Mục lục
Tàn độc lương duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!



Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!


Trong lòng Hướng Thu Vân trăm mối cảm xúc ngổn ngang, lúc đang định cầm điện thoại lên thì tiếng chuông ngừng lại.


Mắt Hướng Thu Vân nhìn về phòng tắm, bóng dáng của anh phản chiếu trên tấm kính pha lê, xem ra anh còn phải tắm một lúc nữa mới xong.


Nếu bây giờ cô xem điện thoại của anh, hẳn là vẫn có thời gian. Tuy nói anh làm việc rất ổn thỏa, chưa chắc đã tìm được gì trong điện thoại và lịch sử tin nhắn gián tiếp hại chết mẹ cô.


Nếu không có, nếu thật sự không có, cô cũng có thể miễn cưỡng thuyết phục bản thân, chuyện mẹ cô tự sát không liên quan đến anh.


Hướng Thu Vân liếm cánh môi, xoay người lại cầm điện thoại.


Lúc sắp chạm vào nó, tiếng nước trong phòng tắm đột nhiên ngừng lại.


Nội tâm cô lộp bộp một tiếng, lập tức rụt tay, ngồi thẳng người, tim đập nhanh nhìn về phía phòng tắm.


Hạ Vũ Hào không đi ra, một lát sau, tiếng nước lại vang lên lần nữa.


Trên trán và lòng bàn tay của Hướng Thu Vân toát đầy mồ hôi, cô lại nhìn vào trong một lát,sau khi chắc chắn anh sẽ không ra ngoài, mới xoay người cầm điện thoại.


Nhưng lúc chạm tới điện thoại, lại rụt tay thu về.


Anh đi tắm nhưng lại để điện thoại ở nơi dễ thấy như vậy, rõ ràng không hề phòng bị cô. . . đột nhiên khiến cô không muốn xem nữa.


Lúc này, chuông điện thoại lại vang lên.


Hướng Thu Vân nghĩ là người của công ty gọi cho Hạ Vũ Hào, cũng không nhìn màn hình, sau hai tiếng bíp, nhấc máy “Xin lỗi, Hạ Vũ Hào đang tắm, có chuyện gì anh có thể nói với tôi, nếu không tiện. . .”


“Thu Vân, em gái yêu quý của anh!” Đầu điện thoại bên kia vang lên giọng nói vui vẻ của Hướng Quân.


Hướng Thu Vân, “. . .”


Cô kéo điện thoại ra, nhìn số, quả nhiên là số của anh cô.


Không phải anh của cô và Hạ Vũ Hào không thích nhau à? Sao lại đột nhiên gọi điện thoại cho Hạ Vũ Hào, hơn nữa hình như còn rất vui?


“Thu Vân, em có đang nghe không Thu Vân?”


Đầu dây điện thoại bên kia vàng lên tiếng la của Hướng Quân, Hướng Thu Vân mới lấy lại tinh thần, “Vâng, đang nghe.”


Tâm trạng Hướng Quân đang rất tốt, lúc nói chuyện âm cuối đều cao lên, “Anh tìm họ Hạ kia có chút việc, em đưa điện thoại cho cậu ta đi!”


“Anh ấy đang tắm.” Hướng Thu Vân nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK