Mục lục
Tàn độc lương duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc truyện hay:


Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


***


“Rốt cuộc mấy người là ai? Vì sao mặt ngọc của Thu Vân lại ở chỗ mấy người?” Mặt Lâm Quỳnh Chi trắng bệch nhìn bọn họ, đáy mắt đầy cảnh giác.


Hộ lý vội vàng nói theo lời Lục Ngôn Sâm: “Mợ Hướng, cô đừng hiểu lầm, chúng tôi không phải là người xấu.”


Cô ta nói xong cũng không làm cho Lâm Quỳnh Chi buông lỏng cảnh giác.


Lúc trước Hướng Thu Vân cũng bị bắt cóc trong tang lễ của ông cụ Hạ, cô ta có tính cảnh giác rất cao. Chỉ cần hai người đối diện làm hành động đáng nghi thì cô ta sẽ la lớn gọi người đến!


“Mợ Hướng, chúng tôi không phải là người xấu.” Hộ lý không dám cử động, sợ Lâm Quỳnh Chi hiểu lầm: “Cô Quan nghe nói chuyện của cô Hướng xong thì muốn đến hiện trường nhìn một chút, kết quả phát hiện ra mặt ngọc này.”


Lâm Quỳnh Chi vẫn không tin.


Bọn họ nhiều người như vậy, còn có cảnh sát tìm kiếm Thu Vân có để lại thứ gì không cũng không thấy. Kết quả cô Quan vừa đi đã phát hiện ra mặt ngọc của Thu Vân?


“Cô Quan bị thương nghiêm trọng như vậy, vì sao lại muốn đến hiện trường xem?” Lâm Quỳnh Chi hỏi.


Phản ứng của cô ta giống như lời bác sĩ Lục với hộ lý.


Hộ lý thở dài trong lòng, bác sĩ Lục đoán đúng, vội vàng nói: “Chuyện này giải thích thì hơi phiền phức: Lúc cô Quan được cô Hướng giúp đỡ là vì chân có vấn đề, cô ấy bị tạt axit ở nơi cô Hướng xảy ra chuyện.”


Lâm Quỳnh Chi không lên tiếng, chờ cô ta nói tiếp.


“Lúc ấy cảnh sát cũng rút lui, không tiếp tục điều tra Giang Hân Yên làm, sau đó cô Quan muốn đến hiện trường xem, cảm thấy không chừng có thể phát hiện ra manh mối.”


“Kết quả không phát hiện ra manh mối nhưng cô Quan phát hiện một mặt ngọc. Cô ấy đang nghiên cứu mặt ngọc, suy nghĩ có nên giao cho cảnh sát hay không thì đột nhiên có một người chạy ra nói cô Quan giao mặt ngọc ra, cô ấy không đưa, người kia dùng axit tạt cô ấy.” Hộ lý nói.


Các lý do đều nghĩ cho Hướng Thu Vân.


Hạ Vũ Hào và chị dâu anh trai lòng đề phòng rất mạnh, cô là một ‘Người xa lạ’ muốn tiếp cận bọn họ rất khó. Nhưng Hạ Vũ Hào chán chường như vậy, cô không thể không tiếp cận anh.


Sau khi cô suy xét thì tạo ra thân phận của mình: Quan Tương là người được cô giúp đỡ.


Chỉ cần mấy người chị dâu tin tưởng cô là người được Hướng Thu Vân, cũng là người bị Hướng Thu Vân liên luỵ.


Mà cô còn bảo vệ di vật mặt ngọc đến bị thương, đến lúc đó cô không biết Hạ Vũ Hào sẽ có phản ứng gì, nhưng chị dâu anh trai sẽ áy náy với cô.


Vậy thì cô tiếp cận chị dâu cũng không khó nữa.


Nhưng cho dù hộ lý nói nhiều như vậy, Lâm Quỳnh Chi vẫn không tin tưởng: “Nơi xảy ra sự cố trống trải như thế, muốn ẩn nấp rất khó. Cô Quan, lúc cô đến hiện trường, chẳng lẽ không phát hiện có người sao? Mà. . . Đối phương cũng không biết cô sẽ đi, sao có thể mang theo axit chờ cô chứ?”


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK