Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1405

“Anh nói cái gì vậy, lời nói này của anh là có ý gì hả?” Cổ Doanh Doanh ý thức được tình huống không đúng, sắc mặt rõ ràng đã thay đổi.

“Cô Cổ, đến bây giờ rồi mà vẫn còn giả bộ nữa, đúng là lợi hại mà.” Một phóng viên khác cũng trực tiếp lên tiếng chế giễu, cho đến bây giờ đương nhiên là mọi người đã hiểu có chuyện gì xảy ra.

“Tôi không biết là các người đang nói gì hết?” Sắc mặt của Cổ Doanh Doanh trở nên hơi khó coi, dù sao thì chính cô ta rõ ràng nhất, người phụ nữ đó không phải là cô ta, cho nên xảy ra chuyện như vậy, trong lòng của cô ta vẫn sẽ chột dạ, là cướp cho nên chột dạ!

“Nếu không thì cô Cổ đừng có vội chọn áo cưới, bây giờ xem đoạn video vừa được đăng lên mạng cách đây không lâu đi.” Có một người phóng viên có lòng tốt nhắc nhở Cổ Doanh Doanh.

Hai mắt của Cổ Doanh Doanh nhanh chóng chuyển động, sau đó vội vàng lấy điện thoại di động ra, rất nhanh liền thấy được đoạn video mà phóng viên đó đã nói…

Video đó được xếp hàng đầu tiên trong bảng tìm kiếm.

Cổ Doanh Doanh vẫn còn chưa mở video ra thì đã nhìn thấy được những lời mắng chửi cô ta ở phía dưới video.

Cổ Doanh Doanh hít vào một hơi, sau đó nhanh chóng mở video ra, lúc nhìn thấy trong video xuất hiện bóng dáng của cô ta, Cổ Doanh Doanh hoàn toàn đông cứng,

Không có người nào rõ sự thật hơn cô ta.

Trong video, lúc đó cô ta đang đứng ở cách đó không xa mà nhìn, cho nên người phụ nữ cậu ba Nguyễn đang hôn chắc chắn không phải là cô ta, người phụ nữ kia có thể là bất cứ người phụ nữ nào, nhưng mà chắc chắn không thể nào là cô ta.

Tại sao lại là như thế này chứ? Lúc đó cô ta rõ ràng đã nhìn thấy phóng viên xóa đoạn video gốc đi rồi, tại sao lại còn cái này nữa?

Lúc này ở trong đầu của Cổ Doanh Doanh đã hoàn toàn trống không, trực tiếp khoảng sợ đến choáng váng, cô ta có nhanh nhẹn đến mấy thì cũng chưa bao giờ gặp lại tình huống như thế này.

“Cô Cổ, cô có thể giải thích đây là chuyện gì xảy ra được không vậy?” Nhưng hiển nhiên là vào thời điểm này đám phóng viên sẽ không thể bỏ qua cho cô ta, người nào cũng đang liên tục tra hỏi.

“Cô Cổ, người phụ nữ trong video rõ ràng không phải là cô, tại sao cô lại phải lừa dối mọi người, để cho tất cả mọi người cho rằng người đó là cô vậy chứ?”

“Lừa dối cái gì, lúc nãy cô ta rõ ràng đã dùng chứng cứ của cô ta để chứng minh, chứng minh người phụ nữ đó chính là cô ta, chỉ là cô ta không ngờ đến sau đó lại có video này được đăng lên trực tiếp vạch trần hết tất cả…”

“Đúng vậy đó, lúc trước cô Cổ đã dùng không ít chứng cứ để chứng minh chuyện này, hiển nhiên tất cả những chuyện này đều là do cô Cổ đã sắp đặt tốt.”

“Cô Cổ, cô làm tất cả những chuyện này là có mục đích gì?”

“Lúc đó cậu ba Nguyễn hôn nhiệt tình như vậy, nồng cháy như vậy, xem ra người ta chính là tình yêu đích thực, cô Cổ làm cho người ta thật là buồn nôn.”

“Lúc nãy cô Cổ còn nói là có người cố ý châm ngòi ly gián, người mà châm ngòi ly gián mới chính là cô Cổ đó. Cô Cổ, cô làm như vậy lương tâm của cô không thấy bất an hả?”

“Cô Cổ, cô là con nhà gia giáo mà tại sao lại làm ra chuyện hèn hạ vô sĩ như vậy?”

Các câu hỏi của phóng viên từ câu hỏi này đến câu hỏi kia đều rất sắc bén, câu nào cũng đều đánh đúng vào trong lòng.
Chương 1406

Giờ phút này Cổ Doanh Doanh căn bản cũng không có cách nào trả lời, cô ta không dám trả lời, cô ta biết dưới tình huống như thế này cô ta có nói gì cũng đều sai thôi.

Nhưng mà hiện tại dưới tình huống này cô ta không trả lời thì phóng viên sẽ không bỏ qua cho cô ta.

Hai mắt của Cổ Doanh Doanh lóe lên, cô ta muốn giả vờ ngất, tình hình này cô ta cũng chỉ có thể ngất xỉu thôi, những phóng viên này mới có thể bỏ qua cho cô ta, Cổ Doanh Doanh chọn một góc độ sau đó nằm xuống.

Lúc đầu hướng mà Cổ Doanh Doanh định nằm đúng lúc có hai phóng viên nữ đang đứng đó, Cổ Doanh Doanh nghĩ là cô ta ngã xuống như vậy thì hai phóng viên nữ đó chắc chắn sẽ đón được cô ta, cô ta chắc chắn sẽ không đến mức trực tiếp ngã xuống mặt đất.

Nhưng mà hai nữ phóng viên này nhìn thấy cô ta đột nhiên lại ngã xuống, theo bản năng tránh qua một bên, sau đó Cổ Doanh Doanh không được đỡ liền ngã phịch một tiếng xuống mặt đất.

Âm thanh ngã vô cùng rắn chắc, ngã phải nói là rất đau, cho dù là có choáng thật đi nữa thì cũng có thể bị ngã đến tỉnh.

Nhưng mà Cổ Doanh Doanh biết lúc này cô ta không thể tỉnh lại được, cô ta nhất định phải giả vờ ngất.

“Ôi chao má ơi, không phải là đồ sứ dễ ngã hả? May mà tôi trốn nhanh đó.” Một phóng viên nữ lúc nãy vừa mới tránh ra bị dọa vỗ vỗ ngực.

“Với nhân phẩm của cô Cổ, giả vờ ngất xỉu không phải là chuyện hạ bút thành văn à? Nếu như bị cô Cổ dựa vào, vậy thì việc này không xong đâu.” Một nữ phóng viên khác càng trực tiếp trào phúng lên tiếng.

“Cô Cổ, cô không sao đó chứ, có thể đừng giả vờ ngất được không vậy, cô có thể đứng dậy trả lời vấn đề cho đàng hoàng không?”

“Bản lĩnh ngất xỉu của cô Cổ cũng thật sự đủ quyết liệt.”

Giờ phút này Cổ Doanh Doanh đang nằm ở trên mặt đất không ai đỡ cô ta dậy, cũng không có ai thương cho cô ta, tiếng châm biếm của đám người càng ngày càng lớn.

Hiển nhiên là tất cả mọi người đều nhìn ra được Cổ Doanh Doanh giả vờ ngất.

Cho dù bị mọi người nhìn thấu, Cổ Doanh Doanh cũng không thể “tỉnh” dậy, cô ta nhắm chặt hai mắt tiếp tục nằm trên mặt đất.

“Cô Cổ, cô mới trả lời mấy câu hỏi của bọn tôi mà đã choáng rồi đó hả?”

Lúc này phóng viên hận không thể moi thêm một chút tin tức có tác dụng từ trong miệng của Cổ Doanh Doanh, có mấy phóng viên bao vây bên cạnh của Cổ Doanh Doanh, cũng không biết là không cẩn thận hay là do cố ý, có người dẫm lên ngón tay của Cổ Doanh Doanh.

Cổ Doanh Doanh đau đến nỗi phải hút khí, tay đứt ruột xót, cái đó thật sự rất đau luôn.

Sau đó lại có người không ngừng “không cẩn thận” dẫm lên ngón tay của Cổ Doanh Doanh, cánh tay, còn có chân nữa.

Cổ Doanh Doanh thật sự đau đến không chịu được, còn tiếp tục như vậy nữa đoán chừng là tay của cô ta cũng bị dẫm đến tàn phế.

Cổ Doanh Doanh cũng chỉ có thể giả bộ như là vừa mới tỉnh dậy, chậm rãi mở mắt ra.

“Ai nha, cô Cổ tỉnh dậy rồi, rốt cuộc cô Cổ cũng tỉnh rồi kìa.” Mấy người phóng viên vây xung quanh của Cổ Doanh Doanh thấy Cổ Doanh Doanh mở to mắt, lập tức kêu to.

Phóng viên lại nhào tới một lần nữa.

“Cô Cổ, lúc đó cô đứng cách đó không xa, có thể nói cho chúng tôi biết người phụ nữ mà cậu ba Nguyễn đang hôn là ai không?”

“Cô Cổ, bây giờ bọn tôi cũng chỉ hỏi có một vấn đề này thôi, vấn đề này đối với cô Cổ chắc cũng không khó lắm đâu ha?”

Vấn đề này chính là vấn đề mà hiện tại tất cả mọi người muốn biết nhất.
Chương 1407
Hai mắt của Cổ Doanh Doanh nhanh chóng xoay chuyển, bây giờ cô ta không thể nói ra, hiện tại cô ta không thể nói cái gì cả.
Cổ Doanh Doanh giận đến tái mặt, muốn rời khỏi.
Nhưng mà phóng viên bao vây cô ta rất chặt, căn bản cũng không cho cô ta có cơ hội rời đi.
“Thật sự xin lỗi, xin mọi người nhường một chút, nếu không thì tôi sẽ báo cảnh sát đó!” Lúc này Cổ Doanh Doanh cũng chỉ có thể dùng cách này để uy hiếp.
“Cô Cổ muốn báo cảnh sát hả, cô Cổ đây là lương tâm bộc phát muốn tự thú à?”
“Cô Cổ đây là vừa ăn cướp vừa loa làng đó chứ.”
Nhưng mà mấy người phóng viên lại căn bản cũng không sợ cô ta báo cảnh sát, ngược lại là còn ăn nói khó nghe hơn nữa.
Trong lúc nhất thời, Cổ Doanh Doanh cũng thật sự không có cách nào khác, cô ta cũng chỉ có thể đứng ở đằng kia im miệng không nói, mặc kệ phóng viên có hỏi như thế nào thì cô ta cũng không trả lời.
Không thể không nói Cổ Doanh Doanh vẫn rất thông minh, hiện tại cô ta dùng cách này chính là cách tốt nhất.
Sau đó vẫn là ở bên phía nhà họ Cổ nhận được tin tức, phái người đến đón Cổ Doanh Doanh về nhà.
Lúc này ở trong đại sảnh của nhà họ Đường, tất cả mọi người cũng đang xem trực tiếp.
“Chân tướng rõ ràng rồi đó, hả giận quá đi thôi.” Phạm My chỉ cảm thấy trong lòng rất thoải mái, thiếu chút nữa là vỗ tay khen hay.
“Cổ Doanh Doanh này cũng là tự làm tự chịu mà thôi, lời nói dối chung quy vẫn là lời nói dối, sớm muộn gì cũng sẽ bị vạch trần.” Bà cụ Đường lắc đầu, nhẹ nhàng thở một hơi.
“Chuyện đã náo thành như thế này rồi, chỉ sợ là hôn sự của nhà họ Nguyễn và nhà họ Cổ sẽ không thành công?” Lúc này ông cụ Tô cũng đang ở nhà họ Đường, chuyện mà ông lo nhất chính là chuyện của Tô Khiết nhà ông.
“Tôi thấy cũng hơi quá rồi á, tôi cảm giác giống như là vừa xem một bộ phim vậy đó, ngày hôm qua ở bên phía nhà họ Nguyễn vừa mới công bố ngày tổ chức hôn lễ, tôi còn đang lo lắng cho Tô Khiết, ngày hôm nay sao lại biến thành như thế này rồi?” Phạm My cảm giác việc này quá kỳ bí.
“Tin tức lúc trước đã nói là bà cụ Nguyễn nói người phụ nữ ở trong video vào ngày hôm đó không phải là Cổ Doanh Doanh, sau đó Cổ Doanh Doanh lại lấy ra “chứng cứ”, sau đó liền có video như thế này, sao tôi cứ cảm thấy là một màn này giống như là có người nào đó mưu tính vậy?”
“Chắc là có người đã tính toán kỹ rồi, nếu không thì sao có thể nhìn thấy một trò hay đặc sắc như vậy được chứ?” Ông cụ Đường cũng nhịn không được mà mở lời.
“Là ai? Là ai đã sắp xếp ra vậy?” Phạm My sửng sốt, trên mặt rõ ràng có nhiều hơn mấy phần nghi hoặc.
Bà cụ Đường cũng nhanh chóng chuyển mắt nhìn về phía ông cụ Đường, hiển nhiên là bà cụ Đường cũng muốn biết đó là ai.
“Ngoại trừ Nguyễn Hạo Thần thì còn có thể là ai nữa?” Khóe môi của ông cụ Đường cong lên: “Đoán chừng cũng chỉ có Nguyễn Hạo Thần mới có thể nghĩ ra cách như vậy thôi, đúng là không uổng công mà, hai bên cắn xé lẫn nhau như vậy, giải quyết hết tất cả vấn đề nan giải, cái này so sánh với việc nó trực tiếp ra mặt thì còn mạnh hơn gấp mười lần, gấp trăm lần nữa kìa, thằng nhóc đó cũng đủ gian xảo đó.”
“Ông nói là do Nguyễn Hạo Thần đã sắp xếp đó hả?” Hai mắt của bà cụ Đường xoay chuyển, hiển nhiên cũng hiểu được: “Lúc trước tôi còn nói là sao nó lại không có động tĩnh gì, thì ra là vẫn luôn kìm nén để tung ra chiêu lớn.”
“Cậu ba Nguyễn quả thật giống như là lời đồn nhỉ, vừa ra tay thì đã làm cho kẻ thù phải vô cùng thê thảm.” Phạm My nhịn không được mà cười nói.
Chương 1408
“Tôi cảm thấy là nhà họ Cổ chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ như vậy đâu, việc này hẳn sẽ không dễ dàng kết thúc như thế.” Lông mày của ông cụ Tô hơi nhíu lại.
“Đúng vậy, ông Tô nói rất đúng, nhà họ Cổ chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, cho nên tiếp theo đây chắc chắn còn phải đấu nữa, đấu cho đến khi nào mà hôn sự của hai nhà giải trừ rồi, đây mới là kết quả mà Nguyễn Hạo Thần mong muốn.” Ông cụ Đường cong cong khóe môi, trên mặt có nhiều ý cười hơn: “Tôi đoán là tiếp theo Nguyễn Hạo Thần sẽ không thiếu góp phần cho ngọn lửa.”
Hiển nhiên là chuyện gì cũng không thể qua mắt được ông cụ Đường.
“Nói như vậy là tiếp theo còn có trò hay để xem nữa ạ?” Trên mặt của Phạm My rõ ràng vô cùng hưng phấn, xem trò hay như thế này, bà thích nhất.
“Cứ rửa mắt mà đợi đi, tôi tin là cậu ba Nguyễn sẽ không để chúng ta phải thất vọng đâu.” Ông cụ Đường nhìn Phạm My, lúc này ông cũng gọi thành cậu ba Nguyễn.
Bây giờ Đường Minh Hạo đang chơi đùa cùng với bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ ở trong phòng khách, rõ ràng nghe thấy được mấy người lớn nói chuyện với nhau.
“Anh ơi, ba thật là lợi hại đó, có đúng không?” Người bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ nhìn về phía anh trai nhà mình, đôi mắt xinh đẹp không ngừng lấp lánh ngôi sao nhỏ.
“Hừ.” Người bạn nhỏ Đường Minh Hạo lại cười lạnh một tiếng, nhưng mà khóe môi lại hơi giương lên, nó cho rằng xảy ra nhiều chuyện như vậy thì Nguyễn Hạo Thần cũng sẽ không quan tâm đâu, không ngờ đến Nguyễn Hạo Thần vừa mới ra tay thì lại lợi hại như vậy.
“Anh ơi, nếu không thì chúng ta đi nhận ba đi nha?” Người bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ thật ra cũng rất thông minh, cũng rất biết nhìn mặt mà nói chuyện, con bé nhìn thấy thái độ của anh trai đã thay đổi rồi.
Cho nên con bé nắm lấy cơ hội giật dây anh trai đi nhận ba.
Đường Minh Hạo giật mình, hai mắt lóe lên, biểu cảm có nhiều hơn mấy phần suy tư: “Em chờ một chút nữa đi, chờ anh sắp xếp xong đã.”
“Hay quá hay quá!” Người bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ không thể nhịn được mà hoan hô, anh trai nói là sắp xếp đó chính là đồng ý rồi, cuối cùng anh cũng đã đồng ý dẫn con bé đi gặp ba, thật là vui quá đi.
“Cục cưng Vũ Kỳ à, có cái gì mà hay vậy?” Lúc nãy hai người bạn nhỏ nói chuyện rất nhỏ, mấy người lớn đều không nghe được, giờ phút này Đường Vũ Kỳ vừa mới hét lên một tiếng, Phạm My trực tiếp đi tới.
“Đây là bí mật của con với anh trai, không thể nói cho bà biết được đâu.” Đường Vũ Kỳ nở một nụ cười sáng lạn với Phạm My.
“Con bé lém lỉnh này.” Phạm My nhìn thấy gương mặt cười tươi rói của Đường Vũ Kỳ, cũng không nhịn được mà nở nụ cười.
Mấy người lớn khác ở trong phòng khách cũng không khỏi nở nụ cười.
Từ sau khi hai đứa bé trở về nhà họ Đường, ngày nào nhà họ Đường cũng luôn vui vẻ không ngừng.
Phạm My hoàn toàn ở nhà, kiên quyết không đến quân đội với Đường Vân Thành, Đường Vân Thành cũng thường xuyên trở lại. Đường Lăng thì lại càng không cần phải nói, Đường Lăng vừa có thời gian thì liền vội vàng trở về nhà.
Nhiều năm như vậy rồi, cho đến bây giờ nhà họ Đường cũng chưa từng vui vẻ như vậy.
Lúc này lại cộng thêm một ông cụ Tô nữa, ban đầu ông cụ Tô buồn bã muốn chết ở nhà họ Tô, nhưng sau khi đến nhà họ Đường thì nụ cười vẫn luôn nở trên môi.
“Trước kia tôi vẫn cho rằng sự nghiệp quan trọng nhất, cho nên bình thường bọn nó rất ít khi trở về, tôi cũng cảm thấy bình thường thôi, nhưng mà hiện tại ngày nào mà bọn nó không trở về thì tôi liền cảm thấy rất khó chịu.” Ông cụ Đường nhịn không được mà phát ra một câu cảm thán.
Điều mà người có tuổi ước mơ nhất đó chính là niềm vui gia đình.
“Đúng vậy đó, không có cái gì quan trọng hơn là một gia đình hòa thuận hạnh phúc.” Ông cụ Tô cũng tiếp theo một câu, nghĩ đến tình huống của nhà họ Tô, ông không khỏi thất vọng.
Chương 1409
“Hiếm khi ông mới đến đây được một lần, cứ ở đây thêm mấy ngày nữa đi, chơi với mấy đứa nhỏ mấy ngày nè.” Bà cụ Đường biết tình huống của nhà họ Tô, cho nên cũng không đành lòng để ông cụ Tô trở về một mình.
“Được, vậy thì thật sự quá tốt rồi, Tú Bình cũng không có trở về nhanh như vậy, vậy thì thôi cứ ở đây thêm mấy ngày nữa.” Ông cụ Tô cũng không khách khí, nói thật thì ông còn không nỡ đi đây này: “Hai cục cưng này đáng yêu như vậy, đúng là người gặp người thích mà, nếu như tôi trở về, vậy thì không phải là không vui à?”
“Đúng vậy đó, hai cục cưng này thật sự làm cho người ta yêu thích, đáng tiếc là hai lão già ở nhà họ Nguyễn có phúc mà lại không biết phúc!” Bà cụ Đường nhìn về phía hai bé con, nhìn thấy hai bé con này đang chơi đùa, nhịn không được mà thấp giọng thở dài một câu.
“Bọn họ vẫn còn chưa biết chuyện của hai cục cưng đúng không?” Lông mày của ông cụ Tô hơi nhíu lại, tuy câu nói này là câu hỏi nhưng mà trong lòng của ông đã có đáp án.
“Ừ, bọn họ vẫn còn chưa biết, nhưng mà lần trước bọn họ đến đây đã gặp Vũ Kỳ rồi, nhưng mà bọn họ lại không nhận ra, đối xử với Vũ Kỳ cũng hung dữ nữa, Vũ Kỳ sợ bọn họ lắm.” Bà cụ Đường nhịn không được lắc đầu nói: “Lúc trước bọn họ đi đâu cũng nhằm vào Tô Khiết, lão già nhà họ Nguyễn thậm chí còn giả vờ bị thương để hại Tô Khiết nữa, cũng là bởi vì biết Tô Khiết không thể sinh con.”
Bà cụ Đường nhắc đến chuyện này thì lại nhịn không được mà thấy tức giận.
“Chờ đến lúc bọn họ biết sự thật rồi, để cho bọn họ hối hận đi!” Ông cụ Tô cũng rất tức giận, trực tiếp hừ lạnh một tiếng.
“Ông chủ, bà chủ, ông Nguyễn với bà Nguyễn đã tới.” Đúng vào lúc này quản gia đi vào trong phòng khách, sắc mặt có hơi lạ.
“Nhắc tào tháo tào tháo đến liền!” Phạm My ngẩn người, nhịn cười không được.
“Bọn họ đến đây làm cái gì vậy?” Bà cụ Đường thì lại trầm mặc: “Không gặp, kêu bọn họ đi về đi.”
“Ông Nguyễn với bà Nguyễn mang theo rất nhiều quà tặng, nói là đến đây để xin lỗi.” Quản gia không lập tức quay lại, mà là nhịn không được cười.
“Xin lỗi hả? Họ đến đây xin lỗi chúng ta cái gì chứ?” Bà cụ Đường hơi bất ngờ, biểu cảm trên mặt hơi nghi hoặc: “Chắc là bọn họ còn chưa biết Đường Thấm Nhi là Tô Khiết đâu nhỉ?”
“Nhưng mà chắc là bọn họ biết người trong video vào ngày hôm đó chính là Thấm Nhi.” Ông cụ Đường khẽ cười: “Chắc có lẽ là Nguyễn Hạo Thần đã chuẩn bị tốt rồi.”
“Hả? Lời nói này của ông là có ý gì vậy, ý của ông là Nguyễn Hạo Thần kêu bọn họ đến đây xin lỗi hả?” Trong lúc nhất thời, bà cụ Đường vẫn còn chưa nghĩ ra.
“Nguyễn Hạo Thần không cần phải nói rõ là kêu bọn họ đến đây, Nguyễn Hạo Thần chỉ cần để bọn họ biết người ở trong đoạn video trên là cô cả của nhà họ Đường, đương nhiên là bọn họ sẽ vội vàng đến rồi.” Hiển nhiên là ông cụ Đường đã nhìn thấu hết tất cả, cái gì cũng không thể gạt được đôi mắt sắc bén của ông cụ Đường!
“Cho nên bọn họ đến đây là muốn kết thân với nhà họ Đường của chúng ta hả?” Bà cụ Đường cũng coi như hiểu được rồi, chính là bởi vì hiểu rồi cho nên trên mặt lại xuất hiện biểu cảm tức giận: “Chuyện của bọn họ với nhà họ Cổ vẫn còn chưa rõ ràng đâu, vậy mà lại chạy đến nhà của chúng ta muốn kết thân với nhà của chúng ta, bọn họ mơ tưởng quá đi thôi! Tại sao lại có loại người không biết xấu hổ như vậy?”
“Hơn nữa bọn họ dự định lướt qua chuyện của Tô Khiết, vợ thì Nguyễn Hạo Thần cũng chỉ có một thôi, bọn họ đây là muốn tìm cho Nguyễn Hạo Thần mấy nhà vợ?” Bà cụ Đường càng nói thì lại càng tức, trực tiếp nói với quản gia: “Nói với bọn họ là không gặp, kêu bọn họ đi về đi.”
“Vâng!” Lần này quản gia không nói gì nữa, nhanh chóng đi ra ngoài.
Ông cụ Đường thờ ơ không nói, ông đã đoán đúng rồi, cho dù lần này có đuổi bọn người ông cụ Nguyễn đi rồi, không bao lâu sau chắc có lẽ là bọn họ cũng sẽ tới.
Chương 1410
“Ông đang cười cái gì vậy hả? Tôi cũng bị sắp làm cho tức chết rồi nè, vậy mà ông còn cười vui vẻ như vậy nữa!” Bà cụ Đường xoay qua nhìn thấy được nụ cười ở trên mặt của ông cụ Đường, nhịn không được mà trừng mắt liếc ông một cái.
“Bà cũng đã đuổi người rồi, lần sau lại tiếp tục đuổi nữa đi, cũng không thể bỏ qua một phen khổ cực của thằng nhóc Nguyễn Hạo Thần kia được.” Lúc này ông cụ Đường mới cười nhẹ trả lời một câu.
“Có ý gì chứ? Ý của ông là tôi đuổi bọn họ đi như vậy, bọn họ sẽ còn tới nữa hả, với lại cái gì gọi là Nguyễn Hạo Thần một phen khổ cực?” Hai mắt của bà cụ Đường đảo đảo, lại mơ hồ lần nữa.
“Tôi đoán tên nhóc Nguyễn Hạo Thần đã nói chuyện này trở nên nghiêm trọng, nếu không bọn họ cũng sẽ không đến nhà họ Đường xin lỗi nhanh như thế, Nguyễn Hạo Thần làm như vậy là vì muốn trút giận cho Tô Khiết, cho nên sao chuyện này có thể dễ dàng kết thúc như thế chứ?” Không thể không nói ông cụ Đường đoán rất chuẩn, giống như con giun trong bụng cậu ba Nguyễn.
“Coi như tên nhóc đó còn có lương tâm.” Cuối cùng bà cụ Đường cũng hài lòng.
“Đương nhiên, Nguyễn Hạo Thần làm như vậy chẳng những có thể trút giận cho Tô Khiết, cũng có thể trút giận cho bà nữa.” Ông cụ Đường nhìn bà cụ Đường, khóe môi cong lên.
“Thật ra nhân cơ hội này, tôi nhất định phải trút giận thật tốt, mấy ngày nay tôi tức muốn chết rồi.” Bà cụ Đường không hề khách sáo.
Người khác nghe bà nói thì không nhịn được cười.
Bạn học nhỏ Đường Minh Hạo cũng cong khóe môi lên, xem ra Nguyễn Hạo Thần đối xử với mẹ không tệ lắm.
Hay là cậu mang theo em gái đi gặp Nguyễn Hạo Thần?
“Xin lỗi, bà cụ nói hôm nay không tiếp khách, hai người về đi.” Ngoài cửa lớn nhà họ Đường, quản gia rất lễ phép nói.
“Chúng tôi đã đến rồi, sao bà ta có thể…” Ông cụ Nguyễn nghe vậy thì sắc mặt thay đổi, giọng nói cũng không nhịn được tăng lên.
Bà cụ Nguyễn vội vàng kéo lại. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Chúng tôi không quấy rầy nữa, quà tặng này là tấm lòng của chúng tôi, mong quản gia có thể mang vào.” Bà cụ Nguyễn biết rõ bọn họ không có quyền tức giận ở nhà họ Đường.
“Mấy người mang quà tặng về đi, bà cụ nói nhà họ Đường không thiếu gì cả.” Quản gia chắc chắn không thể nhận quà tặng này.
Nhà họ Đường bọn họ cũng không phải là người tham của.
Nếu bọn họ đuổi người đi, lại nhận quà tặng, chuyện này truyền ra ngoài sẽ khó nghe thế nào chứ?
“Quản gia, ông giúp đỡ một chút, chúng tôi thật lòng…” Sắc mặt bà cụ Nguyễn cũng thay đổi, nhưng bà vẫn nói lời hay.
Nhưng quản gia lại nói người đóng cửa, ngăn hai người ở bên ngoài.
“Bọn họ thật là quá đáng.” Sắc mặt ông cụ Nguyễn lập tức đen lại.
“Được rồi, đi về trước, sau này lại đến.” Bà cụ Nguyễn biết chỉ có thể chịu đựng, bởi vì sau này Hạo Thần còn phải cưới cô cả nhà họ Đường.
“Sau này bà muốn tới thì tự đi một mình, tôi không muốn bị người ta ngăn ở ngoài cửa.” Ông cụ Nguyễn không nuốt nổi cơn tức này.
“Vì Hạo Thần, chúng ta cần phải tới, Hạo Thần trúng thuốc đã ngủ với Cô Đường, nếu nhà họ Đường thật sự đối phó với chúng ta thì làm sao bây giờ?” Bà cụ Nguyễn nén giận khuyên ông cụ Nguyễn, bà ta biết hậu quả của chuyện này rất nghiêm trọng.
Ông cụ Nguyễn nghe bà ta nói thì không nói gì nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK