Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Đọc tại web Nh.a.yho.com
Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.
Chương 482: Anh đã thu xếp xong mọi chuyện, đừng lo lắng
“Anh đã thu xếp xong mọi chuyện, đừng lo lắng.” Ánh mắt Hạ Vũ Hào rơi vào trên người cô, giọng nói nhẹ nhàng hơn bình thường một chút.
Hướng Thu Vân lấy khăn giấy ra, lau mồ hôi trên lòng bàn tay, tim đập thình thịch.
Mười mấy nhân viên bảo vệ đi tới, ngăn cản các phóng viên, Hướng Thu Vân xuống xe đi vào tòa án.
Giang Minh Thắng đang đứng bên ngoài phòng xử án, nhìn thấy bọn họ tới cũng không thèm nhìn những người khác, đi thẳng về phía Hướng Thu Vân.
“Giang Thiếu có chuyện gì sao?” Hạ Vũ Hào tiến lên một bước, đứng ở giữa anh và Hướng Thu Vân.
Đôi mắt màu hổ phách của Giang Minh Thắng ảm đạm, vươn tay muốn đẩy Hạ Vũ Hào ra nhưng không thành công, vẻ u ám trong mắt càng thêm u ám. “Phiền phức Hạ tổng tránh đường một chút, tôi có chuyện muốn nói cùng Hướng Thu Vân.”
“Giang Thiếu có gì muốn nói với bạn gái của tôi, cứ nói với tôi cũng được.” Sắc mặt Hạ Vũ Hào không thay đổi.
Hai mắt đối diện nhau, giương cung bạt kiếm, không khí nồng nặc mùi thuốc súng.
“Tôi không có gì để nói với anh.” Hướng Thu Vân từ sau lưng Hạ Vũ Hào bước ra, dửng dưng nói với Giang Minh Thắng, sau đó đi về phía tòa án.
Giang Minh Thắng bước nhanh vài bước, tiến lên nắm lấy cánh tay cô, “Hướng Thu Vân, xin lỗi Hân Yên, con bé sẽ rút đơn kiện!”
“Buông ra.” Ánh mắt Hướng Thu Vân mang theo vẻ chán ghét không che giấu được.
Hạ Vũ Hào vốn định bước tới, nhưng nhìn thấy cảnh này liền trở lại vị trí cũ.
“Vũ Hào, thật là ngu ngốc!” Chung Khánh Hiên một tay đặt lên vai hắn, ghé vào lỗ tai hắn nói đùa: “Bị người yêu từ chối còn khó chịu hơn nhiều so với bị bạn trai của người yêu từ chối! Giang Thiếu thật đáng thương! “
Hạ Vũ Hào vươn tay một cái, kinh tởm đẩy anh ra, “Anh cho rằng anh ta thật đáng thương, anh có thể qua làm bạn gái của anh ta, tôi không ngại.”
“Không, người ta chỉ thích anh–” Chung Khánh Hiên eo éo cổ họng nói, nháy mắt với anh.
Giang Minh Thắng bị Hướng Thu Vân nhìn thấu ánh mắt, bị Hướng Thu Vân làm cho sững sờ.
Anh liếc nhìn bàn tay trống rỗng của mình, từ trong lòng tức giận đến bất lực, “vốn chính là cô làm chuyện có lỗi với Hân Yên, đụng chân con bé tàn phế, xin lỗi con bé không phải là lẽ đương nhiên sao? Cô không chịu nhẫn nhịn một chút sao, nhất định phải chịu tù chung thân cô mới vui vẻ sao?.”
“Hừ!” Hướng Thu Vân chế nhạo, cũng đã lười nói chuyện với anh ta, xoay người bước vào phòng xử án.
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện được cập nhật nhanh nhất trên n hayho.com
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!