẽ thích Tô Khiết. Chuyện đó là tuyệt đối không thể.Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Ừm, anh ấy thật sự bị mù.” Tô Khiết gật đầu, trả lời rất nghiêm túc.
Tô Khiết phản ứng như vậy lại khiến người ta suy nghĩ khác, có lẽ cậu ba Nguyễn thật sự thích cô.
Dù sao thì cô và Nguyễn Hạo Thần cũng là vợ chồng ba năm. Trong khoảng thời gian này, mỗi đêm Nguyễn Hạo Thần đều giày vò cô, ít nhất Nguyễn Hạo Thần là thích cơ thể của cô.
“Tô Khiết, cô, cô…” Tô Nghiên Nghiên tức giận đến nỗi nói không ra lời.
Lúc này Lưu Vũ đi từ trên lầu xuống.
Đương nhiên, Lưu Vũ cũng nghe thấy lời của Tô Khiết. Trong mắt bà ta đột nhiên lóe lên vẻ độc ác. Bà ta nháy mắt với Tô Nghiên Nghiên sau đó đụng vào Tô Khiết, định đẩy Tô Khiết ngã xuống lầu.
Lúc này Tô Khiết đang đứng ở bậc thang thứ sáu, lần này Lưu Vũ dùng hết sức lực, nếu Tô Khiết bị bà ta đụng trúng nhất định sẽ bị thương.
Tô Khiết không quay lại, cũng không nhúc nhích, dường như cô không phát hiện ra, nhưng khóe môi của cô mơ hồ lạnh hơn mấy phần.
Ngay lúc Lưu Vũ chuẩn bị đâm vào Tô Khiết thì đột nhiên cô nhích sang trái một bước, tốc độ của Tô Khiết rất nhanh, nhanh đến mức ngay cả Tô Nghiên Nghiên đang nhìn chằm chằm cô cũng không nhìn thấy Tô Khiết di chuyển như thế nào.
Lưu Vũ gần như dùng hết sức đâm vào Tô Khiết, lúc này đột nhiên bà ta đâm hụt, sau đó liền ngã thẳng xuống lầu.
Ngã thẳng xuống như chó ăn ***…
“Mẹ, mẹ có sao không?” Sau khi Tô Nghiên Nghiên lấy lại tinh thần thì cô ta nhanh chóng chạy về phía trước nâng Lưu Vũ đứng lên.
Lần này Lưu Vũ té không nhẹ, hơn nữa mặt bà ta lại đụng vào nền nhà, cho nên bà ta đau muốn tắt thở.
“Máu, mẹ, mẹ chảy máu rồi.” Tô Nghiên Nghiên nhìn thấy máu trên mặt Lưu Vũ, cô ta sợ hãi đến sắc mặt trắng bệch.
Hai mắt Lưu Vũ bỗng lóe lên, tuy đau kinh khủng nhưng bà ta cảm thấy đây là một cơ hội tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK