Mục lục
Tàn độc lương duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

VietWriter: Tàn độc lương duyên


Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp


Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế





Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm


Truyện được edit bởi nhóm VietWriter. Nếu bạn đang đọc bản dịch này tại một trang nào đó khác thì đó là bản copy chưa được sự đồng ý của chúng mình.


Chương 270: Hiểu lầm?


Hướng Thu Vân xoa xoa cái đầu đau nhức, đứng dậy xuống giường, lê giày, che nửa người trên đi qua mở cửa.


Lâm Quỳnh Chi sắc mặt tái nhợt đứng ở cửa, nhìn cô lên xuống nhìn cô mấy lần, biết chắc cô không sao, sau đó cô mới yên tâm, “Em làm chị sợ chết khiếp, sao mở cửa lâu như vậy? "



VietWriter



“Mệt quá, em ngủ hơi lâu, làm chị dâu lo lắng.” Hướng Thu Vân kéo môi nói.


Lâm Quỳnh Chi liếc nhìn thân trên trần trụi của cô, cau mày, đưa bộ y phục trong tay cho cô, sau đó đẩy cô vào tiểu phòng bệnh, "Vào thay quần áo đi."


Hướng Thu Vân hừ một tiếng, vừa định quay đầu bước vào, chợt thấy cửa phòng đối diện mở ra, Hạ Vũ Hào mặc bộ đồng phục bệnh nhân xuất hiện ở cửa.


Bộ y phục bệnh viện sọc xanh trắng không đẹp, nhưng có lẽ bởi vì dáng người cao, hoặc có thể bởi vì khuôn mặt quá tuấn tú, anh mặc bộ y phục này, nó cũng mang đến cho người ta một loại cảm giác công tử quý tộc .


Hai mắt đối diện nhau, một người dáng vẻ khó lường, đáy mắt giống như vực sâu vô tận, lông mày cau lại, trong mắt hiện lên vẻ hận ý cùng chán ghét.


"Làm sao ..." Thấy cô ấy nhìn bên ngoài thật lâu không nhúc nhích, Lâm Quỳnh Chi quay đầu nhìn về phía đối diện, khi nhìn thấy người bên kia, giọng nói của cô ấy đột ngột dừng lại, âm thanh cũng dừng im bặt, từ muốn nói ra cũng nuốt xuống.


“Chị dâu, vào đi.” Hướng Thu Vân kéo Lâm Quỳnh Chi đi vào, sau đó đi tới cửa, đóng sầm cửa lại.


Lâm Quỳnh Chi đứng ở phía sau cô, mở miệng mấy lần rồi nói: "Hạ tổng nhập viện là bởi vì..."


“Hắn vì cái gì lại nằm viện? Em không có hứng thú.” Hướng Thu Vân trực tiếp ngắt lời cô, khoác áo bệnh nhân y tế lên người cô.


Nghe đến đây, Lâm Quỳnh Chi mới yên tâm, còn tưởng rằng Thu Vân tức giận vì biết chuyện Hướng Quân đâm Hạ Vũ Hào.


“Mà này, Thu Vân, hiểu lầm hôm qua em nói với Hạ tổng không phải là chuyện tai nạn xe cộ, là sao?” Lâm Quỳnh Chi hỏi.


Hướng Thu Vân dừng lại, ngắn gọn nói: "... Anh ta hiểu lầm em với Giang Minh Thắng có quan hệ mập mờ, cảm thấy em một chân dẫm hai thuyền, cho nên anh ta mới đối xử với em như vậy trong hai năm qua."


“Hiểu lầm?” Lâm Quỳnh Chi hỏi.


Hướng Thu Vân giọng nói nhàn nhạt, "Ừm."


“Sau đó thì sao?” Lâm Quỳnh Chi nhìn khuôn mặt của cô, cẩn thận xem xét lời nói của cô, “Hai người như thế này coi như là...tiêu tan hiềm khích lúc trước rồi?"


Soạt!


Hướng Thu Vân vô tình chạm vào tách trà trên bàn, tách trà rơi xuống đất vỡ thành nhiều mảnh.


"Tiêu tan hiềm khích lúc trước?" Hướng Thu Vân cười, nhưng lông mày và vết sẹo ở đuôi lại có chút thù địch. "Chị dâu đang đùa em sao?"


"Hai năm qua, em đây người không ra người, ma không ra ma, suýt chút nữa nửa đời sau phải ở lại Mộng Hương, em làm sao lại có thể cùng hắn tiêu tan hiềm khích lúc trước?"


Sự đau khổ và hành hạ mà cô phải chịu trong hai năm qua, đừng nói là Hạ Vũ Hào một câu xin lỗi nhẹ nhàng, cho dù anh có quỳ xuống đất xin lỗi cô, cô cũng không thể tha thứ cho anh!


Cô sẽ hận anh ta!


Đời này đều hận anh ta!


Nếu không có anh, cuộc sống của cô sẽ không như thế này!


***


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter


Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK