CHƯƠNG 1019
Nếu mẹ cô là người nhà họ Đường thì sao đến giờ Đường Lăng mới liên hệ với cô?
“Thật ra ngày hôm sau đã có kết quả rồi, vừa có kết quả anh đã điện thoại ngay cho em.” Đường Lăng nhìn ra nghi ngờ của cô, anh ta cảm giác có một số việc anh ta nên để Tô Khiết biết.
Tô Khiết sửng sốt, nhanh chóng nhìn về phía anh ta: “Tôi không nhận được điện thoại của anh.”
Bởi vì chuyện liên quan đến mẹ, mấy ngày nay cô vẫn luôn chờ điện thoại của Đường Lăng.
“Anh biết, bởi vì điện thoại di động của em bị làm nhiễu sóng, nên không nhận được điện thoại của người ngoài.” Lời này của Đường Lăng rất rõ ràng.
Ánh mắt Tô Khiết nhanh chóng lóe lên, sắc mặt có vẻ hơi u ám, điện thoại di động của cô bị nhiễu sóng?
Lúc đó cô đang ở Mỹ, ở cùng đàn anh, nên có thể làm nhiễu sóng của cô chỉ có thể là đàn anh.
Tô Khiết không hề hoài nghi Đường Lăng, vì cô biết Đường Lăng không có lý do lừa cô, cô cũng nhìn ra Đường Lăng không hề nói dối.
“Tại sao anh ta phải làm như vậy?” Tô Khiết khẽ mấp máy môi, âm thanh khàn khàn, cô không rõ tại sao đàn anh phải làm như vậy.
Đường Lăng sững sờ, lập tức mỉm cười, cô bé này quả nhiên thông minh, vừa nói đã hiểu, mà điều khiến anh ta vui mừng là cô tin tưởng anh ta.
“Anh ta không muốn em trở về nhà họ Đường.” Nếu Tô Khiết đã tin tưởng anh ta, thì Đường Lăng không còn gì lo lắng nữa, anh ta nói thẳng luôn.
Mắt Tô Khiết hơi nheo lại: “Tôi trở về nhà họ Đường sẽ nguy hại cho anh ta sao?”
Tô Khiết càng không hiểu điều này, chẳng lẽ giữa Đường Lăng và đàn anh có xung đột gì sao?
“Anh ta muốn em cả đời này ở lại bên cạnh anh ta.” Ánh mắt Đường Lăng trầm xuống, Đường Bách Khiêm làm những chuyện đó đúng thật là quá đáng.
Cơ thể Tô Khiết cứng đờ, vì muốn giữ cô ở bên cạnh mình cả đời, nên anh ta đã không tiếc lừa cô, giấu diếm cô, thậm chí làm nhiễu sóng điện thoại của cô ư?
“Em biết, tại sao Đường Bách Khiêm lại từ bỏ tất cả ở nước Mỹ mà chạy đến nước O không?” Đường Lăng quyết định để Tô Khiết biết chuyện Nguyễn Hạo Thần điên cuồng tìm kiếm cô, cũng là vì để Tô Khiết hiểu rõ hơn tất cả hành động của Đường Bách Khiêm.
Tất nhiên, anh ta còn vì lòng riêng của mình.
“Tại sao?” Tô Khiết giật mình, nhanh chóng ngước mắt nhìn Đường Lăng. Thật ra, cô đã từng hoài nghi chuyện đó, nhưng đàn anh không nói nhiều nên cô cũng không hỏi, giờ nghe lời của Đường Lăng thì là do có ẩn tình khác.
“Sau khi em và Nguyễn Hạo Thần ly hôn, Nguyễn Hạo Thần đã điên cuồng tìm em khắp thế giới, mà tất cả những gì Đường Bách Khiêm làm đều là để tránh khỏi Nguyễn Hạo Thần, không cho Nguyễn Hạo Thần tìm được em.” Đó chính là sự thật, Đường Lăng không hề nói ngoa.
Cơ thể Tô Khiết lại lần nữa cứng đờ, cô đã nghi ngờ có nguyên nhân khác, nhưng cô không hề ngờ tới là vì Nguyễn Hạo Thần.
“Không thể không nói, vì em Đường Bách Khiêm đã bỏ hết cả vốn liếng, vì em, anh ta gần như đã từ bỏ tất cả trước kia của bản thân, Nguyễn Hạo Thần tìm tới nước Mỹ, hủy tất cả những thứ anh ta có ở Mỹ.” Đường Lăng nhìn Tô Khiết, chậm rãi nói.
Mấu chốt lời nói của Đường Lăng không ở phía trước, mà ở phía sau, anh ta muốn nói cho Tô Khiết biết, vì tìm được cô mà Nguyễn Hạo Thần đã điên cuồng đến mức nào.
Sao một người thông minh như Tô Khiết lại không rõ ý tứ của Đường Lăng chứ.
“Tại sao Nguyễn Hạo Thần lại tìm tôi?” Tô Khiết hít sâu một hơi, ngơ ngác hỏi.
Cô chớp mắt một cái, sau đó tiếp tục nói: “Tôi và anh ấy đã thỏa thuận ly hôn, nhưng hình như anh ấy có chút hiểu lầm, hiểu lầm tôi vì ly hôn mà gài bẫy anh ấy.”
CHƯƠNG 1020
Nhưng chẳng biết tại sao, khi nói đến câu sau cùng, âm thanh của Tô Khiết rõ ràng khàn đi.
“Phụt…” Đường Lăng hơi sững sờ, sau đó bật cười ha hả, xem ra, con bé này phản ứng hơi chậm với chuyện tình cảm.
“Tại sao anh ta tìm em à, điều này em phải đi hỏi anh ta mới được, nhưng anh nghĩ, nếu một người đàn ông điên cuồng tìm em, mà không vì tính sổ với em…” Đường Lăng cảm giác, anh ta cần nhắc nhở cô em gái này của mình một chút, bằng không, không biết Nguyễn Hạo Thần còn phải đuổi tới lúc nào.
Tô Khiết hơi nhếch môi, không nói gì thêm, nhưng ánh mắt có vẻ phức tạp.
Cô vẫn tưởng Nguyễn Hạo Thần dây dưa với cô là là vì muốn tìm cô tính sổ.
Nhưng như Đường Lăng vừa nói, dù cô có thật gài bẫy Nguyễn Hạo Thần thì kết quả vẫn không thay đổi, dù sao hai người bọn họ đã sớm thỏa thuận xong kết quả cuối cùng, nên có lẽ là kết quả tốt nhất.
Với tính cách của Nguyễn Hạo Thần thì đúng là không nên vì sự tính toán của cô mà cứ dây dưa không rõ với cô.
Hơn nữa, vì tìm cô thậm chí Nguyễn Hạo Thần đã hủy tất cả của Đường Bách Khiêm.
Tô Khiết mím chặt môi, trong lòng mơ hồ cảm thấy khác thường.
“Đúng rồi, người năm năm trước ở cùng Nguyễn Hạo Thần tại khách sạn Hoàn Vũ là em nhỉ?” Đường Lăng nhìn cô, ánh mắt lóe lên, chợt hỏi.
“Hả?” Tô Khiết đang nghĩ đến xuất thần, đột nhiên nghe thấy Đường Lăng hỏi như vậy, nhất thời chưa lấy lại tinh thần.
Nhưng cô nghĩ Nguyễn Hạo Thần đã biết chuyện đó, cậu năm Tào cũng đã biết, bởi vì cậu năm Tào đã bắt bà chủ của Yêu Lan vào cục cảnh sát rồi.
Nên Đường Lăng biết cũng không có gì kỳ lạ, cô cũng không cần thiết phải giấu diếm nữa.
“Ừ.” Tô Khiết lên tiếng, xem như thừa nhận, cũng không suy nghĩ nhiều.
“Vì vậy đứa bé là của Nguyễn Hạo Thần phải không?” Nhưng Đường Lăng lại tiếp tục hỏi.
Tô Khiết hoảng sợ, cô cảm thấy rất sợ hãi nhưng vẫn cố giả vờ tỏ ra bình tĩnh: “Đứa bé nào, tôi không hiểu anh đang nói gì?”
Nguyễn Hạo Thần đã biết chuyện năm năm trước, nên dù cô muốn giấu cũng không giấu được, nhưng chuyện hai cục cưng…
Câu hỏi này của Đường Lăng rất khéo léo, anh ta nói thẳng đứa bé là của Nguyễn Hạo Thần, ý tứ trong lời nói rất sâu xa.
Thông minh như Tô Khiết tất nhiên hiểu rõ, Đường Lăng không hề hỏi bừa mà là có chứng cứ chính xác mới hỏi.
“Đây là bản báo cáo giám định DNA của Minh Hạo và Nguyễn Hạo Thần.” Quả nhiên, ngay sau đó Đường Lăng lấy trong túi văn kiện ra hai bản báo cáo đặt trước mặt Tô Khiết.
Đường Lăng biết rõ dùng sự thực sẽ dễ nói chuyện hơn, nên anh ta đi thẳng vào vấn đề.
Nhìn thấy hai bản báo cáo, sắc mặt Tô Khiết lập tức biến đổi, nhất thời không phản bác được câu nào.
“Trước kia, mẹ Tịch Xuyên cho người làm giám định DNA của Minh Hạo, Tịch Xuyên bảo anh giúp đổi thành của Nguyễn Hạo Thần, không nghĩ tới, thật đúng là con của Nguyễn Hạo Thần.” Đường Lăng chậm rãi giải thích.
Tô Khiết đã biết chuyện mẹ Tịch Xuyên sai người làm giám định DNA cho Đường Minh Hạo, lúc ấy Đường Bách Khiêm đã từng nói với cô.
Nhưng cô không biết Tịch Xuyên lại cho người ta đổi thành của Nguyễn Hạo Thần, Đường Bách Khiêm không hề nói với cô điều này. Cô nghĩ với năng lực của Đường Bách Khiêm, không có chuyện không biết điều này, rõ ràng Đường Bách Khiêm cố ý che giấu cô.
CHƯƠNG 1021
“Anh nói vậy là có ý gì?” Tô Khiết hít sâu một hơi, ngước mắt nhìn Đường Lăng, Đường Lăng xác nhận điểm này, sau đó định làm gì, nói cho Nguyễn Hạo Thần sao?
“Em yên tâm, đây là chuyện riêng giữa em và Nguyễn Hạo Thần, nên anh sẽ không tự mình nói cho Nguyễn Hạo Thần biết.” Ý của Đường Lăng rất rõ ràng, trừ phi Tô Khiết tự mình nói cho Nguyễn Hạo Thần, nếu không, anh ta sẽ không nói.
Tô Khiết hít sâu một hơi, chẳng biết tại sao, lúc này tâm tình của cô có chút phức tạp..[truyen hay]
Tô Khiết hơi cau mày, ngay từ đầu Đường Lăng đã cho cô xem kết quả giám định ruột thịt giữa cô với ông cụ Đường, nhưng lại không nói thêm gì nữa.
Giờ nghe Đường Lăng nói vậy, sao cô lại cảm thấy bị uy hiếp.
Anh ta nói sẽ không nói chuyện của hai cục cưng cho Nguyễn Hạo Thần, nhưng tại sao anh ta lại phải hao tâm tốn sức như vậy để nghiệm chứng chuyện này, Đường Lăng rõ ràng là…
“Hôm nay anh tìm tôi đến chắc là còn có chuyện khác nhỉ?” Tô Khiết nhếch môi, hỏi.
Đường Lăng giật mình, lập tức cười khẽ, con bé này phản ứng đúng là quá nhanh, quá thông minh.
“Là có chuyện.” Nếu Tô Khiết đã đoán được, Đường Lăng cũng không giấu diếm nữa, việc đã gấp đến vậy thì cũng chẳng giấu được nữa rồi.
“Anh nói đi.” Có thể khiến Đường Lăng phí hết tâm tư như vậy, chắc chắn không phải chuyện nhỏ gì.
Thật ra, Đường Lăng hoàn toàn có thể nói rõ với cô, nếu cô có thể giúp cô nhất định sẽ giúp.
Tô Khiết gần như đoán được đó là chuyện gì, cô nhớ lần trước ở nhà họ Cố, cô đã nghe người ta nhắc đến tông trưởng Cung đã giao cho Đường Vân Thành một vụ án vô cùng khó giải quyết.
Chắc Đường Lăng là vì chuyện này, chuyện khác cô không hiểu nhiều, nhưng lại am hiểu nhất cái này, nói đến phá án đúng là của sở trường của cô…
“Hiện giờ ba anh đang phải chịu trách nhiệm giải quyết một vụ án rất phức tạp, cần đến sự hỗ trợ của em.” Lần này Đường Lăng nói thẳng chứ không lòng vòng: “Chuyện này có dính dáng tới nhà họ Đường…”
“Được, tôi đồng ý.” Tô Khiết không đợi Đường Lăng nói xong đã đồng ý.
Nếu mẹ là người nhà họ Đường, vậy thì chuyện của nhà họ cô đương nhiên sẽ giúp một tay, chỉ cần đó là chuyện nằm trong khả năng của cô.
Đường Lăng ngẩn ra, chớp chớp mắt, vốn anh còn cho rằng mình sẽ phải thuyết phục cô hồi lâu, nào ngờ đâu cô gái này lại đồng ý dễ dàng như vậy, khiến anh chợt cảm thấy những điều mình làm lúc trước có chút thừa thãi.
“Chuyện lần này nằm trong nội bộ của tám gia tộc lớn, vậy nên cũng sẽ bị bó buộc ít nhiều, trước khi phá án xong thì em phải ở lại chỗ đó.” Đường Lăng cảm thấy cần phải nói rõ trước với cô vài việc.
Nếu cô có chuyện gì cần giải quyết thì có thể đi giải quyết trước.
“Ừm, tôi biết rồi.” Nhưng vụ án trước kia cô nhận có đôi khi cần phải hoàn toàn cắt đứt liên hệ với thế giới bên ngoài, đừng nói là không thể tự tiện đi khỏi, ngay cả thông tin liên lạc cũng bị gián đoạn.
Vậy nên Tô Khiết không cảm thấy điều này có gì không ổn.
Thế nhưng cô lại chợt nhớ đến những lời mà Nguyễn Hạo Thần nói với cô đêm qua.
Không được để anh mất liên lạc với cô.
Nếu cô vào trung tâm của tám gia tộc lớn và trong lúc phá án không thể trở về, vậy thì Nguyễn Hạo Thần sẽ không tài nào tìm được cô.
“Khi nào thì đi?” Ngay sau đó Tô Khiết liền hỏi lại.
“Càng nhanh càng tốt, thời gian còn lại không nhiều, chỉ có vài ngày thôi, hơn nữa người của nhà họ Cố vẫn luôn quấy rối. Ngay từ đầu tốt hơn hết là em đừng để lộ thân phận của mình, như vậy thì sẽ có lợi cho việc điều tra hơn.” Khuôn mặt anh ta có vẻ gì đó hơi nghiêm trọng: “Em đi giải quyết chuyện của mình đi, xong xuôi anh sẽ đưa em qua đó.”
CHƯƠNG 1022
Nhìn thấy vẻ mặt anh ta như thế thì Tô Khiết cũng hiểu được rằng chuyện này đã là nước tới chân rồi.
Sự gian ác của người nhà họ Cố thì trước kia cô đã được chứng kiến tận mắt ở trong buổi tiệc, vậy nên muốn xử lí chuyện này chắn chắn sẽ vô cùng khó khăn.
“Tôi có thể đi ngay lúc này, nhưng anh phải cho người tới chăm sóc ông nội tôi.” Lần này cô quay về vốn là vì ông nội, vậy nên cô rất lo cho sức khỏe của ông.
“Được.” Đường Lăng cũng không ngờ rằng cô lại muốn đi ngay bây giờ, và cô cũng chỉ dặn dò chuyện của ông cụ thôi, chẳng lẽ cô không có lời nào muốn nói về Nguyễn Hạo Thần sao?
Nhưng lần này thì Đường Lăng cũng không nói thêm gì, cô gái này rất có chính kiến, không cần bất kỳ ai phải nhắc nhở gì.
Mà thật ra lúc nãy anh ta cũng đã nói quá nhiều rồi.
Liền sau đó Tô Khiết nhấc máy lên gọi một cuộc cho ông cụ Tô, nói rằng mình có việc phải đi khỏi vài ngày.
Sau khi cúp máy cô lại cầm di động suy nghĩ một lát, sau đó lại soạn một tin nhắn rồi gửi đi.
Tin nhắn đó là gửi cho Nguyễn Hạo Thần.
Phía bên kia, Nguyễn Hạo Thần nghe thấy tiếng chuông báo vang lên, anh lấy điện thoại ra và khi thấy đó là tin nhắn của Tô Khiết gửi đến thì anh ngơ ra một thoáng.
Nội dung tin nhắn của Tô Khiết rất ngắn gọn súc tích: “Em có việc bận, cần đi vài hôm.”
Nguyễn Hạo Thần nghĩ đến việc cô phải đi khỏi đây thì liền cảm thấy rất khó chịu, nhưng cô lại chủ động nhắn tin thông báo cho anh, điều đó khiến anh cảm thấy có chút khác lạ.
“Đi đâu?” Vốn Nguyễn Hạo Thần định sẽ gọi điện cho cô luôn, nhưng lúc sắp gọi đi thì anh lại dừng lại, sau đó cũng soạn một tin nhắn rồi trả lời cô.
Lúc Tô Khiết nhận được tin nhắn của Nguyễn Hạo Thần thì cô có hơi bất ngờ, cô cho rằng với tính cách của anh thì anh sẽ gọi điện cho cô hỏi luôn.
“Có một vụ án ở nơi khá đặc biệt nên trong thời gian ở đó em không tiện ra bên ngoài.” Tô Khiết lại soạn tin nhắn gửi cho anh, lần này cô giải thích cũng rất tỉ mỉ.
Nguyễn Hạo Thần đọc tin nhắn của cô, khóe môi khẽ nhếch, cô đã giải thích với anh, đã thế còn giải thích tỉ mỉ như vậy, có phải đã chứng minh rằng anh cũng chiếm một vị trí quan trọng trong lòng cô không?
“Vậy khi anh nhớ em thì phải làm sao?” Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng nhắn tin trả lời cô.
“Khụ…” Tô Khiết vừa đọc được tin nhắn của Nguyễn Hạo Thần thì cô liền bị sặc nước miếng.
Điều đầu tiên cô nghĩ đến là chuyện trước kia Nguyễn Hạo Thần tối nào cũng ‘hành’ cô, vậy câu nhớ nhung mà anh nói chắc cũng chỉ có ý thèm thuồng chuyện đó thôi.
Lúc này đây cô cảm thấy có hơi bực bội, vậy nên cũng không muốn để ý tới anh nữa, cô thấy chắc mình điên rồi nên mới chủ động thông báo việc riêng của mình với anh như vậy.
Nhưng rồi cô lại chợt nhớ đến những lời mà lúc trước Đường Lăng đã nói với cô, nghĩ đến những việc mà anh ta làm để tìm ra cô.
Khi cậu ba Nguyễn điên lên thì đúng thật là không thèm ngán việc gì cả, lần này chắc anh sẽ không làm bậy như vậy nữa đâu nhỉ?
“Anh, không được làm bậy.” Đôi mắt của cô thoáng lóe lên, sau đó cô lại gửi cho anh một tin nhắn.
Tin nhắn kia Nguyễn Hạo Thần gửi đi là nói thật lòng mình, anh thật sự rất nhớ cô, nhưng anh cũng biết tính cô, thấy tin nhắn đó của anh chắc chắn cô sẽ không thèm trả lời đâu.
CHƯƠNG 1023
Nhưng Nguyễn Hạo Thần lại không thể ngờ rằng anh lại nhận được tin nhắn trả lời của cô, hơn nữa nội dung của tin nhắn này…
‘Không được làm bậy’ sao? ‘Không được’ vốn là hai chữ có vẻ cứng rắn, nhưng lúc này đây Nguyễn Hạo Thần lại cảm thấy trong giọng điệu của cô có vẻ gì đó như hờn dỗi và nũng nịu rất đáng yêu.
Câu nói này đối với một cặp đôi yêu nhau thì lại có ý như đang ve vãn mắng yêu vậy.
Nguyễn Hạo Thần nhìn dòng tin nhắn của cô, khóe môi lặng lẽ nhếch lên, không hiểu sao anh lại có cảm tưởng hình như cô vợ của anh đã đột nhiên nghĩ thấu.
“Được, anh đợi em về.” Khi anh gửi tin nhắn này đi thì trên môi đã nở một nụ cười tươi rói.
“À đúng rồi, Đường Lăng đến tìm em chưa?” Ngay sau đó Nguyễn Hạo Thần lại gửi cho cô một tin nhắn, lần này anh trả lời tin nhắn rất nhanh.
“Ừm?” Tô Khiết ngẩn ra, cô vô thức ngước mắt lên nhìn thoáng qua Đường Lăng, ngay sau đó lại qua loa trả lời anh.
“Anh nói em nghe, nếu Đường Lăng tới tìm em thì em cứ lờ anh ta đi là được, Đường Lăng là sói đội lốt cừu non, anh ta rất gian manh và xảo quyệt.” Nguyễn Hạo Thần nghĩ tới chuyện trước kia Đường Lăng gọi điện cho anh thì liền cảm thấy cực kỳ khó chịu. Nguyễn Hạo Thần lúc này thật quá ấu trĩ, vô cùng vô cùng ấu trĩ.
Tô Khiết nhìn thấy tin nhắn anh gửi tới thì khóe môi liền vô thức giật giật.
Cậu ba Nguyễn đúng là ngày càng tiến bộ, ngày càng thành thạo việc nói xấu sau lưng người khác.
Thế nhưng hiện giờ cô lại đang ở cùng Đường Lăng, hơn nữa có vẻ như anh ta còn là anh trai của cô nữa, chuyện này thật…
“Đang nhắn tin với ai mà kích động thế?” Đường Lăng cười khẽ, thật ra lúc nãy anh đã trông thấy số điện thoại mà cô nhắn tin rồi, đó là số của Nguyễn Hạo Thần.
.[truyen hay] Cô đang thông báo lịch trình với Nguyễn Hạo Thần sao?
Mà điều khiến Đường Lăng còn ngạc nhiên hơn là Nguyễn Hạo Thần không có gọi điện cho cô, đã vậy còn chơi trò nhắn tin qua lại với cô nữa.
Bình thường Nguyễn Hạo Thần không bao giờ nhắn tin cả, bộ hôm nay mặt trời mọc từ hướng Tây à?
Thật ra anh ta cũng không thích nhắn tin, gửi tin nhắn tốn thời gian mà chưa chắc người kia có thể nhìn thấy, như vậy sẽ trì hoãn chuyện quan trọng.
Lúc Đường Lăng nói chuyện thì ánh mắt anh ta cũng nhìn qua…
Tô Khiết nghe thấy Đường Lăng nói truyện thì theo bản năng định cất điện thoại đi, nhưng mắt mũi Đường Lăng rất tinh, anh ta vẫn kịp thấy tin nhắn chửi anh do Nguyễn Hạo Thần gửi tới. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Thằng nhóc này ngày càng giỏi giang nhỉ? Còn học được thói nói xấu sau lưng người khác nữa.” Đường Lăng khẽ nhếch mép, anh ta đã trăm phương nhìn kế muốn giúp cho Nguyễn Hạo Thần, lúc nãy còn cố ý giảng giải thuyết phục Khiết Khiết nữa.
Nếu không nhờ lúc nãy anh ta kể những chuyện mà Nguyễn Hạo Thần đã làm cho Khiết Khiết biết, chắc chắn bây giờ Khiết Khiết sẽ không chủ động nhắn tin cho Nguyễn Hạo Thần như vậy.
Anh ta cố gắng giúp đỡ Nguyễn Hạo Thần như thế, vậy mà Nguyễn Hạo Thần lại báo đáp anh bằng cách đó sao?
Hay thật đấy!
“Đi thôi, tôi đã giải quyết xong rồi.” Tô Khiết mau chóng nói sang chuyện khác, tính cách cô trước giờ đều rất dứt khoát, nếu đã đồng ý với Đường Lăng thì tất nhiên sẽ cố giải quyết mọi chuyện thật nhanh.
Tô Khiết không gửi tin nhắn cho Nguyễn Hạo Thần nữa.
Nguyễn Hạo Thần đợi một hồi, anh khẽ thở dài một hơi, nhưng cũng không quá hụt hẫng, trên môi vẫn luôn nở nụ cười.