Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm
Truyện được edit bởi nhóm VietWriter. Nếu bạn đang đọc bản dịch này tại một trang nào đó khác thì đó là bản copy chưa được sự đồng ý của chúng mình.
Chương 260: Anh cứ về đi
Nội dung Chương có chứa hình ảnh
VietWriter
“Ồ.” Lục Ngôn Sâm nhàn nhạt nói một tiếng, liền ném hắn lên giường chuyển viện mà không làm vết thương của Hướng Quân bị thương.
Hướng Quân có chút ngã đau lưng, nước mắt chảy ra, cộng thêm Lục Ngôn Sâm hai lần không được sự cho phép của anh đã ôm kiểu công chúa, lửa giận tích tụ của anh đột nhiên bùng phát, "fuck, anh bị bệnh sao ?!"
“Hướng Thiếu nhầm rồi, anh mới là người bị bệnh.” Lục Ngôn Sâm chỉ vào bọc thạch cao trên tay chân, trên má có lúm đồng tiền thật sâu.
Hướng Quân, "..."
Chết tiệt, anh ghét loại người chửi người khác mà không một lời văng tục, đáng ghét như tên khốn Hạ Vũ Hào kia!
"Hướng Thiếu là bệnh nhân. Đáng lý tôi không nên so đo quá nhiều, nhưng đừng làm ồn ào trong bệnh viện. Anh đã nhiều lần vi phạm."
"Và tôi muốn sửa lại suy nghĩ của Hướng Thiếu: Không phải là anh làm gì sai lấy chút đồ vật là có thể xin lỗi. Đây là sự sỉ nhục đối với nghề bác sĩ." Khéo miệng của Lục Ngôn Sâm biến mất, anh nói những lời này rất nghiêm túc.
Hướng Quân chán ghét những người như vậy mỗi lần lại giáo dục xã hội chủ nghĩa, khó chịu nói: "Anh..."
“Anh à, bác sĩ Lục nói đúng.” Hướng Thu Vân ngắt lời anh.
Hướng Quân lập tức dừng lại, "... OK, em gái, em nói đúng."
Nói xong, anh chợt nhớ ra điều gì đó.
Hướng Quân quay sang Lục Ngôn Sâm, vẻ mặt vẫn còn đang kinh tởm, nhưng anh nói một cách lịch sự, "Những gì tôi nói và làm không liên quan đến em gái tôi. Nếu anh không thích tôi, thì cứ việc không thích tôi, đừng bỏ mặc chân của em gái tôi và chữa lành nó.... "
nhưng khi anh ta nhìn sang, Hướng Thu Vân vẫn thu chân phải lại, sau đó cúi đầu nói: "Không, cách phòng không xa. Anh cứ về đi."
“Hướng tiểu thư giống như lời dì tôi nói, quá mạnh mẽ.” Lục Ngôn Sâm mỉm cười, bước tới, cúi người, dễ dàng ôm lấy Hướng Thu Vân, “mạo phạm.”
Trong lúc nói chuyện, anh cầm chiếc giường chuyển mà Hướng Thu Vân đang đi tới, định đặt cô lên giường, nhưng anh chưa kịp đặt cô xuống thì cánh cửa phòng cấp cứu đối diện đã mở ra.
Hạ Vũ Hào bước ra ngoài, trên tay vẫn còn cầm bộ y phục đã bị xé rách, dung mạo vẫn như trước, nhưng sắc mặt có chút tái nhợt. (Nghiệp quật goy hehe)
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!