Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện và vào nhóm lấy password/ mật khẩu nhé:
Chương 518: Anh thực sự làm tức chết em
Nói đến đây, Hướng Quân đột ngột dừng lại, sau đó nghiêng người trước máy quay, phát ra âm thanh hoang mang ‘A’.
Hướng Thu Vân đột nhiên nhớ tới chuyện tối hôm qua, lặng lẽ kéo quần áo lên.
“Hướng, Thu, Vân !!! Em có che anh cũng nhìn thấy!” Hướng Quân đứng lên, động tác cực kỳ bất ổn. “Em, em, em thật sự là … em thật sự làm tức chết anh! ”
“Hồ ly tinh họ Hạ kia cho em thuốc mê gì, anh ta làm nhiều chuyện với em như vậy, em còn ngủ với anh ta sao?”
Hướng Thu Vân muốn nói cho anh biết chuyện mình phải mang thai, nhưng anh lại sớm phát hiện ra, “Anh hai, em…”
“Ồ, anh nhớ ra rồi, là do em nói dối Hạ lão gia tử là có thai, có đúng không?” Hướng Quân giờ phút này suy sụp, “Ngươi có thể cùng hắn làm thụ tinh trong ống nghiệm, hiện tại công nghệ tiên tiến như vậy, Em cũng không nhất thiết phải có quan hệ với hắn ta! ”
“Hắn ta hiện tại thèm muốn em, em lại cùng hắn phát sinh quan hệ, lại sinh ra đứa nhỏ, hắn nhất định sẽ không biết xấu hổ dính vào em! Giống như kẹo đường, không thể rũ bỏ !!! Em thật là … ”
Nhìn thấy anh càng ngày càng xúc động, Hướng Thu Vân bất lực ngắt lời anh, “Anh à, anh nghe em nói đã.”
Hướng Quân còn muốn nói bậy, nhưng đã bị Lâm Quỳnh Chi kéo sang một bên, “Thu Vân à, có chuyện gì đã xảy ra vậy?”
“Hạ lão gia tử bệnh đa nghi quá nặng, nếu để làm thụ tinh trong ống nghiệm. Em vẫn là… thụ thai tự nhiên sẽ an toàn hơn.” Hướng Thu Vân nói.
Hướng Quân giận dữ hét lên cái gì đó ở đằng kia, Lâm Quỳnh Chi đập anh ta một cái, “Anh im lặng được không? Làm cho não người ta đau cả ngày rồi! Thu Vân không lừa dối gì ai, vậy cô ngủ với Hạ tổng một tối. Có chuyện gì sao? Coi như là ngủ với một con vịt đi! ”
Sau đó, cô nhìn về phía Hướng Thu Vân, nhẹ giọng nói: “Chị đã xem tin tức, Hạ tổng làm những chuyện năm đó cũng có thể hiểu được. Hiện tại mọi chuyện đã đến mức này, chị nghĩ em có thể cố gắng tiếp nhận anh ấy, chuyện này là tốt nhất cho cả hai người. ”
“Ừm.” Hướng Thu Vân không muốn nói thêm chuyện này, liền đổi chủ đề, “Em chuẩn bị trở về Hướng gia.”
Nghe đến đây, Lâm Quỳnh Chi vui mừng khôn xiết, “Em đã quyết định trở về rồi sao? Tốt rồi, khi nào thì trở về? Chị sẽ cùng anh trai đến đón em.”
“Không, em để Vũ Hào đưa em qua là được.” Hướng Thu Vân nói: “Chị dâu, chị là sinh viên đạt thành tích cao chuyên ngành quản lý tài chính. Chị có thể giới thiệu cho em một vài cuốn sách cơ bản về lĩnh vực này được không?”.
Lâm Quỳnh Chi nói cho cô một mớ, sau đó nói: “Em cũng không cần nhớ, chị lúc trước có đặt mua vài bản trên mạng rồi, đã chuyển trực tiếp đến trong nhà, em về đây xem là được, có cái gì không hiểu cũng có thể hỏi chị.”
Mấy người tán gẫu những chuyện vụn vặt trong cuộc sống, Hướng Thu Vân trêu ghẹo cặp song sinh một lúc rồi mới cúp máy.
Cô cất điện thoại xuống giường, chậm rãi đi xuống lầu, cùng Hạ Vũ Hào nói chuyện về Hướng gia, nhìn xung quanh, cô phát hiện anh đang ở trong phòng giặt.
Máy giặt khẽ rung lên, Hạ Quân Hào đứng bên máy giặt nhìn, khóe miệng hơi cong lên.
Hướng Thu Vân nhìn anh thế này, chắc cũng đoán được trong máy giặt có gì, cô hơi cứng người rồi bước vào.
“Làm sao lại xuống?” Nghe thấy tiếng bước chân, Hạ Vũ Hào quay đầu nhìn cô, sau đó đi tới bên cạnh cô, tự nhiên xoa eo cho cô.
Lực đạo của anh mạnh hơn Hướng Thu Vân một chút, anh ta ấn vào làm cô rất thoải mái, nhưng cô thật sự không quen với sự tiếp xúc gần gũi giữa hai người, liền lùi lại vài bước.
“Nếu lùi lại sẽ đụng phải cửa.” Hạ Vũ Hào miễn cưỡng câu lên khóe môi dưới, nắm lấy tay cô, kéo cô về phía mình.
“Tôi đã nói với anh trai tôi về việc sẽ trở về Hướng gia.” Hướng Thu Vân cách Hạ Vũ Hào gần 20 cm, cô có thể cảm nhận được hơi nóng tỏa ra từ anh ấy, “Chọn ngày không bằng đụng ngày, hôm nay liền đi đi.”
Hạ Vũ Hào nhìn cô, gõ ngón tay vào bên chân vài cái, “Hôm nay sao?”
Hướng Thu Vân gật đầu.
Tiếng máy giặt chạy không to nhưng có lẽ tiếng giặt trong đó quá đặc biệt, cô chỉ thấy tiếng máy giặt rất chói tai.
“Hôm nay em liền đi Hướng gia, đứa nhỏ phải làm sao bây giờ?” Hạ Vũ Hào liếc nhìn bụng của cô, giọng nói trước giờ vốn lạnh lùng lại mang một tia trêu chọc, “Hay là em cảm thấy anh rất lợi hại, một lần liền trúng?”
Hướng Thu Vân có tâm trạng kỳ lạ khi lần đầu tiên nghe thấy anh nói với giọng điệu trêu chọc như vậy, cô ngẩng đầu liếc anh một cái, cũng không biết nên nói gì.
“Không cần gấp gáp như vậy.” Vẻ mặt Hạ Vũ Hào nhàn nhạt như trước giờ, giống như người nói trêu chọc vừa rồi không phải là anh. “Em đột nhiên chủ động quay về, ba em chắc chắn sẽ có chút suy nghĩ. chờ ông ấy cùng mẹ em đến tìm em lần nữa, lúc đó hãy trở về. ”
Nghe đến đây, Hướng Thu Vân khẽ nhíu mày.
Cô đúng là vẫn suy nghĩ quá ít …
“Đối với chuyện tập đoàn Giang thị, ông nội xen vào, chuyện này em có biết không?” Hạ Vũ Hào hỏi.
Hướng Thu Vân ừ một tiếng.
“Ông nội lại ra mặt ở thời điểm này, ba em sẽ hiểu lầm là ông ấy ra mặt vì đứa nhỏ trong bụng em.” Hạ Quân Hào nói: “Ông ta càng thấy em quan trọng thì sẽ càng khó bình tĩnh được, nhất định sẽ mang mẹ em đến thuyết phục em trở về, đến lúc đó em từ chối một chút rồi mới trở về, hiệu quả sẽ tốt nhất.”
Anh bình thường trực tiếp nói kết quả, hoặc là làm như thế nào, hiếm khi mở lời nói chuyện cẩn thận như thế này, Hướng Thu Vân ngu ngốc đến mấy, cũng hiểu được anh ta đang giúp cô phân tích.
“Ra vậy.” Hướng Thu Vân do dự nói: “Cảm ơn.”
Hạ Vũ Hào trầm mặc nhìn cô, đột nhiên duỗi tay ra, sờ sờ đầu cô, vẻ mặt có chút lãnh đạm, “Sau này đừng nói cảm ơn với anh, cũng đừng nói xin lỗi, anh không có thích nghe. ”
Nói xong, anh quay lưng về phía cô, “Em vào phòng khách trước đi, anh tắm rửa xong sẽ tới đó.”
“Anh… không vui sao?” Hướng Thu Vân ngập ngừng.
Hạ Vũ Hào thờ ơ nói: “Nếu là đàn ông, lần đầu tiên ăn mặn không đáp ứng đủ. Đây gọi là không thỏa mãn d*c vọng, em hiểu không?”
Hướng Thu Vân cau mày liếc anh một cái, mặc kệ anh, chậm rãi đi về phía phòng khách, nằm trên giường, ngồi yên cũng không sao, đi lại như thế này thực không thoải mái.
Cô nhíu mày đi ra phòng khách ngồi trên ghế sô pha, lần này chân cũng không khó chịu nhưng thắt lưng đau nhức phóng đại lên mấy lần.
“Cô nằm trên sô pha.” Hạ Vũ Hào một lúc sau mới đi tới, vừa thấy cô xoa eo, liền chỉ vào bảo cô nằm sấp trên sô pha.
Khi nói về việc nằm xuống, Hướng Thu Vân đột nhiên nghĩ đến tiếng thở gấp gáp mà anh tạo ra khi ấn vào eo cô và đánh sau lưng cô đêm qua, cô mím chặt môi dưới không nhúc nhích.
“Để anh làm, hay là em tự mình làm?” Hạ Vũ Hào đi tới trước mặt cô, trịch thượng nhìn cô.
Chỉ là ngủ với nhau một giấc, nhưng quan hệ giữa hai người hơi khác trước, cảm giác Hướng Thu Vân không thể nói, nhưng cũng không thể phủ nhận sự tồn tại của nó.
“Thắt lưng của tôi không đau.” Hướng Thu Vân dừng lại, nói: “Tay chân cũng không đau.”