Mục lục
Tàn độc lương duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp


Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế


Đọc tại web Nh.a.yho.com


Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bộ truyện do nhóm лhayhȯ edit. Hiện tại, mình vừa nhận chương từ các bạn ctv gửi về. Số chương hiện đã hơn 300 chương so với ở web. Chúng mình xin đăng trước trong nhóm kín để các bạn có đóng góp xem trước. Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.


Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn


Chương 399: Tôi chỉ sợ liên lụy đến tôi



Nhưng cuối cùng cũng là một đại gia tộc, đoạn phim nhanh chóng bị cắt đứt, vũ đoàn lên sân khấu, đồ ăn cũng đã lên, mọi thứ đều về nề nếp, cứ như cảnh tượng nực cười vừa rồi chưa xảy ra.


Hướng Thu Vân vô tâm xem màn biểu diễn, chỉ tùy ý quét qua đại sảnh giàu có, một lúc sau liền nhìn thấy một vài người đi tới chỗ một người phục vụ, cưỡng ép đưa anh ta đi.


“Đó là do anh sắp xếp?” Hướng Thu Vân hỏi.


Hạ Vũ Hào nhìn theo ánh mắt của cô, ậm ừ.


“Anh ta bị bắt, một lát nữa sẽ tìm anh sao?” Hướng Thu Vân nhíu mày.


Hạ Vũ Hào quay mặt lại cầm cằm cô, nhìn trước mắt, nhướng mày, tâm tình có vẻ đắc ý, “Lo lắng cho anh sao?”


“Tôi chỉ sợ liên lụy đến tôi.” Hướng Thu Vân hất tay anh, cầm lấy một đôi đũa, chậm rãi ăn cá.


Khi Hạ Vũ Hào thấy cô đã ăn cá, anh gắp một miếng bụng cá trên đĩa cô gắp, làm sạch xương cá, đặt lên đĩa của cô.


Sau đó anh nói: “Người đàn ông này là chồng chưa cưới của Lâm Tuyết Nghi trong thôn, anh ta sẽ không khai ra anh.”


“Anh ta có khai ra anh hay không, đối với tôi không liên quan, ngoài ra tôi không thích ăn bụng cá.” Hướng Thu Vân chỉ liếc nhìn miếng cá trên đĩa, sau đó quay mặt đi, ăn một miếng măng. .


Hạ Vũ Hào liếc nhìn con cá gần như còn nguyên vẹn trừ xương đã được tước bỏ, đưa đũa vào đĩa gắp một miếng cá.


“Anh làm sao vậy?” Hướng Thu Vân nhíu mày hỏi.


Hạ Vũ Hào chậm rãi nhai nuốt cá trong miệng, giống như không nhìn thấy sắc mặt khó coi của cô, anh lại đặt đũa vào đĩa của cô, “Anh không thích lãng phí.”


“Anh có thể đem lên đĩa của mình.” Hướng Thu Vân nhìn đũa anh di chuyển trên đĩa của cô, gắp cánh gà cô vừa cắn lên, nói: “Cánh gà còn đó, muốn ăn thì gắp đi. .. “


Cô cầm lấy đũa, nhưng không có dừng lại, Hạ Vũ Hào dễ dàng gắp cánh gà lên, “Anh thấy cái này nhìn ngon hơn.”


Nói xong anh liền cắn một miếng cánh gà, không biết có cố ý hay không, chỗ anh cắn vào chính là chỗ cô vừa cắn.


“Hạ Vũ Hào.” Hướng Thu Vân đặt đũa xuống, vẻ mặt ảm đạm nhìn anh.


Hạ Vũ Hào ngẩng đầu nhìn cô, đáp lại lời cô đã nói trước đó, “Đừng hét to như vậy, anh có thể nghe thấy.”


“Anh muốn làm gì?” Hướng Thu Vân Thanh từng chữ đều rít ra khỏi cổ họng.


“Anh đã nói qau,” Hạ Vũ Hào nuốt những gì trong miệng, lấy khăn giấy ra lau đôi môi hơi dầu, “Theo đuổi em.”


***


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Đọc truyện được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK