Chương 1525
“Tôi nói này, anh ta chọc gì anh rồi?” Giọng điệu của đối phương rõ ràng mang theo vài phân hóng hớt.
“Tôi cho cậu mười lăm phút.” Nguyễn Hạo Thần nheo mắt lại mơ hô thêm vài phân sát khí, nhìn tấm ảnh ánh mắt Viên Quân Doanh nhìn người phụ nữ của anh, anh muốn làm thịt Viên Quân Doanh một trận rồi.
Dám có ý đồ với người phụ nữ của anh, muốn chết.
“Mười lăm phút, anh xem tôi thân à.” Đối phương lập tức kêu rên, mười lăm phút tra ra hành tung của Viên Quân Doanh? Chi bằng trực tiếp giết anh cho rồi.
Nhưng, Nguyễn Hạo Thần lại cúp điện thoại.
Thư ký Lưu sợ hãi rồi, có ai nói cho anh nghe rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?
Nhưng, rõ ràng là chẳng ai nói cho anh biết, Nguyễn Hạo Thần cầm lấy điện thoại, nhanh chóng rời đi.
Trong tấm hình kia, trừ Tô Khiết và Viên Quân Doanh cũng chỉ có góc bàn.
Từ góc bàn xem xét, là bàn của một hội sở nào đó.
Thành phố A có nhiều hội sở như thế, anh không thể xác định được là nơi nào, nhưng mà, hội sở này có lẽ anh chưa từng đến.
Nếu đã từng đến, cho dù chỉ là một góc bàn, vừa nhìn là anh nhận ra ngay.
Hội sở mà anh chưa từng đến? Hội sở mà Viên Quân Doanh sẽ đến?
Nguyễn Hạo Thần nheo mắt trầm tư, anh nhanh chóng bước xuống lầu, trực tiếp lên xe, nhanh chóng rời đi.
Có lẽ anh đã đoán ra được đó là nơi nào.
Còn về số điện thoại gửi ảnh cho anh, Nguyễn Hạo Thần sau khi xem qua cũng không có ý định xử lý, một người muốn châm ngòi ly gián, muốn ly gián quan hệ của anh và vợ.
Anh có bệnh mới để ý người đó!
Cậu bé Đường Minh Hạo chờ mãi, vẫn không chờ được cú điện thoại nào của Nguyễn Hạo Thần!
Đừng nói đến gọi điện, Nguyễn Hạo Thần đến tin nhắn cũng không thèm trả lời.
Nếu không phải sau khi cậu gửi ảnh cho anh, Nguyễn Hạo Thần không ngừng gọi điện thoại cho mẹ cậu, cậu còn tưởng là đã gửi nhầm người.
Nguyễn Hạo Thần có phản ứng như thế là bình thường sao? Đối với cậu bé Đường Minh Hạo rất là không bình thường.
Đương nhiên, Đường Minh Hạo hiểu rất rõ, Nguyễn Hạo Thần không gọi được cho mẹ, nhất định sẽ nghĩ cách tìm đến.
Đúng, cậu chỉ cần ở đây đợi, đợi trò hay mở màn!
Tô Khiết lúc này xem xong vụ án, vụ án đúng là có chút phức tạp, vì thế nhất thời, cô không thể liên kết các manh mối với nhau được.
“Xem xong rồi?” Viên Quân Doanh nhìn cô, ánh mắt có vài phần kinh ngạc, cô nhanh như thế đã xem xong rồi?
“Ừ, xem xong rồi, nhưng mà tôi còn cần một vài tư liệu khác.” Tô Khiết luôn làm việc nghiêm túc, chưa bao giờ qua loa.
“Cô còn cần tư liệu gì? Tôi sai người đưa qua” Viên Quân Doanh trả lời rất nhanh, ý tứ cũng rất rõ ràng, anh không muốn cô rời đi vào lúc này.
“Được.” Tô Khiết ngây người, nhưng cũng không từ chối, cô nhanh chóng nói ra mình cần tư liệu gì, như thế cũng tốt, sớm giải quyết, việc này cũng sớm kết thúc.
Viên Quân Doanh từng cái một ghi lại, ghi rất nghiêm túc, sau đó giao cho nhân viên bên cạnh, để nhân viên ởi tìm tư liệu mà Tô Khiết nói tới.
“Minh Hạo, sao con đến đây?” Tô Khiết lúc này mới nhìn về phía Đường Minh Hạo, nhìn Đường Minh Hạo đang cầm điện thoại, có chút không vui, có phần nhàm chán.
Tô Khiết nghĩ Đường Minh Hạo dù gì cũng là một đứa trẻ, bảo thằng bé cứ ngồi một chỗ, đợi như thế, Tô Khiết có chút không đành lòng.
“Tài xế Tiểu Lưu đưa con đến.” Đường Minh Hạo đang suy tư chuyện Nguyễn Hạo Thần, đột nhiên nghe thấy Tô Khiết hỏi, vô thức trả lời một câu.
“Trước tiên để cho tài xế Tiểu Lưu đưa con về, mẹ có thế còn cần một chút thời gian xử lý vụ việc.” Nếu là tài xế Tiểu Lưu đưa cậu đến, Tô Khiết cũng không lo lắng nhiều.
“Mẹ… Mẹ nuôi, con muốn ở bên mẹ.” Đường Minh Hạo từ chối, kế hoạch cậu đã sắp xếp ổn thỏa, cậu còn chưa nhìn thấy kết quả, làm sao có thể đi chứ.
“Mẹ có thể còn cần nhiều thời gian, nghe lời, về trước đi.” Tô Khiết không muốn để Đường Minh Hạo cứ ngồi đợi cô, cô cũng không biết vụ này bao giờ mới xử lý xong.
“Hay là, chú cho người đưa con đi dạo, trong hội sở có nhiều thứ thú vị đấy” Ánh mắt của Viên Quân Doanh lóe lên, anh cảm thấy đứa trẻ này với cô Đường có quan hệ rất thân mật!
Bây giờ quan hệ mẹ nuôi và con nuôi có thể thân mật thế sao?
“Không cân, trước hết hãy để tài xế đưa con về, nếu không người trong nhà sẽ lo lắng.” Tô Khiết đoán Đường Minh Hạo theo dõi cô đến đây, việc này người trong nhà nhất định là không biết, nếu như người nhà phát hiện Đường Minh Hạo mất tích, không phải sẽ sốt ruột chết sao.
“Được thôi, vậy con về trước.” Đường Minh Hạo khóe môi có chút hếch lên, đã như vậy, thì cậu về trước.
Không, cậu chắc chắn sẽ không như thế mà trở về, mẹ không cho cậu lại ở lại đây, cậu có thể ra ngoài chờ Nguyễn Hạo Thần.
Cậu có điện thoại, cho dù người nhà không thấy cậu, nhất định trước tiên sẽ gọi điện thoại cho cậu, cho nên đây không phải vấn đề gì.
“Mẹ đưa con ra ngoài.” Tô Khiết cũng không yên tâm, cô hiểu rất rõ Đường Minh Hạo, Đường Minh Hạo có thể len lén đi theo, chắc chắn sẽ không ngoan ngoãn trở về.
Ánh mắt Đường Minh Hạo lóe lên, được thôi, lại bị mẹ nhìn thấu.
Dù trong lòng có chút không tình nguyện nhưng Đường Minh Hạo không dám làm trái ý của Tô Khiết.
Viên Quân Doanh nhìn qua cô, khóe môi có chút giật giật, muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng vẫn nhịn lại được.
Tô Khiết đưa Đường Minh Hạo xuống lầu, cũng không tìm Tiểu Lưu, mà đưa cậu tới thẳng trước xe chú Lý.
“Chú Lý, chú đưa nó về đi. Tô Khiết trực tiếp mở cửa xe, đẩy Đường Minh Hạo lên xe.
Để chú Lý đưa Đường Minh Hạo vê, cô càng yên tâm hơn.
“Cậu chủ nhỏ sao lại ở đây?” Chú Lý ngơ người, nhưng nhìn tình hình, chú cũng đoán được vài phần.
Đường Minh Hạo lên xe, Tô Khiết cũng không vội rời đi, mà xem chú Lý lái xe đi rồi, mới quay người đi về hội sở.
Trên xe, khuôn mặt nhỏ của Đường Minh Hạo xụ xuống, cậu còn tính là, mẹ sẽ để cho Tiểu Lưu lái xe đưa cậu trở về, nếu như thế, cậu có thể trở lại, bởi vì thuyết phục tài xế Tiểu Lưu quá đơn giản.
Nhưng người trước mặt là chú Lý, Đường Minh Hạo cảm thấy độ khó tăng lên, nhưng cậu tuyệt đối sẽ không từ bỏ.
Đường Minh Hạo cúi đầu, ngay lập tức, nước mắt không ngừng chảy, đương nhiên, cậu còn lựa lúc thích hợp phát ra một chút thanh âm.
Chương 1527
Chú Lý nghe thấy liên quay đâu nhìn qua, nhìn thấy cậu chủ nhỏ cúi đầu, đang khóc đến thương tâm, liên kinh ngạc: “Cậu chủ nhỏ, cậu làm sao thế?”
“Mẹ con, mẹ con có phải ghét bỏ con không, không cần con nữa, mẹ đến hẹn hò, cho nên ghét bỏ con, muốn mau đuổi con về nhà.” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo biết rõ Tô Khiết trong hội sở bàn chính sự, nhưng bây giờ cậu nhất định phải nói như thế.
“Cậu chủ nhỏ, không đâu, cô chủ làm sao lại ghét bỏ cậu…’ Chú Lý thấy bạn nhỏ Đường Minh Hạo kia không ngừng khóc, xót xa không chịu được.
“Mẹ đúng là ghét bỏ con, bằng không, tại sao gấp gáp như vậy đưa con về chứ, mẹ chính là ghét bỏ con, ghét bỏ con làm ảnh hưởng mẹ hẹn hò.” Đường Minh Hạo càng khóc càng thương tâm, càng khóc càng khổ sở, sau đó còn nấc lên hai cái, khiến người ta nhìn thấy vô cùng xót xa.
“Cậu chủ nhỏ, cậu đừng khóc nữa” Chú Lý nhìn Đường Minh Hạo như thế, lòng cũng tan nát theo, nhìn đứa trẻ như thế thật xót xa.
“Chú Lý, con đi tìm mẹ, chú đưa con trở lại đi” Đường Minh Hạo nức nở, cuối cùng nói ra mục đích của mình.
“Nhưng mà, cô chủ bảo chú đưa con về nhà.” Chú Lý hơi do dự, cô chủ đã phân phó, không thể không nghe.
“Con không đi vào, con ở ngoài cửa chờ mẹ.” Đường Minh Hạo nhìn thấy vẻ mặt do dự của chú Lý, liên tục bày tỏ thái độ: “Chú Lý, con ở cùng chú ngôi bên ngoài chờ mẹ.”
“Ừa, vậy được rồi” Chú Lý cảm giác chủ ý này cũng không tệ, sẽ không quấy rây cô chủ, cậu chủ nhỏ cũng sẽ không quá thương tâm.
Chú Lý suy nghĩ, rồi quay xe trở lại.
Mưu kế của Đường Minh Hạo đã thành, nước mắt lập tức ngừng lại, nước mắt cậu cứ như vòi nước nói mở là mở, nói dừng là dừng, xả dừng vô cùng thoải mái!
Lại quay về bên ngoài hội sở, khóe môi bạn nhỏ Đường Minh Hạo lại cười tươi thêm mấy phân, không còn dáng vẻ thương tâm kia nữa.
Cậu ngồi ở đây đợi Nguyễn Hạo Thần cũng không tệ!!
Đường Minh Hạo tính toán thời gian, từ lúc cậu gửi ảnh cho Nguyễn Hạo Thần đến bây giờ, cũng tâm một tiếng rồi, Nguyễn Hạo Thần chắc là cũng sắp đến.
Mà lúc này, Nguyễn Hạo Thần đúng là đang trên đường, hướng mà anh đi, cũng chính là hướng về hội sở.
Nhưng chính lúc này, điện thoại Nguyễn Hạo Thần đột nhiên vang lên, anh thoáng nhìn, nhanh chóng bắt máy.
“Tra được rồi, Viên Quân Doanh hôm nay vừa về nước, anh ta vừa về nước liền hẹn cô chủ nhà họ Tô hình như là có vụ án gì quan trọng lắm, hôm nay cả ngày, cả ngày Viên Quân Doanh đều không sắp xếp gì khác, chỉ có mỗi việc này thôi.” Đối phương tra ra rất kỹ càng, nói cũng rất kỹ càng.
Mà lúc này, Nguyễn Hạo Thần nghe thấy câu này, đôi mắt dân nheo lại.
Viên Quân Doanh quả nhiên có mờ ám, vừa về nước liền vội vã tìm người phụ nữ của anh, mà cả ngày đều không có sắp xếp những chuyện gì khác?
Viên Quân Doanh là muốn cả ngày đều quấn lấy người phụ nữ của anh?
“Anh ta hiện tại ở đâu?” Ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần lúc này lạnh đến cực điểm, gằn từng chữ nói ra càng thêm lạnh thấu xương.
“Hội sở Ngự Thư, phòng 218.” Đâu dây bên kia khi nghe thấy câu hỏi của Nguyễn Hạo Thần không kiếm được mà run rẩy.
Chương 1528
Cậu ba Nguyễn thế này là sao? Sao anh nghe thấy như có mối thù giết cha, mối hận cướp vợ thế này.
Nhưng mà, những điều đó rõ là không tôn tại!!
Nguyễn Hạo Thần cùng Viên Quân Doanh trước nay đều là nước sông không phạm nước giếng.
Khóe môi Nguyễn Hạo Thần cong nhẹ, xem ra anh đoán không sai.
Từ chỗ của anh đến hội sở Ngự Thư, cân mười lăm phút.
Mười lăm phút sau, Nguyễn Hạo Thần dừng xe bên ngoài hội sở, anh trực tiếp dừng xe ngoài cửa lớn, sau đó nhanh chóng xuống xe.
Bạn nhỏ Đường Minh Hạo nhìn chằm chằm về phía ngoài cửa lớn, cho nên liếc mắt liên thấy được Nguyễn Hạo Thần đôi mắt của cậu lập tức sáng lên mấy phân.
Nguyễn Hạo Thần tốc độ thật nhanh, vừa đúng một tiếng đồng hồ.
Cậu nhớ, cậu gửi ảnh cho Nguyễn Hạo Thần, nhưng trên ảnh không có manh mối gì, Nguyễn Hạo Thần cũng không gọi lại cho cậu, điện thoại của mẹ cũng không gọi được.
Thế mà Nguyễn Hạo Thần nhanh như thế đã tìm đến đây?!
Ừ, Nguyễn Hạo Thần quả nhiên lợi hại!
“Ấy, cậu ba Nguyễn sao lại đến đây?” Vì Đường Minh Hạo nhìn quá chăm chú, chú Lý cũng thuận theo ánh mắt của cậu, nhìn thấy cậu ba Nguyễn.
“Hỏng rồi, cậu ba Nguyễn không phải đến bắt người chứ?” Sắc mặt chú Lý lập tức thay đổi: “Nhìn dáng vẻ cậu ba Nguyễn, nhất định là đến bắt người, không được, phải gọi điện thoại cho cô chủ, để cô chủ chuẩn bị trước ”
Chú Lý thúc nhanh chóng lấy điện thoại di động gọi cho Tô Khiết, nhưng lại không có ai nghe.
Đường Minh Hạo chợt nhớ tới, lúc trước cậu lấy điện thoại của mẹ chỉnh thành yên lặng, khi cậu trả di động lại cho mẹ, chỉ nhớ xóa mất cuộc gọi nhỡ của Nguyễn Hạo Thần, quên bật chuông lại.
Mà lúc này Nguyễn Hạo Thần đã vào trong hội sở.
“Sao cô chủ lại không bắt máy chứ? Tiêu rồi, tiêu rồi, dáng vẻ khi nãy của cậu ba Nguyễn đáng sợ quá, cảm giác như muốn giết người vậy.” Chú Lý lúc này rất sốt ruột, biết Nguyễn Hạo Thần không phải ngày một ngày hai, nhưng chưa bao giờ thấy Nguyễn Hạo Thần đáng sợ như thế.
Bạn nhỏ Đường Minh Hạo cũng phát hiện lúc này trên người cậu ba Nguyễn đằng đằng sát khí.
Sẽ không xảy ra án mạng chứ? Không phải cậu đùa quá rồi chứ?
Nhưng mà, cậu vốn nghĩ khi gửi hình cho Nguyễn Hạo Thần, thì anh nhất định sẽ gọi điện thoại cho cậu, rõ ràng cậu đã lên kế hoạch hoàn hảo, nhưng Nguyễn Hạo Thần lại không làm theo kế hoạch của cậu.
Nguyễn Hạo Thần nếu giận mẹ, tính sổ với mẹ, thế thì phải làm sao?
“Con vào xem thử.” Cậu bé Đường Minh Hạo đẩy ra định bước xuống.
“Cậu chủ nhỏ, lúc này cậu đừng nên vào, việc của cậu cậu ba Nguyễn còn chưa biết, nếu lúc này để cậu ba Nguyễn biết, không biết sẽ phát sinh thêm chuyện gì” Chú Lý nhanh tay kéo cậu lại, tình hình này, vẫn là bớt một chuyện vẫn hơn.
Xem tình hình đã, nếu thật sự không ổn thì gọi điện cho cậu cả.
Lúc này, trong phòng, nhân viên công tác đã lấy ra tư liệu, Tô Khiết đang tìm kiếm, sau đó nhanh chóng ghi chép trên giấy ghi chú, nhưng cô viết ký hiệu nên Viên Quân Doanh xem không hiểu.
Tô Khiết viết rất nghiêm túc, rất chuyên chú, Viên Quân Doanh nhích ghế của mình lại gần cô một chút, cơ thế lại dựa gần hơn một chút, xem cô không ngừng ghi chép gì đó.
Tô Khiết cũng không chú ý đến Viên Quân Doanh ngày càng nhích đến gần.
Chương 1529
Nhưng chính lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Nguyễn Hạo Thần đứng trước cửa, cảnh tượng như thế đập vào mắt.
Thấy cơ thể của Viên Quân Doanh sắp dựa đến Tô Khiết, đôi mắt đầy nguy hiểm của Nguyễn Hạo Thần nheo lại, lúc này anh thật sự muốn giết người.
Nhưng mà anh vẫn kiếm lại được.
Nghe thấy tiếng động, Viên Quân Doanh ngẩng đầu, nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần, liên ngơ ra, Nguyễn Hạo Thần sao lại xuất hiện ở đây?
Chuyện gì thế này?
Tô Khiết tưởng rằng là người của Viên Quân Doanh, cô vẫn chăm chú tra tư liệu, nên cũng không có ngẩng đầu lên, vì vậy, cô không nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần.
Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy phản ứng của Tô Khiết khuôn mặt rõ ràng trâm xuống, nheo mắt lại cứ như vậy nhìn chằm chằm Tô Khiết
Ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần rất rõ ràng, Viên Quân Doanh ngơ người, vô thức nhìn Tô Khiết một thoáng, Nguyễn Hạo Thần là vì cô mà đến?
Tô Khiết cuối cùng cũng cảm nhận được bầu không khí có gì không đúng lắm, cô ngẩng đầu nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần, cũng sửng sốt: “Sao anh lại tới đây?”
Sao anh ta lại đến đây Trùng hợp? Rất hiển nhiên là không phải! Anh ta đến rõ ràng là tìm cô, không, có lẽ là đến bắt cô.
Nhưng, làm sao anh ấy biết cô ở đây?
Nguyễn Hạo Thần không nói gì, chỉ đi đến bên cạnh cô, kéo một cái ghế, để nó ở vị trí không thể gần hơn được nữa, rồi rất tự nhiên mà ngồi bên cạnh cô.
Tay của anh cũng rất tự nhiên duỗi ra, nắm lấy cô.
Tô Khiết sửng sốt, rất rõ ràng, anh ta cố ý.
Anh cũng không nói gì, nhưng Tô Khiết nhìn ra anh không vui.
Ừ, rất không vui. Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Cậu ba Nguyễn, có ý gì?” Viên Quân Doanh nheo mắt lại, ánh mắt dừng lại chỗ tay của Tô Khiết bị Nguyễn Hạo Thần nắm lấy, vẻ mặt anh trâm xuống.
“Tôi đến tìm người phụ nữ của tôi.” Nguyễn Hạo Thần nhướng mắt, nhàn nhạt nhìn hắn, sau đó lại nhanh chóng nhìn Tô Khiết, tính chiếm hữu cũng bá đạo quá.
“Người phụ nữ của anh?” Lông mày của Viên Quân Doanh nhướng lên: “Anh nói Thấm Nhi là người phụ nữ của anh?”
Viên Quân Doanh không tin lắm, nhưng lúc này Nguyễn Hạo Thần nhìn cô như thế, động tác lại thân mật, mà quan trọng nhất đó chính là cô không cự tuyệt, thậm chí một chút xíu phản kháng cũng không có.
Nhưng mà Đường Thấm Nhi mới về nhà họ Đường mới mấy ngày, làm sao lại quen thân với Nguyễn Hạo Thần như vậy? Làm sao lại thành người phụ nữ của Nguyễn Hạo Thần rồi?
Nguyễn Hạo Thần không trả lời vấn đề của anh ta, chỉ là khóe môi của anh khẽ cong lên, anh đột nhiên đè lên sau gáy của Tô Khiết, sau đó cứ như vậy mà nhanh chóng hôn lên môi Tô Khiết.
Nguyễn Hạo Thần đã dùng hành động thực tế để trả lời vấn đề của Viên Quân Doanh.
Viên Quân Doanh sửng sốt, Nguyễn Hạo Thần con mẹ nó cũng quá điên cuồng ngang ngược rồi.
Chương 1530
Đương nhiên vì còn ở bên ngoài lại có người ngoài ở đây nên Nguyễn Hạo Thần rất nhanh liên buông Tô Khiết ra, sau đó Nguyễn Hạo Thần nhìn về phía Viên Quân Doanh, rõ ràng ánh mắt này mang theo độc đoán, tuyên thệ chủ quyền.
Viên Quân Doanh nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của Nguyễn Hạo Thần, đột nhiên anh ta rất muốn đánh người.
“Anh đường có ấu trĩ ngây thơ như thể, em đang nói chuyện rất nghiêm túc với anh Viên.” Môi Tô Khiết giật giật vài cái, làm sao có có thể không hiểu được tâm tư của Nguyễn Hạo Thần, cô đột nhiên phát hiện người đàn ông này ngày càng ngây thơ.
“Ừ, chờ các người nói xong truyện nghiêm túc rồi, chúng ta về nhà tiếp tục làm chuyện không đứng đắn.” Nguyễn Hạo Thần nghe được lời của Tô Khiết, anh đột nhiên cười, lời của người phụ nữ này tốt nhất không nên nói.
Lời nói lúc này của cô, rõ ràng là có thái độ không đồng ý với anh.
Lời nói mập mờ này của Nguyễn Hạo Thần làm cho người khác phải đỏ mặt, mà lúc này anh còn có ý nhấn mạnh hai từ tiếp tục’ càng làm cho người ta liên tưởng sâu hơn.
Tô Khiết: “…”
Viên Quân Doanh: “…”
Cậu ba Nguyễn, mặt mũi của anh đâu? Liêm sỉ của anh đâu?
Tô Khiết âm thầm thở dài, cô biết Nguyễn Hạo Thần đang tuyên bố chủ quyền của mình, mà cô cũng không muốn có bất kì quan hệ gì khác với Viên Quân Doanh, cho nên anh muốn sao cũng được.
Vì vậy Tô Khiết không nói gì, tiếp tục nhìn tài liệu của mình.
Tô Khiết yên lặng làm ánh mắt của Viên Quân Doanh tối đi vài phần, phản ứng của cô rõ ràng là đang nói những gì cậu ba Nguyễn nói là thật sao?
Cô và cậu ba Nguyễn rốt cuộc có quan hệ như thế nào?
“Vợ à, còn bao lâu nữa?” Cậu ba Nguyễn từ trước đến nay là người nhìn xa trông rộng, hơn nữa còn rất biết cách “được voi đòi tiên, anh thấy Tô Khiết không phản bác lại lời nói của mình, giờ phút này ngay cả chữ vợ anh cũng dám gọi ra.
Đây là lần đầu tiên cậu ba Nguyễn gọi cô như vậy, cho dù là trước kia lúc bọn họ kết hôn, anh cũng chưa bao giờ gọi cô như vậy.
Tô Khiết ngước mắt lên nhìn anh một cái, nhưng mà giống như cậu ba Nguyễn suy đoán, cô cũng không chỉnh lại cách gọi của anh.
“Sắp xong rồi.” Hơn nữa Tô Khiết còn trả lời câu hỏi của cậu ba Nguyễn, cái này thật sự có ý nghĩa rất lớn.
“Thấm Nhị, em và anh ta là sao?” Viên Quân Doanh âm thầm kêu lên, Nguyễn Hạo Thần gọi cô là vợ, cô cũng không phản bác lại sao?
Đây là tình huống gì? Chẳng lẽ cô đã kết hôn với Nguyễn Hạo Thần rồi?
Nhưng cái này không thể nào, cô là cô cả vừa được nhà họ Đường thừa nhận, nếu như cô kết hôn, không thể ngay cả một chút tin tức cũng không có được.
“Liên quan đến chuyện của anh sao?” Không đợi Tô Khiết trả lời, cậu ba Nguyễn liên rất ngang ngược nói một câu.
Ừm, dám đối xử với Viên Quân Doanh như vậy, sợ là cũng không có mấy người.
Rõ ràng sắc mặt của Viên Quân Doanh có chút trâm xuống.
“Tôi nói này, quốc gia chúng ta có nhiều cơ quan chuyên môn như vậy đều là nuôi người rảnh rỗi sao, chỉ một vụ án như vậy mà cũng cần tìm đến vợ tôi sao?” Nhưng hết lần này đến lần khác cậu ba Nguyễn đều không biết cái gì gọi là tốt xấu: “Viên Quân Doanh, lòng dạ Tư Mã Chiêu của cậu quá rõ ràng.”