Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 534


“Tô Khiết à, cháu về nhà trước đã, nếu cháu không muốn thì cứ nói rõ với ông cụ Liên, nếu không chỉ sợ khó mà xử lý ổn thỏa, chúng ta cũng đâu thể đuổi ông cụ Liên ra ngoài được.” Giọng nói của ông cụ Tô có đôi phần khó xử.



“Được rồi, cháu về đây.” Tô Khiết cũng không nghĩ mọi chuyện lại thành ra như vậy, xem ra nếu cô không về thì không xong.


“Tổng giám đốc, cậu Liên đến nhà họ Tô xin cưới.” Tô Khiết vừa mới trở lại nhà họ Tô, thư ký Lưu đã gọi điện thoại cho Nguyễn Hạo Thần.


“Ừm.” Đầu dây bên kia, Nguyễn Hạo Thần cũng thấp giọng trả lời một tiếng, không phản ứng gì, giọng điệu đó không có chút nào khác với lúc bình thường.


Thư ký Lưu: ”…”




Phản ứng của tổng giám đốc đó sao? Cậu Liên đến nhà họ Tô hỏi cưới, cậu Liên muốn cưới bà chủ đó, vậy mà tổng giám đốc cứ như người không liên quan vậy?


Phản ứng này có bình thường không?


“Cậu vừa nói gì?” Thư ký Lưu còn đang suy nghĩ, giọng nói của Nguyễn Hạo Thần vang lên lần thứ hai, rõ ràng đã không còn như trước, vẻ bình tĩnh của anh bay biến mất, thay vào đó là sự lạnh giá đến thấu xương.


“Cậu Liên đến nhà họ Tô xin cưới.” Thư ký Lưu lặp lại lời nói của mình lần nữa.


“Liên Cung đến nhà họ Tô cầu hôn? Anh ta muốn kết hôn với Tô Khiết?” Lần này rốt cuộc Nguyễn Hạo Thần cũng phản ứng lại được, lúc này đây, giọng nói của anh lạnh đến mức khiến người ta kinh hãi.


Lần đó ở Danh Tước, thái độ của Liên Cung đối với Tô Khiết rất lạ, nhưng mà anh không ngờ Liên Cung lại đi tới nhà họ Tô cầu hôn.


“Vâng.” Thư ký Lưu lặng lẽ thở một hơi, sau đó nhắm mắt nói tiếp: “Đối tượng cầu hôn là bà chủ.”


“Bà chủ đâu?” Nguyễn Hạo Thần nghĩ, có lẽ Tô Khiết sẽ không để ý đến Liên Cung đâu, dù sao cô cũng đã kết hôn với anh rồi.


“Bà chủ về nhà họ Tô rồi.” Lúc thư ký Lưu nói ra câu này, anh ta lại hít sâu một hơi lạnh.


Ở đầu dây bên kia, Nguyễn Hạo Thần híp mắt. Bình thường, cô vẫn không muốn quay về nhà họ Tô, vậy mà hôm nay Liên Cung vừa tới cửa cầu hôn, cô đã không kịp đợi mà về ngay.


Được, tốt lắm!


Lúc này đây, chỉ nghe tiếng hít thở của tổng giám đốc nhà mình mà thư ký Lưu cũng cảm thấy hai chân run rẩy, anh ta biết, tiếp đó chỉ sợ sẽ có chuyện long trời lở đất chấn động trời đất xảy ra rồi.


“Đặt vé máy bay về nước cho tôi, nhanh nhất.” Cúp điện thoại, Nguyễn Hạo Thần chuyển sang thư ký Ngô bên cạnh, giọng điệu vẫn lạnh lùng đáng sợ như trước.


“Tổng giám đốc, vẫn còn đang họp mà.” Thư ký Ngô cũng sợ, bây giờ tổng giám đốc vẫn còn đang tổ chức hội nghị, hơn nữa hội nghị này còn vô cùng quan trọng, giờ mới chỉ bắt đầu, vậy mà tổng giám đốc lại định đặt vé máy bay đi về?


Vốn hôm qua tổng giám đốc đã nên tới đây rồi, nhưng sáng sớm hôm nay anh mới lên máy bay, rõ ràng hội nghị sắp xếp vào buổi sáng phải dời sang buổi tối, không ngờ chỉ mới họp nửa tiếng, tổng giám đốc lại nói phải đi về?


Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?


Nguyễn Hạo Thần không nói gì, anh chỉ lạnh lùng liếc nhìn thư ký Ngô một chút.


Vợ anh sắp bị người ta cướp mất rồi, anh còn có tâm trạng nào ngồi đây mà mở họp?


Kiếm tiên quan trọng à? Hay là vợ quan trọng hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK