Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1458
“Ông dựa vào cái gì cam đoan? Các người rõ ràng là cùng một bọn, các người đều là lừa đảo, đều là lừa đảo.” Tô Nghiên Nghiên cũng không nhận ra Tiêu Chính, nhưng là thái độ vừa rồi của của phóng viên với Tiêu Chính lại là để cô ta sợ hãi, Tô Nghiên Nghiên một lần nữa muốn đánh đòn phủ đầu.
Tiêu Chính nhìn cũng không thèm nhìn cô ta một chút, bình tĩnh trên mặt không có nhấc lên chút gợn sóng nào, ông ta đã nói xong, liền trực tiếp xoay người, rời đi.
Cứ rời đi như vậy!!
Thế hóa ra ông ta đến chỉ vì nói một câu nói như vậy?
Nhưng, một câu nói kia uy lực lại là không thể bỏ qua.
“Lừa đảo, ông ta là lừa đảo, mọi người xem bản thân ông ta bị nói trúng tim đen, cụp đuôi chạy trốn.” Lưu Vũ nhìn thấy Tiêu Chính cứ thế mà đi, liên tục lớn tiếng hô lên, rất hiển nhiên bà ta là muốn kích động tâm tình của mọi người.
“Lời nói của Tiêu Chính, tôi tin tưởng.” Người phóng viên vừa nhìn liền nhận ra Tiêu Chính vừa rồi liếc Lưu Vũ một cái, trên mặt rõ ràng nhiều hơn mấy phần bất mãn.
“Tôi cũng tin tưởng, tin tưởng kỹ thuật phương diện máy tính của ông ấy, tin tưởng nhân phẩm của ông ấy, càng tin tưởng uy tín của ông ấy.” Một người phóng viên khác cũng theo sát bày tỏ.
“Tôi cũng tin tưởng”
“Cũng tin tưởng!”
Tất cả phóng viên ở đây đều bày tỏ, bởi vì bọn họ đều nghe qua một ít chuyện của Tiêu Chính, bọn họ đều tin tưởng Tiêu Chính sẽ không nói dối.
Tiêu chính sẽ không, không có khả năng, cũng không cần thiết nói dối.
Cho nên, tuy là ông ta chỉ nói một câu liền rời đi, tuy là Tô Nghiên Nghiên muốn phủ nhận như nào, uy tín là uy tín, không người có thể nghi ngờ, không người có thể dao động.
“Các người không thể tin tưởng ông ta, không thể bị bọn họ lừa, các người đều bị bọn họ lừa, bọn họ là lừa đảo, đều là lừa đảo.” Lưu Vũ nghe được mấy nhà báo nói rõ ràng thì vội vàng, lần nữa lớn tiếng hô.
“Bà Tô, chúng tôi có năng lực phân rõ phải trái.” Có phóng viên nghe được Lưu Vũ luôn mồm hô bọn họ bị lừa, rõ ràng rất bất mãn.
“Bọn họ thật là lừa đảo, bọn họ đều là lừa đảo, bọn họ hợp tác lừa gạt chúng ta, chứng cứ của bọn họ đều là giả…” Lưu Vũ càng sốt ruột, giọng nói rõ ràng đề cao mấy lần, giống như giọng nói của bà ta đề cao thì có thể làm cho người khác tin tưởng.
“Bà Tô, bà cũng chưa nhìn thấy video khôi phục, vì sao bà lại một mực chắc chắn là giả?” Một phóng viên không nhịn được hỏi một câu.
Lưu Vũ bị hỏi á khẩu không trả lời được.
“Đúng vậy, hai người đều chưa nhìn thấy video, vì sao nhất định nói video là giả? Các người nói là Tô Khiết để bọn cướp bắt cóc Tô Nghiên Nghiên, các người nói video theo dõi ở nhà họ Tô là Tô Khiết xóa bỏ, nếu là Tô Khiết xóa bỏ, như vậy chắc chắn là bất lợi cho Tô Khiết, đối với các người có lợi, cho nên , theo lý thuyết đây không phải hẳn là đang trợ giúp các người sao? Vì sao các người lại sợ hãi?”
“Nhà báo Lưu nói không sai, theo lời của các người, video theo dõi khôi phục đối với các người hẳn là có lợi, không phải các người phải rất vui mừng sao? Vì sao các ngươi sợ hãi như vậy? Sao lại muốn trối bỏ như thế?”
Từng người từng người phóng viên không ngừng đưa ra nghi hoặc, giờ phút này, hiển nhiên họ cũng bắt đầu hoài nghi Tô Nghiên Nghiên và Lưu Vũ.
“Ngài Bùi, xin hỏi các anh khôi phục video đến cùng là cái gì?” Một phóng viên trực tiếp hỏi Bùi Anh Duy.
Lúc đầu Bùi Anh Duy vẫn đứng xem kịch, kịch này đặc sắc như vậy, anh ta trực tiếp nghe đến nghiện, quên chuyện chính.
Chương 1459

Phóng viên hỏi vậy, trên mặt của anh ta nhiều hơn mấy phần nghiêm túc, hắng giọng một cái, trầm giọng nói: “cô Tô nói đêm qua là Tô Khiết lừa cô ta đi ra, mẹ của cô Tô là bà Lưu đưa cho cảnh sát một video cô Tô đây và Tô Khiết cùng rời đi nhà họ Tô, nhưng là bà Lưu chỉ là đưa ra một phần rất nhỏ, mà chúng tôi khôi phục hoàn chỉnh.”

Tô Nghiên Nghiên nghe được lời của Bùi Anh Duy thân thể hoàn toàn cứng đờ, cô ta rõ ràng nhất tình huống đêm qua là như thế nào.

Lưu Vũ cũng là bị hù dọa hai chân như nhũn ra, thân thể phát run.

“Cảnh sát Bùi, video hoàn chỉnh là như thế nào?” Phóng viên nghe nói có video hoàn chỉnh, từng người trong mắt đều phát ra ánh sáng.

Nếu chỉ là khôi phục một đoạn giám sát ngắn, đương nhiên cũng là có ích, nhưng sức thuyết phục chắc chắn không đủ mạnh, nếu video này bên trong bao gồm cả video mà Lưu Vũ đưa ra, hiệu quả tự nhiên sẽ càng tốt hơn.

“Đem video theo dõi phát lên trang web chính thức của cục cảnh sát chúng ta.” Bùi Anh Duy không có trả lời phóng viên, mà là trực tiếp chuyển hướng người bên cạnh phân phó một câu.

Không thể không nói, giờ phút này cách làm của Bùi Anh Duy nghiêm cẩn gấp mười, gấp trăm lần so với Cố Chính Tân vừa rồi

Anh ta cũng không có trực tiếp đem video cho phóng viên nhìn, mà là trực tiếp công khai tại trang web chính thức.

Trang web chính thức của cục liền trực tiếp đại biểu một loại uy tín để cho người ta không thể chất vấn, đồng thời cũng biểu lộ thái độ của Bùi Anh Duy―― công khai, công chính, không giấu diếm chút nào, không sợ hãi.

Tất cả nhưng điều này, đủ để ngăn chặn tất cả hoài nghi của mọi người.

Bùi Anh Duy lúc này thật sự rất nghiêm túc.

Lúc này, tất cả những phóng viên trong hội trường đều bị ảnh hưởng bởi sự nghiêm túc đó, nhất thời không một ai lên tiếng.

Đoạn video đó rất nhanh đã được phát trên trang web chính thức của đồn cảnh sát, các phóng viên đều đã rất quen thuộc với những trang web này, bởi vậy rất nhanh có thể tìm thấy và mở đoạn video ra.

Có tên phóng viên nhìn thấy Tô Nghiên Nghiên tìm không thấy trang web liền giúp cô mở ra.

Bàn tay run rẩy của Tô Nghiên Nghiên ấn mở đoạn video.

Bên trong đoạn video bắt đầu là hình ảnh Tô Khiết đang đi xuống lầu, Tô Nghiên Nghiên đang núp ở trong góc nhìn ra, khi Tô Khiết chuẩn bị rời đi, Nghiên Nghiên bỗng nhiên bước ra chặn Tô Khiết lại.

Hệ thống giám sát nhà họ Tô đã được lắp đặt từ nhiều năm trước, đó là loại chỉ nhìn thấy hình ảnh nhưng không nghe được âm thanh.

Nhưng, chỉ cần nhìn thấy hình ảnh này cũng đủ để mọi người biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Tô Khiết hiển nhiên không để ý tới Nghiên Nghiên, nhưng cô ta lại cứ bám lấy, theo sát Tô Khiết.

Điều này so với lời khai lần trước của Nghiên Nghiên hoàn toàn không giống nhau.

Tô Nghiên Nghiên nói rằng chính Tô Khiết chủ động mời cô ra ngoài ăn tối.

Nhưng, có thể nhìn thấy rất rõ ràng, Tô Khiết từ đầu đến cuối không hề có ý mời Tô Nghiên Nghiên đi ăn, hơn nữa lúc cô bước xuống lầu, Nghiên Nghiên đã núp sẵn ở trong góc, chỉ riêng điểm này thôi đã thấy rất khả nghi rồi.

Chương 1460
“cô Tô, lần trước cô nói buổi tối hôm đó là do Tô Khiết mời cô đi ăn bữa tối, nhưng sự thật theo tôi thấy hình như không phải vậy? cô Tô có thể cho chúng tôi lời giải thích không?” Đoạn video không dài, mọi người xem xong liền mau chóng chạy đến trước mặt Tô Nghiên Nghiên, trực tiếp phỏng vấn.
Tô Nghiên Nghiên xem xong đoạn video đó nhất thời bị sốc, cô vẫn chưa hoàn hồn lại thì đã bị tên phóng viên kia phỏng vấn, bàn tay cô run lên, điện thoại trong tay cũng rơi xuống đất.
“Đây đều là giả, là giả, đoạn video này là giả, đều là do bọn họ dựng nên.” Lưu Vũ đứng đằng sau kịp thời phản ứng, lớn tiếng nói.
“Có phải là giả hay không, chúng tôi ai cũng có mắt đều có thể nhìn ra, không cần phải nhờ đến bà Lưu dạy chúng tôi.” Lúc này đám phóng viên nghe thấy lời nói của Lưu Vũ liền không khách khí tức giận nói.
“Với sự bảo đảm của Tiêu Chính, Cảnh sát Bùi lại trực tiếp phát trên trang web chính thức, đủ để xác nhận rằng đoạn video này là thật, đương nhiên chúng tôi cũng có cách nhìn nhận của mình, chúng tôi đều có thể xác nhận đoạn video này là thật, vậy nên chỉ muốn mời cô Tô giải thích một chút rốt cuộc chuyện này là sao?”
“Tôi, tôi…” Lần này, Tô Nghiên Nghiên thật sự bị hoảng loạn, cô ta muốn lợi dụng sức mạnh của phương tiện truyền thông để đối phó lại với Tô Khiết, nhưng nếu không sử dụng tốt thứ này ngược lại sẽ làm hại chính mình.[ngôn tình]
]
“cô Tô rõ ràng là đang nói dối, từ đầu tới cuối cô liên tục lừa dối chúng tôi.”
“cô Tô tại sao lại phải nói dối? Tại sao lại nói dối giới truyền thông?”
“Chính bởi vì cô Tô nói dối lừa gạt chúng tôi, khiến chúng tôi đều viết những tin tức giả.”
“cô Tô, xin hãy cho chúng tôi một lời giải thích hợp lí.”
“cô Tô, cô ngay từ đầu đã hãm hại Tô Khiết sao?”
Phóng viên chưa bao giờ là một nghề nhẹ nhàng, bọn họ sau khi nhận ra sự thật liền trở nên hung hãn.
Bùi Anh Duy sau khi đã công bố video, vẫn tiếp tục xem kịch hay, rõ ràng anh ta thật sự càng xem màn kịch này càng thấy rất hấp dẫn.
Việc này thật nhẹ nhàng, ngay cả việc thẩm vấn cũng không cần anh tốn sức, sau này nếu lại có chuyện tốt như vậy nhất định phải khiến cậu ba nhà họ Nguyễn giữ lại cho anh!!
“Không, không, tôi không có, tôi không có hãm hại Tô Khiết, sự thật là Tô Khiết sai khiến người khác bắt cóc tôi.” Tô Nghiên Nghiên lúc này cảm thấy cả người lạnh toát, sợ muốn chết, nhưng cô vẫn cắn răng không dám thở mạnh.
“Vậy cô Tô tại sao lại nói dối, cô không những nói dối giới truyền thông còn nói dối cảnh sát, chuyện này cô không thể giải thích đúng không?”
“Từ video có thể nhìn thấy Tô Khiết lúc bước xuống lầu, cô đã trốn ở trong góc, xin hỏi cô lúc đó đang muốn làm gì vậy?”
“Tôi không có nói dối, tôi không có.” Tô Nghiên Nghiên thầm thở dài: “Tôi lúc đó vừa mới từ từ bên ngoài trở về, vừa hay nghe thấy có tiếng chân đang bước xuống lầu, cứ tưởng là mẹ tôi, tôi sợ mẹ phát hiện tôi về muộn sẽ mắng tôi, vậy nên tôi mới trốn đi như vậy.”
Tô Nghiên Nghiên ứng biến rất nhanh nhẹn. với lí do này khá hợp lí.
“Sau đó, tôi nhìn thấy người bước xuống lầu là Tô Khiết, tôi đương nhiên không cần phải sợ nữa rồi, không cần trốn nữa, tôi liền bước ra ngoài.” Tô Nghiên Nghiên tiếp tục tự biên, hơn nữa việc biên tập càng trở nên mượt mà hơn.
“Ý của cô Tô là lúc đó vừa mới từ bên ngoài về, vậy cô tại sao lại cùng với Tô Khiết ra ngoài chứ?” Tên phóng viên đó rõ ràng không phải người dễ dàng tin tưởng như vậy.
Chương 1461

“Tôi, tôi, tôi là vì lo cho cô ấy, lo cô một mình ra ngoài vào tối muộn như vậy rất nguy hiểm, vì vậy tôi mới theo cô ấy ra ngoài, tôi không ngờ rằng cô ấy lại sai người bắt cóc tôi.”

Tô Nghiên Nghiên thật sự rất lợi hại, cứng rắn làm tròn lời nói.

“cô Tô lần trước từng nói, mối quan hệ giữa cô và Tô Khiết thực sự không tốt, vậy nên sự quan tâm của cô khiến chúng tôi có chút nghi ngờ, hơn nữa ý của cô là tình cờ gặp Tô Khiết, Tô Khiết cũng không biết cô đã về làm sao có thể sai người bắt cóc cô? Hơn nữa Tô Khiết nếu như thật sự muốn bắt cóc cô vậy khi lúc cô trở về liền bắt cóc luôn không phải là tốt hơn sao?” Tên phóng viên đó lại trực triếp vạch trần lời nói dối của Tô Nghiên Nghiên.

Lời nói dối vẫn chỉ là lời nói dối, dù tốt đến đâu cũng không thể trở thành sự thật.

“Tôi cũng không biết tại sao Tô Khiết lại có sự sắp xếp như vậy, cô ấy có thể là biết tôi về rồi, vậy nên mới cố ý xuống lúc đó.” Tô Nghiên Nghiên vẫn còn muốn ngụy biện cho mình.

“cô Tô, theo video mà chúng tôi khôi phục lại được, ngày hôm qua cô ở nhà cả ngày, không hề ra ngoài.” Bùi Anh Duy lại lần nữa mở miệng, chỉ một câu, hoàn toàn chặn đứng mọi lời nói dối của Tô Nghiên Nghiên.

“Vậy nên, cô Tô từ đầu tới cuối đều nói dối, không có một câu nói thật nào.” Đám phóng viên nghe thấy lời nói của Bùi Anh Duy đều nhìn về Nghiên Nghiên, rõ ràng đang chế nhạo.

“Do đó, cô Tô là cô ý hãm hại Tô Khiết.” Bùi Anh Duy nhìn Tô Nghiên Nghiên, ánh mắt hiển nhiên càng thêm phần lạnh lùng.

“Không, không phải, không phải tôi cô ý hãm hại Tô Khiết, tôi không có.” Tô Nghiên Nghiên lắc đầu nguầy nguậy, lúc này cô ta thật sự thấy sợ hãi, sợ muốn chết.

“Vậy cô Tô hãy giải thích tại sao lại có chuyện này?” Một phóng viên lại nhấn mạnh thêm câu hỏi.

“Tôi không biết, tôi không biết, tôi không biết gì cả, cả người tôi rất đau, rất đau.” Tô Nghiên Nghiên không thể tiếp tục nói thêm được điều gì liền giả vờ đau đớn, không, thực tế trên cơ thể của cô ở khắp mọi nơi đều bị thương, cô ta thực sự rất đau, cô ta đã uống thuốc giảm đau khi đến đây, bây giờ thuốc đã hết tác dụng, cơn đau trong người cô ta lại ập đến.

Đương nhiên, lúc này Tô Nghiên Nghiên cũng có rất nhiều lớp giả bộ, giả bộ để được đồng tình, được thương xót, hiện tại cô ta cũng chỉ có thể lợi dụng điểm này.

“Mẹ, con đau quá, con thật sự rất đau, có phải con sắp chết hay không, mẹ, mẹ đưa con tới bệnh viện đi, đưa con tới bệnh viện.” Tô Nghiên Nghiên tóm lấy tay Lưu Vũ, rồi lo lắng hét lên, bây giờ cô ta chỉ muốn mau chóng trốn đi.

“Được, được, mẹ đưa con đi bệnh viện, đưa con đi bệnh viện.” Lưu Vũ cũng không muốn nhanh chóng rời khỏi đây, bà ta gật đầu lia lịa, rồi đẩy Tô Nghiên Nghiên rời đi.

“Lưu Vũ, bà không thể rời đi, chuyện bà thông đồng với bọn bắt cóc…”

“Tôi không có, tôi không có, mấy người đừng có vu hãm tôi.” Lưu Vũ vừa nghe vậy, thì lập tức nóng nảy, hét lên một cách hung tợn.

“Ở đây chúng tôi có một ít video sau khi khôi phục lại, tất cả đều là bằng chứng về việc bà thông đồng với bọn bắt cóc.” Bùi Anh Duy nhìn bà ta, trong đôi mắt lạnh lùng không có nhiều cảm xúc.

Cậu ba nhà họ Nguyễn đã giao phó anh phải khôi phục tự do cho người phụ nữ của anh ta càng nhanh càng tốt, cho nên, tất nhiên Bùi Anh Duy không thể để Lưu Vũ cứ như vậy mà rời đi.

Theo thủ tục chính thức, là cần phải xét xử từng bước một, thế nhưng nếu xét xử từng bước, thì chắc chắn Tô Khiết sẽ không được lấy lại tự do nhanh chóng như vậy.

Lúc này đây, Bùi Anh Duy không đăng video lên mạng mà để cảnh sát xung quanh sử dụng máy tính để cho mọi người xem.

Anh ta mở đoạn video đầu tiên, liếc nhìn Lưu Vũ: “Trong đoạn video này, bà đã mở cửa xe của Tô Khiết vào chiều hôm qua, sau đó lái xe của Tô Khiết đi. Xin hỏi bà Lưu Vũ, vì sao bà phải lén lái xe của Tô Khiết đi?”
Chương 1462
Lúc Lưu Vũ nhìn thấy đoạn video này, khuôn mặt của bà ta càng trở nên khó coi hơn.
“Tôi, tôi, bởi vì tình hình kinh tế gần đây của tôi khá khó khăn, cho nên tôi mới lén bán xe của Tô Khiết đi.” Trong video có hình ảnh rất rõ ràng, cho nên Lưu Vũ vốn không có cách nào phủ nhận được.
Đương nhiên Lưu Vũ biết trộm đồ là đáng hổ thẹn, nhưng dù sao nó vẫn nhẹ tội hơn việc cấu kết với kẻ bắt cóc để bắt cóc Tô Khiết nhiều.
Dù sao thì việc bà ta lấy trộm xe cũng không thể chứng minh rằng bà ta sai người đi bắt cóc.
Chỉ là bà ta không hiểu, rõ ràng bà ta đã xóa video rồi, tại sao nó lại được khôi phục lại hết?
Tuy nhiên, chuyện Lưu Vũ từng làm chính bà ta biết rõ ràng, cho nên, bà ta biết video này là thật.
Đúng là thật sự có người khôi phục video bà ta đã xóa đi.
Về đoạn video đầu tiên này, lời giải thích của Lưu Vũ là trộm xe để bán lấy tiền, điều này tương đương với việc thừa nhận đoạn video đó là thật.
Sâu trong con ngươi của Bùi Anh Duy ẩn chứa một nụ cười lạnh lùng, không thể không nói tính toán của cậu ba nhà họ Nguyễn thật đúng là không chê vào đâu được, không phải, phải nói là chẳng những cậu ba nhà họ Nguyễn tính toán không chê vào đâu được, lại còn có thể biết trước.
Tất cả những điều này đã được cậu ba nhà họ Nguyễn đoán chắc.
Video đầu tiên chỉ là giới thiệu, video thứ hai mới là trọng điểm…
“Còn có một đoạn video nữa. Trong đoạn video này, bà dẫn theo hai bọn bắt cóc đeo mặt nạ đi lên tầng, sau đó bà để chúng trốn trong phòng của Tô Khiết…” Bùi Anh Duy lại mở ra một video khác.
Trong video, Lưu Vũ dẫn hai người đàn ông đeo mặt nạ đi vào nhà của nhà họ Tô từ cửa sau, và đi lên tầng từ cầu thang sau, sau đó Lưu Vũ để hai người đàn ông đeo mặt nạ đi vào một căn phòng.
Hai người đàn ông đeo mặt nạ trong video lúc này giống như đúc những tên đàn ông Tôh hạ tàn nhẫn Tô Nghiên Nghiên trong video lúc trước.
Cho nên đoạn video này đủ để chứng minh Lưu Vũ có cấu kết với bọn bắt cóc, nếu không vì sao bà ta phải đưa bọn bắt cóc vào trong nhà? Còn để bọn bắt cóc vào phòng của Tô Khiết?
“Không có, không có, tôi không có, đây là giả, đây là giả, đây là do mấy người ngụy tạo.” Lưu Vũ kinh sợ, hoàn toàn kinh sợ.
Sau khi Lưu Vũ lấy lại tinh thần, bà ta điên cuồng gào thét, gào thét muốn nói cho mọi người biết video này là giả.
Bà ta vốn không mang hai tên bắt cóc lên tầng, bà ta chỉ nói cho bọn họ về vị trí phòng của Tô Khiết, để chính họ tự đi lên.
Đây chính là nhà họ Tô, nên làm sao bà ta có thể đần đến mức trực tiếp mang theo hai người đến phòng của Tô Khiết như vậy được.
Hơn nữa, lúc đó rõ ràng hai người kia đều tránh khỏi theo dõi.
Video này là giả, Lưu Vũ biết rất rõ ràng video này là giả, nên bà ta mới lớn tiếng hô.
Thế nhưng, bởi vì lúc trước bà ta kêu ca quá nhiều, nên mọi người vốn cũng không tin bà ta.
Mà Bùi Anh Duy cũng không cho bà ta cơ hội kêu oan, bởi vì trong lòng Bùi Anh Duy biết rõ đoạn video này là giả.
Đúng, đây là video giả do Tiêu Chính luôn công bằng và nghiêm khắc thực hiện.
Không có nhiều người có thể mời được Tiêu Chính lắm, nhưng người có thể khiến cho Tiêu Chính làm giả video, đoán là cũng chỉ có một người như vậy – đúng vậy, người đó chính là cậu ba nhà họ Nguyễn.
Nói thật, Bùi Anh Duy cũng không biết cậu ba nhà họ Nguyễn làm như thế nào để Tiêu Chính đáp ứng, nói chung, anh ta cảm thấy việc này rất bí ẩn.
Chương 1463

Tuy nhiên, chuyện này đích xác là do Lưu Vũ làm, nên cũng không tính là oan uổng cho bà ta.

Bùi Anh Duy không dây dưa nhiều ở đoạn video này, anh ta nhanh chóng mở một video khác ra.

Đoạn video này là sau mười hai giờ đêm qua, Tô Trung Dung cùng Lưu Vũ bí mật quan sát bên ngoài qua khe cửa, Tô Khiết đi ra từ trong phòng ông cụ Tô, bọn họ nhanh chóng đóng cửa phòng, cảnh này vừa nhìn đã biết là trong lòng bất chính.

Tuy nhiên, so với video trước, video này quá đơn giản.

“Còn có một video cuối cùng này, video này là quản gia của nhà họ Tô dùng điện thoại di động quay, video này có thể nghe được tiếng đối thoại, mấy người có thể nghe xem.” Bùi Anh Duy mở video cuối cùng ra.

Video cuối cùng này là khi Tô Khiết đi tìm Lưu Vũ vào sáng hôm nay.

Trong video, mọi người có thể nghe rõ ràng cuộc đối thoại giữa Tô Khiết cùng Lưu Vũ.

Trong video, có thể nghe được rõ ràng Lưu Vũ thừa nhận bà ta sai người bắt cóc Tô Khiết.

Tuy nhiên, ngay cả như vậy, Tô Khiết vẫn đang nghĩ biện pháp cứu Tô Nghiên Nghiên, đồng thời ép tất cả video về Tô Nghiên Nghiên xuống.

“Tôi tin rằng mọi người bây giờ đã biết chuyện gì đang xảy ra, Lưu Vũ thông đồng với bọn bắt cóc vốn muốn bắt cóc Tô Khiết, thế nhưng bọn bắt cóc này đã trói lầm người, trói Tô Nghiên Nghiên đi, chuyện này là nhờ có Tô Khiết báo cảnh sát, nên cảnh sát chúng ta mới có thể cứu Tô Nghiên Nghiên ra nhanh như vậy.” Lúc này, Bùi Anh Duy mới nói rõ mọi chuyện, nhiều chứng cứ trước mặt như vậy, nên lời anh ta nói tất nhiên không ai hoài nghi.

Lời nói của Bùi Anh Duy dừng lại, anh ta đưa mắt sang nhìn Lưu Vũ, sau đó lại chậm rãi nói từng chữ: “Lúc đó, Tô Khiết đang sốt ruột muốn cứu người, cho nên đi hỏi Lưu Vũ, vì muốn có một chút tin tức về thủ phạm, và hy vọng có thể mau nghĩ cách cứu Tô Nghiên Nghiên ra, lúc đó rõ ràng Lưu Vũ biết Tô Khiết làm những thứ này là để cứu Tô Nghiên Nghiên, thế nhưng tin tức bà ta cho Tô Khiết lại là tin giả, và vì Lưu Vũ cung cấp tin tức giả, nên đã trì hoãn cảnh sát một thời gian rất dài, dẫn đến trì hoãn thời gian cứu viện, cũng làm cho Tô Nghiên Nghiên bị thương nặng hơn.”

Lúc này, lời nói này của Bùi Anh Duy là nói cho các vị ký giả nghe, nhưng cũng nói cho Tô Nghiên Nghiên nghe.

Tô Nghiên Nghiên nghe Bùi Anh Duy nói vậy, thì trực tiếp kinh sợ, ánh mắt cô ta nhanh chóng nhìn chằm chằm về phía Lưu Vũ đầy khó tin, Tô Nghiên Nghiên không thể tin được đây là sự thật!

Không thể tin được ở tình huống như vậy mà mẹ của cô ta lại không nghĩ biện pháp cứu cô ta!

“Trời ơi, tại sao trên đời này lại có thể có người mẹ như vậy? Điều này quá tàn nhẫn.”

“Đúng thế, bà ta là hoàn toàn không quản sống chết của con gái mình.”

“Nhưng ngược lại, Tô Khiết luôn nghĩ cách cứu Tô Nghiên Nghiên, tuy hai mẹ con họ hại Tô Khiết như thế, mà Tô Khiết vẫn có một tấm lòng nhân hậu, trong hoàn cảnh đó, cô ấy vẫn một lòng muốn cứu người.”

“Xem ra Tô Khiết đúng là vô tội, hơn nữa còn rất lương thiện, chỉ tiếc hai mẹ con này lại không biết cảm ơn, còn nói xấu Tô Khiết như vậy, thực sự là quá ghê tởm.”

Mọi người bắt đầu anh một câu tôi một câu nghị luận.

“Tại sao lại muốn làm chuyện này? Tại sao? Bác sĩ nói, nếu sớm hơn, thì chân của con có lẽ đã không bị tàn tật.” Nghe mọi người nói, Tô Nghiên Nghiên lập tức suy sụp.

Tô Nghiên Nghiên không thể tin được mẹ cô ta lại không để ý tới sống chết của cô ta.

Chân của cô ta! Nếu tới sớm một chút nó sẽ không bị phế đi, đây chính là điều Tô Nghiên Nghiên quan tâm nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK