Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1504


Hiện tại trong mắt của anh, trong lòng anh chỉ có cô, một tiểu yêu tinh đang dụ dỗ anh.


“Tô Khiết, lửa do em đốt, tự em phải phụ trách.” Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, giờ phút này trong đôi mắt thâm thuý đã nổi lửa.


Lửa này là do cô đốt, cho nên, cô phải phụ trách dập lửa, mặc kệ cô có mục đích khác hay không, anh đều không có ý sẽ bỏ qua cho cô.


“Vâng, em phụ trách dập lửa.” Khóe môi của Tô Khiết hơi cong lên, cười khẽ một tiếng, lửa này do cô cố ý khơi lên, cho nên, cô sẽ phụ trách dập lửa!


“Tô Khiết, đừng hối hận.” Khóe môi của Nguyễn Hạo Thần khẽ cong lên, sau một giây, anh trực tiếp đặt cô ở trên tường của nhà tắm, hung hăng hôn lên cô.


Không hối hận, giờ phút này, Tô Khiết đã bị anh hôn, cho nên, những lời này chỉ có thể nói ở trong lòng.


Cô sẽ không hối hận, cô chỉ cảm thấy rất may mắn, đặc biệt may mắn. may mắn ông trời cũng không tàn nhẫn như vậy.


Vốn dĩ, Tô Khiết quả thật không hối hận, nhưng về sau, cô hối hận rồi, thật sự hối hận.


Nguyễn Hạo Thần quả thật không phải là người, sau khi anh điên cuồng quả thật khiến cho người ta không thể chịu được, về sau đó, mặc kệ cô có câu xin như thế nào, anh đều không có ý nghĩ bỏ qua cho cô.


Tô Khiết cũng không biết mình đã ngủ như thế nào, trước khi ngủ cô đã nhìn thấy bầu trời bên ngoài đã đen rồi, cô cũng không biết đã mấy giờ rồi, nhưng chắc chắn là đã rất muộn, cô nghĩ đến hai bé con, đột nhiên cảm thấy rất có lỗi với hai bé con ở nhà cô, cô vẫn muốn trở về nhà nhìn hai bé con.


Nhưng mà, đôi mắt của cô không mở ra được nữa.


Nguyễn Hạo Thần nhìn cô đang ngủ say, trong đôi mắt ẩn chứa vài phần cảm xúc phức tạp, hôm nay cô thực sự rất kì lạ, nhưng anh thích, nếu như về sau mỗi lần cô đều như vậy, thì anh rất hài lòng.


Nguyễn Hạo Thần ôm cô vào ngực, ôm cô thật chặt, cũng chậm rãi ngủ thiếp đi.


Ngày thứ hai, Nguyễn Hạo Thần bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.


Nguyễn Hạo Thần mở to mắt, nghe được là tiếng chuông điện thoại của cô, lúc này điện thoại của cô đang đặt ở dưới gối đầu của anh, có thể là tối hôm qua không biết làm sao lại để ở đó.


Cho nên, âm thanh lúc này anh nghe thấy, nhưng Tô Khiết không nghe thấy, Tô Khiết đang ngủ say, hôm qua thực sự cô đã quá mệt mỏi rồi.


Nguyễn Hạo Thần sợ đánh thức cô, cho nên trực tiếp lấy điện thoại của cô ra, sau đó nghe máy.


“Khiết Khiết.” Điện thoại vừa kết nối, đã nghe được giọng nói của một người đàn ông truyền đến.


Giọng nói của đàn ông… Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.


Nghe được giọng nói của người đàn ông lại thân thiết gọi Khiết Khiết như vậy, đôi mắt của Nguyễn Hạo Thần hơi nhíu lại.


Nhưng, anh chợt phát hiện ra giọng nói của người đàn ông này rất quen thuộc, rất giống như ai đó.


Bình thường, cả anh và Nguyễn Bạc Vệ đều ít nói, giờ phút này lại thông qua điện thoại, âm thanh cũng có thay đổi, nhưng Nguyễn Hạo Thần vẫn nghe được giọng nói đó giống với giọng của Nguyễn Bạc Vệ.


Nhưng, vì sao Nguyễn Bạc Vệ lại gọi điện thoại cho Tô Khiết? Hơn nữa còn trực tiếp kêu là Khiết Khiết?


Đôi mắt của Nguyễn Hạo Thần hơi trâm xuống, không nói chuyện.


Nguyễn Bạc Vệ cho là Tô Khiết không nguyện ý nói chuyện với ông ta, dù sao thái độ hôm qua của Tô Khiết với ông ta cũng không tốt lắm.


Cho nên, Nguyễn Bạc Vệ cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp nói: “Khiết Khiết, đã có kết quả giám định ADN, cháu không phải con gái của bác.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK