Mục lục
Tàn độc lương duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

VietWriter: Tàn độc lương duyên

Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp


Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế

Link vào nhóm đọc trước và nhiều hơn




Chương 155: tại sao ông lại bắt tôi rời đi?



(Chương có chứa hình ảnh)


Nghe đến đây, nước mắt của Vu Tuệ Doanh lại trào ra, bà nhìn con gái mình nghẹn ngào nói: "Thu Vân, con thật sự ... rất muốn vạch rõ quan hệ với ba mẹ ..."


“Nếu như mày không làm hỏng thanh danh của Hướng gia, mày cho rằng chúng tao sẽ tới nơi này tìm mày sao?” Hướng Bách Tùng ngắt lời cô, tức giận nhìn Hướng Thu Vân, khó khăn nói: “Tao hôm nay muốn nói. Hôm nay mày phải rời khỏi hội quán này, rời khỏi thành phố B, và không bao giờ quay lại đây nữa! "



VietWriter



Vu Tuệ Doanh nước mắt giàn giụa trên mi, đưa tay kéo mạnh tay áo, "Chỉ cần Thu Vân rời khỏi hội quán này, tại sao ông lại muốn con bé rời khỏi thành phố B? Con bé mới hai mươi tuổi mà thôi chỉ có trong tay tấm bằng tốt nghiệp cấp ba., ông bắt con bé ra khỏi thành phố B, nó ăn uống gì? "


“Con hư tại mẹ!” Hướng Bách Tùng trừng mắt nhìn bà, “Chính bà đã nuông chiều con vô điều kiện, mới dạy nó thành như thế này!


Vu Tuệ Doanh im lặng, nhưng nước mắt lại tuôn rơi.


“Hướng Thu Vân, mày có nghe tao nói gì không?!” Hướng Bách Tùng lại nhìn Hướng Thu Vân, như đang nhìn cái gì bẩn thỉu.


Chu Hồng nắm chặt tay, muốn đi lên nói vài câu với Hướng Thu Vân, nhưng lại sợ mình xúc phạm Hướng gia, nên do dự mà đứng yên tại chỗ.


tan-doc-luong-duyen-24.jpg



bà cảm thấy đứa con gái này thật đáng xấu hổ, nhưng bà chỉ nói khéo léo hơn một chút.


Hướng Thu Vân nhìn hai vợ chồng, tức giận, phiền muộn và đau đớn chảy trong máu, như thể trong một giây tiếp theo chúng sẽ bùng phát trong huyết quản và bùng phát ra khỏi cơ thể.


Cô tự giễu cười, vừa phẫn uất vừa bất lực, "Nếu Hạ Vũ Hào không lấy Hướng gia uy hiếp tôi, bà cho rằng tôi sẽ ở một chỗ như Mộng Hương sao?"( thế mà không nói sớm)


Rõ ràng biết rằng cô không nên hy vọng vào cha mẹ mình nữa, nhưng cô nhìn thẳng vào họ, vẫn còn giữ một chút hi vọng mong manh.


Điều gì sẽ xảy ra nếu họ đột nhiên nhận ra rằng sau khi biết sự thật, họ cảm thấy xấu hổ với cô và cảm thấy có lỗi với cô?


Tuy rằng hi vọng này rất mỏng manh, nhưng ... dù sao bọn họ cũng là cha mẹ của cô, nếu, nếu họ vẫn còn một chút tình cảm với cô thì sao?


“Thật không biết hối cải!” Hướng Bách Tùng chỉ tay về phía cô, sắc mặt tím tái, thân thể còn đang run rẩy:” mày từ nhỏ tới lớn đều chỉ biết tiêu tiền, gây chuyện còn phải để bố mẹ giải quyết, mày có thể chịu khổ vì Hướng gia sao?”


"Tao nghĩ mày sau khi mãn hạn tù không thể trở về Hướng gia, không có tiền tiêu, không tìm được việc làm tốt, nên mày đến Mộng Hương kiếm tiền cho nhanh! Hiện tại mày nói mày làm việc ở đây là vì Hướng gia, là nói dối không viết nháp! "


Những lời này giống như một chậu nước lạnh, dội cho Hướng Thu Vân từ đầu đến chân, cô đang đứng trong ký túc xá, nhưng cô cảm giác như đang đứng trong gió lạnh, mặc quần áo ướt sũng, cả người lạnh đến mức không còn chút độ ấm nào.


***


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter


Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK