“Chuyện như vậy nếu như trong lòng anh ta thật sự có quỷ? Suy nghĩ kỹ ra rất sợ…”
Trong lúc nhất thời, người nghi ngờ như vậy trở nên càng ngày càng nhiều.
Bây giờ đang phát trực tiếp, cũng chỉ ngắn ngủi chưa đến một phút, những lời chất vấn Lý Minh trên mạng đã được lan truyền khắp nơi! !
“Lý Minh, người của hiệp hội quốc tế là do tôi mời tới, nếu con gái đã bị thương tổn như vậy mà chuyện này cũng đã ầm ĩ như vậy rồi thì chẳng lẽ tôi mời bọn họ đến để lấy lại công đạo cho con gái là sai sao? Tại sao anh lại từ chối?” Giờ phút này vẫn còn đang tiếp tục phát trực tiếp, mẹ của cô bé là bà Lưu đang trực tiếp chất vấn Lý Minh.
Giờ phút này câu chất vấn của bà Lưu cũng đã nói lên nghi ngờ trong lòng của tất cả mọi người.
Trong phút chốc, tất cả người đang xem trực tiếp đều nhìn chằm chằm vào Lý Minh trong video, muốn nghe một chút xem anh ta sẽ trả lời thế nào.
“Không cần cô quan tâm tới chuyện của con gái, cô đã bỏ lại tôi và con gái để đi thì bây giờ cô có tư cách gì trở về lo chuyện của con gái tôi.” Lý Minh cũng không trả lời thẳng mà ngược lại chuyển hướng chủ đề, bắt đầu chỉ trích mẹ của cô bé.
“Lý Minh, sao anh có thể nói ra được lời như vậy, anh còn có lương tâm không? Anh có còn là đàn ông không? Nếu không phải bởi vì bình thường anh thường xuyên đánh tôi đến mức tôi không chịu nổi nữa thì tôi có thể bỏ đi à?” Mẹ cô bé nhìn Lý Minh, vẻ mặt rất phẫn nộ.
Trong phút chốc lời này của mẹ cô bé lần nữa đã tạo nên cuộc bàn luận mới của đám người.
“Người đàn ông này còn đánh vợ?”
“Đàn ông mà đánh vợ đều không phải thứ tốt.”
“Không phải người đàn ông này trong lòng thật sự có điều mờ ám đấy chứ?”
“Anh ta sẽ không thật sự làm ra chuyện gì che giấu lương tâm chứ?”
“Một người đàn ông đánh vợ, nhìn thế nào cũng không giống người tốt?”
Trên mạng bàn tán ầm ĩ, đương nhiên những người đang phỏng vấn Lý Minh không nhìn thấy, cũng không biết.
“Cô bớt ở đây hung hăng càn quấy đi, chuyện hôm nay không cần cô quan tâm, cô cút đi cho tôi.” Hiển nhiên Lý Minh có chút thẹn quá thành giận, bắt đầu trực tiếp đuổi người, thái độ cũng trở nên ác liệt.
“Vì sao tôi lại không được quan tâm, nó là con gái của tôi, nó bị hại như vậy so với người khác thì tôi là người đau lòng nhất, cho nên tôi mới mời người của hiệp hội quốc tế đến giúp đỡ, tôi thật sự muốn giúp con gái đòi lại công đạo, không giống anh, anh cũng chỉ biết liên hệ truyền thông đến phỏng vấn, chỉ biết xát muối lên vết thương của con gái chứ trước giờ vẫn không có hành động thực tế nào, thậm chí anh còn không báo cảnh sát, Lý Minh, có thật là anh đang vì con gái không?” Từng câu từng chữ của bà Lưu đều đang chất vấn Lý Minh.
Chất vấn của bà Lưu cũng là suy nghĩ trong lòng của mọi người, những ngày qua bọn họ đều thấy được sự bi thảm của cô bé, bọn họ cũng nghe được Lý Minh một lần lại một lần nói muốn lấy lại công đạo cho con gái, nói muốn đem người xấu ra trước công lý, nhưng chuyện cũng được mấy ngày rồi mà thậm chí Lý Minh còn không cả báo cảnh sát.
Như vậy có bình thường không?
Có hợp lý không?
Lúc trước là bởi vì mọi người quá mức đồng tình với cô bé, cảm thấy cô bé quá đáng thương, mặc dù cũng có người nghĩ đến những chuyện kia nhưng cũng không nên chất vấn ngay khi người khác đau xót.
Lúc đầu chuyện này quá đặc thù, quá mẫn cảm nên cũng không ai dám nói lung tung.