“Ừm, vừa nãy nếu như cậu thật sự đập cái chai đó lên đầu anh ấy, phỏng chừng là có thể.” Tô Khiết ngẩn người, lập tức cười khẽ, ban nãy cô đặp cái chai đó xuống, cậu ba Nguyễn nói không chừng thật có thể mất trí nhớ tạm thời rồi.
“Vậy nếu không bây giờ tôi đập luôn?” Liễu Ảnh nhìn Tô Khiết, chớp chớp mắt, còn thật sự nghiêm túc mà thương lượng với Tô Khiết.
“Tôi cảm thấy có thể thử chút.” Nụ cười trên mặt của Tô Khiết càng sâu thêm vài phần, cô phát hiện Tiểu Ảnh Nhi nhà cô sao lại đáng yêu như vậy!!
“Cô cũng cảm thấy được hả? Cô không có ý kiến gì sao?” con mắt của Liễu Ảnh tức khắc sáng lên, Khiết Khiết cũng đồng ý, khẳng định là không sao.
“Ừ, tôi không có ý kiến.” Tô Khiết gật đầu, vẻ mặt rất nghiêm túc, trong lòng lại nhịn cười.
“Tư Đồ Không, đem người phụ nữ của anh đi đi.” Nguyễn Hạo Thần hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà lại không thể làm gì các cô, bởi vì một trong những người có liên quan là vợ của anh, vợ của anh kỳ thật là chủ mưu.
Nhưng mà, anh mắt sắc, đã nhìn thấy Tư Đồ Không.
Người phụ nữ của ai người đó quản lý.
Tư Đồ Không lúc này mới đi tới, con mắt của anh ta vẫn luôn dừng trên người của Liễu Ảnh, sau khi anh ta đi tới, rất tự nhiên mà vươn tay, ôm Liễu Ảnh vào trong lòng, sau đó tay kia thì cầm chai rượu trong tay cô đi: “Loại chuyện này con gái làm không thích hợp, nếu như cô thật sự muốn làm có thể nói với tôi, tôi cho người đi làm.”
Tư Đồ Không ẩn ý là, muốn đập đầu của cậu ba Nguyễn, có thể do anh ta đi làm, không cần cô tự mình ra tay.
Con ngươi của Tô Khiết khẽ dao động, người này ngạo mạn mà tùy tiện, không kém chút nào so với cậu ba Nguyễn, người đàn ông này so với cậu ba Nguyễn thậm chí càng thêm ngạo mạn kiêu căng.
Anh ta là người đàn ông của Liễu Ảnh?
Xem ra không giống như là mới vừa quen biết, nhưng mà lần trước vì sao Liễu Ảnh không nói? Cô nhớ lần trước lúc ở trên máy bay Liễu Ảnh còn kêu cô giới thiệu bạn trai…
“Sao anh qua đây?” sự phô trương vừa nãy của Liễu Ảnh, sức sống khi nãy tựa hồ trong nháy mắt đều tan biến, cô ta lập tức im lặng, bị anh ta ôm vào trong ngực,cơ thể của cô ta rõ ràng có chút cứng ngắt.
Đôi mắt của cô ta hơi buông xuống, không dám nhìn Tô Khiết, cô ta không muốn để cho người khác biết quan hệ của cô ta và Tư Đồ Không, cũng không muốn để cho Tô Khiết biết. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Dù sao chuyện cô ta bán mình cho Tư Đồ Không không phải là chuyện vẻ vang gì.
“Sao? Tôi không thể tới?” Tư Đồ Không thu hết tất cả phản ứng của cô ta vào trong mắt, đôi mắt của anh ta hơi trầm xuống, cô ta khi nãy vừa tùy tiện vừa phô trương, anh ta vừa đi ra, cô ta liền mất tự nhiên, khẩn trương như vậy?
Cô ta sợ anh ta như vậy?
Anh ta là thú dữ? Sẽ ăn cô ta?
Liễu Ảnh khóe môi vểnh lên, không có nói nữa, chỉ là khẽ nâng đôi mắt lên, nhìn Tô Khiết một cái, vẻ mặt ẩn vài phần lo lắng.
Tô Khiết tự nhiên nhìn ra được sự khác thường lúc này của Liễu Ảnh, cô nhìn Tư Đồ Không, nhìn thấy bàn tay đang ôm eo Liễu Ảnh của Tư Đồ Không, nhìn thấy vẻ mặt âm u tối tăm của anh ta, lông mày của Tô Khiết khẽ chau lại.
Việc ở chung của 2 người này hiển nhiên có vấn đề.