Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Chương 112 Càng ngày càng hung hăng phách lối
Chung Khánh Hiên gạt cái bàn tay đang không ngừng gõ bàn kia, ho nhẹ một tiếng: "Cô gái nhỏ theo đuổi cậu nhiều năm như vậy, cũng không có thù hận sâu sắc gì với cậu, vậy mà sao cậu lại."
“Cậu thật sự càng ngày càng lo lắng nhiều chuyện đấy” Hạ Vũ Hào không nghe anh ta nói hết mà đứng dậy, cài lại cúc áo khoác vest, vẻ mặt nghiêm nghị.
Chung Khánh Hiên vội vàng đứng lên: "Được, được, được, cậu không bỏ qua được thì không bỏ qua đi, sau này tôi sẽ không nói nữa là được chứ gì? Nếu không phải cô nhóc Phi Nhung nhà tôi bảo tôi nói hộ, ai mà lại bằng lòng cùng cậu
VietWriter
tham gia vào mấy cái chuyện phiền lòng của Hương Thu Vân chứ?"
Anh ta nhét món quà vào trong vòng tay của Hạ Vũ Hào: "Này, nhớ đưa tận tay cho Hướng Thu Vân nhé, nếu không cô nhóc nhà tôi lại cãi nhau với tôi nữa đấy! Tôi đi trước đây!"
Sau đó, anh ta phải mông lượn đi ngay lập tức.
Hạ Vũ Hào liếc nhìn hộp quà trong tay, thuận tay ném lên bàn rồi đi về phía trước, nhưng vừa đi được vài bước, anh lại quay người lại, cầm theo món quà rồi mới rời đi.
Hướng Thu Vân ở lại nhà thím Thẩm hơn một giờ, rồi sau đó nghe những lời dặn dò giống như “Có thời gian sang chỗ thím ăn mì nhé”, “Nếu có cơ hội, thím sẽ giới thiệu cháu trai thím cho cháu” một hồi rồi mới lên xe rời đi.
“Thu Vân, ba mẹ họ còn chưa về nhà, em thật sự không đi thăm hai đứa bé sao?” Lâm Quỳnh Chi cảm thấy bây giờ Hướng Thu Vân quá phiền muộn, trong mắt cũng không có tí ánh sáng nào, có lẽ sẽ tốt hơn nếu cô gặp hai đứa trẻ.
Hướng Thu Vân cúi thấp đầu, đèn đường chiếu rọi khiến cho nhữn
“Không gặp thì không gặp!” Hướng Quân hoàn toàn không hiểu ý tứ sâu xa của vợ, vẻ mặt chán ghét, nhưng trong
mắt không giấu được sự cưng chiều. “Hai chị em kia có thể dày vò người ta đến mệt chết đấy. Cũng không phải là con anh, nếu không thì anh đã đánh chúng rồi từ sớm rồi!"
Lâm Quỳnh Chi lườm anh ta.
Hướng Quân cảm thấy oan ức: "Tối nay Thu Vân trang điểm đẹp thế, lỡ ôm hai chị em nó bị bọn chúng tè lên người thì sao? Cũng không phải chỉ hôm nay mới có thể gặp mà".
"Thu Vân, hôm nay em mệt rồi phải không?” Lâm Quỳnh Chi phớt lờ chồng, nói nhỏ với Hướng Thu Vân: “Hay là mình đổi ngày, khi ba mẹ đi vắng thì đến thăm chị em tụi nhỏ nha?
Hướng Thu Vân cố gắng mở miệng từ chối uyển chuyển: “Bình thường công việc của em rất bận, có cơ hội rồi nói sau nhé”
Cô cũng đã nói như thế rồi, Lâm Quỳnh Chi cũng chỉ đành nói được thôi.
Chiếc xe nhanh chóng đậu ở phía trước club Mộng Hương.
Hướng Thu Vân bắt lấy tay nắm cửa xe, khi định lái xe, Hướng Quân kêu lấy cô: “Thu Vân, em đợi một chút” Anh ta lại nhìn sang Lâm Quỳnh Chi, chỉ vào căn siêu thị nhỏ ở bên cạnh club: “Có chút khát, em đi mua chai nước cho anh nha”
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!