“Biết rồi lão đại.” Bên kia nghe thấy giọng điệu của Nguyễn Hạo Thần thì không dám có chút trì hoãn, cũng không dám hỏi nhiều.
Sau khi Nguyễn Hạo Thần cúp điện thoại thì nhanh chân đi ra cửa, tự mình lái xe nhanh chóng rời đi.
Bây giờ anh nhất định phải chạy đến đó bằng tốc độ nhanh nhất, anh tuyệt đối không thể để cho cô có bất cứ nguy hiểm nào.
Anh phải giải quyết hết tất cả các nguy hiểm giúp cho cô lúc cô chưa đến nước M.
Lúc này Tô Khiết vẫn còn đang ở trên máy bay, điện thoại của cô bị tắt máy, Nguyễn Hạo Thần không liên lạc được cho cô cho nên cô còn không biết Nguyễn Hạo Thần đã đến nước M rồi.
Nhà họ Đường.
“Sao Tô Khiết lại đột nhiên đến nước M vậy chứ?” Đường Vân Thành vừa mới về nhà, nghe thấy Tô Khiết đi đến nước M, sắc mặt có chút nghiêm túc.
“Em cũng không biết nữa, hơn bốn giờ sáng ngày hôm nay em có nhận được tin nhắn của Tô Khiết, lúc đó em còn chưa tỉnh ngủ nữa kìa.” Phạm My nhìn thấy lúc này Đường Vân Thành trở về thì rõ ràng là có chút bất ngờ: “Sao giờ này anh lại về nhà, bộ có chuyện gì hả?”
“Cấp trên kêu anh đến Hải Thành, hiện tại đang là thời khắc mấu chốt, anh sợ là sẽ có tình huống gì đó, cho nên anh muốn Tô Khiết đi cùng.”
Đường Vân Thành không biết là đúng lúc trùng hợp hay là…
“Có phiền phức gì hả?” Phạm My sửng sốt, bà là người bên gối Đường Vân Thành, đương nhiên là hiểu Đường Vân Thành nhất, có thể nhìn ra được Đường Vân Thành đang có tâm sự.
“Trên lý thuyết thì lần này Hải Thành sẽ không để anh đi, kế hoạch ban đầu là Cung tông trưởng và Cố Chính Luân đi, hơn nữa chuyện ở bên kia vẫn luôn do Cố Chính Luân phụ trách.” Đường Vân Thành cũng không giấu giếm nỗi lo của ông, bởi vì chuyện lần trước của Đường Lăng cho nên ông đã trở nên cẩn thận hơn.
Mà lần này đến Hải Thành, ông cũng không thể nào không cẩn trọng hơn, bởi vì ở bên Hải Thành hơn phân nửa đều là thế lực của nhà họ Cố, nếu như nhà họ Cố gây ra chuyện gì với ông ở Hải Thành vậy thì ông thật sự khó lòng phòng bị.
Cho nên mới muốn mang Tô Khiết đi cùng.
“Nếu không thì để Đường Lăng đi cùng với anh đi.” Phạm My cũng ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, trên mặt dần dần có nỗi lo.
“Không được đâu, Đường Lăng còn có công việc của Đường Lăng, không đi được, hơn nữa chuyện này là do ý của cấp trên, Đường Lăng cũng không thể nào tùy tiện đi theo được.” Từ trước đến nay Đường Vân Thành làm việc cẩn thận, những chuyện nên suy nghĩ đương nhiên là ông đã suy nghĩ hết rồi.
Nếu như Đường Lăng không nhận được mệnh lệnh của cấp trên và tự mình đi cùng với ông đến Hải Thành, vậy thì người của nhà họ Cố chắc chắn sẽ coi đây là cơ hội để đối phó nhà họ Đường.
Quy định của tám gia tộc lớn rất nghiêm ngặt, thế lực của tám gia tộc lớn thậm chí họ có thể vượt qua một vài quốc gia nhỏ, đương nhiên là quy định của nội bộ khá nhiều.
“Hơn nữa, cho dù Đường Lăng có thể đi thì cũng không phù hợp bằng Tô Khiết.” Đường Vân Thành không phải là không tin tưởng vào năng lực của Đường Lăng, nếu như đối phương chân ướt chân ráo thì ông không sợ, nhưng chỉ sợ đối phương âm hiểm.
Giống như lần trước Đường Lăng đã trúng ám chiêu của đối phương.