Mục lục
Tàn độc lương duyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô không tạm biệt với Hướng Thu Vân, lặng lẽ rời khỏi phòng bệnh, vô cùng cẩn thận đóng cửa lại.
Hạ Vũ Hào đang nói chuyện với Hướng Quân ngoài hành lang, thấy cô đi ra, Hướng Quân gọi cô lại: “Tiền cô cứ nhận lấy, chuyện công việc, tôi sẽ bảo trợ lý nói với cô. Nếu cô muốn tham dự hôn lễ của Thu Vân, tôi sẽ cho người đưa thiệp mời và trang phục dạ hội cho cô.”
“. . . Vậy làm phiền anh Hướng.” Chu Hồng hơi do dự, cuối cùng vẫn không từ chối.
Hơn ba triệu, cô không ăn không uống bao nhiêu năm mới có thể kiếm được chứ?
“Không cần khách sáo, cô cứu Thu Vân, cũng như cứu cả nhà chúng tôi, tôi nên cám ơn cô mới đúng.” Bình thường Hướng Quân khá kiêu ngạo, nhưng đối với người đã giúp đã nhà anh, thái độ lại hoàn toàn khác.
Chu Hồng cười cười, rời đi.
Lúc này Hướng Quân mới nói với Hạ Vũ Hào: “Đừng cầu hôn, trực tiếp kết hôn đi.”
“Mỗi người phụ nữ, đều muốn một màn cầu hôn đầy lãng mạn, và một hôn lễ khắc cốt minh tâm, tôi không muốn để Thu Vân thiếu bất kỳ điều gì.” Anh ra ngoài cùng Hướng Quân là muốn bàn bạc chuyện cầu hôn.
Hướng Quân buồn bực gãi gãi đầu, “Đó là em gái tôi, cậu nghĩ rằng tôi muốn nó thiếu thốn? Nhưng nó bây giờ. . .”
Anh hơi dừng lại rồi nói, “Bây giờ con bé như thế, cậu cho nó một màn cầu hôn lớn, rồi một hôn lễ long trọng, cậu thấy đối với nó là lãng mạn, hay là gánh nặng đây?”
Họ có thể không để ý đến việc nhan sắc Hướng Thu Vân bị hủy hoại, nhưng lúc cầu hôn và trong hôn lễ sẽ có rất nhiều người, nếu bọn họ bàn tán về mặt của Hướng Thu Vân, nếu cô nghe thế thì phải làm sao?
Dù những người đó e ngại thế lực của hai nhà Hạ, Hướng, không dám bàn tán, bọn nhưng chắc chắn sẽ nhìn Hướng Thu Vân với ánh mắt soi mói! Trong mắt bọn họ có ác ý có kinh ngạc hay không, lẽ nào cô sẽ không nhận ra?
Hạ Vũ Hào chưa từng tính tới chuyện này, xưa nay anh không kiểu người để ý người khác lời ra tiếng vào, đương nhiên cũng sẽ không nghĩ tới những vấn đề này.
“Trực tiếp cử hành hôn lễ đi, chúng ta sẽ cùng thu xếp hôn lễ thật tốt.” Hướng Quân nói: “Đúng rồi, mấy người nhà họ Hạ bên kia, cậu nhớ xử lý cho tốt, tôi cũng không mong muốn trong hôn lễ còn gặp chuyện gì khó xử.”
Hạ Vũ Hào cởi bỏ hai cúc áo, ngón tay bấu lấy ống quần một cái.
Hướng Quân nhìn anh chờ anh trả lời.
“Được.” Hạ Vũ Hào nói: “Nhưng cầu hôn vẫn không được thiếu, anh, tôi và anh cùng cùng chuẩn bị đi. Lúc cầu hôn không cần ai khác, chỉ có mọi người còn có tôi cùng Thu Vân, sẽ không có kẻ nào nhìn mặt Thu Vân nữa”
Điều này cũng có thể, Hướng Quân đồng ý.
Hướng Thu Vân đang nói chuyện cùng Nhậm Gia Hân thì có y tá tiến vào, thông báo cô phải đi làm kiểm tra toàn thân.
“Tôi cũng đi!” Nhậm Gia Hân giơ tay, xung phong nhận việc.
Hai người đi theo y tá đi làm nhiều kiểm tra khác nhau, thẳng tới lúc giữa trưa mới kiểm tra xong.
“Mệt quá. . . Hướng Thu Vân, bình thường cô cũng phải làm nhiều kiểm tra như vậy sao?” Nhậm Gia Hân vừa mệt vừa thấy nhàm chán, cả người ỉu xìu.
Hướng Thu Vân lắc đầu, cũng cảm thấy hơi lạ, “Bình thường không làm nhiều kiểm tra như thế, tôi cũng không biết hôm nay có chuyện gì.”
Trước kia dù chỉ làm một vài kiểm tra đơn giản, cũng là người khác tới phòng bệnh của cô để làm, ít khi cô phải đi kiểm tra nhiều như vậy.
***

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK