Kiều Thiên Lý lúc này đã rất hoảng loạn, 4 năm nay, cô ta luôn mượn các bản vẽ của bản phác thảo thiết kế đó, theo thời gian
cô ta không thể thiết kế ra một tác phẩm tử tế.
Cô ta ở trong nhà mấy ngày đều không có thiết kế ra một tác phẩm nào tốt, chứ huống chi bây giờ rơi vào loại tình huống này?
Kiều Thiên Lý rất rõ, loại tình huống này cô ta nếu không thiết kế ra được tác phẩm tốt, nếu như cô ta đến lúc đó không giao ra được tác phẩm tốt, vậy tất cả mọi thứ của cô ta trước đây đều sẽ bị người khác nghi ngờ.
Cô ta tuyệt đối không có phép chuyện như thể xảy ra.
Kiều Thiên Lý đầu óc xoay chuyển, mắt lóe sáng, cơ thể bèn ngả về một bên, muốn giờ vờ ngất đi.
Sở Bách Hà luôn quan sát cô ta, nhìn thấy động tác của Kiều Thiên Lý, Sở Bách Hà nhanh chân xông đến bên cạnh Kiều Thiên
Lý, đỡ lấy Kiều Thiên Lý, hơn nữa còn dùng sức nhéo vào eo của Kiều Thiên Lý một cái.
Kiều Thiên Lý vốn muốn giả vờ ngất trực tiếp vì đau mà kêu lên, không thể không mở mắt ra.
“Kiều tiện… cô Kiều, cô không sao chứ?” Sở Bách Hà bèn thay đổi cách xưng hô của mình, miễn cưỡng quan tâm mà ngay cả chính bản thân cô ta cũng thấy giả tạo.
“Tôi không sao, cảm ơn cô.” Kiều Thiên Lý lúc này hận thấu xương Sở Bách Hà, nhưng lại không thể không mỉm cười nói lời cảm ơn với cô ta.
“Nếu cô Kiêu đã không sao, vậy thì bắt đầu thiết kế đi.” Sở Bách Hà rất tận tình cầm giấy bút qua cho Kiêu Thiên Lý, sau đó ép Kiều Thiên Lý ngồi trên ghế.
Muốn giả vờ ngất để qua ải, có Sở Bách Hà cô ở đây, Kiều Thiên Lý cô ta đừng mơ.
Hôm nay, kịch hay như thế, đâu thể kết thúc một cách qua loa như vậy.
Thư ký Lưu nhìn đến ngây người, vừa rồi ở ngoài cửa công ty, thái độ của Sở Bách Hà với Kiều Thiên Lý muốn tệ bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Khi đó Sở Bách Hà còn nói muốn đánh Kiều Thiên Lý, bây giờ cô ta sao đột nhiên quan tâm Kiều Thiên Lý như vậy chứ?
Điều này bình thường sao? Điều này hợp lẽ thường?
Sở Bách Hà sau khi ấn Kiều Thiên Lý lên ghế, không có rời khỏi, cô ta đứng bên cạnh Kiêu Thiên Lý nhìn.
Người không biết còn tưởng cô ta là giám khảo.
Thư ký Lưu nhìn Sở Bách Hà, mặt mày nhăn lại, người này lại làm sao thế? Cô ta đứng ở đó là có chuyện gì?
Thư ký Lưu muốn nhắc nhở Sở Bách Hà, hai tiếng sai cô ta cũng phải giao tác phẩm, cô ta chính là đại diện cho Tô thị.
Nhưng Nguyễn Hạo Thần lại ra hiệu mắt với thư ký Lưu, ý bảo thư ký Lưu yên tĩnh quan sát diễn biến.
Khóe môi của Nguyễn Hạo Thần hơi nhếch lên, nhà thiết kế đại diện cho Tô thị lại không vội đi thiết kế phần của mình, mà lại quản chuyện của người khác, chuyện này thật sự càng lúc càng thú vị!!
Người khác khi nhìn Sở Bách Hà, cũng đều ngây ra, nhưng người của Nguyễn thị không có quản, bọn họ đương nhiên cũng sẽ không nói được gì.
Sở Bách Hà lúc này không làm, bọn họ ít đi một đối thủ, đối với bọn họ mà nói chính là chuyện tốt.
“Anh Hạo Thần, em đột nhiên cảm thấy cơ thể không thoải mái, rất chóng mặt.” Kiêu Thiên Lý vốn không thiết kế ra được, lúc này bị Sở Bách Hà nhìn chăm chăm như vậy, cô ta lại càng không hạ bút được.