Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện n hảy hố và vào nhóm đọc hết nhé:
Chương 565: có ấn tượng không tốt về cô
Giang Hân Yên kiên định nhìn cô một hồi, nắm chặt tay vịn xe lăn trong tay, khẽ thở dài, “Cô vì sao chán ghét kiểu nói chuyện của tôi, vẫn học theo kiểu nói chuyện của tôi chứ?”
“Ồ?” Hướng Thu Vân ngạc nhiên nói: “Cô cũng cho rằng phong cách ăn nói và làm việc thường ngày của cô thật đáng kinh tởm sao?
Giang Hân Yên mím chặt môi, ngơ ngác nhìn cô, đứng nửa người rồi lại ngồi xuống, cả người căng ra.
Hướng Thu Vân như trở thành một con người khác!
“Cảm ơn lòng tốt của cô, bắp cải và nấm kim châm sau khi rửa sạch rất ngon.” Hướng Thu Vân cong môi cười nhìn cô.
Giang Hân Yên không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm cô nhưng không thấy, liền gọi món cô muốn, cô có vẻ ăn rất ngon miệng.
“Hôm nay cô hẹn tôi ra ngoài chắc không phải chỉ để nói những chuyện này?” Mùi phổi lợn khiến Giang Hân Yên muốn nôn, nhưng cô đành phải cố chịu đựng.
Con người ngày nay chỉ thích tọc mạch, nếu cô ta quá đáng trước mặt Hướng Thu Vân, những cô gái kia hoặc những người khác nhất định sẽ đăng lên mạng.
Nếu làm điều gì tổn hại đến lợi ích của gia đình … nghĩ đến hậu quả có thể xảy ra, cô lại cau mày.
Hướng Thu Vân gắp tôm thả một chút vào nồi lẩu. “Làm sao lại vậy? Tôi mời cô ra đây, tôi nghĩ đã lâu không gặp. Tôi muốn xem ngươi có khỏe không.”
“Lương tâm cắn rứt, tôi thật sự sống không nổi.” Giang Hân Yên thở dài: “Gần đây tôi không được khỏe lắm. Lát nữa tôi phải đến bệnh viện. Tôi đi trước cô có phiền không?
Hướng Thu Vân gắp một con tôm, sau khi nuốt xuống, cười nói: “Nếu chậm trễ điều trị và tin tức tiêu cực, theo cô hậu quả nào nghiêm trọng hơn?”
“Đều nặng.” Giang Hân Yên sắc mặt không tốt lắm, “Chọn cũng không tốt.”.
Hướng Thu Vân nhàn nhạt nói: “Nếu phải chọn một cái thì sao?”
Giang Hân Yên nhìn cô thay đổi vẻ mặt, thật lâu sau mới nhẹ giọng nói: “Tôi có lỗi với cô, cô có việc gì cứ nói thẳng. Nếu làm được, tôi nhất định sẽ đồng ý.”
Lúc hai người thương lượng kiêng kỵ nhất là ai xuống nước trước, ai hỏi trước căn bản là rơi vào thế hạ phong, thông thường hỏi đầu tiên
là Hướng Thu Vân, lần này lại là Giang Hân Yên.
“Tập đoàn Hướng thị và tập đoàn Giang thị lúc trước hợp tác chung một dự án, tập đoàn Giang thị có nợ hơn 160 triệu tệ chưa trả. Làm giám đốc tài chính của tập đoàn Giang thị, cô biết chuyện này đúng không? ”Hướng Thu Vân nói.
Giang Hân Yên kinh ngạc nói: “Chuyện này tôi thật sự không biết, 160 triệu đối với người khác thì nhiều, nhưng đối với Giang thị và Hướng thị, chút tiền này cũng chẳng là gì, tôi cũng không cần đặc biệt chú ý tới nó.”
Tập đoàn Giang thị và tập đoàn Hướng thị đều là những công ty lớn, giá trị thị trường mấy chục tỷ Mỹ kim, trong mắt mấy người nhóm Tiểu Bạch, hơn một tỷ cũng không phải là chuyện to tát gì, Hướng Thu Vân trước đây chính là một thành viên của nhóm Tiểu Bạch.
Khi Giang Hân Yên nói như vậy, rõ ràng cô đang khi dễ Hướng Thu Vân không hiểu chuyện này.
Hướng Thu Vân đã ‘chơi’ với cô ấy gần như cả ngày, bây giờ cũng không muốn diễn trò tiếp với cô ấy nữa, “Gửi khoản nợ này cho Hướng thị trước 12 giờ đêm nay, nếu không tôi có thể sử dụng chuyện Giang thị lần này. Cho nước bẩn trào ra, nói rằng cô đang nhằm vào tôi.”
Nhìn thấy Giang Hân Yên vô tư nghịch điện thoại, cô cười, “Là một người bạn, tôi sẵn lòng nhắc nhở, đừng vạch trần tôi bằng cách ghi âm hay gì đó, nếu không mọi người có thể nghĩ rằng cô đang hãm hại tôi và có ấn tượng không tốt về cô.”