Mục lục
Tàn độc lương duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp


Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế


Đọc tại web Nh.a.yho.com


Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bộ truyện do nhóm лhayhȯ edit. Hiện tại, mình vừa nhận chương từ các bạn ctv gửi về. Số chương hiện đã hơn 300 chương so với ở web. Chúng mình xin đăng trước trong nhóm kín để các bạn có đóng góp xem trước. Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.


Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn


Chương 389: Hôn lễ xong, em muốn đi, đi…



Hướng Thu Vân gật đầu, “Hôn lễ xong, em muốn đi, đi…”


“Sau hôn lễ, em định đi đâu vậy?” Hướng Quân không ngờ cô sẽ nói lời này, sắc mặt đột nhiên thay đổi, “Em tự mình đi hay cùng người khác đi? Là Hạ Vũ Hào, tên khốn đó định đưa em đi đâu vậy? Hắn ta muốn giam em lại, không cho chúng ta không gặp em nữa sao? “


Hướng Thu Vân chưa kịp trả lời, anh đã quay xe lăn đi về phía Hạ Vũ Hào, “Hạ Vũ Hào khốn nạn, anh đi tìm anh ta!”


“Tìm anh ta làm gì?” Hướng Thu Vân nhẹ nhàng thở dài, nắm lấy xe lăn.


Hướng Vũ đáy mắt hơi xẹt qua một chút tia máu, “Buông ra! Tên khốn kiếp này, anh lần trước nên đâm chết hắn!”


“Yên lặng mà nghe Thu Vân nói được không?” Lâm Quỳnh Chi cau mày nói: “Thu Vân à, làm sao vậy?


Hướng Thu Vân kéo Hướng Quân trở lại vị trí ban đầu, “Ông cụ nhà họ Hạ cho rằng việc em ở cùng với Hạ Vũ Hào sẽ làm tổn hại đến quyền lợi của Hạ gia, cho nên tối nay sẽ cho người đưa em đi.”


Nghe đến đây, Lâm Quỳnh Chi nhíu mày cũng không thả lỏng, liền ngừng nói.


Hướng Thu Vân mím môi nói: “Chị dâu, đừng lo lắng, em đã nói với ông cụ Hạ gia rồi, người của ông ấy sẽ đưa em đi, ông ấy cũng cam đoan Hạ Vũ Hào sẽ không làm gì chị và anh trai cả.”


Lời giải thích của cô khiến Lâm Quỳnh Chi có chút xấu hổ, trang điểm cũng không ngăn được sắc mặt đỏ bừng.


“Chị dâu không cần cảm thấy có lỗi hay xấu hổ vì chuyện này, chị đối với em như vậy là tốt rồi. Còn chị là mẹ của hai đứa nhỏ, anh trai em như vậy không biết đai cục. Chị lo lắng là lẽ đương nhiên. ”Hướng Thu Vân nói.


Lâm Quỳnh Chi khóe mắt có chút đỏ lên, khẽ nói nhỏ: “Chị cùng anh trai em nợ em quá nhiều. Nếu Hạ tổng không dùng chúng ta làm uy hiếp, em đã không trải qua đau khổ như vậy.”


“Không trách được mọi người, chuyện này cuối cùng, vẫn là ân oán giữa em và anh ấy, nhưng lại làm tổn thương anh trai và chị dâu rồi.” Hướng Thu Vân nói.


Từ lúc nghe được Hướng Thu Vân chuẩn bị rời đi đến bây giờ, Hướng Quân không nói lời nào, ánh mắt càng thêm đỏ.


“Thu Vân rời khỏi Hạ tổng là chuyện tốt, biểu hiện của anh như thế là sao?” Lâm Quỳnh Chi liếc anh một cái, cố làm ra vẻ bình thường, nhưng nước mắt lại rơi ra.


Chỉ vì một vụ tai nạn xe hơi hai năm trước, Thu Vân đã chịu đựng quá nhiều thứ không nên gánh chịu, bây giờ không biết con bé có thể ra đi trong êm đẹp không? Sẽ có một cuộc sống tốt trong tương lai?


“… Bọn họ đưa em đi đâu?” Hướng Quân nắm chặt hai tay, ngẩng đầu nhìn về phía Hướng Thu Vân, hai mắt đỏ ngầu.


“Em chưa biết, họ không nói cho em biết, nhưng sẽ không phải thành phố B.” Hướng Thu Vân cười, cúi người ôm anh “Anh đừng lo lắng, khi nào tới nơi thì em nói cho anh và chị dâu và số điện thoại di động của em cũng không thay đổi, anh cũng có thể gọi cho em. “


Hướng Vũ cau mày, “Nhưng…”


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Đọc truyện được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK