Chương 647 đã được cập nhật nội dung. Cảm ơn các bạn đã báo lỗi cho admin nhé!
—
Nội dung của tài liệu đó rất nhiều, đơn giản mà nói, chính là dạy người ta làm thế nào để tránh bị chẩn ra bệnh trầm cảm.
Sau khi Hướng Thu Vân xem xong, chỉ thấy tứ chi lẫn trái tim đều lạnh buốt.
Cô run rẩy lấy điện thoại ra, gõ tin nhắn.
[Hướng Thu Vân] Người này cố ý làm ảnh hưởng đến việc điều trị của mẹ, sau khi mẹ qua đời, Giang Hân Yên lợi dụng cái chết của mẹ để bày mưu tính kế. Dù nghĩ như thế nào, người này hẳn là do Giang Hân Yên hoặc Lý Yến sắp xếp, vì sao chị dâu lại nghi ngờ Vũ Hào?
Sau khi gửi tin nhắn đi, mãi vẫn chưa bình tĩnh lại.
Hướng Thu Vân muốn gọi điện hỏi, nhưng khi nhìn đến số của Lâm Quỳnh Chi, cô lại đổi chủ ý. . . Cô không dám nghe.
Cô ném điện thoại sang một bên, nằm dài trên giường, một cơn đau chợt ập đến, cô mới nhớ tới vết thương trên lưng.
Hướng Thu Vân đổi sang nằm lì trên giường, tâm loạn như ma.
Trước đó Hạ Vũ Hào còn thay mẹ cô ra sức tìm bác sĩ tâm lý, tại sao lại hại mẹ cô chứ? Hơn nữa mẹ cô và anh không thù không oán, cô thực sự không nghĩ ra lý do để anh làm như vậy!
Nhưng nếu chị dâu đã nói thế, chắc chắn là có lý do của chị dâu, chị dâu không đến mức phải vu oan cho Hạ Vũ Hào!
Hướng Thu Vân suy nghĩ hồi lâu cũng nghĩ không ra nguyên do, trong Wechat, chị dâu cô vẫn chưa phản hồi lại.
Mấy lần cô lấy điện thoại ra, muốn gọi điện cho Lâm Quỳnh Chi hỏi cho rõ ràng, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ.
Nếu chuyện này thật sự do Hạ Vũ Hào làm ra, hoặc có quan hệ tới anh, vậy cô nên làm gì? Con của họ phải làm sao?
Tút…
Điện thoại reo lên một tiếng.
Hướng Thu Vân nhanh chóng cầm điện thoại lên, mở ra.
[Chị dâu] Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, chúng ta gặp mặt rồi nói, trước tiên em hãy xóa bỏ những lịch sử tin nhắn kia. Tâm tư Hạ tổng rất cẩn thận, đừng để anh ta phát hiện điều gì.
Hướng Thu Vân do dự chốc lát, trả lời lại.
[Hướng Thu Vân] Chị dâu, chị chắc chắn chuyện này có liên quan đến Vũ Hào thật sao? Có khi nào… có nhầm lẫn gì rồi?
Vài giây sau.
[Chị dâu] Tình hình cụ thể, chị cũng không rõ lắm, chỉ có thể nói chuyện này chắc chắn có liên quan tới Hạ tổng.. Cái khác ngày mai chúng ta gặp mặt rồi bàn sau, trước hết em phải xóa hết lịch sử tin nhắn đi.
Hướng Thu Vân nhíu mày, đang định hỏi hai câu, đột nhiên cửa lạch cạch một tiếng thì mở ra, cô vô thức cất điện thoại đi.
Hành động này vô cùng bất thường, nhưng Hạ Vũ Hào thấy trên mặt cô có chút mất tự nhiên, cũng không vạch trần chuyện này.
“Việc ở công ty đã xử lý xong chưa?” Hướng Thu Vân hỏi.
Hạ Vũ Hào gật đầu, trầm mặc nhìn cô, mày khẽ nhíu lại, “Lưng còn đau không?”
“. . . Vẫn ổn.” Hướng Thu Vân chịu đựng sự đau đớn trên lưng, mặt không đổi sắc từ nằm sấp đổi thành ngồi.
Vết thương trên lưng cô vẫn chưa được xử lý, quần áo còn dính vệt máu nhàn nhạt. Anh lấy hộp thuốc ra, cởi áo xử lý vết thương cho cô.
Lúc đánh người, Hạ lão gia tử không có nửa phần nương tay, vết thương của cô kéo dài từ vai trái tới tận eo phải, muốn xử lý vết thương, nội y cũng cần phải cởi ra.
Hướng Thu Vân còn chưa đủ thản nhiêntới mức ở trần đối mặt với anh, kéo căng cơ thể nói: “Cũng chỉ là một vết thương nhỏ, không cần phải xử lý. . .”
Loạt xoạt!
Hạ Vũ Hào trực tiếp tháo bỏ nút thắt nội y của cô, ném nội y sang một bên.
Cơ thể chợt trở nên mát lạnh, Hướng Thu Vân vô thức vòng hai tay qua ngực.
“Trên người em còn có chỗ nào anh chưa chạm qua, chưa sờ qua, hử?” Hạ Vũ Hào ngồi sau lưng cô, lúc nói chuyện cánh môi hữu ý vô tình chạm vào vành tai trắng nõn của cô.
Cơ thể phụ nữ mang thai đặc biệt nhạy cảm.
Sự ướt át truyền đến từ vành tai, Hướng Thu Vân theo bản năng tránh sang bên cạnh, bờ mi khẽ rung.
Tại đây có hình ảnh