Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện n hảy hố và vào nhóm đọc hết nhé:
Chương 612: Lén lút viết thư tình.
Bí thư Nhậm cốc nhẹ lên đầu cô một cái, “Con nhóc này, người lớn nói chuyện con xen vào làm gì? Khánh Hiên, vừa lúc chú gặp được ba và mẹ kế của cháu cũng tới, cháu đưa Gia Hân sang chào hỏi đi.”
Chung Khánh Hiên đáp lại một tiếng, sau đó đưa cô nàng đi.
Hai ngày trước, Hướng Thu Vân đã muốn mời bà Chung tới nhà làm khách, khuyên bảo mẹ cô. Nhưng cô chưa từng gặp bà Chung, không biết tính cách bà ra sao, e ngại nếu đi mời người ta thì quá mức đường đột.
“Lát nữa chúng ta cũng qua chào hỏi bà Chung.” Thấy cô nhìn về phía Chung Khánh Hiên, Hạ Vũ Hào ghé vào tai cô nói một câu.
Hướng Thu Vân gật đầu.
“Minh Thắng, thẳng thắn là điều tốt, cháu thẳng thắn không có gì là sai.” Bí thư Nhậm nói: “Chỉ là thẳng thắn cũng phải tùy lúc, cháu nhắc đến nợ tình trước kia ngay trước mặt cô Tống, việc này không ổn.”
Tống Như cười cười, lời nói bọc gai, “Không sao, dù sao cháu cũng đã quen rồi.”
“Là do cách nói của anh gây ra hiểu lầm, sau này anh sẽ chú ý.” Giang Minh Thắng xin lỗi cô ta nhưng không thực sự thật lòng.
Cô ta hừ lạnh một tiếng.
“Nhất định là phải chú ý rồi.” Hạ Vũ Hào lau vụn bánh dính trên khóe miệng Hướng Thu Vân, “Không những cô Tống nghe xong còn thấy khó chịu, tôi cũng thấy rất khó chịu.”
Mày Giang Minh Thắng nhíu lại, dừng lại một lát, nói: “Là lỗi của tôi.”
“Thế thì tôi đành tha lỗi cho Giang Thiếu vậy.” Hạ Vũ Hào ôm eo Hướng Thu Vân, ánh mắt sắc bén liếc nhìn anh ta, “Suy cho cùng cũng là vì cô gái của tôi có sức hấp dẫn lớn, tôi biết rõ.”
Hai người nói chuyện đều giương cung bạt kiếm.
Bí thư Nhậm hòa giải, “Hạ tổng đừng nóng giận, tôi bảo đảm, Minh Thắng vốn là người nói mà không nghĩ như vậy đấy, lòng dạ không sâu, lời vừa nói không có ý gì khác. Cậu ấy cũng đã nói rồi, lỗi là ở bản thân, chuyện này cũng nên dừng tại đây thôi!”