Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1074
“Được rồi, nghe lời em.” Lôi Hạ trước giờ đều nghe lời bà ta, Mộng Nhược Đình tự nhiên cũng không nói gì thêm.
Lúc này người Mộng Thu Quỳnh vẫn cứng đờ, tay vẫn run, nhưng bà vẫn đi, đi về phía Đường Minh Hạo.
“Chú Lôi, chú nói xem con sẽ không thật sự lên làm dì đi?” Mộng Nhược Đình chớp chớp mắt, ánh mắt phức tạp.
“Anh con phải làm ba, con liền thật sự làm dì.” Lôi Hạ dời mắt nhìn cô ta, sau đó ánh mắt lại nhanh chóng chuyển về hướng Mộng Thu Quỳnh.
“Này không phải phí lời sao?” Mộng Nhược Đình ngẩn người, không vừa ý liếc ông một cái.
“Nếu đây thật sự là con của anh, vậy chị dâu làm sao bây giờ?” Mộng Nhược Đình thở dài một hơi, đột nhiên cảm thấy nếu chuyệ này là thật, sẽ rất phức tạp.
“Con nhìn ra, anh trai rất thích chị dâu, nhưng anh lại có con với người phụ nữ khác, nên làm cái gì bây giờ? Nên làm cái gì bây giờ nha?” Mộng Nhược Đình hiển nhiên đã nóng nảy.
Lôi Hạ nhìn xuống, nếu đứa nhỏ này thật là con của Nguyễn Hạo Thần, lấy tính tình của Tô Khiết tuyệt đối không có khả năng lại đồng ý gả cho Nguyễn Hạo Thần.
“Con đừng có gấp, chú thấy chuyện này không quá khả thi, con cũng biết, mẹ con đã rời khỏi nhà họ Dạ hai mươi năm, lúc ấy ảnh chụp của anh con cũng không có mang đi, đứa nhỏ này nhìn qua nhiều nhất cũng mới năm tuổi, nói cách khác, đó là kí ức hai mươi năm trước của mẹ con, cho nên, chú thấy đứa nhỏ này với anh con trước đây có chút giống, mà mẹ con vì khát vọng trong lòng, cho nên nhớ nhầm.” Đây là phân tích của Lôi Hạ, cũng hợp tình hợp lý.
“Ừ, hy vọng đứa nhỏ kia không có quan hệ với anh trai, con cũng hy vọng anh có con, nhưng phải là chị dâu sinh, là người anh trai thích sinh, như vậy anh mới có thể hạnh phúc, bằng không, nếu để chọn một trong hai rất tàn nhẫn.” Mộng Nhược Đình thầm hô một tiếng, trong lòng tuy còn khẩn trương, nhưng so với lúc trước tốt hơn nhiều.
Mộng Thu Quỳnh chạy tới trước mặt Đường Minh Hạo, lúc này Nhạc Hồng Linh đang nghe điện thoại ở một bên.
Mộng Thu Quỳnh muốn chạy tới trước mặt Đường Minh Hạo, lúc này Nhạc Hồng Linh đang nghe điện thoại ở bên cạnh.
“Xin, xin chào, bà, bà có thể nói chuyện với cháu một chút được không?” Mộng Thu Quỳnh rất căng thẳng, nói chuyện cũng lắp bắp.
Đường Minh Hạo ngẩng đầu nhìn Mộng Thu Quỳnh, mẹ nói với cậu không được tùy tiện nói chuyện với người lạ ở bên ngoài, nhưng Đường Minh Hạo thấy bà cụ này có vẻ thân thiết, hiền lành nên bản năng gật đầu.
“Bà là ai, bà muốn nói gì với chúng cháu?” Đường Vũ Kỳ ngẩng đầu nhỏ nhìn bà ta, trên mặt mang theo sự tò mò.
Nhạc Hồng Linh nghe điện thoại ở bên cạnh nhưng vẫn chú ý tình huống bên này, cô ta thấy Mộng Thu Quỳnh đi đến trước mặt hai bé cưng thì ngẩn người, nhưng cô thấy bà chủ kia không giống như người xấu, hơn nữa bà ta vẫn là người nhà của ông Lôi Hạ, cho nên Nhạc Hồng Linh chỉ nhìn qua, không đi tới ngăn cản, cũng không cúp điện thoại, bởi vì cuộc gọi này rất quan trọng với cô ta.
“Bạn học nhỏ, cháu tên là gì?” Mộng Thu Quỳnh nhìn về phía Đường Vũ Kỳ, ánh mắt càng dịu dàng, khóe môi không nhịn được cong lên, đứa nhỏ này thật là xinh đẹp, làm cho cho người ta yêu thích, giọng nói ngọt ngào đúng là dễ nghe.
“Cháu tên là Đường Vũ Kỳ, anh trai cháu là Đường Minh Hạo, cháu và anh trai là anh em sinh đôi, bà tên là gì?” Đường Vũ Kỳ không hề có ý thức đề phòng, trả lời rất nhanh, Đường Minh Hạo muốn ngăn cản cũng không kịp.
Mộng Thu Quỳnh ngẩn người, họ Đường? Sinh đôi?
Chương 1075

“Bà tên là Mộng Thu Quỳnh.” Nhưng bà ta vẫn nhanh chóng nói tên của mình.

“Mẹ của hai cháu đâu? Đó là mẹ của hai cháu sao?” Mộng Thu Quỳnh chỉ về phía Nhạc Hồng Linh đang nghe điện thoại.

Đường Vũ Kỳ vừa định trả lời, Đường Minh Hạo lại đưa kẹo cho cô bé, Đường Vũ Kỳ cầm lấy kẹo, trên mặt cười tươi như hoa, lập tức quên trả lời.

“À…” Đường Minh Hạo nhìn về phía Mộng Thu Quỳnh, à một tiếng, không nghe ra được giọng điệu gì.

Tuy rằng cậu cảm thấy bà cụ rất hiền lành, nhưng bà cụ này lại hỏi quá nhiều vấn đề, lại là một người xa lạ không quen biết, cậu không thể không đề phòng.

“Vậy ba cháu đâu? Ba cháu là ai?” Mộng Thu Quỳnh cũng không nghĩ tới chuyện một đứa bé có sự đề phòng lớn như thế, chỉ cho rằng cậu thừa nhận Nhạc Hồng Linh là mẹ mình.

“Chúng cháu…” Đường Vũ Kỳ ngẩng đầu lại muốn trả lời, Đường Vũ Kỳ bản năng muốn nói chúng cháu không có ba…

“Em nhìn em đi, ăn kẹo dính lung tung.” Đường Minh Hạo đột nhiên đưa tay giúp cô bé lau miệng, cũng ngăn cản cô bé trả lời.

Bà cụ này đúng là kỳ lạ, vấn đề về ba bọn họ quá nhạy cảm, cho nên Đường Minh Hạo càng thêm đề phòng.

Mộng Thu Quỳnh ngẩn người, sau đó cười cười, xem ra đứa nhỏ này rất thông minh, không muốn nói quá nhiều với mình.

“Nào đến đây, bà lau cho cháu.” Mộng Thu Quỳnh lấy khăn tay, bàn tay đưa về phía Đường Vũ Kỳ. Đường Minh Hạo vốn muốn ngăn cản, nhưng Đường Vũ Kỳ đã đi qua, Mộng Thu Quỳnh giúp Đường Vũ Kỳ lau miệng, tay bà ta có vẻ rất tự nhiên sờ đầu Đường Vũ Kỳ, bà ta sợ làm đứa nhỏ đau nên không dám dùng sức, chỉ chậm rãi vuốt xuống, nhưng lại mang theo hai sợi tóc.

“Thật là ngoan.” Mộng Thu Quỳnh thu hồi tay, kia hai căn tóc chính triền ở tay nàng chỉ gian.

“Bé cưng, thì ra hai đứa ở chỗ này, đến đây cho ba ôm một cái.” Đúng lúc này, một người đàn ông đột nhiên xuất hiện, nhanh chóng bế Đường Vũ Kỳ lên, hôn lên mặt Đường Vũ Kỳ.

Đường Bách Khiêm hôn Đường Vũ Kỳ, râu anh ta làm cho Đường Vũ Kỳ ngứa ngứa nên cười khanh khách.

Đường Minh Hạo nghĩ đến câu hỏi kỳ lạ của Mộng Thu Quỳnh vừa rồi thì nhất thời cũng không nói gì.

Mộng Thu Quỳnh nghe người đàn ông nói thì sửng sốt, con ngươi nhanh chóng nhìn phía anh ta, người đàn ông này là ba của bọn nhỏ sao?

Hai đứa nhỏ không nói gì, có lẽ là không sai.

Vậy thì…

Mộng Thu Quỳnh thu tay lại, giấu sợi tóc ở trên tay vào ống tay áo, bà ta nghĩ có nên ném sợi tóc xuống đất hay không, nhưng tay bà ta vừa mở ra lại lập tức nắm chặt lại.

Đường Bách Khiêm nhìn Mộng Thu Quỳnh một cái, cười cười, cũng không nói gì, anh ta bế Đường Vũ Kỳ và mang theo Đường Minh Hạo đi về phía Nhạc Hồng Linh.

Mộng Thu Quỳnh có chút xấu hổ, nhưng cũng không nói gì thêm, mà hơi lưu luyến không muốn đi.

“Mẹ, đã lấy được chưa?” Mộng Nhược Đình thấy bà ta trở về thì vội vàng hỏi.

“Mẹ lấy được rồi, nhưng bé gái và bé trai là sinh đôi, mẹ lấy được tóc của bé gái, nhưng mẹ thấy mình nghĩ sai rồi, có lẽ bọn họ không phải là con của anh trai con, người đàn ông kia mới là ba của bọn họ.” Mộng Thu Quỳnh nói lời này thì thở dài, lại có chút thất vọng.

“Nếu đã lấy được thì cứ làm xét nghiệm ADN, tôi thấy người đàn ông kia hơi quen, giống như đã gặp qua rồi.” Lôi Hạ thật sự đã gặp qua Đường Bách Khiêm, nhưng hôm nay Đường Bách Khiêm ngụy trang, cho nên Lôi Hạ không nhận ra Đường Bách Khiêm.


Chương 1076

“Chú Lôi nói rất đúng, nếu đã lấy được tóc thì cứ làm xét nghiệm ADN.” Mộng Nhược Đình cũng liên tục gật đầu.

“Ừm.” Mộng Thu Quỳnh thấp giọng trả lời, sau đó cầm sợi tóc trong tay đưa cho Lôi Hạ.

“Tôi cầm đi làm xét nghiệm DNA, rất nhanh sẽ có kết quả.” Lôi Hạ cầm sợi tóc trong tay bà ta, lại không nhịn được ngước mắt nhìn Đường Bách Khiêm một cái, nhưng vẫn không nhận ra thân phận của anh ta.

Đường Bách Khiêm nhìn đám người Mộng Thu Quỳnh rời đi thì mới đặt Đường Vũ Kỳ xuống, sau đó nói Đường Minh Hạo đưa Đường Vũ Kỳ qua bên kia chơi, anh ta đi tới trước mặt Nhạc Hồng Linh.

“Lão đại, sao anh lại tới đây?” Nhạc Hồng Linh nhìn thấy Đường Bách Khiêm thì có chút bất ngờ, cũng có chút giật mình.

“Tôi đến thăm mọi người, bọn nhỏ chơi thế nào?” Đường Bách Khiêm hơi cụp mặt, đúng lúc nhìn về phía hai bé cưng giống như đang nhìn hai bé cưng, giọng anh ta vẫn như ngày thường, nghe không ra được sự khác thường.

“Không tệ, hai bé cưng chơi rất vui vẻ.” Nhạc Hồng Linh cúp điện thoại, cũng không phát hiện ra sự khác thường.

“Mọi người đã chơi mấy ngày rồi, khi nào quay về?” Đường Bách Khiêm có vẻ tự nhiên hỏi.

“Lão đại, không phải lúc trước anh đã quyết định thời gian rồi sao? Còn ba ngày nữa, nhưng Tô Khiết nói đến lúc đó tôi đưa hai bé cưng về thành phố A, cô ấy sẽ ở thành phố A chờ chúng ta.” Nhạc Hồng Linh cũng không biết những chuyện khác, cho nên nói ra chuyện đã bàn bạc với Tô Khiết.

Đường Bách Khiêm cụp mắt, nhíu mày lại, trong con ngươi lóe sáng, nhưng anh ta lại nhanh chóng che giấu.

“Tô Khiết nói cô đưa hai bé cưng về thành phố A sao?” Lúc Đường Bách Khiêm nói lời này thì cố gắng làm cho giọng nói của mình giống như bình thường.

“Ừ, Tô Khiết nói lâu rồi không gặp bọn nhỏ, rất nhớ tụi nó, mà hiện tại trong tay Tô Khiết đang có một vụ án đặc biệt, không thể đến đây gặp hai bé cưng, cho nên cô ấy nói tôi đưa bọn trẻ qua đó.” Nhạc Hồng Linh thấy anh ta hỏi thì trả lời.

Nhạc Hồng Linh thấy anh ta hỏi thì trả lời, mặc dù Nhạc Hồng Linh không biết chuyện khác, nhưng Nhạc Hồng Linh biết chuyện Đường Bách Khiêm thích Tô Khiết, cho nên cô ta không nói đến chuyện của Nguyễn Hạo Thần.

“Ừ.” Đường Bách Khiêm híp mắt lại, nhưng anh ta cũng không nói thêm gì, mà thấp giọng trả lời.

“Lão đại, anh đúng lúc đi ngang qua sao?” Nhạc Hồng Linh nhìn anh ta, hơi nhíu mày lại.

“Ừ.” Đường Bách Khiêm lại thấp giọng nói, sau đó ngước mắt nhìn cô ta: “Cô và hai đứa nhỏ tiếp tục chơi đi, tôi đi trước.”

Sau đó Đường Bách Khiêm nhanh chóng rời đi.

Nhạc Hồng Linh nhìn anh ta rời đi thì càng nhíu mày chặt lại, sao cô ta cảm thấy Đường Bách Khiêm hơi kỳ lạ, đột nhiên xuất hiện, sau đó lại nhanh chóng rời đi như thế?

Thành phố A, trong trung tâm của tám gia tộc lớn nhất.

Bởi vì Đường Vân Thành phái xe tới, cho nên tốc độ lái xe rất nhanh, không bao lâu đã đến nơi, Cố Nam cũng không nói gì, cũng không cố ý kéo dài, lập tức đưa Tô Khiết vào phòng tài liệu, sau đó bảo vệ nhanh chóng lấy chìa khóa mở cửa, mọi chuyện đặc biệt thuận lợi đến mức làm cho Tô Khiết cảm thấy quái lạ.

Tô Khiết vào phòng tài liệu, Cố Nam cũng đi sát theo sau, tiện tay đóng cửa, Tô Khiết nhìn cô ta một cái, hai mắt hơi híp lại, nhưng cũng không nói gì.

Tô Khiết nhanh chóng đi tới tủ tài liệu, sau đó mở tủ ra, lần này không giống như lần trước, lần trước có mục tiêu rõ ràng, không cần dùng nhiều thời gian, nhưng lần này lại không có mục tiêu.
Chương 1077

Mấy năm nay, Cung tông trưởng vẫn luôn điều hành Đội Tinh Vệ của tám gia tộc lớn nhất, tất cả tài liệu liên quan đều ở trong phòng tài liệu của Cung tông trưởng, từ nhiều năm trước Cung tông trưởng và đám người nhà họ Cố đối phó Đường Vân Thành, cho nên Đường Vân Thành không biết rõ nhiệm vụ của Đội Tinh Vệ, cũng không thể cung cấp tin tức có ích cho Tô Khiết.

Cho nên Tô Khiết cần phải tự mình điều tra tất cả.

Cố Nam vốn đang nghĩ cách làm cho vụ án lần này không liên quan đến tài liệu trong tay Tô Khiết, nhưng cô ta lại phát hiện Tô Khiết mở tủ tài liệu không hề liên quan đến vụ án.

Lúc này Tô Khiết đang xem những tài liệu đó vốn chẳng liên quan đến vụ án.

Hơn nữa những tài liệu đó liên quan đến Đội Tinh Vệ.

Trong con ngươi của Cố Nam càng thêm ý cười, xem ra không cần cô ta nhọc lòng, Tô Khiết đang tìm chết, không trách được cô ta.

Điều này làm cho Cố Nam vui mừng!

Cho nên Cố Nam không ngăn cản, thậm chí không làm cứ chuyện gì quấy rầy Tô Khiết.

Hiện tại cô ta chờ mấy người kia đến bắt người, cũng thu hoạch được tang chứng.

Nhưng đúng lúc này, điện thoại của cô ta đột nhiên vang lên, cô ta lấy ra xem, khi nhìn thấy dãy số hiển thị trên màn hình thì ngẩn người, con ngươi nhanh chóng lóe lên.

Đường Lăng? Đường Lăng gọi điện thoại cho cô ta?

Đây là lần đầu tiên Đường Lăng chủ động gọi điện thoại cho cô ta?

Cố Nam nắm chặt điện thoại trong tay, sau đó nhanh chóng nhận máy, nhẹ nhàng nói một tiếng: “Alo.”

Một tiếng này vừa nhẹ nhàng lại dịu dàng, cô ta thật sự thích Đường Lăng, cầu mà không được càng làm cho cô ta say mê.

“Cô đang ở đâu?” Giọng của Đường Lăng cũng nhẹ nhàng hơn bình thường, giọng điệu tùy ý, rất tự nhiên.

Nhưng giọng điệu tùy ý này làm cho Cố Nam cứng đờ, từ trước đến nay Đường Lăng lạnh nhạt từ trong ra ngoài với cô ta, cũng không sẽ tùy ý như vậy, hơn nữa anh ta còn hỏi cô ta đang ở đâu? Hôm nay Đường Lăng bị sao vậy?

“Có việc gì sao?” Cố Nam kiềm nén sự kích động trong lòng, hỏi một câu.

“Cũng không có gì, nhưng có một chuyện một người đàn ông như tôi không hiểu lắm, muốn hỏi cô một chút.” Giọng Đường Lăng càng nhẹ nhàng tự nhiên, đương nhiên bọn họ đang nói chuyện qua điện thoại nên Cố Nam không nhìn thấy vẻ mặt của Đường Lăng.

“Chuyện gì?” Cố Nam cảm giác trong lòng mình càng kích động, càng căng thẳng, bàn tay cầm điện thoại không ngừng siết chặt.

“Tôi muốn hỏi bình thường phụ nữ thích nhẫn gì?” Bên kia giọng của Đường Lăng có chút ý cười, lại mang theo cảm giác sâu xa khác thường.

Trong nháy mắt, Cố Nam cảm thấy trái tim mình đột nhiên đập nhanh hơn, cô ta biết từ trước đến nay Đường Lăng là người quyết đoán dứt khoát, không thể do dự vì một chiếc nhẫn được.

Hơn nữa, sở thích của mỗi cô gái sẽ khác nhau, Đường Lăng hỏi cô ta, không lẽ Đường Lăng mua nhẫn cho cô ta sao?

“Tôi thích, chưa chắc cô gái anh tặng đã thích.” Cố Nam thử thăm dò hỏi một câu.

“Cô thích thì tốt.” Đường Lăng đột nhiên nói một câu như vậy, giọng nói vô cùng dịu dàng.

Cố Nam nhất thời cảm thấy trái tim mình muốn nhảy ra ngoài, không thể khống chế.

Cố Nam bản năng nhìn Tô Khiết một cái, cô ta biết hiện tại nhà họ Cố và nhà họ Đường đang đấu đá nhau, bây giờ trùng hợp Đường Lăng gọi điện thoại cho cô ta, hơn nữa quá kỳ lạ, nhưng cô ta vẫn khống chế không được mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK