Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Đọc tại web Nh.a.yho.com
Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bộ truyện do nhóm лhayhȯ edit. Hiện tại, mình vừa nhận chương từ các bạn ctv gửi về. Số chương hiện đã hơn 300 chương so với ở web. Chúng mình xin đăng trước trong nhóm kín để các bạn có đóng góp xem trước. Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn
Chương 388: Hướng Quân, anh đã điên đủ chưa?!
Nếu là đi, thật vất vả mới gặp được Hạ Vũ Hào, thật sự không cam tâm, nhưng nếu ở lại, cảnh tượng này thật sự không thích hợp.
“Hướng Quân, anh đã điên đủ chưa?!” Lâm Quỳnh Chi lần này không che giấu, trực tiếp vặn lỗ tai Hướng Quân nói: “Xin lỗi Hạ tổng!
Ngay trước mặt rất nhiều người làm cho Hạ tổng xấu hổ như vậy, nếu như anh ta quay đầu đem sự tức giận này trút lên đầu Thu Vân thì làm sao bây giờ.
Hướng Quân đau đến nhe răng trợn mắt, cũng không giãy dụa, cũng không xin lỗi.
“Mấy vị tìm tôi có chuyện gì?” Hạ Vũ Hào liếc nhìn Hướng Quân, mặc kệ anh ta, mà hỏi đám người vẫn đang chật vật ở một bên.
Vài người trong số đó đều đã trung niên, người lớn tuổi hơn Hướng Bách Tùng một chút, nhưng khi đối mặt với Hạ Vũ Hào lại tỏ ra kính nể, có chút nịnh nọt và co rúm.
“Đã lâu không gặp, nên đến chào Hạ tổng.” Một người trong số họ nói.
Hướng Thu Vân cụp mắt xuống, sau đó đứng dậy nói: “Chị dâu, anh hai, chúng ta chuyển qua ngồi chỗ khác đi.”
Hạ Vũ Hào nói chuyện làm ăn cô không tiện ở lại nghe, vừa vặn cô cũng có chuyện muốn nói riêng với anh trai và chị dâu.
“Đi đi, đi qua bên kia, không có ai ở đó!” Hướng Quân chỉ vào cái bàn cách đây xa nhất, không có cần Hướng Thu Vân và Lâm Quỳnh Chi đẩy xe lăn, anh một tay xoay xe lăn, đi qua chỗ đó, mong muốn rời xa Hạ Vũ Hào.
Hướng Thu Vân lo lắng anh không tự chủ được phương hướng mình đi sẽ đụng phải người khác, nên đi vài bước đến sau xe lăn, đẩy anh đến đó.
Lâm Quỳnh Chi nhìn theo bọn họ trong mắt hiện lên sự bất lực.
“Sao tôi không nhớ mình đã gặp qua mấy vị rồi?” Hạ Vũ Hào nhìn Hướng Thu Vân khuất dần trong đám người, đưa ngón tay lên bàn gõ nhẹ.
Mấy người nhìn nhau, một người đứng lên pha trò haha, “Hạ tổng mỗi ngày tiếp nhiều người như vậy, không nhớ chúng ta cũng là chuyện bình thường.”
Dưới tình huống bình thường, sẽ không có ai hỏi một câu hỏi cặn kẽ như vậy, chỉ cần làm theo câu ‘Đã lâu không gặp’ và tiếp tục.
Nếu như vui, thì nói thêm vài lời, nếu không vui, lại nói ít hơn một vài từ.
“Ồ.” Hạ Vũ Hào đứng dậy, bưng một chén Champagne từ khay của người phục vụ lên, lung lay hỏi: “Mấy vị là có chuyện gì sao?
Tại đây có hình ảnh
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!