“Giải quyết theo trình tự? Cần phải công chính nghiêm minh? Lúc đầu vụ án này đưa đến tay Vân Thành đã không hợp lý, Vân Thành có địa vị cao trong tám gia tộc lớn, nhưng nó không phải phá án, phá án phải có người chuyên phá án xử lý, nhưng cho dù chuyện này không hợp lý, vì lợi ích của tám gia tộc lớn, vì cái chết của những người kia, nhà họ Đường chúng tôi không hề từ chối nửa lời.” Ông cụ Đường nhìn về phía ông ta, con ngươi càng thêm cười lạnh, lại có sự chính trực làm cho người khác không thể không thuyết phục.
“Không phải là vì không còn cách nào khác sao? Những người đó không giải quyết được, năng lực của Vân Thành lại mạnh, người tài giỏi thường phải làm nhiều việc, tôi cũng muốn cho Vân Thành một cơ hội.” Trong lòng Cung tông trưởng không vui nhưng trên mặt lại nói rất dễ nghe.
“Hừ.” Ông cụ Đường hừ lạnh một tiếng: “Năng lực của Vân Thành mạnh nhưng nó không biết phá án, nó không biết nhưng vẫn muốn giải quyết vấn đề, cho nên Vân Thành đã mời người chuyên phá án đến đây. Nhưng Cung tông trưởng lại tìm mọi cách ngăn cản? Rốt cuộc Cung tông trưởng muốn làm cái gì? Cậu có muốn mời ông Viên đến đây phân xử hay không?”
Ông Viên không thuộc tám gia tộc lớn nhất, nhưng ông Viên có thân phận đặc biệt, có thể xen vào chuyện của tám gia tộc lớn của bọn họ.
Đôi khi lời nói của ông Viên còn có trọng lượng hơn Cung tông trưởng.
“Ông cụ Đường, Cung tông trưởng không phải cố ý ngăn cản, mà là tình hình nghiêm trọng, Cung tông trưởng không thể không quan tâm, chúng tôi có bằng chứng và nhân chứng về việc Đường Thúy Nhi và tổ chức Hồng Hổ hợp tác với nhau, cũng có ảnh chụp cô ta tiếp xúc với tổ chức Hồng Hổ.” Cố Chính Tuần tìm cơ hội, cầm ‘chứng cứ’ đi tới trước mặt ông cụ Đường.
Tô Khiết thầm cười lạnh, nhà họ Cố đúng là đê tiện, không biết xấu hổ!!
Bọn họ làm giả ‘chứng cứ’, nhưng lại nói hợp tình hợp lý như thế?
Ông cụ Đường nhìn Cố Chính Tuần một cái, sau đó đưa tay cầm ‘chứng cứ’ trong tay Cố Chính Tuần, ông cụ không thèm nhìn một chút, sau đó ném vào mặt của Cố Chính Tuần ở trước mặt mọi người.
Lần này thật sự rất mất mặt, hơn nữa ông cụ Đường dùng toàn bộ sức lực, ‘chứng cứ’ kia lập tức đập vào mặt Cố Chính Tuần, sau đó rơi lả tả xuống đất.
Ông cụ Đường vẫn luôn hiền lành, không ai ngờ được lần này ông cụ Đường tức giận như vậy, không hề nể mặt như thế, làm cho Cố Chính Tuần bối rối!!
Chuyện này làm cho Cố Chính Tuần thật sự bối rối!!
Cho dù nói thế nào, nhà họ Cố bọn họ không hề thua kém nhà họ Đường, Cố Chính Tuần này cũng không hề thua xa Đường Vân Thành, anh ta chưa từng chịu nhục nhã như thế?!
Hơn nữa bây giờ có nhiều người đang nhìn, ông cụ Đường lại đối xử với ông ta như vậy, cục tức này Cố Chính Tuần không nuốt trôi được.
Mặt của Cố Chính Tuần trở nên rất khó coi trong tích tắc, nhưng mà ông ta vẫn phải nhịn xuống, ông ta cũng không thể nào làm căng với một ông cụ trước mặt mọi người.
Tô Khiết nhìn thấy thì không nhịn được cười, đương nhiên là cười trong âm thầm, ông cụ thật bá đạo, thật hả giận, thật sảng khoái.
“Ông cụ Đường, bây giờ bằng chứng rõ ràng, cụ gấp cũng không có ích gì.”
Cố Chính Tuần kiềm chế cơn giận, nhưng mà lúc này lời nói của ông ta đã không còn cung kính giả vờ như trước kia nữa, ngược lại còn có chút khiêu khích.
Ý nghĩa trong lời nói đã rất rõ ràng, ở chỗ ông ta có bằng chứng, ông cụ Đường muốn làm càn thêm cũng không có ích gì.
Bằng chứng là bằng chứng.
“Bằng chứng rõ ràng? Cậu dám chắc rằng những bằng chứng này đều là thật cả? Cố Chính Tuần, hôm nay đứng trước mặt mọi người, nếu như cậu bảo đảm những bằng chứng này đều là thật, nhà họ Đường ta từ nay ẩn dật.”
Chương 1082
Ông cụ Đường nhìn ông ta, đôi mắt híp lại, lúc nói ra những lời này càng khiến mọi người kinh ngạc.
Nhà họ Đường ẩn dật? Đây là một chuyện cực kì lớn!
Mắt của Cố Chính Tuần nhanh chóng chớp một cái, khóe môi khẽ động, hình như muốn mở miệng.
“Nhưng mà, nếu như cậu không thể chứng minh được những bằng chứng này là thật, thì nhà họ Cố của cậu từ nay phải hoàn toàn rút lui.”
Ông cụ Đường nhìn thấy dáng vẻ của Cố Chính Tuần, đôi mắt như đang cười khẩy, lại nhanh chóng bổ sung thêm một câu!!
Lời nói sắp tuôn ra khỏi miệng Cố Chính Tuần liền nghẹn lại, không nói được nửa lời.
“Cố Chính Tuần, cậu có dám không?” Nhìn dáng vẻ khiếp sợ của Cố Chính Tuần, trong lòng ông cụ Đường chỉ thấy trơ trẽn. Người nhà họ Cố đều vậy, ai nấy đều khiếp sợ, chỉ nhìn thôi cũng làm người ta thấy phiền.
“Việc này còn cần phải điều tra tỉ mỉ, tôi sao dám nói linh tinh.” Lúc này, Cố Chính Tuần bị ông cụ Đường dồn đến tình cảnh rất lúng túng, nhưng ở trước mặt của mọi người, ông ta lại phải trả lời. Lúc này ông ta nói vậy, rõ ràng là từ chối.
Hơn nữa, lời này thật sự chẳng có chút sức thuyết phục nào, nghe đều giống như ngụy biện.
“Cậu điều tra tỉ mỉ cái rắm à? Cậu lớn như thế, có thể không nhìn ra được những thứ này là thật hay giả sao? Mắt cậu mọc ra để làm gì? Để thở à? Cậu còn nói gì mà điều tra tỉ mỉ với tôi, cậu tính lừa ai hả?” Bình thường ông cụ Đường rất dễ nói chuyện, nhưng lúc này lại nói ra từng câu tàn nhẫn, từng lời độc địa.
Cố Chính Tuần thầm hít sâu một hơi, môi mấp máy nhưng vẫn không nói được nửa lời.
Thật ra với tình hình lúc này, mọi người ở đây đều hiểu rõ, sợ rằng chứng cứ trong tay Cố Chính Tuần là giả tới không thể giả hơn. Bởi vì chỉ cần có chút sự thật, lúc này Cố Chính Tuần sẽ không im hơi lặng tiếng như vậy.
Chỉ cần có thể lấy ra chút gì đó để nói, Cố Chính Tuần sẽ không kìm nén như vậy.
Từ trước tới nay, nhà họ Cố đều là được lý không tha người!
“Cậu cầm một đống thứ giả tới không thể giả hơn này tới đây để bắt người à? Cậu đúng là có bản lĩnh đấy! Ai cho cậu lá gan này chứ?” Ông cụ Đường đã sớm biết đây là âm mưu của nhà họ Cố, lúc này thấy dáng vẻ của Cố Chính Tuần như vậy, sắc mặt lại càng thêm lạnh lùng.
“Mà cậu không hề nhìn qua, cũng không hỏi thử, liền hồ đồ theo cậu ta à?” Ông cụ Đường nhìn sang họ Cung, trên mặt rõ ràng càng tức giận hơn.
“Chuyện này có liên quan đến tổ chức Hồng Hổ, cho nên chúng tôi nhất định phải cẩn thận chú ý mới được.” Họ Cung cảm giác có chút oan uổng, không nhịn được trả lời một câu.
“Chuyện liên quan đến tổ chức Hồng Hổ à? Vậy tôi hỏi cậu, bây giờ con nhóc Đường đang điều tra vụ gì?” Trong đôi mắt híp lại của ông cụ Đường có phần lạnh lẽo. Đến lúc này, người này còn không biết sai à?
Cung: “. . .”
”Vụ án mà cô nhóc Đường điều tra lần này là vụ tổ chức khủng bố tàn nhẫn nhất, mấy người, ai cũng biết, ai cũng rõ, chuyện này ai cũng có thể chứng minh được.”
”Nhưng cái gọi là chứng cứ của mấy người đâu? Ngay cả đến bản thân tên họ Cố cũng không thể chứng minh được là thật, tên họ Cung biết nặng nhẹ, biết nhanh biết chậm, mấy người hiểu không?” Ánh mắt ông cụ Đường quét qua mọi người một lần, sắc mặt trầm xuống rõ ràng: ”Ba năm liền, ba trận tập kích tàn bạo liên tiếp xảy ra, chúng ta đã chết bao nhiêu người rồi? Nếu không giải quyết nhanh vụ án, người của ta sẽ lại tiếp tục bị giết. Ai trong các anh sẽ chịu trách nhiệm?”
Nhất thời tên họ Cung không dám nói gì nữa.
Chương 1083
Cố Chính Tuần tất nhiên cũng không dám lên tiếng, Cố Chính Minh đứng sau Cố Chính Tuần tiến lên gần tay anh ta và viết một chữ lên mu bàn tay.
Ánh mắt Cố Chính Tuần sáng lên, cuối cùng vẫn ngẩng đầu lên hướng về phía ông cụ Đường trầm giọng nói:
”Ông cụ, đây là chứng cứ Hạ Bình Viễn trình lên, Hạ Bình Viễn là cháu trai của Hạ Chuẩn, tên tội phạm đó khai ra cô Đường là hắn tự mình tra hỏi, cho nên chúng ta không thể không điều tra.” Kế hoạch ban đầu của nhà họ Cố là sau chuyện này để Hạ Bình Viễn làm vật thế tội, tuy chuyện này không thành công nhưng vật thế tội kia hữu dụng.
“Được, vậy chuyện này giao cho Hạ Chuẩn đi điều tra, đợi tra ra kết quả rồi nói.” Ông cụ Đường cười lạnh, ánh mắt giống như nhanh chóng quét qua Cố Chính Minh, thủ đoạn nhỏ này của bọn họ có thể qua được mặt ông ư?
Nếu bọn họ muốn kéo Hạ Chuẩn vào, để ông ta làm theo ý họ, đến lúc đó lo lắng e là chính nhà họ Cố bọn họ rồi.
Hạ Chuẩn nổi tiếng là vô tình, độc ác, nếu để Hạ Chuẩn tra ra được gì đó thì chắc chắc sẽ cắn nhà họ Cố không buông, ai cũng không cản được.
Người bên cạnh Đường Vân Thành cơ trí, nghe thấy lời của ông cụ Đường lập tức quỳ xuống nhặt ‘chứng cứ’ mà ông cụ Đường vừa ném xuống đất.
”Tôi sẽ đưa những thứ này qua cho Hạ Chuẩn để Hạ Chuẩn tra rõ ràng.” Người của Đường Vân Thành vội vàng nhặt những tư liệu trên mặt đất, định cầm nó đi.
”Chuyện này cứ để Chính Minh đi điều tra đi, người của tổ chức Hồng Hổ cũng là người của cậu ta bắt.” Cố Chính Tuần sau khi hồi thần, nhanh chóng đưa tay ra muốn cầm văn kiện.
Ông ta chắc chắn không thể nào để người khác mang những tư liệu này giao cho tên họ Hạ được.
”Người của cậu ta? Ai là người của cậu ta? Từ trên xuống dưới ở dây đều là người của bát đại gia tộc chúng ta, từ lúc nào mà thành người của Cố Chính Minh thế?” Một câu của ông cụ Đường trực tiếp giết chết lời nói của Cố Chính Tuần.
Lúc ông cụ Đường nói lời này, cây gậy trong tay giơ lên hướng về phía Cố Chính Tuần.
Cố Chính Tuần cho là ông cụ Đường muốn đánh ông ta nên tránh đi theo bản năng.
”Cậu trốn cái rắm à, cậu nghĩ cái gậy này của tôi ai cũng đánh chắc? Phải là người của nhà họ Đường hoặc người đặc biệt quan trọng với tôi mới xứng để tôi dùng cây gậy này, Cố Chính Tuần cậu cũng xứng? Tôi còn sợ bẩn gậy của tôi! Cậu đường đường là một tên đàn ông mà chẳng khác gì một kẻ nhát gan.” Ông cụ Đường thấy dáng vẻ của Cố Chính Tuần, trên mặt lộ ra vài phần giễu cợt.
Cái này cũng làm cho Cố Chính Tuần trốn tránh? Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lời này của ông cụ Đường có thể nói là không để lại chút thể diện nào cho Cố Chính Tuần.
Sắc mặt Cố Chính Tuần thay đổi trong phút chốc, dĩ nhiên là càng ngày càng xấu đi, có điều lại không dám lên tiếng.
Tô Khiết bật cười thành tiếng.
Nhất thời mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía cô.
“Xin lỗi, không nhịn được.” Tô Khiết vuốt tay, giọng điệu vô tội, cũng rất thản nhiên thừa nhận, cô quả thực là không nhịn được.
“Cô nhóc này, không cần phải chịu đựng đâu, muốn cười thì cứ cười đi, người hèn hạ thì cũng chỉ có thể dỗ dành cho người khác vui vẻ.”
Lời nói này của ông cụ Đường có thể nói là đủ “ngoan độc”, sợ là cả đời này đây là lần đầu tiên mà ông nói một lời quá đáng như vậy.
Lúc này sắc mặt của Cố Chính Tuần tái xanh sắp phun ra máu.
“Còn đứng ở đây để làm cái gì nữa hả, nên làm cái gì thì đi làm cái đó đi, đừng có ở đây quấy rầy cô nhóc Đường nữa.”
Chương 1084
Con ngươi của ông cụ Đường đảo qua đám người, trực tiếp bắt đầu đuổi người.
“Ông cụ, cô gái này là?” Người nhà họ Cung ngẩn người nhìn Tô Khiết một chút, hiển nhiên vẫn còn muốn nói cái gì nữa.
“Sao nào? Cậu đây là đang muốn ngăn cản cô nhóc này tra án, những người đã giết hại tám gia tộc lớn nhất của chúng ta cho cậu lợi ích gì mà cậu phải giúp đỡ bọn họ như vậy?” Đôi mắt của ông cụ Đường trầm xuống, giờ phút này lời nói coi như rất nghiêm khắc.
Người nhà họ Cung âm thầm hít một hơi, mặc dù chịu đựng không bộc phát, nhưng mà cuối cùng cũng có chút giận: “Ông cụ, những tài liệu này, cô Đường có thân phận đặc biệt, nếu như cần thì có thể điều tra, nhưng mà những người khác không thể tùy tiện động vào.”
Ý của người nhà họ Cung rất rõ ràng, không thể cho bất kỳ ai giúp đỡ Tô Khiết điều tra, chỉ còn chưa đến hai ngày, ông ta cũng không tin là cô gái kia có thể điều tra ra được cái gì.
“Cậu có thể cút rồi đó.” Ông cụ Đường lạnh lùng quét nhìn ông ta một cái, người này vì sự ích kỷ của bản thân mà không thèm để ý đến sự sống chết của người khác?
Ông nhìn mà cũng cảm thấy chướng mắt.
Nhưng mà những lời người nhà họ Cung nói cũng đúng với nguyên tắc.
“Từ lúc mới bắt đầu tôi đã sắp xếp cho Cố Nam hỗ trợ cho cô Đường, vẫn nên để Cố Nam tiếp tục hỗ trợ cô Đường đi.” Người nhà họ Cung lại nhanh chóng bổ sung thêm một câu.
Nói là hỗ trợ, thật ra chính là quan sát. Đương nhiên ông cụ Đường ở đây, Cố Nam chắc chắn cũng không dám quấy rối, không còn dám ảnh hưởng Tô Khiết nữa, nhưng mà Cố Nam có thể quan sát không cho người khác giúp đỡ Tô Khiết.
Lúc người nhà họ Cung nói xong câu này, không chờ ông cụ Đường đuổi người nữa, ông ta liền nhanh chóng rời đi, bọn người Cố Chính Tuần với Cố Chính Minh đương nhiên cũng đi theo rời khỏi.
Tô Khiết bắt đầu nhanh chóng tiếp tục điều tra tư liệu.
Mấy cụ già nhìn thấy cô ngay cả chào hỏi mà cũng không nói một tiếng, nói cũng chưa hề nói một câu liền trực tiếp bắt đầu điều tra tài liệu, mấy cụ già đều đồng loạt sửng sốt, cô nhóc này cũng thật là được quá.
Tô Khiết điều tra ròng rã hai ngày hai đêm, rốt cuộc cũng đã điều tra ra được manh mối…
Ngày thứ ba, vụ án của tám gia tộc lớn bị trấn áp ba năm nay đã được giải quyết rõ ràng, Cung tông trưởng gây áp lực cho Đường Vân Thành, nhà họ Cố muốn dùng cái này để chèn ép nhà họ Đường, bản án được dùng để phá hủy nhà họ Đường cũng đã bị phá vỡ.
Phá được vụ án này là một cô gái có tên là Đường Thấm Nhi, những gì liên quan đến quá trình phá án không công khai với người ngoài, nhưng mà chuyện này vẫn làm tất cả mọi người phải kinh ngạc.
Trong lúc nhất thời gần như tất cả mọi người đều đang nói tới chuyện này, mọi người đều rất tò mò sao vụ án này có thể phá được, đương nhiên mọi người càng tò mò hơn Đường Thấm Nhi này rốt cuộc là ai mà lợi hại như thế.
“Đúng rồi, Tô Khiết như thế nào rồi?” Đường Lăng hoàn thành các vấn đề của bản án, sau khi báo cáo tình huống với Đường Vân Thành xong thì lại hỏi tình hình của Tô Khiết.
“Ai chứ? Tô Khiết là ai?” Chỉ là Đường Vân Thành lại trực tiếp ngơ ngác.
“Chuyên gia phá án của nhà chúng ta.” Đường Lăng mang theo nụ cười, giải thích một câu.
“Con bé không phải tên là Đường Thấm Nhi hả? À, Tô Khiết là tên thật của con bé?” Đường Vân Thành biết những người giống như cô có đôi khi dùng tên giả cũng là chuyện bình thường.
“Dạ.” Đường Lăng trực tiếp thừa nhận.
Chương 1085
“Nhà của chúng ta? Con đây là có ý định cưới người ta về nhà, lúc nào vậy, để mọi người chuẩn bị cẩn thận.” Đường Vân Thành nhớ đến lời nói lúc trước mà anh đã nói, khóe môi nhịn không được cong lên một nụ cười, đây chính là chuyện vui lớn.
Phạm My đứng ở một bên nghe thấy như vậy cũng không nhịn được mà cười.
“Ba à, con không thể nào cưới cô ấy được đâu.” Khóe môi của Đường Lăng hơi giật giật, đây chính là em gái của anh mà, hai cái người này đang suy nghĩ cái gì đây chứ, vậy mà muốn để anh cưới cô.
“Cái thằng con trời đánh này, con có ý gì chứ hả? Con đây là lừa gạt tình cảm của người khác đó à? Nếu như con không muốn cưới con bé, vậy thì lúc trước con đối xử với con bé như thế làm cái gì hả, con cần gì phải cố ý để người ta hiểu lầm con, đây là đang lừa gạt con gái nhà người ta à? Cái thằng con khốn nạn này, con tốt nhất đừng có trở về cho ba, nếu như con còn dám trở về nữa thì ba sẽ đánh gãy chân của con.” Bình thường Đường Vân Thành được xem như là người có tính tình tốt, hơn nữa từ trước đến nay đều rất tỉnh táo, nhưng mà giờ phút này vừa nghe thấy lời nói của Đường Lăng, vậy mà lại trực tiếp mắng chửi. Lúc này ông giận đến nỗi tay cũng run rẩy, đều quên mất phải khống chế âm thanh.
Lúc trước Đường Lăng với con gái nhà người ta thân mật như vậy, bây giờ lại nói không cưới nữa.
Nếu như lúc này Đường Lăng thật sự đang ở trước mặt của ông, đoán chừng có thể ông sẽ động thủ đánh người.
“Ba, trước tiên ba đừng có kích động, ba kêu cô ấy tháo lớp ngụy trang ở trên mặt xuống đi, ba nhìn thấy dáng vẻ thật sự của cô ấy sẽ hiểu được thôi.” Đường Lăng âm thầm hít một hơi, đây là lần đầu tiên mà anh thấy bà của mình tức thành cái dạng này, sao anh lại cảm giác cô nhóc kia ở trong lòng của ba mình còn quan trọng hơn so với anh.
Thế nếu như ba biết được thân phận của cô…
“Cái gì chứ, có ý gì? Thằng nhóc này con đừng có kiếm cớ với ba, con lăn trở về đây cho ba, nếu như con không cưới con bé, xem xem ba có đánh gãy chân của con không!” Lúc này Đường Vân Thành đang tức giận lên đến đầu, trong lúc nhất thời căn bản cũng không suy nghĩ quá nhiều, chỉ cho là Đường Lăng đang kiếm cớ.
“Ông đừng có vội mà, ông nghe con từ từ nói đã, từ nhỏ đến lớn Lăng Tử đều rất hiểu chuyện, sẽ không làm loạn đâu.” Có lẽ là Phạm My cũng nghe ra có ý gì đó, bà cũng gấp, nhưng mà bà hiểu rõ con trai của mình.
“Bà còn nuông chiều nó nữa, nó như thế mà còn không gọi là làm loạn được à? Nó lừa gạt tình cảm người ta, tính chất của chuyện này khá là ác độc.” Lửa giận của Đường Lăng ngập tràn, ngay cả Phạm My cũng bị ông mắng.
“Ba, trước tiên ba cứ làm như con đã nói đi, chờ đến lúc ba thấy rõ gương mặt thật sự của em ấy rồi chúng ta lại nói tiếp.” Đường Lăng đột nhiên có một loại cảm giác muốn hỏi trời xanh, ba của anh tức giận đến bao nhiêu mới có thể hung dữ lây sang cả mẹ.
“Hừ, tốt nhất là con đừng có giở trò.” Đường Vân Thành hừ lạnh một tiếng, sau đó lại mạnh bạo cúp điện thoại.
“Cô nhóc kia vẫn còn chưa thức dậy đúng không?” Sau khi Đường Vân Thành cúp điện thoại, lúc nhắc đến Tô Khiết thì giọng nói lập tức trở nên nhu hòa mấy phần.
Đường Vân Thành nhớ đến ngày hôm qua rời khỏi phủ tổng thống, sau khi lên xe mắt của cô vừa mới khép lại thì liền ngủ mất, lúc về đến nhà cũng không thức dậy, cũng là ông đã ôm cô vào.
Mấy ngày nay cô nhóc này thật sự mệt mỏi muốn chết rồi, thức đêm cũng không nói, hơn nữa chuyện mà cô làm rất đau não, thật sự vất vả cho cô.
“Vốn dĩ là chưa có tỉnh, nhưng mà lúc nãy ông vừa mới hét lớn tiếng như vậy, đoán chừng đã đánh thức người ta dậy rồi.” Phạm My mang theo bất mãn trừng mắt liếc nhìn ông một cái.
“Nếu không thì bà đi xem một chút xem, xem xem con bé đã tỉnh dậy chưa.” Đường Vân Thành nhớ đến lúc nãy mình vừa mới lớn tiếng như vậy, cũng có chút ảo não, nhưng mà lúc nãy ông thật sự rất tức giận.