Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Link vào nhóm đọc trước và nhiều hơn
Chương 158: Này không biết người chống lưng Hướng Thu Vân là ai...
Trên đường đi, gặp rất nhiều đồng nghiệp, dù quen biết hay không quen biết nhau, nhưng không ngoại lệ, họ chào hỏi cô một cách thân thiện và ân cần.
Hướng Thu Vân tạm thời gật đầu với bọn họ, mới vừa đi vài bước, liền nghe thấy bọn họ thì thào ——
"Chị Phan cùng bọn họ hôm qua xin lỗi Hướng Thu Vân, Hướng Thu Vân nói không tha, sau này đều bị đuổi việc! Tính ra bức ảnh giả kia đã khiến sáu mươi người đều bị đuổi việc!"
"Chỉ cần bị đuổi là tốt rồi. Nghe nói tên bảo vệ bị đuổi việc, cảnh sát đến bắt hắn đi. Xem ra hắn phải lãnh án tù chung thân, đời này coi như xong!"
"Này không biết người chống lưng Hướng Thu Vân là ai..."
VietWriter
Cả ba dừng lại và quay lại nhìn cô.
Một trong số đó kỳ quái nói: "Cô gọi mấy ngừoi chúng tôi lại có chuyện gì sao?
“Cô vừa rồi nói tôi là kỹ nữ còn muốn lập đền thờ trinh tiết đúng không?” Hướng Thu Vân nhận ra giọng nói của cô ta, từng bước đi về phía cô ta.
Đồng tử của cô ta phản ánh hình ảnh cô càng lúc càng gần.
Bang!
Hướng Thu Vân không đợi nghe lời giải thích của cô ta, liền tát vào mặt cô ta một cái.
“ Cô dựa vào cái gì mà đánh tôi?” Người phụ nữ ôm mặt trừng mắt nhìn, “Cô là đồ khốn kiếp, làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ trinh tiết, tại sao, cô dám làm, lại không có dám nhận sao?"
Hai người bạn đồng hành của cô vội vàng kéo cô, nháy mắt liên tục.
“Đừng ngăn cản tôi!” Người phụ nữ bị tát mà máu nóng nổi lên, “Hôm nay tôi nhất định mắng cái con tiện nhân không biết xấu hổ này, không tự nhìn lại đức hạnh của bản thân. Thế mà còn mặt dày dụ dỗ Hạ tổng, đáng đời bị... . Ném ra ngoài trần truồng ...! "
Hướng Thu Vân phất tay nhẹ nhàng nửa mặt kia của người phụ nữ, nhẹ nói: "Đối xứng nhìn là tốt rồi, tôi cũng không có gan thừa nhận, nhưng là..."
Cô bóp cằm người phụ nữ và khịt mũi, "Tôi không muốn nghe thấy cô đánh rắm ở trước mặt tôi, nó có mùi hôi!"
Người phụ nữ cố gắng bẻ gãy tay cô, nhưng dù sao cũng không bẻ được, cô tức giận đến mức muốn chửi rủa, "Cô..."
“Nghĩ kỹ rồi nói ” Hướng Thu Vân thờ ơ nhìn cô ta, đưa tay còn lại lên.
Người phụ nữ rụt cổ trong tiềm thức, lấy hai tay che mặt và nuốt hết những lời đã nói xuống cổ họng. Hai người bạn đồng hành của cô rụt rè đứng sang một bên vì sợ cô làm họ bị thương.
Cô ta nhìn cảm giác lành lạnh giữa lông mày và mắt Hướng Thu Vân, sau đó liếc nhìn vết sẹo trên lông mày của Hướng Thu Vân, sau đó nghĩ đến số phận của những người đồng nghiệp đó, cô cau mày nói: "Xin lỗi, tôi không nên nói như vậy với cô."
“Lần sau để tôi nghe những gì tôi không muốn nghe, tôi sẽ không nhẹ nhàng như vậy.” Hướng Thu Vân thả cằm cô ta ra, trầm giọng cảnh cáo.
Người phụ nữ chạm vào đôi má nóng rực của mình, ậm ừ rất xấu hổ, bỏ lại hai người kia rồi bỏ đi.
“Tôi đi làm sớm, chúng tôi đi trước, tạm biệt!” Hai người còn lại lúng túng nói với Hướng Thu Vân, rồi chạy như bay.
Hướng Thu Vân nhếch môi, cũng đang chuẩn bị đi làm, nhưng lúc này lại nghe thấy một tràng pháo tay vui vẻ vang lên.
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!